Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Bảo

Tiểu thuyết gốc · 2195 chữ

" Ngươi làm gì giờ này mới đến, còn người kia là ai làm sao lại không dẫn qua đây cho ta làm quen "

Lục Bá Tuấn vừa thấy hắn liền bắt đầu lải nhải, khiến Lục Ngạn đầu to như cái đấu vội hô dừng.

" Dừng, một vị bằng hữu mới quen thôi, ngươi hỏi quái gì mà lắm thế?"

" Hắc, còn không phải sợ tiểu tử ngươi bị người lừa. Suốt ngày ru rú trong tộc làm sao biết được ngoại giới hiểm ác!". Lục Bá Tuấn ưỡn ngực tự cho là đúng nói

Lục Ngạn thì chỉ biết im lặng, mặc kệ tên dở hơi này mà đi trước.

Trước khi đi có liếc qua nhìn Hàn Lập một lần, thấy đối phương đang bị một tu sĩ mặc đạo bào lôi kéo rời đi thì chân mày khẽ nhíu lại.

Nhưng không nghĩ ra cái gì nên cũng đành thôi.

Buôn bán quảng trường tu sĩ đông đúc, ước tính cũng có vài trăm đến ngàn người, tu vi cao thấp không đều nhưng thuần một sắc đều là Luyện khí kỳ tu sĩ.

Cỡ tầng tám như Lục Ngạn cũng không cỡ nào nổi bậc.

Lục Ngạn cùng Lục Bá Tuấn chậm rãi đi dạo, vừa nói nhảm với nhau vừa quan sát các quầy hàng.

Lục Bá Tuấn giỏi về đấu pháp, nên đặc biệt chú ý đến các loại pháp khí, phù lục, tuy nhiên cả đoạn đường dài đều không mua được thứ gì.

Cũng không phải không có thứ vừa ý nhưng mà giá cả quá mắc, không có mua sắm giá trị.

Cái này cũng dễ hiểu, dù sao cũng sắp tới gần Thăng Thiên đại hội do thất phái tổ chức, đến khi đó mở ra lôi đài cho tán tu tranh nhau một vé tiến vào tông môn, còn được thưởng cả Trúc Cơ đan.

Cho nên những thứ chuyên về đấu pháp lên giá là rất bình thường.

Ngược lại, các nguyên vật liệu thô như khoáng thạch, linh dược, tài liệu yêu thú đều rẻ hơn một chút, Lục Ngạn vậy mà cũng mua được không ít thứ vừa ý.

Toàn hành trình hắn cũng mở ra giám định với nhiều thứ chưa biết, tuy vậy cũng không gặp được bảo bối nào, chỉ thầm than bản thân không có số nhân vật chính.

Sau khi dạo qua một vòng, Lục Bá Tuấn hết hứng liền đi vào trong cung điện, trở về phòng trọ nghỉ ngơi, Lục gia có một vị trưởng bối cũng tham gia mở hội này nên đệ tử Lục gia cũng được nhờ theo.

Ít nhất ăn uống ở trọ gì đó thì cũng không mất tiền.

Còn Lục Ngạn, thì muốn nhân cơ hội này kiếm chút lời, vậy là liền tìm một chỗ trống đặt một cái quầy hàng ba tầng.

Tầng một bán pháp khí : trung hạ thượng đều có đủ, toàn bộ do hắn luyện chế, giá cả thấp thì hai mươi linh thạch, cao đến hai ba trăm.

Tầng hai để đan dược : trị độc, chữa thương, tăng tu vi đều có, cũng là hàng tự chế.

Tầng ba để một xấp dày phù lục, cùng với một cái bảng lớn, bên trên ghi chú ưu tiên đổi lấy các loại tài nguyên thô đồng giá, sau đó mới là nhận linh thạch.

Tổng giá trị của quầy hàng này phải lên đến cả ngàn linh thạch, lập tức gây ra oanh động không nhỏ.

Lập tức có vô số tu sĩ đổ xô đến bao lại ba tầng trong ba tầng ngoài, đáng tiếc đều bị một tầng quang tráo ngăn chặn lại, là cấm chế trận pháp.

Dám buôn bán lớn thì Lục Ngạn làm sao lại không có chuẩn bị, đã sớm đặt một cái tiểu trận ở đây.

Nhìn trong đám người không ít ánh mắt tham lam khiến hắn cười lạnh, nhưng cũng kệ mà chuyên tâm vào chuyện mua bán của mình, còn về sau ai tham lam muốn làm phỉ tu tìm chết thì hắn cũng phụng bồi theo.

Lục Ngạn bán là cao hơn giá trị thường một thành, tuy nhiên chất lượng vật phẩm của hắn rất tốt nên bán đắt còn hơn tôm tươi, chỉ trong một đêm đã đem về vài trăm linh thạch cùng số lớn nguyên vật liệu.

Quác!!

Đúng lúc này, trên đầu truyền tới tiếng điểu minh, mọi người liền kinh hô nhìn lên bầu trời thì thấy một con chim to lớn bằng hai con trâu bay ngang qua đỉnh đầu.

Con này như ưng mà không phải ưng, lông vũ màu xám dày phủ kín thân, sải cánh dài mấy trượng, vuốt sắc như liêm đao, mà lại có tới tận hai cái đầu, ánh mắt hung ác theo dõi người bên dưới như đang nhìn con mồi.

