Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nỗi Đau Ly Biệt

Tiểu thuyết gốc · 1137 chữ

1 tuần sau

Keng!

Trên bãi cỏ lúc này chỉ thấy Bạch Minh lại đang liên tục công kích phụ thân mình là Bạch Tử Lăng

Khác với lần trước thì lẫn này Bạch Tử Lăng cũng lấy ra một thanh kiếm gỗ để chiến đấu trau dồi thêm kinh nghiệm cho con mình

“Trái, phải, trái, trái , phải.”

Mỗi một đường kiếm mà Bạch Tử Lăng chém xuống đều sẽ nói lên trước hướng mà mình sắp tấn công, mà nhiệm vụ của Bạch Minh là phải phòng thủ được tất cả công kích đó

Chợt Bạch Minh mượn nhờ lực đạo từ một đòn trực diện của Bạch Tử Lăng cả thân hình lộn ngược về sao

Chỉ thấy trên thân kiếm của hắn lúc này cũng đang được Pháp Lực Bao Bọc lại, toàn bộ lực lượng dồn vào cánh tay tung ra một kiếm đạo

“Lưu Hoả Trảm.”

Một đạo kiếm khí màu trắng thanh thuần bay ra lấy tốc độ xé gió mà phòng tới người của Bạch Tử Lăng nhanh chóng

Nhưng Bạch Tử Lăng lúc này chỉ tiện tay vung lên một kiếm liền chém nát luôn kiếm khí của Bạch Minh vừa đánh ra

“Minh Nhi tiến bộ rất nhanh chóng nha.”

Bạch Tử Lăng thân hình biến mất tại chỗ, lúc sau đã là xuất hiện kế bên người hắn đưa tay xoa đầu hắn mà khen thưởng một câu

“Nhưng con cũng chỉ là bị động chịu đòn từ người thoi, phụ thân.”

Bạch Minh ánh mắt lại oán khi mà nhìn Bạch Tử Lăng. Trong một tuần qua tuy nói là rèn luyện nhưng có thể thấy rõ ràng hắn là toàn bộ bị ngược

Sau đó cả hai người liền quay về nhà, tiếp đó lại là cảnh tượng cả gia đình ba người đông đủ bên bàn cơm mà vui cười trò chuyện

Tối đến, trong phòng của mình lúc này Bạch Minh đang minh tưởng mà hấp thu Pháp Lực vào cơ thể mình

“Pháp Lực đã đầy rồi, nhất cử đột phá luôn vậy.”

Chỉ thấy Pháp Lực trong thiên địa lúc này cuồng cuộn mà tập trung vào người hắn sau đí liền bị hắn tập hợp lại vào Pháp Lực Chi Hạch

Tầm khoảng 3 phút sau, cả người hắn khí thêd tăng vọt, mà cùng lúc đó Bạch Minh cũng cảm nhận được dòng nước ấm từ trong cơ thể chảy xuôi theo tứ chi mình

Mở mắt ra hắn liền phát hiện cả người mình đang bị một chất lòng màu đen dính lấy, hiển nhiên đây là tạp chất từ trong cơ thể hắn chảy ra

Bạch Minh sau đó liền đi tắm rửa liền lại quay về giường tiếp tục minh tưởng tu luyện tiếp tục để củng cố lấy căn cơ của mình

Cứ thế đảo mắt thời gian lại trôi qua nhanh chóng đã chỉ còn một ngày nữa là hắn phải quay về Linh Thuật Sơ Cấp Học Viện tiếp tục rồi

“Lưu Hoả Trảm.”

Bach Minh quát lên một tiếng, thanh kiếm gỗ trong tay liền nhanh chóng mà chém ra bốn đạo kiếm khí về phía một thân cây đủ hai người ôm lấy

Bành!

Chỉ thấy bốn đạo kiếm khí đi qua thân cây liền bị cắt chém thành mấy mảnh sau đó liền đổ rục xuống đất

“Chỉ có bốn đạo thôi sao, còn cách nhập môn một khoảng nữa.”

Bạch Minh trên khuôn mặt hiện lên vẻ thất vọng, khi mà cảm thấy thiên phú củai mình về kiếm đạo không phải là yêu nghiệt tuyệt thế cho lắm, mà chỉ là bình bình thường thường mà thôi

Bạch Minh sau đó liền quay về nhà mà nghỉ ngơi để chuẩn bị cho ngày mai phải quay về học viện. Buổi tối, lúc này Bạch Minh cũng không có minh tưởng mà đã ngủ say mất

Bên ngoài phòng thì lúc này hai người Bạch Tử Lăng và Lục Minh Nguyệt đang ngồi đối diện nhau trên mặt Bạch Tử Lăng thì lại toả ra vẻ nghiêm túc, còn Lục Minh Nguyệt thì lại có vẻ hơi buồn, cùng với chút vẻ không nỡ

“Phu quân, thật sự chúng ta phải bỏ Minh nhi ở lại sao?”

Bạch Tử Lăng nghe vậy cũng hơi trầm mặc một hồi lâu, sau đó liền kiên định mà nhìn thê tử minh nói

“Đúng vậy. Chúng ta phải để Minh nhi tự trưởng thành, nếu không sau này ngay cả tư cách gặp chúng ta cũng không đủ.”

Lục Minh Nguyệt lúc này im lặng như là ngầm đồng ý lời nói này, thì Bạch Tử Lăng lại tiếp tục khuyên nhủ.

“Nàng yên tâm, ta sẽ để lại cho con một số tài nguyên đủ để tu luyện đến Pháp Hoàng, còn về sau phải để Minh nhi tự trưởng thành rồi.”

. . .

Ngày hôm sau

Bạch Minh từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, sau đó liền vệ sinh cá nhận liền bước ra khỏi phòng

“Sao nay không thấy ai ở nhà vậy?”

Bạch Minh đi dòng dòng tìm kiếm tung tích của phụ mẫu mình những chẳng thấy một bóng dáng ai cả thì lúc này hắn nhìn thấy trên bàn có một lá thử, từ trong tâm hắn cũng bắt đầu cảm thấy bất an

Bạch Minh bước nhanh lại cầm tấm thư trên tay mà bắt đầu coi.

“Minh nhi, nếu con thấy tâm thư này thì có nghĩa là ta và mẹ con đã rời đi. Vì có một số việc, nhưng hiện tại chưa thể nói với con được, ta có để lại một kiện không gian giới chỉ cho con bên trong có đủ tài nguyên để con tu luyện tới Pháp Hoàng

Đặc biệt cùng một thanh kiếm kỳ lạ mà ta vô tình có được. bên trong còn có một lá thư ta phong ấn đợi tới khi nào con đủ thực lực phong ấn sẽ tự giải trừ. Tạm biệt nhi tử của ta, Bạch Minh.”

Bạch Minh cầm lá thứ trên tay mà không biết lúc nào trên mắt hắn đã chảy xuống từng giọt nước mắt

Tại sao, xuyên không tới một thế này rõ ràng ta đã cảm nhận được tình thương của gia đình? Nhưng sao nhanh như vậy lại mất đi chứ?

Bạch Minh nén lại nước mắt của mình giơ tay lên lau đi, sau đó liền cầm lấy kiện không gian giới chỉ mà đeo vào, ánh mắt bên trong hiện lên sự kiên định bất khuất mà không một đứa trẻ nào ở độ tuổi này có thể có được

“Phụ thân, mẫu thân. Mặc kệ là có những thử thách gì cản chân, con nhất định sẽ tìm gặp hai người.”

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.