Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giới hạn sinh tử

1625 chữ

Chương 3: Giới hạn sinh tử

Cứ như thường lệ, mỗi thứ hai hàng tuần vào buổi chiều sẽ là hai tiết Nghệ thuật hắc ám của giáo sư Slytherin. Nhưng hôm nay lại khác với mọi ngày.

Bình thường các học sinh lục đục tiến vào phòng học, không bao lâu sau thì có một người thanh niên bước vào phòng. Người ấy chỉ vừa vào đã cất tiếng cười: “Chào các bạn, hôm nay chúng ta lại tiếp tục học tập với tôi. Như tôi đã nói từ trước, có vấn đề gì cứ nói tôi, tôi và bạn cùng học.”

“Vâng thưa thầy!” Cả lớp đồng thanh.

Một người bỗng đứng lên hỏi: “Trợ giáo, hôm nay giáo sư Slytherin lại không thể dạy được sao, đã rất nhiều ngày rồi, chúng em rất lo cho thầy ấy.”

Người thanh niên – Herakles Slytherin – tiếp tục mỉm cười trả lời: “Về việc này trò không cần quan tâm, quan trọng là thành tích của trò trong năm nay, còn Giáo sư Slytherin bận việc thì thầy cũng không rõ.” – Heri tạm dừng rồi nói, giọng nói chứa đầy sự tò mò “Chẳng lẽ trò chê trình độ dạy học của thầy không đủ cho trò học.”

Không để ý cái đỏ mặt của vị học sinh kia, Heri tiếp tục nói “Giờ chúng ta vào bài, hôm nay chúng ta sẽ học về…”

Nhưng một thần hộ mệnh đã cắt đứt lời nói của Heri. Nội dung không ai tròng phòng nghe rõ, trừ Heri, nhưng sau khi nghe xong sắc mặt của cậu ấy tối tăm lại, ma áp trào ra. Với sát khí đầy mình, Heri chỉ để lại một câu nói cho lớp học “Lớp tự học.” rồi ra ngoài

Trở lại văn phòng của mình, Heri vội viết thư gửi ba ba Salazar, rồi kêu Herpo – con tử xà theo Salazar – tới rồi đưa thư cho nó “Herpo à, cậu mau đem thư đến chỗ ba ba mau, không được nghỉ ngơi, nếu không phải cú mèo hay thần hộ mệnh đều không thể dùng thì tớ không nhờ cậu. Giúp tớ nha Herpo.”

Nói xong Herpo rời khỏi, Heri phóng ra thần hộ mệnh của mình “Dì Nana, dì Helga, hai dì đến chỗ của anh Dyers và chị Madtyna đi, họ sắp gặp nguy hiểm. Con phải đến chỗ Samuel, em ấy đang bị tấn công, cụ thể là cái gì con cũng không rõ”

Gửi lời xong, Heri lập tức độn thổ

** phân cách tuyến **

Rạng sáng hôm sau, Hogwarts

“Sao Heri và Samuel còn chưa về nữa?” Salazar lo lắng nói.

“Bình tĩnh, Sarah, Heri và Samuel sẽ không sao đâu mà.” Godric an ủi.

“Godric nói đúng đó, Salazar. Cậu phải có niềm tin vào hai đứa tụi nó chứ.” Rowena và Helga phụ họa.

“Con cũng tin hai em ấy sẽ trở về, ba ba đừng lo nữa, sẽ không sao đâu.” Dyers vừa vào phòng nói.

“Madtyna đâu rồi? Sao con không chăm sóc con bé, còn con của hai đứa nữa? Chắc Nelson cũng lo lắng lắm.” Godric hỏi.

“Cha yên tâm, cả ba người họ đều đang ngủ. Con cũng lo lắng cho Heri và Samuel nên ra đây. Con…” Dyers đang nói thì bỗng bị động tác của mọi người hoảng sợ. Cả bốn đều đứng bậc dậy, chỉ kém ghế cũng ngã xuống đất theo thôi.

“Chấn động màng bảo vệ, hai đứa đã trở về. Cùng ra ngoài xem.” Godric nói.

“Ngu ngốc, bọn trẻ về, đương nhiên phải đi xem.” Helga nói, sau đó Salazar, Rowena và Helga đều độn thổ, bỏ lại Godric đang ngây người sau bị chửi.

‘Ta nói đúng mà’ Godric nghĩ, sau đó cũng độn thổ.

Đến cổng chính, mọi người đều ngây người. Hai người thanh niên trước cửa đều lấm lem, máu me đầy mình, một người giống như đã ngất xỉu, được người còn lại dìu đi vào trường. Nếu không phải đôi mắt màu xanh vẫn lắng đọng cho dù cả mặt đầy máu đi chăng nữa cũng có thể nhận ra được thân phận của người đang đỡ. Heri dắt người từng bước từng bước vào trường. Chỉ vừa mới qua cổng, Heri nói “Samuel, đến nhà rồi, chúng ta về nhà rồi, tỉnh lại đi Samuel.”

“Tốt quá!” Samuel thì thầm, sau đó ngất đi.

“Heri, Samuel!” Salazar không kìm lòng hô lên. Sau đó cả năm người cả Dyers đều chạy đến chỗ hai người.

“Ba ba, chúng con đã về.” Heri vốn muốn nở nụ cười nhưng cuối cùng cũng không nở được “Ba ba, con xin l…” Lời nói chưa kịp dứt Heri đã ngã xuống, bên cạnh Dyers đỡ lấy, Samuel được Godric bắt lại. Sau đó cả bọn cùng độn thổ trở về phòng của Heri.

