Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghỉ Học Kỳ.Cùng Kiếm Thuật Lưu Hoả Trảm

Tiểu thuyết gốc · 1098 chữ

Chớp mắt đã hết 5 tháng lại trôi qua cũng đã hết một học kỳ này của Bạch Minh

Trong 5 tháng qua phải nói thực lực của hắn có thể thấy mắt thường mà tăng triển một cách nhanh chóng, cả về thể chất lẫn lượng Pháp Lực trong cơ thể đều hơn xa trước đó

Ngoài ra thứ mà hắn coi trọng nhất là tri thức về thế giới này, ngoài lúc học trên lớp ra, hắn còn hường về lão sư của hắn là Huyền Ân thỉnh giáo rất nhiều việc về Pháp Giả

Mà hôm nay hắn đang đứng ở văn phòng của lão sư hắn đến để chào tạm biệt để quay về nhà cho tới lúc bắt đầu học kỳ sau là 3 tháng tới

“Ngươi tới đây là để tạm biệt sao, vậy thì không cần phiền phức như vậy, đi về đi, sẵn tiện gửi lời hỏi thăm của ta tới phụ mẫu ngươi.”

Bạch Mịnh gật đầu một cái sau đó liền đóng cửa rời khỏi văn phòng mà khởi bước quay về Pháp Linh Thôn

Có lẽ là do hắn đã trở thành Pháp Giả hay sao, mà con đường người thường phải đi ít nhất là ba ngày mà hắn lại chỉ tốn có hơn 1 ngày thời gian liền trở về

Bước lại trước nhà mình hắn liền mở cửa vào nhanh chóng, lúc này hắn chỉ thấy mẫu thân mình đang đứng làm cơm trong bếp nhưng lại không thấy phụ thân của mình đâu cả

Mà Lục Minh Nguyệt cũng thấy hắn liền chạy nhanh lại ôm hắn vào lòng mình mà ân cần hỏi thăm hắn. Đúng là tình thương của mẹ luôn cao hơn tất cả

Một lúc sau đó thì phụ thân hắn Bạch Tử Lăng cũng về đến nhà. Cứ thế gia đình ba người bắt đầu sum vầy bên nhau, Bạch Minh cũng kể ra những việc mà mình đã trải qua trong học kỳ qua cho hai người nghe

Chớp mắt liền tới ngày hôm sau

Lúc này trên bãi cỏ Bạch Minh đang cầm trên tay một thanh kiếm gỗ liền tục công kích về phía phụ thân hắn là Bạch Tử Lăng

Mà Bạch Tử Lăng thì lại rất bình thản nhẹ nhàng mà né tránh tất cả công kích

“Pháp Thuật Tăng Cường”

Chỉ thấy trên người của Bạch Minh lúc này toả ra một lớp kim quang sau đó liền thu liễm vào người, mà cơ thể hắn lúc này khí huyết tăng cường lên

“Không có Pháp Trượng làm vật môi giới, vậy mà lại giảm đi tăng phúc khá nhiều.” Bạch Minh cảm nhận lực lượng cơ thể của mình khác với lúc trước liền đưa ra sơ bộ đánh giá

Bạch Minh lúc này dậm chân xuống thân hình liền biến mất tại chỗ lúc sau đã xuất hiện phía sau lưng phụ thân hắn vung một kiếm xuống

Nhưng Bạch Tử Lăng như có thể nhìn thấy sau lưng vậy nhẹ nhàng lệch người sang một bên liền né tránh được, Bạch Minh khá sửng sốt nhưng cũng hoàn hồn lại mà tiến công tới chỉ thấy những nhát chém của hắn lúc này nhanh hơn trước rất nhiều

“Lộ ra sơ hở.”

Bạch Minh nhắm ngay sơ hở là phần eo của phụ thân hắn mà vung chém tới, trên lưỡi kiếm lúc này cũng hiện lên màu bạch quang hiển nhiên là do hắn đã dùng Pháp Lực Bao Bọc để tăng cường độ sắc bén của lưỡi kém

Tiếp theo đó lại khiến hắn trầm trồ là, chỉ thấy Bạch Tử Lăng nhẹ nhàng vươn cánh tay ra liền bất lại lưỡi kiếm, mặc cho hắn cố gắng dùng sức như thế nào đều không rút ra được

“Lực lượng, Pháp Lực đều đạt tiêu chuẩn. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu, cùng với kiếm thuật của con còn quá sơ sài.”

Bạch Tử Lăng lúc này mở miệng ta liền chỉ ra những ưu điểm cùng khuyết điểm của hắn nhanh chóng

“Được rồi hôm nay ta liền dạy cho con một môn kiếm thuật, hay nhớ kỹ nó tên là Lưu Hoả Trảm.”

Bạch Tử Lăng buông thanh kiếm trong tay ra liền bước về trước, chỉ thấy cả người quần áo liền không gió mà bay, trên tay liền hiện ra một thanh kiếm màu bạc đầy sặc sở

“Đó là không gian giới chỉ, rốt cuộc phụ thân ta có bí mật gì? Không phải nói đúng hơn là phụ mẫu đang giấu ta thứ gì?.” Bạch Minh dựa vào sự giảng dạy của Huyền Ân liền nhìn ra được mánh khoé mà suy nghĩ

Mà lúc này này chợt cảm nhận được nhiệt độ xung quanh tăng lên khiến hắn rời khỏi suy nghĩ nhìn về phía phụ thân hắn

Chỉ thấy trên thanh ngân kiếm kia lúc này đang bị đạo hoả diễm màu trăng bao bọc lấy, khí tức nóng bỏng từ đó phát ra khiến vô số cỏ cây bị bóc cháy mà tan biến

“Lưu Hoả Trảm!”

Bạch Tử Lăng lúc này liền chém ra sáu đạo hoả kiếm khí mà lao nhanh lên trời, chỉ thấy rất nhanh liền chém tan luôn cả một tầng mây phia trên mà còn không ngừng tạo ra sóng năng lượng đánh luôn những đám mây khác

“Thật, thật mạnh!”

Bạch Minh lúc này chỉ dùng ra được bao nhiêu từ ngữ để cảm thán uý lực này, trong thâm tâm thì lại cố nói nhất định phải học được môn kiếm thuật này

Có lẽ nhìn ra được suy nghĩ của Bạch Minh nên tiếp theo Bạch Tử Lăng liền kèm cập chỉ dạy hắn từng li từng tí về môn kiếm pháp này. Bạch Minh cảm nhận được mình cố làm sao tu luyện cũng không luyện thành được bèn gác lên một bên mà cùng phụ thân hắn đi về nhà

Buổi tối đó, trong phòng mình Bạch Minh luôn đang suy nghĩ tại sao hắn luôn rèn luyện nhưng mãi không bao giờ cảm nhận được mình có thể thi triển ra Lưu Hoả Trảm, giống như còn thiếu thứ gì đó

“Chẳng lẽ ta thiếu giống như lời lão sư nói, chỉ có đạt tới cảnh giới Pháp Sư kiểm tra ra được thuộc tính Pháp Lực mới có thể tu luyện sao?”

Cứ thế Bạch Minh mãi mê suy nghĩ hoài cho tới lúc cơ thể mệt quá mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.