Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tia hi vọng

Tiểu thuyết gốc · 1449 chữ

Nghe giọng nói không biết phát ra từ đâu, hắn biến sắc, khẽ siết chặt bàn tay đang run rẩy của em gái để trấn an. Hắn cúi người thật sâu trước vị hòa thượng để chờ đợi câu trả lời.

“Không lẽ Thiền Âm tự cũng là một thế lực cổ võ” - Vừa rồi nghe giọng điệu của tên sát thủ, hắn thầm nghĩ.

Cổ võ giả nghe nói là có thể thông qua tu luyện nội công tâm pháp mà xuất ra được khí cương hộ thân, viên đạn cũng không thể xuyên thủng. Hắn cũng đã từng được nghe qua về Ám hội, đây là một tổ chức sát thủ mà mỗi tên trong đó đều tu luyện qua võ công tâm pháp, chúng không ám sát những mục tiêu bình thường. Đối tượng mà chúng nhắm đến đều là những người nắm giữ quyền cao chức trọng, có người còn là nguyên thủ của một quốc gia. Có tin đồn rằng tổng thống của một đất nước nhỏ nào đó cũng bị bọn chúng ám sát thành công. Nghĩ đến Ám hội, răng hắn nghiến chặt, trong lòng bùng lên lửa giận, ánh mắt hắn dần trở nên sắc bén nhưng rất nhanh đã được thu liễm lại không chút dấu vết.

Đêm nay đối với hắn mãi không thể quên. Nhận được tin dữ của cha. Mẹ thì chín chết một sống, những người giúp bọn hắn chạy trốn đều bị giết sạch. Cuộc sống của hắn và em gái cứ như vậy mà bị hủy hoại. Nhưng hiện tại hắn còn chưa đủ tư cách để có suy nghĩ báo thù, có thể sống sót qua khỏi đêm nay hay không, hắn cũng không rõ. Trải qua một đêm bị truy sát, trong lòng đã rất rõ ràng sự kinh khủng của Ám hội.

Hắn biết quan hệ của những thế lực siêu nhiên này rất phức tạp.

Mang theo tâm tư đến Thiền Âm tự, hắn nghĩ đây chỉ là một ngôi chùa bình thường, chỉ cần nhanh chóng để em gái ở lại nơi này, hắn dẫn người của Ám hội rời đi, tránh làm liên lụy tới người bên trong và bảo toàn cho em gái một mạng. Hắn cần sự giúp đỡ thật sự của Thiền Âm tự, nếu để em gái tự ý trốn vào bên trong thì khi bọn người truy sát đến tra hỏi, hăn không yên lòng. Đây cũng vốn là quyết định ban đầu của hắn.

Nhưng không ngờ bọn chúng lại đuổi theo nhanh đến như vậy. Điều càng không ngờ tới là ngôi chùa nơi thâm sơn này cũng không hề đơn giản, vậy mà cũng có thể là một thế lực cổ võ. Vào lúc này, hắn chỉ có thể trông chờ vào quyết định của vị hòa thượng của Thiền Âm tự. Hắn càng lúc càng sợ hãi, lỡ như Thiền Âm tự cùng với hội sát thủ này có quan hệ khó nói gì, chẳng phải là tự chui đầu vào rọ. Lúc này hắn không còn đủ tỉnh táo đủ suy xét tình hình một cách cẩn thận nữa.

Lão hòa thượng trước mắt trầm mặc không nói, càng khiến lòng hắn khó yên.

Người truy sát bọn hắn bây giờ vẫn ẩn nấp bên trong bóng tối không hiện diện, điều này càng khiến cho người ta sợ hãi hơn. Giống như một con rắn đang ẩn mình, bất cứ lúc nào cũng có thể cho người một kích chí mạng, rất khó để đề phòng.

Trong một góc khất, nữa thân người xuất hiện sau một thân cây cách đó không xa. Hắn mặc một bộ trang phục màu đen, nếu không cẩn thận nhìn kĩ, căn bản là không thể phát hiện. Điều này một phần bởi vì thuộc tính đặc biệt của Hắc Mộc sơn. Lúc này hắn đang nhìn chăm chú vào vị hòa thường kia, ánh mắt ngưng đọng như đang suy tư điều gì. Hắn tự tin về khả năng ẩn thân của mình, cho rằng nếu mình không muốn thì không ai có thể tìm ra.

Bỗng chuốc một luồng khí lạnh chạy dọc sóng lưng. Hắn cẩn thận quan sát xung quanh không thấy có điều gì bất thường, vội nhìn về phía Thiền Âm tự.

Một ánh mắt sắt bén dưới bộ lông mi trắng dài đang nhìn chằm chằm vào hắn.

