Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Lợi Phẩm

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

Chương 24: Chiến lợi phẩm

Nhìn vẻ mặt “khen tui đi” của chuột bạch, Charles rất ngạc nhiên. “Ngươi biết điều khiển pháo ở boong hả?”

Anh còn nghĩ rằng đó là do máy trưởng James điều khiển, nhưng hoá ra lại là chuột Lily.

“Tôi cùng những người bạn của tôi điều khiển nó đó. Thế nào, chúng tôi lợi hại lắm đúng không?” Lily chít chít hai tiếng, một đàn chuột nâu lớn lao lên giường của Charles.

Nhìn chiếc giường đầy chuột, Charles cảm thấy rất khó chịu. “Để chúng nó đi xuống hết đi, một mình ngươi về lại còn mang đám chuột này về làm gì.”

“Tôi đã hứa với họ rằng tôi sẽ mời họ đến nhà tôi và ăn món canh cá ngọt do mẹ tôi nấu, không nên thất hứa.” Lily hùng hồn nói với vẻ đầy lí lẽ.

Charles trấn an Lily vài lời rồi nhìn thuyền phó hai Krona bên cạnh.

Người thanh niên tóc đỏ dường như biết Charles đang hỏi gì, và nói: "Đừng lo, thuyền trưởng, chúng tôi đã so sánh qua rồi, không hơn không kém."

"Vậy là được rồi, được rồi..."

Khi mối nguy được giải tỏa, cảm giác buồn ngủ ập đến. Vết thương trên cơ thể và sự mất sức sau cú lao tới khiến cơ thể Charles phát ra cảnh báo.

"Đừng mất cảnh giác, trở về lộ trình an toàn càng sớm càng tốt. Mọi người đi ra ngoài đi, tôi hơi mệt."

Không đợi những người khác bước ra khỏi phòng, Charles nhắm mắt lại, và ngay lập tức không biết gì nữa.

Đến khi anh tỉnh dậy thì đã không biết đã trôi qua bao lâu.

"Đã đến lúc mua một chiếc đồng hồ bỏ túi rồi."

Charles hồi phục tinh thần nhưng vẫn chưa rời khỏi giường, anh dựa vào gối với nụ cười yếu ớt đã mất từ ​​lâu trên khuôn mặt.

Trước đây anh luôn lo lắng một điều là anh không còn ở trên Trái đất nữa, cho dù có chạy lên mặt đất cũng sẽ không thể quay trở lại.

Nhưng lời nói của huyết nhục cho môn 1068 đã khẳng định một điều rằng, thế giới bên ngoài có mặt trời, có mặt trời thì ắt hẳn là Trái Đất, khả năng cao là nhà của mình vẫn còn ở đó.

Một lần nữa xác định mục tiêu của bản thân, Charles vừa định xuống giường thì nhìn thấy những di vật được lấy ra từ phòng thí nghiệm đang chất đống trên tủ.

Nhìn thấy những thứ này, Charles trong lòng hơi động.

Mặc dù mọi thứ ở đó đều do anh tự tay lấy ra, nhưng lúc này Charles lại cảm thấy lạ lẫm với con người anh lúc đó.

Lúc đó, khi nghĩ đến việc có nhiều di vật như vậy trong lòng anh như bị mèo cào vậy. Anh lấy trộm nó trong vô thức, mặc kệ việc nó nguy hiểm như thế nào.

Nhưng nhìn những di vật đó, Charles thật may mắn khi anh lấy được nhiều di vật như vậy chỉ với một vết thương, giao dịch này chắc chắn là rất đáng giá.

Charles bắt đầu quan sát cẩn thận vài thứ mà anh ta đã cướp được.

Một con dao rỉ phủ đầy gỉ sắt.

Cây bút lông chim to bằng cánh tay.

Một viên thuỷ tinh tím hình kim tự tháp.

Một đĩa đen đục lỗ tương tự như một chiếc đĩa hát.

Lại thêm chiếc nhẫn những xúc tu màu trắng bạc đan xen ở trên tay hắn, tổng cộng có năm loại di vật.

Mọi thứ trông rất phi phàm, nhưng Charles không dám thử một cách tuỳ tiện, bởi vì trước đó một số cuốn sổ ghi chép đã bị mất khi chống lại mấy con đỉa, và một số thì bị ướt khi nhảy xuống biển.

Bây giờ chỉ còn lại hai cuốn sổ thông tin về di vật, trong đó có một cuốn là của chiếc nhẫn trên tay anh.

“Số hiệu hạng muc: 168”

“Tên hạng mục: Chiếc nhẫn xúc tu”

“Mô tả: 168 là một chiếc nhẫn làm bằng bạc 925 với ba xúc tu giống như bạch tuộc được uốn cong. Nó được Tiến sĩ Tina tìm thấy trong một cửa hàng trang sức [DỮ LIỆU BỊ XÓA] ở New Territories City trong kỳ nghỉ của cô ấy."

"Phụ lục 1: Vì Tiến sĩ Tina đã phát hiện ra sự bất thường của nó và gửi nó càng sớm càng tốt, nên Tổ chức quyết định trực tiếp chứa 168. Mô tả về sự bất thường của dự án sẽ được đưa vào Phụ lục 2 dưới dạng hồ sơ phỏng vấn."

"Phụ lục 2:

"Tiến sĩ Tina, cô có thể cho tôi biết làm thế nào mà cô tìm thấy 168?"

