Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trăng mờ gió lớn, kẻ trộm gõ cửa (1)

Phiên bản Dịch · 1139 chữ

- Công danh của đại trượng phu đương nhiên là giành được từ thân đao!

Giọng Kỷ Uyên tuy không lớn tiếng, nhưng lại rất kiên định, cộng thêm khuôn mặt non nớt nhưng lạnh lùng nghiêm nghị toát ra vẻ hào hùng khiến người ta cảm thấy rất khảng khái.

- Hay cho tên nam nhi Liêu Đông này! Chỉ cần câu này của ngươi cũng đủ cho ta lại uống thêm ba hũ Kiếm Nam Xuân rồi!

Ngụy giáo đầu đập tay xuống bàn mạnh đến nỗi cốc trên bàn cũng phải rung chuyển, làm quán bán thịt chó đang nồng nặc mùi rượu thịt bỗng trở nên vắng lặng trong chốc lát. Tiếng lóng địa phương lẫn lộn với những từ ngữ thô tục và tiếng cười ồn ào bỗng biến mất như tuyết tan. Mãi cho đến khi thấy hai vị quân gia yên ổn, họ mới tiếp tục ăn thịt uống rượu. Không khí náo nhiệt bây giờ mới trở lại.

- Được giáo đầu xem trọng, có ý dìu dắt nâng đỡ, trong lòng Cửu Lang hiểu rõ. Tôi vào võ đường và thi võ cử cũng chỉ là muốn sống cho yên phận, không chịu sự đè ép của quan trên mà thôi…

Kỷ Uyên cũng không giấu giếm, nói vài lời về việc bản thân bị Lâm Lục mưu hại ở Bắc Trấn phủ ti.

- Cả gia đình già trẻ lớn bé của tôi phải lấy tính mạng ra mới đổi được chỗ trống của bách hộ, làm sao có thể để kẻ tiểu nhân cầm đi bán buôn kiếm tiền được cơ chứ! Vì vậy, ngay cả khi Cửu Lang biết công danh võ thuật không dễ tranh giành nhưng vẫn cố gắng hết sức để có được nó. Tôi chỉ mong một ngày nào đó có thể kế thừa sự nghiệp của cha, khoác lên mình bộ phi ngư phục, để ông dưới suối vàng cũng được yên lòng.

Câu nói này vừa thật vừa giả. Khi Ngụy giáo đầu đưa ra ý tưởng để hắn gia nhập vào quân đội, Kỷ Uyên cũng nghiêm túc cân nhắc xem có nên đồng ý hay không. Đàm Văn Ưng mới ba mươi tuổi đầu đã làm nhất phẩm đại quan trong triều, cai quản Ngũ quân phủ Đô đốc, tương lai rộng mở. Nếu như hắn có thể ôm cái đùi lớn này, được trọng dụng, ắt sẽ thăng tiến rất nhanh. Quả thật Kỷ Uyên có một chút động lòng.

“Mình còn nhớ trong triều đình, Đàm Văn Ưng thuộc đảng của Yến Vương, mà bây giờ Thái tử đang giám quốc, sau lưng còn có Thánh Nhân đã hai mươi năm không thượng triều… E rằng mình dính líu vào sẽ không được tốt cho lắm?”

Có lẽ vì từng sống một kiếp người nên mắt nhìn của Kỷ Uyên khác với những người khác.

Ngụy giáo đầu nghĩ Đàm Văn Ưng nhậm chức Đô đốc, đức cao vọng trọng, cần chiêu mộ nhiều nhân tài. Nhân tài nào tự mình đến đó thì ắt sẽ được trọng dụng, không bị mai một tài năng.

Nhưng một anh hùng bàn phím cái gì cũng biết một chút như Kỷ Uyên đây thì càng nhìn ra một vấn đề sâu sắc hơn. Đó là một cuộc chiến tranh giành ngôi vua! Theo lý mà nói, Thái tử đã được sắc lập, đồng thời đã giám quốc được hai mươi năm, kế thừa đại nghiệp là chuyện hiển nhiên. Nhưng khổ nỗi khí vận triều nhà Cảnh đang rất hưng thịnh lại là cục diện “ngũ long đồng triều” (*) hiếm thấy. Ngoại trừ thánh nhân đang bế quan là thái tử của Đông cung, còn lại Yến Vương, Hoại Vương, Ninh Vương, mỗi người đều độc chiếm một phương, đều có tướng tiềm long.

(*) ngũ long đồng triều: năm đế vương xuất chúng xuất hiện cùng một khoảng thời gian lịch sử, còn các đời sau lại không có được huy hoàng như vậy nữa

“Tuy mình chỉ là tên tiểu tốt vô danh, cuộc chiến đại sự tranh giành ngai vàng quyền lực này có thể sẽ không ảnh hưởng đến bản thân, nhưng vẫn khó đảm bảo tình thế thay đổi, thân bất do kỷ cuốn vào cuộc chiến này. Nếu mình đứng sai phe phái thì sẽ bị liên lụy. Còn nha môn ở Bắc Trấn phủ ti do Hắc Long Đài cai quản, vị đốc chủ kia có hy vọng tấn thăng cảnh giới thần thông, lại là tâm phúc của Thánh nhân, chỉ nghe lời của Thánh nhân, ngay cả thái tử cũng không dám sai bảo, không có khả năng lập bè kết đảng, ngược lại sẽ an toàn hơn.”

Chỉ trong chốc lát, Kỷ Uyên đã nhìn rõ được những cái lợi và cái hại của cục diện này, nên đã từ chối ý tốt của Ngụy giáo đầu. Thói quen nghề nghiệp kiếp trước của hắn là trong mỗi một quyết định đều phải suy đoán rất kỹ về những thay đổi theo sau đó, nếu không thì rất dễ mắc bẫy.

Ngụy giáo đầu sao mà biết được những toan tính của hắn, ông ta chỉ cảm thấy rằng hậu sinh khả úy, thật sự hiếm thấy.

Thấy Kỷ Uyên thà gạt bỏ đi một tương lai tốt đẹp, cũng muốn phân cao thấp cùng với đám tướng quyền quý kia, tấm lòng như vậy, tuyệt nhiên không nhiều trong những nhà hàn môn ở thành Thiên Kinh này.

- Nếu có thể giúp được việc gì, Cửu Lang cứ nói! Ngụy đây võ công tầm thường, địa vị cũng không cao, nhưng xưa nay không sợ phiền phức bao giờ! Luật Cảnh của Thánh nhân đặt ra vẫn còn đó, đám tướng quyền quý kia không thể một tay che trời!

Sau khi nghe Ngụy giáo đầu nói, Kỷ Uyên gật đầu trịnh trọng, cảm tạ lần nữa. Giao tình của đám đàn ông đôi khi chỉ là đơn giản như vậy, nếu như hợp ý tương đồng, một ly rượu, một lời nói đã có thể giao phó cả sinh mạng này cho đối phương.

“Giao thiệp với những người hào sảng như vậy, quan trọng nhất là phải có chân tình và cởi mở, như vậy mới có thể có mối quan hệ bền chặt và dài lâu.”

Ánh mắt của Kỷ Uyên bình tĩnh. Đi với Phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Đây là hành vi trong tiềm thức mà hắn đã quen từ nhiều năm nay.

Ngụy giáo đầu chỉ uống tới đây là dừng lại, không cố ý phải không say không về. Khi bước ra khỏi quán rượu thịt, gió lạnh bên ngoài thổi tới, làm ông ta tỉnh táo thêm mấy phần.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.