Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn bầu bạn--- Tử vong

2816 chữ

Chương 4: Linh hồn bầu bạn – Tử vong

“Cạch” một người mở cửa, bước vào trong. Trong căn phòng đó lại có hai giường riêng biệt, cả hai đều có người nằm, ngoài ra còn có một người đang ngồi bên cạnh hai chiếc giường đó, đôi mắt chăm chú vào hai người đang nằm, rõ ràng là không để ý đến tiếng mở cửa. Khi thấy hai người kia vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại thì người vào hỏi “Sarah, hai đứa còn chưa tỉnh lại nữa hả?”

Người ngồi – Salazar Slytherin – nghe thấy tiếng nói thì giật mình, thấy người vào phòng thì thả lỏng hơn, “Ừ, Gody, đã ba ngày rồi, hai đứa vẫn chưa tỉnh nữa. Bên Nana thế nào rồi, tìm ra lời nguyền chưa?”

“Vẫn chưa, cô ấy cũng đang sứt đầu mẻ trán với cái này.” Godric nói, rồi nhìn vào vẻ mệt mỏi của bạn đời, rốt cuộc vẫn không kìm lòng được mà tiếp tục nói câu đã lải nhải không biết bao nhiêu lần trong những ngày nay “Sarah à, về phòng nghỉ ngơi đi, đã ba ngày cậu không hề rồi khỏi phòng rồi. Cậu xem, ngay cả ánh mắt cũng đỏ hết rồi, nếu hai nhóc tỉnh dậy thấy ba chúng như thế thì tụi nó cũng không vui đâu.”

“Mình biết Gody, nhưng…”

Salazar chưa kịp nói xong thì bỗng bị cắt ngang “Chú Godric nói đúng đó ba ba, ba ba nên nghỉ ngơi.” – giọng nói vô cùng yếu ớt.

Lời này vừa dứt thì một giọng khác cũng vô cùng yếu lại vang lên “Con thật vô dụng mới để ba và cha lo lắng nhiều như vậy. Con xin lỗi.”

“Heri, Samuel, hai đứa có ổn không?” Hai người ba đồng thanh.

“Thật sự không ổn một chút nào. Hơn nữa cũng đối nghịch nữa, con cảm thấy rất khỏe nhưng ngồi dậy thì lại không có sức, ma lực thì mạnh mẽ nhưng có cảm giác sinh mệnh lại giảm dần.” Samuel nói.

“Rốt cuộc là hai đứa trúng lời nguyền gì chứ?” Godric rủa thầm, nhưng ai trong phòng cũng đều nghe được hết. Nghe đến đó sắc mặt của Salazar nhăn lại, nhưng chưa kịp nói gì thì Heri đã cất tiếng “Không phải là lời nguyền, đó là cái giá để trả cho khế ước.”

“Con nói gì Heri, đó là khế ước gì? Sao lại thành như vậy?” Salazar hỏi, áp suất pháp thuật vốn bình lặng lại bùng nổ, làm hai người bệnh đều đã mệt lại càng mệt hơn. Godric vội vàng ngăn Salazar lại “Sarah, bình tĩnh. Hai đứa nó mới tỉnh, hôm nay là ngày cuối của tụi nó. Cậu muốn tiễn hai đứa nó đi sớm hơn hả.”

“Nhưng mình bình tĩnh không được, Gody à.” Salazar nói, tuy chưa hết tức giận nhưng đã thu lại áp suất pháp thuật lại. Cậu quay sang Heri “Con nói rõ ràng cho ba biết, Heri. Rốt cuộc phải đến mức nào mà con phải sử dụng đến khế ước đó, thậm chí nó là gì ba và dì Nana của con tra cũng không được.”

“Ba bình tĩnh đi mà.” Heri nói “Thật sự là kí ức vô cùng tồi tệ. Con nhớ đã kể cho mọi người biết quá khứ của mình nên việc này con không đề cập nữa…”

“Con đã lấy lại được kí ức, lúc nào?” Người hỏi là Godric, vẻ mặt cũng đã bắt đầu nghiêm túc.

