Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1517 chữ

Chương 44: Phản đòn của tử thần

Lúc Độc Giác Kình sắp bị người giấy áp đảo, một tiếng rít chói tai đột nhiên truyền tới từ không trung, người giấy trên Độc Giác Kình đột nhiên dừng lại hết.

Charles gắng gượng nhìn về phía xa, lúc này Aude Rick biến thành con dơi khổng lồ và ở phía trên con thuyền gỗ. Tấm buồm màu vàng dưới uy lực kinh người đong đưa dữ dội. Cả chiếc thuyền gỗ không ngừng rung lắc.

Thấy thuyền viên của mình quay lại, Charles không chịu nổi nữa, cơ thể dựa vào mạn thuyền từ từ ngã xuống.

Đoàn thủy thủ lập tức chú ý tới sự bất thường của thuyền trưởng, rối rít đứng xung quanh, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ căng thẳng.

"Thuyền trưởng! Đây là do ai làm?" Thuyền phó số 2 nhìn lưỡi dao nhô ra ở ngực anh, vẻ mặt vô cùng sững sờ.

"Đừng lo cho tôi...Mau...mau giải quyết hết đám người giấy kia đi..." Charles nói ngắt quãng, trước mắt anh tối sầm lại.

Thuyền phó số 2 vội vàng gật đầu, dẫn nhóm thủy thủ lao tới kẻ thù đang giật giật.

Trước mắt Charles càng ngày càng mờ, thậm chí anh không nghe được tiếng động chung quanh.

Nhìn những ngọn đuốc được thắp sáng trên boong thuyền, một ý nghĩ lướt qua trong đầu Charles: "Mình sắp chết sao?"

Charles cảm thấy càng ngày càng thông suốt, cảm giác đau đớn trên người cũng nhanh chóng biến mất.

Đối mặt với việc sắp chết, Charles phát hiện bản thân bình tĩnh hơn tưởng tượng: "Cuối cùng cũng chết...Không biết có được xuyên về không đây..."

Đại phó vừa rồi không thấy bóng dáng đâu đã chen qua chỗ đám người đến bên cạnh Charles, trên tay anh ta còn xách theo hai người.

Một người trong số đó là tên thủy thủ mới bị chém một dao lên cổ, người còn lại là Dip vừa bị trúng đạn. Vết thương của thủy thủ mới không chí mạng, chỗ bị bắn trên người Dip cũng tránh được điểm yếu. Hai người không ai chết cả.

Charles có thể nhìn thấy hai người đang hoảng sợ nói cái gì đó với Bandage, song bây giờ anh không nghe được gì cả.

Bandage quăng hai người cạnh nhau trên đất, sau đó nhìn Charles một cái thật sâu rồi lấy đi con dao đen khỏi tay anh.

Charles cũng muốn hỏi Bandage muốn làm gì, nhưng đôi môi không tí huyết sắc run rẩy, không cách nào mở miệng được.

Bandage cầm lưỡi dao nhanh chóng vẽ huyết trận ba cánh trên boong thuyền, giữa các cánh là những dòng chữ được khắc lộn xộn.

"Phụt phụt!" Lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào ngực của thủy thủ. Trên mặt Charles và đoàn thủy thut xung quanh tràn ngập vẻ khó tin.

Bandage cúi đầu đưa xác tên thủy thủ vào trận rồi giơ dao nhắm về phía Dip.

"Xoạt." Một cây đinh cắm thẳng vào tay cầm dao của Đại phó.

Thấy ánh mắt tràn ngập lửa giận của Charles, Bandage lẳng lặng buông dao xuống. Thân thể anh ngồi xổm trên đất niệm cái gì đó.

Theo tiếng niệm của Bandage, máu của xác thủy thủ thấm vào pháp trận trên boong thuyền.

Con bạch tuộc trong suốt được hình thành từ nước biển, các xúc tua của nó bám chặt vào mạn thuyền, tiếng niệm của Bandage càng ngày càng lớn.

Đầu xúc tua vươn tới xác thủy thủ bên trong trận, cái xác với cặp mắt trợn tròn bị xúc tu lôi ra ngoài.

Xúc tua nhuốm đầy máu lại nhanh chóng vươn tới bên cạnh Charles, sau toàn bộ xúc tua biến thành màu bắn tung tóe lên người anh.

Bị bắn máu như vậy, Charles vừa rồi còn đang hấp hối đã điên cuồng gào thét.

Cơ thể anh bốc khói trắng, vặn vẹo như một con rắn, cao dao trong người cũng bị bắn ra ngoài, vết thương dần khép miệng.

Lúc này Charles cảm thấy cứ như có hàng ngàn cây dao đâm thẳng vào người mình, cơn đau dữ dội khiến anh gần như choáng váng.

Sau mấy giây ngắn ngủi, Charles đang nằm trong nước biển đã hoàn toàn lành lặn.

Bandage bình tĩnh đi tới, đỡ Charles đang ướt nhẹp lên: "Thuyền trưởng...tế trận mới hoàn thành một nửa...vết thương của anh chưa khỏi hoàn toàn."

