Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điềm trước khi chết

Phiên bản Dịch · 2380 chữ

Tôi cùng Trương Thuận Phong đi thẳng tới nhà người chết. Lúc thấy ngôi nhà kia, tôi cũng có cảm giác không thoải mái, bởi vì ngôi nhà này không phải là ngôi nhà nào khác, đây chính là ngôi nhà tối ngày hôm qua cô bé đó vào.

Đi vào trong, chỉ thấy trưởng thôn đã đến trước một bước. Bên cạnh còn năm người đàn ông khác cũng còn có thêm cả một cảnh sát trẻ tuổi đang ghi chép. Một người đàn ông đang nằm ở trên giường, miệng sùi bọt mép đã chết từ lâu.

Căn cứ theo như lời của trưởng thôn, người đàn ông này là thợ mộc ở trong thôn, mở cửa hàng quan tài. Ông ta vốn cũng không phải người trong thôn này, mấy năm trước chạy đến đây từ chỗ khác, bán quan tài ở thôn này. Mặc dù đối phương nhìn da thô thịt dày hung thần ác sát, nhưng bình thường con người cũng không tệ. Cũng không ai biết tại sao tối ngày hôm qua ông ta lại chết. Người đầu tiên phát hiện là trưởng thôn.

Trog nhà trưởng thôn thiếu một cái tủ, muốn tìm người thợ mộc này làm, kết quả không nghĩ tới lúc đến nơi gõ cửa mãi không ai trả lời. Sau đó nhìn theo cửa sổ vào trong phát hiện đối phương đang nằm ở trên giường, miệng sùi bọt mép, lập tức liền báo cảnh sát.

Thông qua điều tra cảnh sát, người thợ mộc lên cơn đau tim mà chết. Thời gian tử vong là mười một giờ tối hôm qua. Lúc ấy cửa sổ và cửa chính đều khóa chặt từ bên trong, vốn cũng không ai có thể ra tay được, vì thế nên nhận định đây là cái chết ngoài ý muốn.

Người cảnh sát trẻ tuổi đi từ trong nhà ra, kéo đường ranh giới màu vàng, nói cho mọi người tuyệt đối không được đụng vào thi thể này, không nên phá hư hiện trường.

Tôi tỏ ý mọi người lui về phía sau. Người cảnh sát trẻ tuổi chạy đến nói với tôi: “Anh em, anh là Trương Tiểu Phàm, Trương sở trưởng phải không? Tôi biết anh, anh mở một văn phòng thám tử tư. Hơn nữa, trước kia còn phá hết mất vụ án, là thần tượng của tôi!”

Tôi khẽ mỉm cười một cái, quan sát đối phương một phen, thấy người cảnh sát này cũng chỉ mang dáng vẻ của thanh niên hai mươi tuổi, trước kia cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp. Có điều cái này cũng bình thường. Trong những năm tôi làm việc ở văn phòng thám tử tư, chổ cảnh sát trưởng luôn tìm đến tôi làm mấy chuyện phiền phức, cho nên danh tiếng của tôi ở sở cảnh sát cũng coi như không tệ.

Người trong sở cảnh sát rất nhiều, tôi không thể nào nhớ nổi khuôn mặt của mỗi một người. Hơn nữa người cảnh sát nhìn trẻ tuổi này hẳn cũng mới đi làm không được bao lâu, tôi chưa từng thấy anh ta cũng là chuyện bình thường.

Người cảnh sát trẻ nói với tôi: “Các sư huynh đều nói anh là đại trinh thám, phiên anh giúp tôi xem một chút xem có đầu mối gì không? Tôi làm cảnh sát chưa được lâu, kinh nghiệm thiếu sót, còn phải nhờ anh chỉ giáo nhiều hơn!”

Tôi tùy ý quan sát một chút, nhìn từ hiện trường, lúc ấy trưởng thôn báo cảnh sát, mọi người căn bản không mở được cửa, cuối cùng vẫn là cưỡng ép phá cửa. Cửa phòng có chút dấu vết hư hại. Cửa sổ thuộc về kiểu dáng cửa sổ cũ, ở bên trong có một chỗ nối kết từ trên bệ cửa sổ kéo dài thẳng đến toàn bộ khung cửa sổ. Mặc dù loại phương pháp này vô cùng cổ xưa nhưng quả thật vô cùng hữu hiệu. Bình thường nếu như không mở ra từ bên trong, căn bản khó mà có người lọt vào từ bên ngoài.

Lúc này, thi thể cứ nằm thẳng đơ trên giường như vậy, hệt như dáng vẻ lúc tối qua tôi rời đi, giống nhau như đúc. Chỉ có điều trên mặt không có vết máu gì, ga trải giường cũng sạch sẽ, không có dấu vết giãy dụa hay là đánh nhau. Giường đơn, dưới giường có hai đôi déo.

Người chết miệng sùi bọt mép, hai tay che trước ngực mình, rõ ràng cho thấy tim cảm giác được vô cùng đau nhức, đây là một loại phản ứng bản năng. Bất kể nhìn từ phương diện nào, cũng chỉ có thể giải thích từ căn nguyên lên cơn đau tim.

