Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn Lễ Màu Trắng

Phiên bản Dịch · 673 chữ

Edit: wings195.

Nguyệt Thính Linh ngôi vào kiệu hoa, kiệu vẫn không di chuyển, bốn phía yên tĩnh, cơ hồ nàng có thể nghe được tiếng gió thổi qua.

Theo bình thường, hắn lúc này đã khởi kiệu rồi mới đúng, tại sao lại yên tĩnh như vậy?

Nàng thật muốn nhấc chiếc khăn trước mặt lên, xem bên ngoài đang diễn ra chuyện gì. nhưng vân lấy tính mạng làm trọng,vì tính mạng nhỏ của nàng , nàng không thể như vậy.Bởi vì nếu chọc giận Nam Minh Vương, chọc giận hắn, không chừng nàng sẽ gặp đại nạn?

Thôi kệ , đã vào kiệu hoa, cái gì tới sẽ tới, chỉ còn cách tuỳ cơ ứng biến nha.

Phong Thiên Trạch dùng ánh mắt thâm trầm nhìn vào kiệu, y trầm tư một hồi, rồi lên ngựa, không nói một lời, trục tiếp cưỡi ngựa rời đi.

Mọi người thấy Nam Minh Vương rời ngựa, lập tức chạy theo, người này làm cho người khác ước ao, nhưng nhiều hơn là sợ hãi.

Hai bên đường người người tấp nập, nhưng lại hết thảy im lặng, không có một tiếng động, giống như địa ngục vắng lặng.

Nếu như đây là hôn lễ trọn vẹn sẽ khiến mọi người ham muốn ganh tỵ, đáng tiếc, đây là hôn lễ màu trắng , hôn lễ ma, bởi vì tân nương sẽ không sống qua một tháng, nên không ai cho rằng đây là chuyện tốt.

Nguyệt Danh Sơn và Nguyệt phu nhân chưa hồi phủ, vẫn nhìn đoàn dâu phía xa, mắt đều ứa lệ, đau lòng vì con gái.

Nam minh vương vừa ở trước mặt, họ không dám nói lời nào, đến lời từ biệt cũng không dám nói, bây giờ chỉ có thương tâm mà rơi lệ.

Lúc này, một người cô nương đi đến trước mặt họ, cô ta tháo khăn che mặt xuống, xấu hổ nói:"Cha, nương nữ nhi đã trở về."

Nguyệt Danh Sơn vừa thấy nữ nhi này, trong người dâng lên một cỗ tức giận, ông không muốn nói chuyện gì với nàng, lạnh lùng xoay người, ông đi vào trong phủ.

Nguyệt Thính Vũ thấy cho không để ý đến mình, liền đem ánh mắt đặt lên người Nguyệt phu nhân, nặng nề kêu một tiếng,"Nương.."

Nguyệt phu nhân cũng ai oán nhìn đứa con gái này, cũng không nói gì, liền đi vào hậu viện.

Cho tới nay họ đối với hai người họ không thừa nhận con gái đều không có bất công, thế nhưng hiện tại, nàng phải thừa nhận đối với Nguyệt Thính Vũ có chút thiên vị, nhưng bây giờ, đối với Nguyệt Thính Vũ nàng có một loại chán ghét không rõ.

Đề là con gái nàng mang nặng đẻ đau , tại sao lại khác biệt như vậy.

Nguyệt Thính Vũ đứng ngoài của đối với thái độ của cha mẹ mà sinh oán giận, nhưng bởi vì bản thân chạy trốn trước, chỉ cố thể đem lời oán giận nuốt vào trong bụng.

Nàng cố ý cùng biểu ca bỏ trốn, mọi người đều biết chuyện này, nàng chính là muốn mọi người đều biết, nàn cũng nam nhân khác chạy, Nguyệt Thính Linh sẽ phải gả cho Nam Minh Vương.

Mục đích đã đạt được nhưng đồng thới mất đi tình cảm yêu thương của cha mẹ.

Bất quá, vậy cũng tốt hơn là gả cho Nam Minh Vương gia kia, gả cho hắn chỉ có con đường chết. Tuổi trẻ nàng còn dài, cuộc sống tốt đẹp vừa mới bắt đầu, nàng không muốn chết.

Nguyệt thính Vũ điều chỉnh cảm xúc, thở chậm, rồi cung bước vào phủ Thừa Tướng, không để ý ánh mắt kỳ thị của hạ nhân.

Nếu Nguyệt Thính Linh đã gả cho Nam Minh Vương, nàng có thể thoải mái, những ánh mắt, lời nói chê bai nàng, thời gian có thể xoá bỏ.

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                      ◦•●◉✿tђâภ╰❥
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.