* tiếp tục phân cách tuyến **

“Cậu nói cái gì Nana, cậu lặp lại đi???” Godric nói.

“Nana không nói sai đâu Gody.” Salazar trầm giọng “Nếu không cứu kịp thì cả hai đứa chỉ còn đúng ba ngày để sống thôi. Vấn đề mà ta không hiểu là lời nguyền gì ngay cả ta cũng không phán định được, ta chưa từng nghe cũng chưa từng thấy lời nguyền này, có thể làm người khác chỉ có ba ngày để sống.”

“Không chỉ cậu mà cả tớ cũng vậy, Sarah.” Rowena bổ sung “Đây là lần đầu tiên tớ thấy lời nguyền này. Không được, tớ phải đi tra thêm, tớ không thể để hai đứa như vậy được.”

“Đáng chết, tớ nên giết cả bọn họ chứ không phải chỉ diệt gia tộc, nhường họ một con đường sống.” Godric nổi giận.

“Ta cũng thất vọng với cái gia tộc Slytherin này lắm rồi. Chỉ vì quyền thừa kế mà đụng tới con ta, vậy ta làm cho bọn họ biết cái gì là mất luôn gia tộc Slytherin.” Salazar đã mất bình tĩnh, đôi mắt đen thường ngày đã thay bằng đôi mắt đỏ như máu.

“Cho nên các cậu quá hiền từ với người trong tộc mình. Mà bọn họ cũng giỏi thiệt, mang danh kẻ thù với nhau mà chọn cùng ngày để tấn công chúng ta thì không biết phải nói là kẻ thù hay là đồng minh nữa.” Helga phụ họa.

Ngày xảy ra sự việc cũng đồng thời là lúc Madtyna sắp đẻ con. Gia tộc Gryffindor sợ đứa con của Madtyna sẽ chiếm lấy quyền thừa gia tộc nên quyết định tấn công ngay. Kể cả dù Madtyna đã mang họ Malfoy mà Nelson – đứa bé mang trong mình dòng máu Veela được Dyers và Madtyna trong thời gian mạo hiểm cứu về đồng thời nhận làm con nuôi – đề nghị thì bọn họ vẫn quyết tâm diệt đứa bé, nếu giết được Madtyna thì còn tốt, vậy Godric sẽ mất đi máu mẻ trực thuộc của bản thân, vậy cơ may con cháu bọn họ được trở thành gia chủ gia tộc Gryffindor sẽ cao hơn. Đồng thời đối với Godric bọn họ lừa anh lên phía Bắc Gryffindor rồi kéo hàng trăm sinh vật huyền bí cùng nhau tấn công ồ ạt, nếu có thể giết chết thì càng tốt. Bọn “gièm pha” Gryffindor đã tính toán rất chính xác, chỉ có điều họ không ngờ tới kế hoạch của họ lại thất bại, ngoại trừ mạng sống và hai bàn tay trắng họ chẳng còn gì nữa. Gia tộc Malfoy đã được Rowena và Helga cứu trợ kịp lúc. Mà phía Godric thì có Salazar đi theo, sau khi tiêu diệt hết đám sinh vật, lại nghe Madtyna và Dyers bị tấn công, Godric quyết định hủy đi gia tộc Gryffindor.

Đồng lúc kế hoạch của Gryffindor là kế hoạch của Slytherin. Họ lợi dụng việc Samuel đang mạo hiểm, xây dựng kế hoạch dùng sinh vật hắc ám tấn công, lợi dụng chúng để làm cho sức mạnh của Samuel giảm xuống, như vậy bọn họ có thể giết Samuel dễ dàng hơn. Đối với đám “hắc ám” Slytherin mà nói hiện tại chỉ cần giết Samuel thì họ có thể có được vị trí gia chủ dễ dàng hơn, dù sao Dyers đã tự lập gia tộc mới cho mình còn Herakles chỉ là con nuôi, trong lúc đó bọn họ sinh ra đã là người của Slytherin. Đáng tiếc, họ không ngờ được rằng Heri sẽ phát hiện mà chạy đến cứu trợ, cũng nói luôn cho Salazar biết kế hoạch. Nhưng ít nhất công sức của họ không uổng phí, Samuel mặc dù không chết liền cũng chẳng còn sống được bao lâu. Tuy nhiên, họ vẫn chưa biết được cái giá mà họ phải trả nhẹ nhất cũng sẽ giống như đám “chính khách” nhà Gryffindor. (PHKB: 1 phút chia buồn với gia tộc Gryffindor + 1 phút mặc niệm cho gia tộc Slytherin.)

Ngay lúc bốn vị sáng lập vẫn càng đang chìm vào trong nỗi tức giận của minh thì bỗng “Cạch”, cửa mở. Một đứa bé với mái tóc màu vàng cỡ 5 6 tuổi chạy đến ôm chầm vào người Salazar, “Ông nội ơi người đừng tức giận mà. Ông nội ơi chú Heri và chú Samuel có sao không ạ?”

“Được rồi, Nelson, ông không tức giận.” Salazar vỗ đầu Nelson “Chú Heri và chú Samuel của con vẫn còn đang hôn mê, nhưng rồi họ sẽ tỉnh dậy thôi.”

“Con cũng mong như vậy” Nelson nói “Mong hai chú mau chóng tỉnh lại để còn chơi với con, nhất là chú Heri.”

‘Ta cũng mong hai đứa mong chóng khỏe lại’ Salazar nghĩ ‘Heri, Samuel’

Bạn đang đọc Tình yêu tuyệt vọng hay hi vọng( Volhar/Tomhar) ( Harry potter đn) của phong hải kim bang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phùnglan
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.