"Chồng tôi đưa tôi đi chọn nhẫn cưới, và tôi đã đeo nó ngay từ lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó, chỉ khi trở về căn hộ của mình và nhận ra có điều gì đó không ổn. Tôi bắt đầu có một khả năng đặc biệt nào đó."

"Loại khả năng đặc biệt gì vậy?"

“Hừm… Tay của tôi có thể biến thành ba cái xúc tu mà người khác không thể nhìn thấy. Đó là một cảm giác rất kỳ lạ, như thể các xúc tu tự mọc trên tay tôi, rất tự nhiên."

“Tôi biết cô sẽ hỏi gì tiếp theo. Các xúc tu có khả năng bám rất chắc, bằng sức mạnh của hai người đàn ông trưởng thành và chúng cũng rất đàn hồi. Chúng có thể dài tới 5 mét khi kéo căng hoàn toàn. Nếu nói đến mặt trái của nó thì chiếc nhẫn này sẽ cám dỗ con người hãy đeo nó vào trong tiềm thức, và nó ngày càng chặt hơn và thỉnh thoảng phải tháo để nới lỏng nó ra. "

“Chỉ đơn giản vậy thôi hả?”

"Ừ, chỉ đơn giản vậy thôi, nó thực sự là vật đơn giản, nếu các hạng mục khác cũng an phận thủ thường như vậy thì tốt biết mấy, Sophie, 1068 tôi phụ trách là được, miễn là có đủ đồ ăn thì nó sẽ không gây rắc rối, nhưng còn 641 thì thực sự làm người ta đau đầu. "

“Ồ, Tina, tôi đã nghe nói về điều đó. Nó thật sự rất khó đối phó. Nếu việc thu phục nó không thành công, sợ rằng toàn bộ con người trên đảo sẽ bị nó đồng hóa, nhưng nếu so về độ nguy hại thì nó vẫn không bằng số 134 mà tôi phụ trách— "

“Khụ khụ! Thưa hai vị, hiện tại đã đến giờ làm việc, muốn tám chuyện thì tan làm rồi hãy nói, xin vui lòng chú ý tình huống.”

“Xin lỗi, xin lỗi.”

22h41p, kết thúc phỏng vấn.

“Biến thành xúc tu?” Charles giơ tay lên sau khi suy nghĩ một lúc. Điều kỳ diệu đã xảy ra. Anh có thể cảm thấy ngón tay của mình ngày càng dài và dày lên nhanh chóng, nhưng nhìn bằng mắt thường thì bàn tay vẫn là bàn tay, không hề thay đổi.

Đột nhiên, ngăn kéo trên chiếc bàn phía xa mở ra, một chai rượu từ đó bay ra lơ lửng giữa không trung, cảnh tượng trông rất quỷ dị.

Charles bắt đầu thử nghiệm chiếc di vật mới này trong phòng. Các loại vật thể nhỏ khác nhau được lật lên lật xuống trong không khí.

Sau khi làm quen với di vật này, Charles đã giữ lại nó để sử dụng, về mặt tấn công trực diện, mặt nạ hề thậm chí không thể so sánh với con dao đen, nhưng chỉ cần vật này được sử dụng tốt, nó có thể hữu dụng không ngờ.

Điều khiến Charles bị cám dỗ hơn cả là thứ nhỏ bé này có ít tác dụng phụ nhất trong số những di vật mà anh từng thấy.

Đưa tay chạm vào chiếc nhẫn, Charles nhìn vào một mảnh giấy khác, đó là ghi chép về Kim tự tháp tím.

“Số hiệu hạng mục: 434”

“Tên hạng mục: Kim tự tháp tím”

“Mô tả: 434 là một kim tự tháp thuỷ tinh có chiều dài 10 cm, cao 10 cm và rộng 10 cm. Do sự rối loạn mà nó gây ra, nó đã được Sở cảnh sát Ảnh Đảo báo cáo và chuyển cho Tổ chức."

Thí nghiệm 1: “Hãy để Thí nghiệm số 13 giữ 434, ra lệnh cho anh ta lẩm nhẩm trong đầu hai lần“ Tôi rất mạnh.”

"Kết quả thí nghiệm: Thân thể của đối tượng đã trải qua đột biến, thể trạng và tỉ lệ cơ thể trở nên lớn hơn, chiều cao đạt 2,5 mét, nhưng khả năng tường thuật yếu đi rõ rệt, kiểm tra đo lường cho thấy trí tuệ giảm xuống 80 sau thử nghiệm.”

Thí nghiệm 2: “Hãy để Thí nghiệm số 13 giữ 434 và ra lệnh cho anh ta lẩm nhẩm trong đầu ba lần “ Tôi rất mạnh.”

"Kết quả thí nghiệm: Chiều cao của đối tượng được chỉ ra là ba mét, trí thông minh giảm xuống còn 60."

Thí nghiệm 2: “Hãy để Thí nghiệm số 13 giữ 434 và ra lệnh cho anh ta lẩm nhẩm trong đầu bốn lần “ Tôi rất mạnh.”

"Kết quả thí nghiệm: Chiều cao tăng lên 4 mét, trí thông minh giảm xuống 40, do trí thông minh của đối tượng quá thấp để hiểu các chỉ dẫn, thí nghiệm buộc phải kết thúc, sau 30 phút rời xa khỏi 434, đối tượng trở lại bình thường."

Bạn đang đọc Quỷ Bí Địa Hải của Hồ Vỹ Đích Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.