Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Hoạch

Tiểu thuyết gốc · 3966 chữ

Sau khi cứu sống nhị vị trưởng lão, hắn tiếp tục sử dụng thiên không ma pháp điều trị ngoại thương cho họ trước sự ngỡ ngàng và thán phục của các tinh linh. Đại trưởng lão giải thích cho hai người kia về việc họ được cứu sống như thế nào. Nhị trưởng lão và tứ trưởng lão cùng nhau vái tạ hắn : “Đa tạ ân nhân đã cứu mạng, ngày sau nếu có gì cần thì hai chúng ta nhất định sẽ báo đáp, quyết không từ nan”.

Yên Nhiên công chúa cũng trấn định lại, khôi phục vẻ thanh lãnh vốn có, đến trước mặt hắn cúi đầu vái tạ một cái rồi chắp tay nói : “Đa tạ ngươi đã cứu sống hai vị trưởng lão, đại ân này chúng ta không biết lấy gì để báo đáp, nếu ngươi có bất cứ yêu cầu gì thì cứ nói ra, làm được ta nhất định sẽ đáp ứng”.

Lúc trước hắn cũng hơi do dự về việc có nên tìm cách lấy tinh linh thạch hay không, nhưng bây giờ hắn không suy nghĩ nhiều nữa, trước mắt phải hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống giao trước đã, nên hắn thẳng thắn nói : “Thú thật lần này ta đến đây mục đích là vì tìm tinh linh thạch, nếu được thì mong nàng hãy cho ta một ít, vì nó đối với ta rất quan trọng”.

Yên Nhiên công chúa hơi băn khoăn về yêu cầu của hắn, nhưng nàng tuyệt không bất ngờ, nếu như nói hắn đến đây tham quan mà không có chủ đích thì lúc đó mới đáng nghi. Nàng đánh mắt với đại trưởng lão, đại trưởng lão hắng giọng ra lệnh giải tán tất cả mọi người, đồng thời giao cho Thiên Lam nhiệm vụ thông báo cho toàn thể tộc nhân biết nhị trưởng lão và tứ trưởng lão đã được cứu sống, tránh cho họ hoang mang. Đại địch sắp đến nên không thể lơ là được.

Sau khi tất cả đã giải tán, trong đại điện lúc này chỉ còn sáu người ngồi, bao gồm : hắn , Yên Nhiên công chúa và bốn vị trưởng lão. Nhị trưởng lão và tứ trưởng lão mặc dù vừa được hắn trị thương nhưng khí sắc còn rất kém.

Nâng váy dài bước đi đến vị trí chủ tọa, Yên Nhiên công chúa ưu nhã ngồi xuống, đợi mọi người an tĩnh vị trí, nàng nhìn hắn nhẹ nhàng nói : “Dạ Nguyên, đa tạ ngươi đã giúp chúng ta một đại ân, về việc ngươi yêu cầu ta sẽ đáp ứng, ngoài ra ngươi còn yêu cầu gì khác không?”

“Công chúa, không thể được”, đại trưởng lão hốt hoảng nói. Ba người khác cũng đầy lo lắng nhìn nàng.

Nàng giơ tay ra hiệu cắt ngang lời nói của đại trưởng lão, kiên định nói : “Nợ người một giọt, trả người một chén. Đó là đạo lý từ trước đến nay của tinh linh tộc chúng ta. Việc này ta đã quyết định như vậy, không cần nói nữa. Tất cả mọi việc điều nghe theo sự sắp xếp của ông trời , cho dù thế nào ta cũng không hối hận” , giọng của nàng vẫn nhẹ nhàng trong trẻo như vậy, nhưng kèm theo đó là một loại uy nghiêm không thể phản kháng.

Bốn vị trưởng lão còn đang định nói gì thêm nhưng thấy nàng kiên quyết như vậy nên im lặng mà gật đầu.

Tam trưởng lão thở dài nói : “công chúa đã quyết định như vậy thì chúng ta sẽ tuyệt đối nghe theo, nữ vương không có mặt, quyết định hiện giờ của người thì cũng như mệnh lệnh của nữ vương. Đã như vậy ngày mai ta sẽ lấy tinh linh thạch giao cho Dạ Nguyên bằng hữu, mong ngươi chịu khó đợi thêm một ngày”, lúc nói chuyện ông ta quay sang hắn với giọng nói đầy thân thiện và cảm kích.

