Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Giao Chiến Với Triệu Nham

Tiểu thuyết gốc · 1093 chữ

Ngày hôm sau

Cửa chính của Linh Thuật Sơ Cấp Học Viện

Bạch Minh trải qua một đoạn đường vừa mới đi tới đây liền bắt đầu nhìn lại xung quanh mà nói

“Cảnh vật lại thay đổi rồi sau. Đây cũng là ngôi nhà thứ hai của ta sau.”

Bạch Minh đang đi sắp tới cửa chính lúc này chợt có hai tên nhóc chạy ra, trên thân còn mặc đồ của học viện, cùng với chiếc huy hiệu ở ngực có khắc hoạ hình học viện với một ngôi sao xung quanh

“Này tiểu tử ngươi là tân sinh đúng không, muốn bước vào học viện phải nộp cho bọn ta 1 ngân linh tệ.”, một tên trong đó tên là Từ Thái lên tiếng mà nói

Bạch Minh lúc này sửng sờ nhìn bọn chúng, mặt liền biến sắc. Đây là cái kịch bản quái đản gì, ma mới ăn hiếp ma cũ sao

“Nếu ta không đưa thì sao?”

Bạch Minh cũng đoán được mình bị chặn đường hiển nhiên là do hiện tại đang không mặc đồng phục của học viện nên mới như vậy, nhưng cũng lại hứng thú cười lên mà trêu đùa hai tên nhóc này

“Vậy thì người liền đứng ở ngoài mà chờ đi.” Tên đồng bọn còn lại là Điền Vũ lại châm trọc hắn

Nhưng Bạch Minh lúc này mặc kệ lời hai tên này cứ thế mà sải bước đi vào học viện, chợt một âm thanh cắt gió vang lên

Bạch Minh liền nghiêng người né qua một bên quay lại chụp lấy cánh tay của Từ Thái đang đánh tới, xoay người liền vung lực lên ném hắn rơi vao cánh cửa học viện

Rầm!

Điền Vũ kế bên thấy vậy cũng nhanh chóng lao tới giơ chân lên liền tung một cước đá về người của Bạch Minh

“Pháp Lực Bao Bọc”

Bạch Minh nhẹ nhàng đưa cánh tay phủ bạch quang ra liền ngăn chặn lại, tiện tay dùng sức đấm một cú vào bụng của Điền Vũ khiến hắn văng ra miệng phun máu

“Ngươi, ngươi chờ đó cho ta”

Từ Thái dìu thân thể lại chỗ Điền Vũ đưa tay ra nâng lên Điễn Vũ liền chỉ về phía Bạch Minh đưa ra một lời đe doạ, liền quay người chạy đi mất tích

Bạch Minh cũng mặc kệ hai tên đó mà bước chân nhanh chóng đi tìm lão sư của mình

Ken két!

“Tiểu Minh, con quay lại rồi sao”

“Ân, lão sư ta quay về”. Bạch Minh đáp lại gật đầu sao đó liền quay về ký túc xa của mình

Vừa vào trong hắn liền thấy hai người là Lý Nhiên cùng với Vân Thanh Trúc, hắn cũng lên tiếng chào hỏi sao đó liền quay lại chỗ giường mình mà bắt đầu sửa soạn

Đợi một lúc sau thì từng người cũng trở về ký túc xá, bọn họ cũng lên tiếng chào hỏi sao đó liền sửa soạn lại hành trang của mình

“Tiểu Minh, đi ra sân trường luận bàn với ta nào?”

“Tốt.” Bạch Minh đưa ra lời đáp lại sao đó liền bước theo sau Triệu Nham

. . .

Ở Một chỗ trống lúc này Bạch Minh cùng Triệu Nham đều đứng đối diện nhau, cả người gió thổi mà quân áo bay trong gió

“Ngươi có vũ khí thật không?”

Bạch Minh không nói chút nào mà lấy ra thanh kiếm kỳ lạ mà phụ thân để lại cho hắn. Chỉ thấy chớp nhoáng trên tay hắn liền xuất hiện một cây kiếm toàn thân màu đen, chiều dài tầm 1 mét hai, khiến cho một đưa bé như hắn cầm là nhìn khá là khôi hài

Mà ở phía bên kia Triệu Nham cũng lấy ra một thanh ngân chuỳ đầy bóng loáng nhưng cũng khá khôi hài khi mà cây chuỳ còn bự hơn người hắn

“Chiến nào. Pháp Lực Tăng Cường.”

Cả hai như cùng ý nghĩ mà hô lên, chỉ thấy hai đạo kim quang bắn thẳng vào cả hai người, chớp mắt thân hình liền tiêu thất tại chỗ

Keng!

Lúc xuất hiện lại đã là lúc hai thanh vũ khí va chạm vào nhau, sau đó cả hai lực đạo như tương đồng không xê xích qua nhiều liền đều bị đẩy lùi về sau ba mét

“Pháp Lực Bao Bọc”

Pháp Lực từ toàn thân hai người phun trào ra mà bao bọc lấy hai món vũ khí, chớp mắt cả hai lại tiếp tục đại chiến lẫn nhau tiếp

Keng keng keng!

Mỗi một lần va chạm giữa hai món vũ khí đều khiến đất đã xung quanh bạo loạn lên, thậm chí lúc này có thể thấy phía dưới chân họ có chỗ đã lỗi vào dó vết chuỳ hoặc bị lưu lại một đạo rãnh dó vết kiếm

Ầm!

Cả hai lúc này đều bị lực chấn từ tác động lùi về phía sau, trên miệng đều lưu lên vết huyết chảy xuống, nhưng nhìn trong mắt cả hai lúc này đều là chiến ý sục sôi trào

“Kết thúc bằng một đòn đi.” Triệu Nham lên tiếng, sau đó cả người khí lực cùng Pháp Lực đều bắt đầu tụ tập lên đầu ngân chuỳ

“Ta cũng vừa hay có ý này.” Bạch Minh giải phóng toàn bộ Pháp Lực trong người ra, chỉ thấy toàn thân bị bạch quang bao phủ nhẹ

“Kình Trụ Chuỳ!”

“Lưu Hoả Trảm!”

Bạch Minh chém ra bốn đạo kiếm khí lấy tốc độ cực nhanh mà bắn về phía Triệu Nham đang tiến công về phía hắn với tốc độ nhanh chóng

Phanh phanh phanh Ầm!

Triệu Nham dùng lực lượng kinh khủng mà đánh nát ba đạo kiếm khí, nhưng lại bị đạo kiếm khí cuối cùng đánh bay luôn thanh ngân chuý trên tay hắn, cả người liền mệt mỏi mà ngồi bệch xuống

“Ngươi đã làm rất tốt rồi”. Bạch Minh bước lại chỗ hắn khen ngợi một câu liền đưa cánh tay ra trước mặt hắn

“Ngươi cũng vậy.” Triệu Nham cũng hiểu ý đưa cánh tay ra bắt lấy tay hắn mà mượn nhờ lực đạo đó đứng dậy

Cứ thế cả hai lại cười nói một lúc, sau đó liền thu thập tàn cục của cuộc chiến, sau đó liền lẩn trốn quay về ký túc xá sợ người phát hiện ra bọn hắn gây tổn hại vật chất của học viện mà bắt đền bù thì lúc đó lại kêu khổ.

Bạn đang đọc Pháp Ấn Chủ Thần sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.