“Ta bị phát hiện rồi sao” – người áo đen sợ hãi. Một luồng kình khí uy mãnh bộc phát từ người lão hòa thượng, đích đến vị trí của hắn đang đứng. Hắn nhanh chóng nhảy vọt sang bên cạnh tránh đi một kích kia nhưng đồng thời cũng mất đi lí do ẩn nấp, chầm chậm từ trong bóng tối từng bước bước ra. Nói ra thì dài nhưng thực chất cả sự việc đều diễn ra chỉ trong chớp mắt.

- Không ngờ tại nơi này còn ẩn giấu một vị cao nhân.

Thanh âm lạnh lùng vang lên.

Hai đứa trẻ lúc này cũng kịp phản ứng, ánh mắt tập vào nhân ảnh vừa mới xuất hiện. Trước mặt bọn họ là một người áo đen, khăn đen che kín mặt, căn bản là không thể nhìn ra diện mạo, không khác gì trang phục của những kẻ chặn giết bọn chúng.

Ánh trăng phía trên cũng đang dần hạ xuống, cái bóng của người áo đen vì vậy mà đổ dài trên mặt đất, nơi này bỗng chốc trở nên yên tĩnh kì dị. Lão hòa thượng và người áo đen đứng cách xa nhìn nhau, trong không gian có thể nghe thấy một ít âm thanh "xoèn xoẹt" tại vị trí trung tâm giữa hai người, một cơn gió lấy đó làm trung tâm bộc phát ra xung quanh, nháy mắt bụi đất mịt mù.

Rất nhanh cảm giác khiến người ta sợ hãi cũng tiêu tan, tầm nhìn khôi phục trở lại. Hai vị cao thủ lúc này vẫn nhìn chằm chằm vào nhau, ngầm tính toán thực lực đối phương.

Bỗng một tiếng thở dài truyền vào tai hắn, là từ phương hướng của vị lão hòa thượng. Lòng hắn trầm xuống, biết mọi chuyện không ổn.

-Ta có thể giữ chân hắn 10 phút, các người mau đi đi.

Sắc mặt lão có chút không đành lòng, nhưng lão đã suy tính cẩn thận, nếu bất chấp hậu quả cứu hai đứa bé này thì cả Thiền Âm tự của lão cũng phải hi sinh trước cơn giận của Ám hội. Nên nhớ rằng những tên trong Ám hội đều là những tay sát thủ già đời. Bản thân lão tuy không sợ bị ám sát, nhưng những người khác ở Thiền Âm tự đều không tránh khỏi cái chết.

Sớm đã có chuẩn bị tâm lý, hắn vừa nghe câu nói này, mắt nhìn cảm kích về vị hòa thượng.

-Ơn đức này, cả đời ta sẽ không quên.

Dù lão không thật sự cứu giúp bọn họ, nhưng vào thời khắc dầu sôi lửa bỏng thế này, dù cho chỉ có một phút, đối với bọn hắn cũng thật sự quí giá.

Lão hòa thượng nhìn hắn nghĩ thầm: “gặp nguy không loạn, kỳ tài hiếm có, đáng tiếc”. Lão khẽ lắc đầu.

Tên sát thủ thấy vậy liền muốn tiến lên ngăn chặn. Ngay lập tức, bị một cổ khí tức đáng sợ tập trung, hắn cảm giác như bị một vật có sức nặng ngàn cân từ phía trên áp xuống, phải dùng toàn lực để chống chịu không cho cơ thể không bị đè ép trên mặt đất, chỉ có thể trơ mắt nhìn mục tiêu của mình rời đi.

-Đan..Đan cảnh.

Tiếng nói run rẫy rít qua kẽ răng của hắn phát ra.

Phải biết rằng cả Ám hội của hắn cũng chỉ có hai sát thần có tu vi đan cảnh. Mà tu vi đan cảnh là cảnh giới cao nhất trong giới võ học, bên dưới còn có khí cương, tiên thiên, nội kình, ngoài kình. Hắn chỉ là một võ giả tiên thiên, căn bản là không có sức để chống trả. Hắn đã từng được người trong hội nhắc nhở phải cẩn trọng với Thiền Âm tự, nhưng người kiêu ngạo như hắn đều bỏ ngoài tai, không ngờ đứng đầu Thiền Âm tự lại là một đan cảnh.

-Lão nạp chỉ giữ chân ngươi mười phút, đợi đến thời gian liền sẽ thả người đi

Lão cũng biết đến sự tồn tại của hai tên sát thần kia, nên cũng không quá làm khó dễ người này.

Bạn đang đọc Phong Tiên Ký sáng tác bởi Phanthinh106
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phanthinh106
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.