Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước Đây Chưa Từng Thấy

Phiên bản Dịch · 622 chữ

trans, edit: wings195

Không lâu sau khi tiểu nhị đưa thức ăn lên.

Nguyệt Thính Linh say sưa ăn, trên mặt toàn là nụ cười thoả mãn, như ăn được mỹ vi trần gian, Nhìn nàng hăn hứng thú đến thế, thât khiến người ta tèm muốn,

Lúc này có hai người dáng vóc vạm vỡ đi đến, cả người toàn mùi hôi thối, vừa vặn đến bàn nàng ngồi xuống, nhưng chưa kịp ngồi nóng đít, đã buông lời xằng bậy.

Hai người thấy nàng một nữ nhân xinh đẹp ngồi ăn một mình, trong lòng nảy ra ý đồ xấu xa, cười xấu xa đi tới, chia ra ngồi trái, phải của nàng.

" Tiểu cô nương, ăn một mình rất không vui, đại gia ăn cùng ngươi nhé."

"Nhị gia ta cũng bồi ngươi, có được hay không?"

Nguyệt Thính Linh bỏ chén đũa trong tay xuống, lễ phép ôn nhu đáp:" Ta không thích ăn cơm cùng người lạ, mời hai vị sang bàn khác , cảm tạ!"

Giọng nói này, mang theo một chút dịu dàng đúng mực, làm cho người nghe có nhiều cảm giác.

Phong Thiên Trạch cầm lầy tách trà, từ từ uống, theo dõi chuyện dưới lầu, lắng tai nghe đối thoại, nghe được giọng nói đặc biệt, không biết sao trong lòng lại cảm thấy ấm áp, thoải mái.

Loại cảm xúc này , trước đây chưa từng có.

hai tên kia cung không qua bàn khác, thậm chí còn đưa tay ra chạ vào mặt cô.

Cô xoay mặt sang bên, không để hắn chạm vào, xung quanh đều có người nàn không thể ti triển võ công, chỉ có thể dùng lời nói cảnh cáo:" không cho phép chạm và ta"

" tiểu nha đầu, rất cay nha, đại gia ta chính là thích loại nữ nhân như ngươi".

"Nhị gia ta cũng thính nữ nhân cay một chút".

' Các ngươi không nên quá phận , còn như vậy thêm một lần nữa , đừng trách ta không khách khí"

Nàng ghét nhất ở nói đông người sảy ra sự tình này, bởi vì nàng không có khả năng động thủ.

"không khách khí là sao không khách khí, nói cho đại gia đi."

"Nhị gia cũng muốn biết, gương mặt thật xinh đẹp a!"

Hai tên ngày càng quá phận, lúc này không thể đong tay động chân, nàng đứng dậy muốn rời đi.

Thế nhưng hai tên khia không cho, hắn cũng dứng lên, chắn ngang lối đi của nàng, trêu đùa nói:" tiểu cô nương là muốn đi nơi nào?Ngươi không bồi ta ăn bửa cơm này ta csex không thả ngươi đi nha".

"Bồi gia ăn , sau đó bồi gia ngủ, coi như là chuyện đẹp"

"Hạ lưu, tránh ra", Nguyệt Tính Linh bắt đầu tức giận, muốn đi đường vòng, nnhuwng nàng đi hướng nào hai tên đầ trâu mặt ngựa kia lại lấn đến chỗ ấy, không cho nàng rời đi.

Thấy mt màn trước mặt, Phong Thiên Trạch ánh mắt toát ra sát ý, tay bóp nát chén trà, dùng mảnh nhỏ làm phi tiêu, bắn tới hai tên kluuw manh dưới lầu, mỗi mảnh bắn tới đều nhằm ngay chỗ trí mạng.

Đột nhiên, dưới lầu truyền đến tiếng kêu kịch liệt thảm thiết.

"A..."

Nguyệt Thính Linh cùn không biết chuyện gì sảy ra, nhìn hai thi thể , đột nhiên thây người chết ngay trước mặt, nàng sợ đến kinh hoảng kêu to:"A.."

Đột nhiên có ngời chết, khách trong quán rượu đề bỏ trốn, trên lầu , hai vị khách vẫn ngồi bất động.

➻❥ωιиɢѕ࿐ chúc mọi người có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

                                                                                      ◦•●◉✿tђâภ╰❥
Bạn đang đọc Phi Tử Lệnh : Tân Nương Xinh Đẹp Của Minh Vương của Lục Y
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wings195
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.