“Ngay lúc con thấy Samuel bị đám sinh vật tấn công máu khắp toàn thân, làm con nhớ lại trước khi con gặp mọi người cũng bị thương khắp người, còn bị độc tàn phá cơ thể. Lúc ấy con vừa kìm chế cơn đau từ linh hồn cố lấy lại kí ức đồng thời giúp Samuel tiêu diệt đám thú đó. Đến lúc chúng con tiêu diệt hết đám quái thú thì bọn người Slytherin xuất hiện tấn công ồ ạt. Chúng con tuy bị thương nhưng bọn họ vẫn không phải đối thủ của chúng con, tuy nhiên vì mất máu quá nhiều cộng tiêu hao ma lực quá độ mà Samuel ngã xuống, để tên cuối cùng trốn thoát. Vì Samuel nên con cũng không đuổi theo. Khi xem, con phát hiện sinh mệnh lực của Samuel đang trôi dần, bắt đắc dĩ con đành phải sử dụng cái khế ước đó để cứu Samuel. Con chỉ không ngờ cái giá của khế ước chính là hai đứa con chỉ sống được ba ngày thôi..”

“Mạo hiểm, Heri, từ khi nào mà con có cái tính này. Trong ba đứa, con là đứa cẩn thận nhất. Tuy con thường lấy vẻ ngây thơ đầy Gryffindor làm vỏ bọc nhưng ba biết nội tâm con Slytherin hơn ai hết, tại sao lại làm cái việc này?” Salazar chất vấn.

“Heri à, anh đâu cần làm như thế đâu. Sao anh phải hy sinh mình như thế?” Samuel cũng không cầm lòng được mà hỏi.

“Sarah à,” Godric nói “Nếu trong trường hợp là Samuel là mình, cậu là Heri thì cậu có cứu mình không?”

“Nhưng Gody…” “Không Sarah, cậu thử hỏi lòng mình đi, thì cậu sẽ biết lí do vì sao có mạo hiểm đến mấy Heri vẫn cố cứu Samuel”

Salazar suy nghĩ một hồi lâu rồi bỗng thốt ra “Chẳng lẽ…, nhưng Gody à, hai đứa nó là anh em đó, làm sao chúng có thể…”

“Chính vì là anh em nên chúng không dám nói tiếng lòng của mình ra đó, giữ cái yêu ở trong lòng, hy sinh tình yêu của bản thân để khỏi vấy bẩn tình yêu của mình.” Godric nói “Có lẻ ngoại trừ cậu ra không ai không biết hai đứa yêu nhau, cũng chỉ có thuần Slytherin mới không được tự nhiên đến mức đó. À có lẽ Samuel di truyền nó từ cậu, thằng bé cũng không nhận ra tình yêu của Heri, chỉ nghĩ rằng Heri xem mình là em trai mà yêu thương thôi”

“Thật không Heri?” Nghe lời cha nói Samuel vội hỏi lại Heri.

Heri thở dài, “Đồ ngốc, lời cha em nói em còn không tin thì em tin lời ai chứ. Mà chú Godric, con bái phục chú luôn rồi, chắc chú là người đầu tiên nhận ra tình cảm của con quá. Ba ba con xin lỗi, con biết tình cảm này là sai nhưng con lại không khống chế được.”

Salazar an ủi, “Ba chỉ là bất ngờ thôi, Heri à, ba không trách con đâu. Nhưng mà đã muộn rồi, cả hai đứa đều không còn bao nhiêu thời gian nữa.”

“Ba à, chưa muộn đâu.” Heri nói, “Khế ước này giống như cho người khác một cơ hội sống vậy, giờ chúng con chết, nhưng linh hồn của chúng con sẽ đầu thai. Chỉ cần hai đứa tụi con đều đủ vượt sáu tuổi thì kí ức về kiếp này sẽ được phục hồi.”