Tôi phát hiện trong phòng có một cái tủ, tủ đang mở một nửa, bên trong thật giống như có đồ rớt ra, tôi liền đi tới tiện tay lật xem một chút, kết quả phát hiện là giấy kiểm tra của bệnh viện. Thấy cái này, tôi thuận miệng hỏi một câu: "Người thợ một này bình thường có thường xuyên đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe không? Có phải đã biết cơ thể mình không được tốt lắm hay không?”

Trưởng thôn bên cạnh đáp: "Cái này tôi cũng không biết, có điều hàng năm anh ta đều đi kiểm tra sức khỏe. Nhưng trên giấy khám sức khỏe không nói anh ta có bệnh tim gì. Hơn nữa bao năm qua còn khỏe mạnh như vậy, sao mà tối ngày hôm qua lại cứ vậy xảy ra chuyện được!”

Tôi cảm thấy bây giờ là lúc thích hợp để hỏi chuyện trưởng thôn, liền kéo trưởng thôn ra ngoài cửa, hỏi kỹ một chút. Ma quỷ lộng hành trong thôn này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Trưởng thôn nói cho tôi biết mấy ngày nay vừa đến ban đêm thì nhìn thấy một cô bé mặc quần áo màu đỏ xuất hiện ở trước cửa nhà nào đó. Mà sau mỗi khi xuất hiện, trong vòng một tuần lễ thì người trong nhà đó nhất định sẽ gặp ít chuyện xui xẻo. Người tội nhẹ thì trong nhà có người bị thương. Người tội nặng thì bỏ mạng bất ngờ.

Cô bé này chẳng ai trong thôn nhận ra cả, cũng chẳng nghe nói nhà ai trong thôn gần đây có bé gái mới qua đời. Bởi vì chuyện của bé gái mặc đồ đỏ đã khiến lòng người bàng hoàng. Có mấy người thợ mỏ ngoại lai cũng không còn tâm tình mà tiếp tục đào mỏ nữa, vội vã rời đi.

Sau đó trưởng thôn tìm được Trương Thuận Phong, mời cậu ta đến để giải quyết việc này. Nói tới đây, tôi cảm thấy chuyện tối qua quả thực không thể giấu diếm nữa, vì vậy tôi tìm tới Trương Thuận Phong, nói ra chuyện tối ngày hôm qua gặp đứa bé gái mặc đồ đỏ.

Trương Thuận Phong sau khi nghe được thì sợ hết hồn, cũng oán trách tôi một hồi, sau đó nói người mau chóng lột quần áo của thi thể ra.

Tôi liền cảm thấy kì quái. Tại sao phải lột quần áo của người chết?

Trưởng thôn lập tức liền phái người đưa thi thể của người thợ mộc qua, lột quần áo của ông ta, làm lộ lưng của người này. Kết quả phát hiện sau lưng của người này có một dấu vết hình hoa anh đào. Nhìn qua thấy giống như một loại hình xăm.

Thấy cái này, trưởng thôn run lẩu bẩy, nói là nữ quỷ đó lại tới. Cảnh sát trẻ tuổi bên cạnh xem thường, liền nói là chỉ tái phát bệnh tim thông thường mà thôi, để cho trưởng thôn an tâm. Nói xong câu này, cảnh sát rời đi. Nếu như không phải án mạng gì thì không phiền tới cảnh sát lên sàn. Còn thi thể này xử lý ra sao thì đó là quy củ và tập tục trong thôn rồi.

Chờ cảnh sát vừa đi, trưởng thôn liền lập tức kéo tôi và Trương Thuận Phong vào trong phòng. Cảnh tượng này nói đến cũng thật là tức cười. Thi thể nằm ở trên giường bên cạnh tôi, ba người chúng tôi lật cứ như vậy ngồi ở cái bàn bên cạnh, bắt đầu thảo luận về chuyện này.

Tôi không rõ lắm hình hoa anh đào sau lưng là chuyện gì liền hỏi một chút, trưởng thôn nói: “Nói thật với hai người, trên thực tế, ở thôn này đây cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện này. Trước đó cũng có xảy ra một lần!”

Nói đến đây, trưởng thôn liền bắt đầu khóc, hơn nữa càng khóc càng lợi hại. Một người đàn ông lớn tuổi như vậy khóc như một đứa bé khiến tôi có chút không biết làm sao. Trương Thuận Phong ở bên cạnh vội vàng an ủi. Kết quả trưởng thôn trong lúc bất chợt trừng hai mắt nói cùng chúng tôi: “Lúc con trai tôi chết cũng như vậy!”

Xem ra trưởng thôn che giấu không ít chuyện trong thôn này.