Charles thở hổn hển nhìn Đại phó của mình với ánh mắt phức tạp, nhưng anh không nói gì nghiêng đầu nhìn trận chiến đằng xa.

Lúc này tiếng rít đã biến mất, Aude Rick cả người đầy máu đang bay trên không, bị đám người giấy màu đen bao vây nên có chút chật vật.

Charles nhanh chóng lao tới pháo đài trên boong, trực tiếp bắn một phát về thuyền gỗ phía xa.

Có vẻ như khoảng cách quá xa nên Charles liên tục bắn mấy phát vẫn không trúng.

Charles nghiêng đầu nhìn đoàn thủy thủ trên boong: "Bandage, anh đi cầm lái, James đi qua chỗ lò quá tải, những người khác chuẩn bị vũ khí, chúng ta phải đuổi kịp nó!"

Tất cả mọi người đồng loạt hành động, Độc Giác Kình dừng lại từ lâu bắt đầu di chuyển lần nữa.

Mái tóc đen của Charles bay trong gió không ngừng, khuôn mặt đằng sau chiếc mặt nạ lạnh lùng băng giá, sự tức giận trong đôi mắt không thể che giấu.

Thấy Độc Giác Kình tiến lại gần, có lẽ thuyền gỗ muốn bỏ chạy. Tuy nhiên về mặt tốc độ, nó không hề chiếm ưu thế, khoảng cách giữa hai chiếc thuyền ngày càng gần.

Dưới sự điều khiển của Charles, pháo trên boong thuyền lại lần nữa nghiêng nòng nhả đạn, cột nước bắn lên bốn phía xung quanh thuyền gỗ.

"Rắc rắc ~" Cột buồm thuyền gỗ bị bắn gãy ngang, bạt buồm rơi thẳng xuống boong thuyền, làm tốc độ thuyền gỗ chậm lại.

"Không giảm tốc! Trực tiếp xông lên!!" Tiếng gầm tức giận của Charles vang lên trên boong.

Tốc độ Độc Giác Kình nhanh hơn một chút, dưới góc nhìn của mọi người, mũi thuyền Độc Giác Kình như cây trường mâu đâm thẳng vào bụng thuyền gỗ.

Nhìn bóng người trên thuyền, Charles không cần biết tốn bao nhiêu đạn, trực tiếp xoay họng súng, điên cuồng nã về boong thuyền đối diện. Tiếng pháo nổ ầm ầm, thuyền gỗ lập tức "thương tích đầy mình", máu rồi thi thể bắn tung tóe khắp nơi.

Chỉ cần vài phát nữa thì chiếc thuyền này chắc chắn sẽ chìm, nhưng Charles lại không bắn tiếp. Anh cần phải biết xem chiếc thuyền này là do ai phái tới.

"Nhảy qua!" Charles mang theo đoàn thủy thủ dọc theo mũi tàu lao sang đối diện.

Đi qua boong thuyền lỗ chỗ, Charles dẫn theo thuyền viên vào khoang thuyền của thuyền gỗ.

Vừa bước xuống cầu thang, một luồng sáng lạnh lẽo chém thẳng vào mặt Charles. Charles co người, con dao đen trong tay nhanh chóng chém người giấy trước mặt thành nhiều đoạn.

Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu, người giấy màu đen cứ liên tục xông lên không ngừng. Bọn chúng như bị điên, điên cuồng tấn công kẻ thù không ngừng.

"Mấy thứ này hình như bị người khác điều khiển! Mấy người chia ra! Tôi đi xử lý chủ nhân của tụi nó trước."

Charles nói xong liền lao về phía người giấy trước mặt, cơ thể anh lúc này như con cá chạch luồn lách nhanh lẹ giữa bọn chúng.

Người giấy có vẻ sốt ruột, xông lên, cố gắng ngăn cản Charles ở bên ngoài.

Charles như một con thuyền nhỏ trong *, mặc dù cực kỳ bấp bênh nhưng không bao giờ bị lật.

Có điều càng có nhiều người giấy, thì lợi thế nhanh nhẹn trong tiềm lực của Charles ngày càng được phát huy. Ngược lại, do người giấy quá đông nên chúng vừa vung vũ khí đã chém trúng người mình.

Sau mấy chục giây, trước mặt anh đột nhiên có ánh sáng. Bên trong khoang thuyền mờ tối, có tên một tên mặc đồ thuyền trưởng màu đen đang lẩm bẩm một mình, bên cạnh có 4 cây nến được thắp lên.

Vừa nhìn thấy Charles đeo mặt nạ, trên mặt người kia liền lộ ra vẻ kinh hoàng. Hắn ta nhanh chóng thổi tắt nến, trong bóng tối đen kịt, hắn vội vàng mò theo chân tường chạy về phía cửa sổ bên cạnh.

Trò mánh khóe này đối với người có thị giác cực tốt trong bóng tối như Charles thì không có tác dụng, anh giơ súng lục lên trực tiếp bóp cò.

Máu bắn tung tóe trên tứ chi của tên đó. Không đợi hắn ta kịp phản ứng, con dao đen trong tay Charles đã kề lên cổ tên đó.

Bạn đang đọc Quỷ Bí Địa Hải của Hồ Vỹ Đích Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.