“Vậy thì tốt. Lúc ấy chúng ta có thể nhìn thấy hai đứa rồi, cho dù có là bức ảnh đi chăng nữa.” Godric nói.

“Nhưng có một cái ba muốn hỏi, rốt cuộc con làm sao biết cái khế ước đó?” Salazar hỏi

“Về điều này thì con phải cảm ơn cái mụ ác độc đó, tuy mụ dùng con làm vật thử thuốc nhưng con vẫn có thể xem những quyển sách của mụ. Trong đó có những pháp thuật, trận pháp cũng như khế ước. Trong số những quyển sách đó có nói về những pháp thuật chỉ truyền trong gia tộc của mụ, mụ không để ý rằng con lấy quyển sách ấy đọc. Tuy lúc ấy con không tiện dùng phép thuật nhưng con vẫn nhớ những thứ có trong sách, có cả cái khế ước đó nữa.”

“Sarah, để bọn trẻ nghỉ ngơi một lát, trong lúc ấy chúng ta nên đi tìm Nana và Helga để thông báo, còn Dyers, Madtyna và Nelson nữa.” – Godric nói

“Ừ, vậy ba đi trước, các con nghỉ ngơi đi.” Salazar nói rồi hai người cũng nhanh chóng rời phòng.

“Khoan đã ba ba,” Trước khi ra khỏi phòng Heri kêu lại Salazar, “Ba giúp con mời Stephen đến đây được không?”

“Để ba thông báo cho Stephen, con cứ nghỉ ngơi đi”

Hiệu suất làm việc của Salazar là nhanh nhất, chẳng bao lâu sau, Stephen đã xuất hiện trong phòng, bên cạnh còn có Salazar. Godric, Rowena và Helga đều đang có tiết dạy.

“Ba à, con có thể nói chuyện riêng với Stephen được không?” Heri năn nỉ Salazar

Vốn muốn nói “không” nhưng thấy vẻ mặt cầu xin của Heri nên Salazar đành thỏa hiệp “Được rồi, nhưng con còn phải nghỉ ngơi. Như Samuel giờ đã chợp mắt một lát rồi. Lát nữa ba đưa mọi người đến” Nói xong Salazar ra ngoài để Heri, Stephen và Samuel đang ngủ trong phòng.

“Stephen, đến đây ngồi. Cậu có thể phóng bùa im lặng xung quanh khu vực chúng ta nói chuyện không?” Heri nhờ vả.

“Chuyện nhỏ mà sao cậu khách sáo vậy.” Stephen cười nói. Sau khi giăng xong bùa chú thì nghiêm túc “Heri, cậu bị sao vậy? Tớ phải kiểm tra cho cậu.” Song chưa đợi Heri nói gì thì hàng loạt các bùa chú kiểm tra đầy màu sắc bắn vào người. Nhìn màu sắc phản ánh, Stephen sắc mặt ngày càng đen, sau đó là bùng nổ “HERAKLES SLYTHERIN, TẠI SAO CẬU LẠI DÙNG CÁI PHÁP THUẬT ĐÓ, CÁI KHẾ ƯỚC ĐÓ. NÓ LÀ BẠCH PHÁP THUẬT, BẠCH PHÁP THUẬT ĐÓ. THỂ CHẤT CẬU LÀ THUẦN HẮC, CẢ BẠCH PHÁP THUẬT ĐƠN GIẢN NHẤT CẬU CŨNG KHÔNG THỂ DÙNG MÀ GIỜ LẠI SỬ DỤNG CÁI KHẾ ƯỚC PHỨC TẠP NÀY. MERLIN ĐÁNG CHẾT, KÌ TÍCH MỚI LÀM CẬU CÓ THỂ SỐNG ĐẾN GIỜ. MỘT THUẦN HẮC PHÙ THỦY LẠI DÙNG KHẾ ƯỚC BẠCH PHÁP THUẬT ĐỂ KẾT HÔN VỚI MỘT NỬA BẠCH PHÙ THỦY. CẬU… THẬT LÀ HẾT NÓI NỔI VỚI CẬU LUÔN MÀ.”