Hắn ngồi đó, nghe toàn bộ đoạn đối thoại của Yên Nhiên công chúa và các vị trưởng lão. Thấy thái độ hơi khác thường của bốn vị trưởng lão nên hắn đoán họ có lẽ đang gặp vấn đề khó khăn nào đó. Bảy ngày qua hắn sinh sống tại tinh linh tộc, được họ đối đãi như người nhà ,hắn cũng không muốn làm họ khó xử nên cất tiếng hỏi : “đại trưởng lão, có phải tinh linh thạch gặp vấn đề gì hay không? Ta thấy hình như ngài đang gặp chuyện khó xử nào đó, nếu được mong ngài nói ra, nếu có thể giúp được gì thì ta sẽ sẵn sàng giúp đỡ”.

“Đa tạ ngươi đã quan tâm, nhưng đây là việc riêng của tinh linh tộc nên chúng ta không muốn người khác bị liên lụy, ngày mai sau khi đem tinh linh thạch giao cho ngươi, ta sẽ phái người đưa ngươi theo thông đạo rời khỏi tinh linh tộc” đại trưởng lão cười khổ nói.

Nghe đại trưởng lão nói đến đây thì hắn cũng phần nào hiểu được tình hình rồi, lúc sáng hắn có nghe Hồ Dã nói sơ qua về việc tinh linh tộc đang bị kẻ thù bao vây ở khu vực ngoài kết giới. Bây giờ họ chẳng những muốn giao tinh linh thạch cho mình, còn âm thầm phái người đưa mình ra ngoài để tránh bị liên lụy. Lúc này hắn cũng có một cổ xúc động, hai bên bèo nước gặp nhau , tuy mình có ra tay giúp đỡ họ, nhưng họ cũng không hề lấy oán trả ơn, họ đối xử với hắn vô cùng tốt, những tinh linh kia xem hắn như người nhà, hắn rất yêu thích cuộc sống , cũng như những tinh linh lương thiện ở nơi này. Nên lúc này hắn muốn ra tay giúp đỡ họ, mặc dù biết khả năng của mình có hạn.

Nghĩ vậy hắn chân thành nói : “Công chúa, các vị trưởng lão, các người có tin hay không cũng được, nhưng mấy ngày qua ở tinh linh tộc, được các ngươi đối xử như người nhà nên ta rất yêu quý nơi này. Lúc sáng ta có biết sơ qua về việc các ngươi đang bị kẻ thù bao vây, nếu không ngại các ngươi có thể nói ra cho ta biết, Dạ Nguyên ta tuy không tài giỏi, nhưng tuyệt đối không hèn nhát mà bỏ đi như vậy”.

Yên Nhiên công chúa vô cùng ngạc nhiên trước câu trả lời của hắn . Ở thế giới này, thực lực là trên hết, cường giả vi tôn. Tất cả đều vì lợi ích của bản thân mà phấn đấu, lúc nãy nàng thầm nghĩ đem tinh linh thạch giao cho hắn, sau đó để hắn âm thầm rời đi xem như trả món nợ ân tình, từ nay nước sông không phạm nước giếng. Không ngờ khi đạt được mục đích,hắn chẳng những không rời đi mà còn có ý định ở lại cùng chung hoạn nạn với tinh linh tộc. Điều này làm nàng vô cùng ngạc nhiên và sinh ra một chút kính ý đối với hắn.