Lúc nói đến đây rồi, thì hai bên cũng chỉ có thể cởi mở mà nói chuyện. Tôi vắt hai chân lên lại gần mình một chút, nói thẳng với trưởng thôn: “Tôi nói, trưởng thôn này, ông cũng biết tôi là một thám tử tư. Nếu đã ủy thác tôi đến đây làm việc dùm cho ông thì ông phải nói rõ ràng toàn bộ câu chuyện, nếu như người ủy thác nói dối, vậy thì vụ án này chúng tôi không có cách nào làm nữa cả. Ông hiểu không?”

Trưởng thôn chần chờ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu một cái, kể cho tôi nghe chuyện đầu tiên. Mặc dù chuyện này nghe xong cũng không ra đầu mối gì.

Trưởng thôn nói, một tháng trước con trai ông ta bất chợt nổi điên. Trưởng thôn cũng không nói cho người khác biết. Thân là đại diện của cả thôn, để cho người khác biết trong nhà mình xảy ra chuyện như vậy thì thật mất mặt, cho nên liền che giấu. Con trai ông ta vốn là một sinh viên đại học, đi học ở bên ngoài, có thể nói là niềm kiêu ngạo của cả thôn, không ngờ rằng mới về chơi trong kì nghỉ được ba ngày thì nói trong nhà có một cô gái mặc đồ màu đỏ cùng mình chơi đùa. Nói rằng cô gái này có vẻ ngoài cực kì xinh đẹp, trời vừa tối liền lên giường cùng mình.

Trưởng thôn khi ấy nghe xong có cảm giác không đúng. Đứa con trai này của mình mặc dù đã lên đến đại học nhưng cũng không có bạn gái tới lui yêu đuông gì, chỉ một lòng yêu thích học tập. Dưới tình huống ấy thì làm sao có thể tiếp xúc với con gái được? Hơn nữa, trong thôn này cũng không có nghe nói có cô gái xinh đẹp mặc đồ đỏ nào. Nghe được cái này, tôi phát hiện miêu tả này cùng với cái tôi thấy không giống nhau.

Với miêu tả của trưởng thôn, người đi vào trong phòng con trai ông ta, cô gái đó hẳn đã hơn hai mươi tuổi, là một cô gái trưởng thành. Điểm giống duy nhất chỉ là quần áo cũng một màu đỏ. Trưởng thôn đã mấy ngày len lén theo dõi con trai mình, nhìn xem thử con trai mình rốt cuộc làm chuyện gì. Kết quả, phát hiện mỗi ngày con trai mình đều đi dạo trong ngọn núi trọc một vòng, giống như là lãnh đạo đi tuần tra vậy. Chờ đến khi về nhà, đêm xuống liền ở trong phòng thì thầm nói chuyện một mình.

Trưởng thôn cũng không biết chuyện gì xảy ra, đi tìm mấy người thầy thuốc đến nhà. Kết quả mấy người đó chẳng ai biết con trai trưởng thôn bị gì. Xem xét thể trạng thân thể thì vô cùng khỏe, hơn nữa tinh thần của cậu ta cũng không có khuất tất gì.

Nói đến đây, nước mắt trưởng thôn lại tuôn ra rào rào, nhưng đối phương vẫn kể tiếp câu chuyện cho hết.

Sau đóm con trai của trưởng thôn càng ngày càng không bình thường. Đến buổi tối, còn nghe thấy trong phòng truyền đến mấy tiếng động trai gái kỳ quái. Nhưng mỗi lần mở cửa sổ nhìn ra lại phát hiện đó là con trai mình, ở trên giường tự cuốn ga trải giường.

Chỉ có điều lúc nói đến đây, sắc mặt của trưởng thôn liền bắt đầu thay đổi. Căn cứ lời trưởng thôn nói lúc đầu, ông ta thật sự cho là đầu óc con trai mình có vấn đề, nhưng lúc đang kiểm tra gian phòng kia thì phát hiện ở đó có dấu viết mờ ám r6a1t lớn. Đó chính là phát hiện được dấu vết của phụ nữ trong phòng!

Từ ngoài nhìn vào, căn bản không thấy được người trong phòng. Nhưng theo thời gian thay đổi, lúc kiểm tra phát hiện ở chính giữa giường con trai mình sẽ có đồ trang điểm của phụ nữ. Trưởng thôn nhìn tới đây, cũng cảm giác chuyện này tuyệt đối không đơn giản. Trưởng thôn nói, ban đầu ông ta cũng nghi ngờ chuyện này rằng có phải con trai mình có vấn đề hay không? Dùng đồ trang điểm của phụ nữ! Nghe nói trên đời quả thật có một số người bệnh hoạn thích mặc quần áo phụ nữ. Sau đó trưởng thôn muốn dạy dỗ con trai một lần, ấy vậy mà lúc hỏi thăm mới biết đống đồ trang điểm này cũng rất khả nghi, bởi vì đống đồ trang điểm này nhìn qua là thấy mới tinh mà trên thực tế, công ty sản xuất món đồ trang điểm này cũng đã vỡ nợ từ hai mươi năm trước. Mấy món đồ này đều không sản xuất nữa!

Bạn đang đọc Phòng Phát Sóng Tử Thần của Nông Phu Tiên Quyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachlonggg001
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.