Sau khi rống giận một hồi, cuối cùng Stephen cũng bình tĩnh lại. Cậu bắt đầu đỏ mặt với cái hành vi không quý tộc của mình. Sau khi bị Heri nhìn thấy, nghe tiếng cười của Heri thì cậu cố gắng kìm chế vẻ mặt của mình rồi bình thản lên tiếng “Cười đủ chưa Heri, tớ không nghĩ cậu kêu tớ đến chỉ vì cười tớ đâu.”

“Rồi rồi tớ không cười nữa. Chỉ vì thấy một Potter vì người yêu mà chấp nhận bỏ qua cái phẩm chất Slytherin của mình thì thấy khá vui. Tớ đúng là người có phúc mà không biết hưởng a, đúng không. Có biết bao nhiêu người mong muốn có tình yêu của một Potter mà không được, tớ lại đi từ chối tình yêu của một Potter. Nói ra thì tớ có lỗi với cậu, Stephen, tớ không quên được tình yêu của mình. Xin lỗi cậu, Stephen.”

“Cậu không có lỗi với tớ Heri, tớ là người đến sau, không thể có được tình yêu của cậu. Tớ thật hâm mộ Samuel, em ấy có được toàn bộ trái tim của cậu.” Stephen an ủi

“Stephen à, tớ muốn cậu hứa với tớ.” Heri nghiêm túc “Tớ mong về khế ước, kể cả lợi và hại của khế ước cậu đừng nói cho mọi người biết, xem như đó là bí mật của riêng tớ và cậu thôi.”

“Nhưng Heri…”

“Không nhưng gì hết, Stephen, tớ xin cậu đó” Heri năn nỉ Stephen.

“Rồi tớ chịu thua, tớ hứa với cậu Heri.” Stephen chịu thua

“Nhưng tớ vẫn thấy có lỗi với cậu, Stephen à. Tớ mong cậu đừng vì tớ mà buồn lòng, tớ không muốn cậu vì tớ mà cô đơn đến già. Cậu nên có cuộc sống của mình. Cậu hãy kiếm người con gái yêu thương cậu thật lòng, kết hôn với cô ấy để gia tộc Potter được truyền thừa. Tớ mong được gặp đời sau của gia tộc Potter.”

Stephen cứng người lại, sau đó trả lời, “Tớ hứa với cậu sẽ để gia tộc Potter truyền thừa. Đến lúc đó cậu nhớ dùng máu và xà ngữ của bản thân mở bức ảnh cho tớ.”

“Ừ, tớ sẽ làm như thế” Heri nói “Có người đến, cậu hạ hết bùa chú đi.”

Đồng thời Samuel mở mắt, Rowena và Helga vào phòng.

“Ồ, trò cũng ở đây hả Stephen.” Rowena hỏi

“Vâng.” Stephen trả lời.

“Heri, Samuel à. Nếu hai đứa chấp nhận tình yêu của bản thân và xác định người mình thích cũng thích mình thì các con có muốn kí kết khế ước thành bạn đời không?” Helga hỏi.

“Con…” Heri ngập ngừng.

“Con đồng ý” Samuel cắt ngang Heri.

“Nếu Samuel đồng ý thì con cũng không có ý kiến” Heri kiên định trả lời.

“Heri ngốc, có bấy nhiêu mà anh cũng đợi em à. Là Slytherin chúng ta phải chưởng khống hết tất cả những thứ thuộc về mình.” – Samuel trách móc.

Heri bậc cười “Ừ, Samuel thông minh nhất.”

“Hiện tại cả bốn người dì đều không rãnh, hơn nữa bé con đang ngủ nên đến tối chúng ta thực hiện.” Rowena nói “Stephen, tối con đến xem luôn đi”

“Đương nhiên con phải tham dự lễ kết hôn của Heri rồi.” Stephen cười. “Vậy con đi trước, tối gặp lại.” Stephen nói xong rồi rời đi.