Nhìn ánh mắt chân thành của hắn, sau một thoáng suy nghĩ, nhận được ánh mắt tán đồng của công chúa ,đại trưởng lão cất tiếng nói : “Thật không dám giấu đạo hữu, nữa năm trước nữ vương của chúng ta đang trên đường thượng nghị giữa bách tộc trở về thì bị Thủy yêu hoàng ra tay đánh lén, mặc dù giữ được tính mạng, nhưng vết thương rất nghiêm trọng, linh dược trong tinh linh tộc không thể chữa khỏi. Hết cách nữ vương buộc phải dùng tinh linh băng phách, đem bản thân phong ấn, rơi vào trạng thái chết giả để ngăn chất độc lan tỏa. Thừa dịp nữ vương vắng mặt Tử Yêu Kim Bằng ra tay phá hỏng một lỗ kết giới của chúng ta. Trước tình hình đó, bọn ta đã dùng tinh linh thạch gia trì lấp lại lỗ hổng đó, nhưng chỉ cầm cự được một tháng, nhị đệ và tứ đệ âm thầm rời đi sang địa tinh tộc để mượn Thiên tinh vẫn của bọn họ , hy vọng có thể chữa trị kết giới. Nhưng không ngờ trên đường trở về gặp phải mai phục, Thiên Tinh Vẫn rơi vào tay kẻ địch, hai người cũng vì thế mà mất mạng. Bây giờ chỉ còn thời gian nữa tháng, lúc đó tinh linh thạch bị tiêu hao hết cũng là lúc lỗ hổng kết giới hiện ra. Một khi kết giới bị phá cũng chính là lúc tứ tộc liên thủ tiêu diệt tinh linh tộc chúng ta, cho nên ta hy vọng đạo hữu rời đi để tránh bị liên lụy”.

Thì ra là vậy, nghe đến đây hắn vô cùng sửng sốt nhìn Yên Nhiên công chúa hỏi : “Nếu nói như vậy, công chúa đồng ý đem tinh linh thạch còn lại giao cho ta, vậy chẳng phải là không còn gì để gia trì kết giới sao?”

Yên Nhiên nhẹ nhàng trả lời : “Thiên tinh vẫn đã rơi vào tay kẻ địch, cho dù có tinh linh thạch gia trì thì cũng chỉ cầm cự được nữa tháng, là họa thì không tránh khỏi, trước sau gì cũng phải đối mặt. Tinh linh chúng ta nợ ngươi một nhân tình, nếu đã vậy hà cớ gì phải cố chấp, chi bằng đem tinh linh thạch giao cho ngươi, xem như trả món nợ ân tình đó”.

Nàng nói vô cùng dứt khoác và nhẹ nhàng, xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, cho dù có đối mặt với địch mạnh như thế nào cũng không chùng bước.

Nhìn người con gái vô cùng xinh đẹp , lạnh lùng trước mắt này, hắn nổi lên một sự kính trọng sâu sắc. Tuy là một nữ nhân nhưng nàng rất mạnh mẽ, quyết đoán . Không hổ là người đứng đầu tinh linh tộc. Nghĩ vậy, hắn âm thầm hỏi hệ thống : “Hệ thống, mi có cách nào giúp chữa trị kết giới của tinh linh tộc không?”

Hệ thống: “Cách thì có, nhưng những phương pháp đó bây giờ ký chủ không dùng được. Tuy nhiên ký chủ có thể tìm được vật phẩm chữa trị trong vòng quay”.

Hệ thống nói nữa ngày cũng như không. Muốn quay vòng quay sơ cấp thì hắn phải lên cấp một lần mới có cơ hội quay 1 lần. Bây giờ hắn mới cấp 3, suốt ngày ở tinh linh tộc chăm sóc thảo dược, tưới linh thảo, đi săn thì không có cơ hội ra tay thì lấy gì mà lên cấp.Tuy nhiên được sự nhắc nhở của hệ thống, làm hắn nảy ra một chủ ý trong đầu.

Hắn quay sang hỏi đại trưởng lão: “Trưởng lão, lúc nãy nghe nói nói ngoại vi của tinh linh tộc đều bị bao vây, vậy nhân số có đông không? Thực lực họ như thế nào?”

Đại trưởng lão trầm ngâm trả lời : “Theo như tin tức Thiên Lam điều tra được thì toàn bộ ngoại vi của chúng ta đã bị tứ tộc liên thủ bao vây. Ngũ đại yêu tướng dưới trướng Thủy yêu hoàng trấn giữ phía đông kết giới, thực lực bọn họ đã bước vào cảnh giới Yêu vương tương đương với Võ Vương của nhân loại. Trong đó Thiên diện hồ đứng đầu ngũ yêu, cảnh giới đã đạt Yêu vương bát tầng. Phía tây là Hắc ma tộc trấn giữ, theo tin tức nhận được thì đích thân thiếu chủ của hắc ma tộc đến, thực lực của hắn có khả năng đạt được thất tầng Ma Anh. Phía nam là Tinh La thống lĩnh của thú nhân tộc, thực lực là vũ vương bát tầng. Phía bắc là hai thủ hạ của Tửu yêu kim bằng, thực lực không rõ, nhưng đoán có khả năng đã đạt đỉnh phong cảnh giới Yêu vương”.

