Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Đại Hôn

Phiên bản Dịch · 719 chữ

Trans, edit: Wings195.

Ba ngày , đến rất nhanh, đảo mắt đã tới ngày đại hôn.

Hôm nay, là ngày phủ Thừa tướng gả con gái, tổ chức đại tiệc, khách khứa đứng chật giảng đường, nhưng lại chẳng có chút ý vui muàng, cứ như có một đám mây đen đang bao trùm khắp phủ, khiến mợi người thở cũng không thông.

Sáng sớm Nguyệt phu nhân liền chảy đầu cho nữ nhi, hai tròng mắt rưng rưng, trăm nghìn lần không muốn cô mặc giá y gả ra ngoài.

Thế nhưng khong còn cách nào, cái gì tới thì sẽ tới, bọn họ sớm đã không còn lựa chọn nào khác.

Lúc này, người hầu hớp ha hớp hải chạy vào, hô:"Phu nhân, tiểu thư ,kiệu hoa đã đến đầu đường, không bao lâu sẽ đến cuả phủ."

Nguyệt phu nhân vừa nghe khiệu hoa đã tới, nước mắt không nhịn được rơi xuống, nàng xoay người , nước mắt chua xót rơi xuống tóc của Nguyệt Thính Linh.

Nguyệt Thính Linh trong gương thấy nàng khóc , cô xoay người, nắm lấy tay mẹ an ủi:"Nương người đừng lo lắng con sẽ bảo vệ bản thân thật tốt".

"Ngốc, con chỉ là một cô nương yêu đuối, làm sao có thể tự bảo vệ mình?Nam Minh Vương võ công cao cường, chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể giết chết con, nương còn không lo lắng được hay sao?". Nguyệt phu nhân cũng không muốn nói những lời như vậy, nhưng lòng đau như cắt không nhịn được nói ra.

"Nương, dù sao hôm nay con là ngày con xuất giá, người muốn dùng nhướ mắt tiễn con xuất giá sao?"

"Linh nhi, nương thật sự không muốn rời xa con" Nguyệt phu nhân ôm con gái, khóc càng lớn.

Người khác gả con gái đều rất vui vẻ, sao đến nàng lại khóc thành ra như vậy, nàng còn ó thể cười được sao?

"Nương, người yên tâm, con sẽ về thăm người và cha lúc rảnh rỗi".

"lại có người hầu chạy đến báo, giọng có chút rung rẩy:"Phu nhân, tiểu thư, kiệu hoa đã tới , Nam Nam Minh Vương cũng tới rồi."

Nguyệt Thính Linh bương tay bà, lấy mũ phượng:"Nương, giúp con đội mũ phượng nha".

"uhm". Nguyệt phu nhân lau nước mắt, gượng nụ cười miễn cưỡng, cầm mũ phượng, tận tay đội nên đấu Nguyệt Thính Linh."con gái của ta thật xinh đẹp."

"Đó là do nương lớn lên xinh đẹp, nêm con gái sinh ra tự nhiên cũng xinh đẹp."

"miêng nhỏ này thật ngọt. lại đây, nương đội khăn voan cho con"

"dạ"

Khăn đỏ đội lên trước mắt cô bây giờ chỉ có một matng màu đỏ, cô không nhìn thấy được cái gì, cúi đầu chỉ nhìn thấy hỉ phục.

Tối hôm nay cô muốn xem Nam Minh Vương trông như thế nào, nàng đảo muốn nhìn hắn, xem y trông như thế nào, lợi hại ra sao làm tất cả mọi người đều e sơ, phải chăng là có ba đầu sáu tay?

Phong thiên Trạch mặc hỉ phục đỏ thẫm , thần sắc lạnh băng , không có một chút gì vui mừng trong mắt , y tựa như khối băng ngàn năm khoog tan chảy, đứng bên ngoài, chờ tân nương đi ra.

Không ai dám đứng gần Nam Minh Vương, sợ lại mắc lấy tai vạ, dù sao hắn cũng được mệnh danh là Diêm La Vương.

Không lâu sau, Nguyệt Danh SơnNguyệt phu nhân tân nương đi tới, chưa để nàng ngồi lên kiệu hoa. Nhưng e sơn Nam Minh Vương nên phải để con gái ở cửa.

Nguyệt Thính Linh không nói gì, không sợ hãi, trấn tĩnh, theo sự năng đỡ của bà mai ngồi lên kiệu hoa.

Phong Thiên Trạch quan sát tỉ mỉ, tuef lúc nàng đi ra, mỗi của chỉ đều thấy rõ ràng , trong lòng có chút thưởng thức nữ nhân này.

Xung quanh ai cũng sợ y, run rấy cả người, bà Mai cũng không ngoại lệ, chỉ có cô, người theo lý là phải sợ y nhất, lại không có nửa điểm sợ hãi. trái lại rất điềm tĩnh.

Y muốn xem, nữ nhân này thật không sợ y?

Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.