“Vậy bọn dì cũng nên đi, cho hai bạn trẻ có thời gian bên nhau, tối chúng ta đến.” Helga nói rồi lôi Rowena đang muốn dặn dò thêm vài câu ra ngoài.

* phân cách tuyến (không biết là hạnh phúc hay bi thương nữa a) *

Buổi tối

Từ khi Madtyna sinh ra bé gái đến giờ đây là lần đầu tiên mọi người đều tụ hội trong một căn phòng. Tuy nhiên lúc này không thể gọi là vui, chẳng còn bao lâu nữa thì họ mất hai thành viên là Heri và Samuel rồi.

Người xóa bỏ không khí căng thẳng lúc bây giờ là Rowena “Được rồi hai đứa, vì lúc này hai đứa không tiện sử dụng pháp thuật cao cấp như thề ước trên pháp thuật nên bây giờ các con chỉ cần kí tên của mình trên khế ước hôn nhân là được”

“Con cảm ơn dì.” Hai người đồng thanh.

“Chỉ mong con không đến muộn.” Một tiếng nói bỗng cất lên – là Stephen

“Không muộn, giờ hai đứa nó mới kí khế ước.” Helga trả lời.

“Vậy là tốt rồi. May là đến kịp.” Stephen nói “Vốn dĩ Heri kết hôn tớ nên tặng quà nhưng giờ cậu giữ cũng không được bao lâu nên tớ đợi ngày cậu đến trang viên Potter.”

“Cậu khách sáo quá Stephen, cảm ơn cậu nhiều.” Heri cười.

“Cũng không còn bao lâu nữa, hai đứa mau chóng hoàn thành đi.” Godric hối thúc đưa khế ước cho Samuel và Heri.

Sau đó là khoảng trời lặng ngoại trừ tiếng sột soạt của bút và giấy. Khi cả hai người kí xong thì khế ước hôn nhân lập tức biến mất.

“Chúc mừng hai con/chú/cậu đã kết hôn” Mọi người đồng thanh.

“Cảm ơn mọi người” Hai người cảm ơn.

“Cũng không còn nhiều thời gian nữa, ai có vấn đề gì mau chóng nói đi.” Salazar hối thúc.

Nelson đứng lên nói “Chú Heri à, chú Samuel à, hai chú đi rồi con sẽ nhớ hai người lắm đó. Con và em gái sẽ để ảnh tại trang viên Malfoy chờ hai chú tới chơi.”

“Nếu chú thức tỉnh nhất định sẽ đến chơi với con nhé.” Heri trả lời, đồng thời Samuel gật gật đầu.

“Anh và Madtyna cũng sẽ để bức họa tai thái ấp Malfoy chờ hai người.” Dyers phụ họa.

“Còn bốn chúng ta muốn sống cùng Hogwarts, chúng ta chờ các con tại Hogwarts” Godric nói thêm, nhận được sự gật đầu của ba người còn lại.

“Đương nhiên là sẽ đến thăm mọi người rồi.” Heri và Samuel đồng thanh

“Có lẽ…con thật sự…hết thời gian rồi…Tạm biệt…m…” Chưa kịp nói hết câu Samuel đã nhắm mắt.

“Đến…lượt…c…của con…rồi…T…Tạm biệt…mọi…người…Hẹn…gg…gặp…lại…” Vừa nói xong Heri cũng tắt thở.

“Bọn trẻ đi rồi.” – một người nói

“Đừng buồn quá, chúng ta rồi sẽ còn gặp họ mà, chỉ có đều người sống người chết thôi”- người khác phụ họa.

“Làm tang sự cho hai đứa đi” – Salazar nói. Mọi người gật đầu. Hầu hết ai cũng đã khóc, nhưng rồi họ lau nước mắt. Ngay lúc này, họ đều có chung một suy nghĩ

‘Đợi ngày chúng ta gặp lại nhau, Heri, Samuel.’

Bạn đang đọc Tình yêu tuyệt vọng hay hi vọng( Volhar/Tomhar) ( Harry potter đn) của phong hải kim bang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phùnglan
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.