(Ở đây tác giả nói thêm, cảnh giới ở đây phân chia theo công pháp tu luyện của mỗi tộc. Đơn giản như ma tộc tu ma , yêu tộc chọn làm Yêu tu… mỗi cách tu luyện đều khác nhau nên tác giả sẽ không quy về một hệ thống tu luyện chung như của nhân loại, để giữ nguyên bản sắc của mỗi loài. Đó là sự tôn trọng với thiên nhiên ^^! Con người không phải là chủ của thiên địa nên không có lí do gì mà những tộc đó lại theo tiêu chuẩn của loài người.)

“Nhiều cường giả như vậy! Cho ta hỏi thực lực của tinh linh tộc như thế nào ?” hắn băn khoăn hỏi.

Lần này Yên Nhiên công chúa nói: “Nếu như chỉ một tộc tấn công, thì chúng ta miễn cưỡng còn có thể đối phó được. Ta và tứ đại trưởng lão đều đạt cảnh giới pháp vương, thực lực không xê xích nhiều so với ngũ đại yêu tướng, ngoài ra Thiên Lam cũng đã đạt Pháp vương trung tầng. Nhưng lần này có khả năng Tử yêu Kim bằng , Thủy Yêu hoàng, Hắc ma tộc chủ cũng sẽ đến, họ đều đạt cảnh giới Yêu hoàng. Trong đó mạnh nhất là Tử Yêu Kim bằng đã đạt cảnh giới Yêu hoàng đỉnh phong. Cho nên lần này có khả năng tinh linh tộc của ta sẽ bị diệt, nếu ngươi muốn rời đi thì đại trưởng lão sẽ phái người đưa ngươi theo thông đạo rời khỏi đây, chúng ta sẽ không trách ngươi, vì ngươi cũng không phải thành viên của tinh linh tộc”.

Nghe nàng nói như vậy hắn thở dài không thôi, thực lực tinh linh tộc như vậy chẳng khác nào cá nằm trên thớt, một khi kết giới bị phá thì họ chỉ có hai sự lựa chọn :đầu hàng hoặc chết ,ngoài ra không có con đường khác.

Nghĩ vậy hắn nhìn nàng hỏi : “Thực lực tinh linh tộc so với địch nhân thua kém quá xa, nếu chống cự chỉ có một con đường chết. Sao nàng không đưa tộc nhân theo thông đạo rời đi, hoặc lựa chọn đầu hàng để bảo toàn sinh mạng cho họ, giữ được sinh mạng là vẫn còn cơ hội để làm lại”.

Yên Nhiên công chúa lạnh lùng nói, trong mắt mơ hồ còn có sự căm phẫn và không cam lòng : “Hơn nghìn năm nay, chúng ta luôn sống và sinh hoạt ở nơi đây, đây là nhà là quê hương của ta mà tổ tiên đã cực khổ xây dựng. Hơn nữa , dù cho chúng ta có rời khỏi đây thì cũng không còn chỗ dung thân, Thiên Vũ sâm lâm tuy rất lớn, nhưng nơi này là nhà của trăm tộc, mỗi một nơi đều có người sinh sống. Còn đầu hàng, ngươi cho rằng đầu hàng tinh linh tộc chúng ta có thể sống yên ổn sao? Nếu thật sự đầu hàng, thì đó là một kết cục còn thê thảm hơn gấp trăm lần so với bị diệt tộc, thú nhân tộc, ma tộc có ai mà không lòng lang dạ sói ? Nếu đầu hàng, những nữ tinh linh như ta sẽ thành món đồ chơi của bọn chúng, bọn chúng sẽ mặc tình chà đạp , biến bọn ta thành một khôi lỗi có xác không hồn để thỏa mãn thú vui của chúng. Tinh linh tộc sẽ đời đời sống kiếp nô lệ nhục nhã. Cho nên dù có ngọc đá cùng tan thì tinh linh chúng ta cũng sẽ chiến đấu, chiến đấu đến hơi thở cuối cùng. Dù có chết cũng không thẹn với tổ tiên, tinh linh tộc sinh ra là tự do, là bạn của thiên nhiên, cho nên dù kết quả như thế nào ta cũng quyết không đầu hàng”. Bốn vị trưởng lão cũng gật đầu đồng ý với quyết định của nàng.

