Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giúp Trần Thành Đạt

Tiểu thuyết gốc · 1020 chữ

Sáng hôm sau, vì là chủ nhật nên Lý Vân Thiên cũng chỉ có ở nhà trọ tu luyện chô đỡ chán, ba mẹ hắn ở thị trấn mỗi tháng chỉ gửi tiền lên thôi còn lại thì tự lo, Vân Thiên cảm thấy hắn nghèo tới phát điên luôn rồi nên phải nghĩ cách kiếm tiền, chỉ có tiền thì hắn mới có thể bố trí trận pháp hay luyện đan dược nâng cao tốc độ tu luyện.

Trong sách cổ của Trần tiền bối để lại có hàng ngàn đan phương, ngàn chục cách luyện đan và trận pháp, chỉ tiếc là những trận pháp cỡ lớn như"Càn Long Trận" hay"Nhật Nguyệt Trận"Thì cần rất nhiều nguyên liệu để tạo nên, trái đất chắc chắn không đủ nguyên liệu rồi.

Buồn chán, Lý Vân Thiên ra ngoài tìm bọn Trần Thành Đạt xem có gì chơi vui không, đến địa bàn bọn Đạt bảo kê thì thấy trước cửa có chừng 30 người đều cầm gậy gộc, có tên cầm cả gậy sắt.

Tên cầm đầu nói với một nhân viên quán bắn cá :" Gọi ông chủ của bọn mày ra đây nhanh lên cho tao". Chưa kịp để nam nhân viên hết ngạc nhiên thì tên cầm đầu cho một đá vào bụng, nhân viên bay xa 5 mét xong bất tỉnh luôn.

Lập tức, quản lí quán chạy lại hỏi:"Bọn mày là ai? muốn gì?".

"Bọn tao là người của đại ca Văn Minh, tới để giành lại địa bàn khu này, tao tên Lý Võ Tiêu". Tên cầm đầu cũng rất lịch sự đáp.

"Được để tao báo lại cho Đạt". Dứt lời, quản lí lấy điện thoại ra gọi cho Trần Thành Đạt.

"15 phút nữa anh Đạt sẽ tới, tụi mày chờ đi".

"Okê chờ thì chờ, có điều lát chắc có đánh nhau đó nên để tao đuổi khách giùm cho". Nói xong, Lý Võ Tiêu ra hiệu cho đàn em đuổi khách, khách cũng không vui nhưng thấy có đông người cầm gậy gộc chuẩn bị đánh mhau như vậy bọn họ cũng rất sợ, chốc lát đã đi hết, trong quán giờ chỉ còn vài nhân viên và quản lí.

15 phút sau, Trần Thành Đạt chạy xe máy tới, vừa tới cửa anh đã nhíu mày khi thấy đông người như vậy đứng trước quán.

Đúng lúc đó, Lý Vân Thiên đi tới, Đạt vội nói:"Này người anh em, quán bọn tôi có bọn côn đồ do thằng Văn Minh nó thuê tới đây đòi lấy lại địa bàn, thân thủ cậu tốt như vậy giúp bọn tôi lần này đi, bằng không thì phải bỏ địa bàn mất thôi, bọn chúng đông quá".

"Okê, giúp thì giúp, dù sao hôm nay tôi cũng rảnh mà". Hôm nay là chủ nhật, vì tu luyện chậm chạp nên hắn cũng không muốn tu luyện nữa.

"Ôkê, bọn chúng ở trong quán, đi theo tôi vào quán nào". Trần Thành Đạt vui vẻ nói.

Lý Vân Thiên cùng Trần Thành Đạt đi vào, mọi người ở trong quán đều thấy được.

Lý Võ Tiêu nói"Trần Thành Đạt đúng không? ngươi dám cướp địa bàn của đại ca Văn Minh của ta, tao xem hôm nay mày có ra khỏi đây được không, hahahahaha, anh em lên". Dứt lời, hắn chỉ tay về phía đám người Trần Thành Đạt, nhất thời cả đám đàn em dưới trướng hắn đều xông lên.

"Coi thường tao quá rồi, chỉ có nhiêu đây mà đòi giành lại địa bàn của tao à? nằm mơ đi".

Dứt lời, Trần Thành Đạt lao lên cực nhanh như thiểm điện, một đá tung ra, một tên bị đạp trúng văng xa 10 mét đập vào một vách tường gần đó rồi ngất luôn, chỉ nghe tiếng "Rắc, Rắc" Vang lên, không cần nghĩ cũng biết là gãy ít nhất là 2 cái xương sườn rồi, với tình trạng này thì không nằm viện 2,3 tháng đừng mong hết.

Cả đám nhân viên và quản lí đều nhìn mà hâm mộ, kể từ trận đánh với Văn Minh mấy ngày trước thì Trần Thành Đạt đã cố gắng luyện võ bửi vì hắn biết Văn Minh sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, nhà Văn Minh thuộc loại giàu nứt vách, Ba mẹ đều làm chủ tịch một công ty lớn ở thành phố sài gòn, công an, dân phòng trong khu này đều bị hắn mua chuộc, thật ra Văn Minh không thiếu tiền, tên Vân Minh này mở quán bắn cá hay thu bảo kê chỉ là cho vui thôi, dù sao thì rãnh rỗi sinh nông nổi mà.

Thấy đồng bọn bị một đá gục luôn thì đám người Lý Vân Tiêu càng hung dữ hơn, cả đám gần 30 người đều xông lên quyết sống chết .

Tràng cảnh hỗn loạn diễn ra, vì quân số chênh lệch quá lớn nên người bên Đạt đa số bị đánh hội đồng, tiếng la hét, máu văng tung tóe khắp nơi, đến lúc này thì Lý Vân Thiên cũng tức giận rồi, hắn lao lên tung đấm đá, dồn linh lực vào đó nên rất nhanh hơn mười người đã nằm la liệt khắp nơi.

Bọn Lý Võ Tiêu trố mắt nhìn, từng nghe qua Văn Minh nói về tên cao thủ bí ẩn này, nay mới được chứng kiến tận mắt, quá mạnh đi.

Tuy nhiên sức một người không thể chống lại tất cả, sau 10 phút thì tất cả nhân viên và quản lí trong quán đều nằm hết rồi, chỉ còn Trần Thành Đạt và Lý Vân Thiên dựa vào vách tường, địa hình để cố chống chọi lại, lúc này bên Lý Võ Tiêu còn 17 người.

Lý Vân Thiên hết một nữa linh lực của hắn rồi, hắn cảm thấy cực kì tức giận nhưng cũng đành bó tay.

"Ha Ha Ha Ha, chỉ có từng này mà đòi chống lại tao à? anh em đập hai đứa nó cho tao, tao phải trả thù cho đại ca Văn Minh".

Bạn đang đọc Phàm Nhân Tu Tiên Ở Đô Thị sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.