Nghe nàng nói vậy hắn đã hiểu được tại sao nàng lại quyết định như vậy. Đồng thời trong lòng hắn bỗng sinh ra một cảm giác khác thường với cô nàng này. Nhìn bề ngoài thì cứ ngỡ nàng là một công chúa xinh đẹp mong manh, yếu đuối, nhưng sâu trong trái tim là một người thông minh , cương nghị và mạnh mẽ.

Hít sâu một hơi lấy lại tinh thần , sau đó hắn nhìn thẳng vào mắt nàng chân thành nói : “Được . Nếu nàng đã nói như vậy thì ta sẽ giúp tinh linh tộc một tay, nếu chẳng may có chết thì cũng coi như kiếp số của ta lúc này đã tận, ít ra thì cũng có các người đi chung làm bạn”.

Yên Nhiên công chúa và tứ đại trưởng lão vô cùng ngạc nhiên với quyết định lúc này của hắn, cứ ngỡ khi nói xong về thực lực của hai bên thì hắn sẽ lựa chọn cách rời đi để bảo toàn tính mạng, không ngờ hắn không những không lui bước, còn nguyện ý chiến đấu cùng họ lúc này.

Bốn vị trưởng lão cùng chắp tay cúi đầu vái hắn một cái. Đại trưởng lão nói : “Đa tạ Dạ Nguyên tiểu hữu ra tay giúp đỡ. Bắt đầu từ hôm nay Dạ Nguyên tiểu hữu sẽ là bằng hữu đời đời của tinh linh tộc chúng ta, nguyện có Nguyệt thần làm chứng”, những người khác cũng nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng thân thiện, cảm kích và tôn kính.

Trong lòng Yên Nhiên công chúa cũng nổi sóng to gió lớn. Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt dịu dàng và cảm kích, không ngờ đứng bên bờ vực sinh tử mà hắn lại lựa chọn chiến đấu cùng tộc của nàng. Người này thật là kỳ lạ và đặc biệt, trước đây nàng chưa từng gặp được một người nào như hắn.

Hắn không biết suy nghĩ của nàng lúc này, nhưng đã quyết định ở lại thì phải tìm cách đối phó, không thể ngồi yên chờ người ta đến làm thịt được. Hắn hỏi đại trưởng lão : “Trưởng lão, ngài nói trong bốn tộc bao vây chúng ta, thì thực lực của tộc nào là yếu nhất?”

Đại trưởng lão trả lời : “Nếu xét theo thực lực thì có vẻ như bên phía Hắc ma tộc yếu thế hơn các tộc khác một chút. Không biết tiểu hữu hỏi việc này để làm gì?”

Hắn nhe răng cười nói : “Ngồi yên chờ chết không phải là cách, nếu cứ đợi bọn họ phá kết giới rồi tấn công vào thì chúng ta không có cơ hội. Bây giờ sao không nhân lúc họ đang bao vây, ra tay đánh lén làm giảm thực lực bọn họ”.

Tứ trưởng lão nghe hắn nói, hai bắt sáng lên, vỗ đùi nói : “hay, sao ta lại không nghĩ ra cách này cơ chứ? Dạ Nguyên tiểu hữu thật thông minh, lúc này là lúc bọn chúng sơ hở nhất vì chúng vừa bao vây chúng ta, chúng ta sẽ hoang mang. Nếu ra tay bây giờ sẽ làm cho chúng trở tay không kịp. Ta sẽ ra ngoài triệu tập tất cả các tộc nhân có thể chiến đấu đi tập kích bọn chúng”.

Hắn đưa tay cản tứ trưởng lão lại, nghĩ sao đi tập kích mà kéo tất cả tộc nhân đi chung? Vậy có khác nào là quyết chiến chính diện đâu?

“Tứ trưởng lão , ngài đừng nóng vội, trước mắt chúng ta phải điều tra thật kĩ tình hình hiện tại của bọn chúng trước đã, tỷ như chúng phân chia canh giữ như thế nào? Người mạnh nhất nghỉ ở đâu? Có bao nhiêu người?... Ngoài ra lúc tập kích chúng ta không được để lộ là do tinh linh tộc chúng ta ra tay”.

Đại trưởng lão hỏi : “Ý của ngươi là tạo nên hiểu lầm giữa bọn chúng, để bọn chúng nghi kị lẫn nhau”.

Hắn cười để lộ hai cái nanh nhỏ : “Đúng vậy, chúng ta phải làm cho chúng xích mích với nhau, thậm chí chém giết nhau thì càng tốt”.

Bốn vị trưởng lão mắt sáng lên, diệu kế, đúng là diệu kế, cách này chẳng những làm cho bọn chúng thực lực suy giảm, còn có thể tạo thời gian cho họ có cơ hội thở dốc. Đồng thời trong lòng họ thầm nghĩ : “cả đời này tuyệt đối không được đối địch với tên này, nhìn bề ngoài thẳng thắn, lương thiện nhưng không ngờ trong bụng lại có nhiều gian kế như vậy”.

Nếu biết được suy nghĩ của họ thì hắn sẽ gào lên và nói : “Là ta đang nghĩ cách cứu mấy người đó, đúng là chó cắn Lữ Đồng Tân mà, ta là người ngay thẳng , lương thiện thật mà”.

Yên Nhiên công chúa sau khi nghe hắn nói thì cũng gật đầu đồng ý, suy nghĩ một chút nàng hỏi hắn : “Vậy theo ngươi chúng ta đánh lén như thế nào?”

Vào vấn đề chính, hắn nghiêm túc nói : “theo như đại trưởng lão phân tích thì bên Hắc ma tộc yếu nhất, nên ta chủ ý đánh lén họ, nếu có thể làm cho Hắc ma thiếu chủ bị thương, hoặc mất mạng thì coi như thành công”.

Yên Nhiên công chúa cau mày nói: “Nói thì dễ, thực lực của Hắc ma thiếu chủ không thua kém gì ta, trong tộc hiện giờ nếu muốn giết hắn trừ phi là mẫu thân ta ra tay ở thời điểm người chưa bị thương, còn bây giờ thì không có khả năng. Cho dù là tứ đại trưởng lão cùng hợp sức cũng chưa chắc giết được hắn mà không lộ thân phận”.

Hắn mỉm cười nhìn nàng : “Ta đâu có nói là để nàng hay bốn người bọn họ ra tay”.

Họ trân trối nhìn hắn, tứ trưởng lão hỏi : “Ý của Dạ Nguyên bằng hữu là…”

“Đúng vậy, ta sẽ ra tay đánh lén Hắc ma thiếu chủ, việc vu oan giá họa này cứ giao cho ta.” Hắn thản nhiên nói.

Yên Nhiên công chúa lại một lần nữa bị hắn làm kinh ngạc, không ngờ hắn lại nhận nhiệm vụ nguy hiểm này, nhìn nam nhân mặc bộ đồ đỏ kỳ lạ mới gặp chưa đầy một ngày này, trong lòng nàng sinh ra một sự kính trọng và cảm kích đối với hắn.

Sau khi bàn bạc tình hình cụ thể, tứ đại trưởng lão rời đi. Yên Nhiên công chúa giữ hắn lại, mời làm khách ở cung điện. Sau khi được một nữ tinh linh đưa đến ôn tuyền tắm rửa , ăn uống xong thì có người mời hắn đến gặp Yên Nhiên công chúa.

Theo chân nữ tinh linh đến nơi gặp Yên Nhiên công chúa, đến nơi thì đây là một ngôi nhà thủy tạ. Một gian nhà nhỏ được xây dựng giữa hồ, dưới đáy hồ là những đóa sen đang nở, mặt hồ xanh biếc, ánh trăng từ trên trời rọi xuống tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp. Trong bức tranh đó là một người con gái mỹ lệ, thanh nhã động lòng người đang ngồi đưa tay vuốt nhẹ cánh của một đóa sen đang nở. Động tác ưu tĩnh nhẹ nhàng, làm cho hắn thất thần nhìn nàng.

Bạn đang đọc Hệ thống Pháp thuật tại dị giới sáng tác bởi AhriNguyen90
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AhriNguyen90
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.