" Song Đầu Thủ Vụ Điêu, là người của Yến gia tới sao?"

Lục Ngạn lầm bầm nhưng sau đó lại không lắm quan tâm.

Yến Gia Bảo, toạ lạc tại Cô Vũ Sơn, được mệnh danh là đệ nhất tu tiên gia tộc Việt Quốc, có Kết Đan tu sĩ toạ trấn, thực lực chỉ dưới thất đại phái.

Tất nhiên, đó là nếu lão tổ Lục gia không lộ mặt.

Nhiều năm trước, giữa hai gia tộc từng có qua tranh chấp một mỏ linh khoáng, Kết Đan kỳ của Yến gia đánh thẳng đến Ẩn Vụ đảo, nhưng bị lão tổ Lục gia ra tay trấn áp, thậm chí bắt sống.

Có điều, bởi không muốn trương dương nên dù tha mạng cho vị tu sĩ Kết Đan Yến gia kia thì vẫn ép đối phương thi triển tâm ma khế ước, không thể đem việc Lục gia có Kết Đan nói ra ngoài.

Cả hai bên thống nhất đối ngoại nói là trận pháp Lục gia lợi hại, có thể đánh lui Kết Đan kỳ, cũng đồng ý chia đôi quặng mỏ, trấn an dư luận xôn xao, cũng bỏ đi hoài nghi của các đại phái.

Bởi vậy, người khác có lẽ sợ Yến gia nhưng Lục gia thì không sợ, mặt ngoài có thể giữ chút khách sáo nhưng thật đánh lên thì vẫn cứ làm thịt như thường.

" Chủ quầy, chủ quầy, còn linh dược tăng tiến tu vi không?"

Một trận náo động nhỏ qua đi, nhiều người cũng rời khỏi quầy hàng của Lục Ngạn, khi mà pháp khí lẫn phù lục đều đã bị bán hết, còn lại cũng chỉ có đan dược mới bán được một phần ba.

Điều buồn cười là đan dược tăng tu vi ngày thường bị tu sĩ chạy theo như chạy vịt thì hiện tại ế hàng, Lục Ngạn còn đang định thu quầy thì vừa vặn lại có cô gái chạy tới hốt hoảng hỏi.

Có lẽ là quá vội vã, sắc mặt thiếu nữ đều có chút đỏ lên, da thịt trắng mịn nay lại điểm thêm chút hồng hào, khiến dung mạo thanh tú càng thêm ngọt ngào động lòng người.

Cộng thêm chiều cao không quá một mét sáu, cơ thể nhỏ nhắn lung linh, càng có cảm giác thiếu nữ nhà bên.

" Còn, đều ở trên quầy, có ghi tên cùng công dụng rõ ràng, muốn loại nào thì nói ta "

Thiếu nữ nghe vậy thì liền ngưng thần đọc lấy.

Lúc này, ở phía xa cũng có một thanh niên khác vóc người khôi ngô chạy đến bên cạnh cô gái phàn nàn:

" Vân Chi, ngươi chạy nhanh vậy làm gì? Chủ quầy cũng sẽ không chạy mất "

" Ca ca, là ngươi quá chậm chạp, ta mà đến trễ chút nữa là chủ quầy đều dọn đồ rồi ". Hạm Vân Chi lập tức trách móc, hai má phồng lên như con sóc nhỏ.

Thanh niên bị mắng cũng không dám cãi mà chỉ im lặng sờ đầu cười ngây ngô.

Hạm Vân Chi thấy thế nét mặt càng ảo não, một bộ ba phần bất lực, bảy phần như ba.

Lục Ngạn nghe tên cô gái thì trong lòng khẽ động

" Vân Chi, Hạm Vân Chi, nữ phụ đầu truyện, hèn gì có dung mạo tinh xảo như vậy"

Tuy nói nữ tu sĩ nhan sắc đa phần đều từ khá trở lên nhờ được linh lực tẩm bổ, tuy nhiên vẫn là có phân cao thấp, mà theo Lục Ngạn nghĩ thì những ai có mặt trong nguyên tác thì hẳn sẽ phải vượt trên người thường.

Không thấy chị em Mặc gia chỉ là phàm nhân mà nhan sắc còn ăn đứt hàng tá tiên nữ phụ diễn trong Hoàng Phong Cốc hay sao, gọi là được thiên địa khí vận ưu ái có lẽ cũng đúng.

" Chủ quầy, ta muốn mua năm bình Hoàng Huyền Đan này "

" Hai mươi linh thạch một bình, năm bình một trăm linh thạch ". Lục Ngạn báo giá, giá là giá đúng với thị trường, dù sao cũng đang ế hàng.

Nhưng Hạm Vân Chi nghe vậy thì lại mím môi.

" Nhưng ta không có đủ linh thạch, có thể dùng vật đổi được không?"

" Có thể, nguyên liệu đan khí phù ta điều thu, hoặc thứ gì chưa biết công dụng khiến ta hứng thú cũng có thể "

Rào!

Hạm Vân Chi không nói hai lời đem túi trữ vật trút hết ra, một đống đồ vật loạn thất bát tao đổ trên bàn.

" Ông chủ ông xem thử thứ nào có hứng thú thì ra giá đi "

Lục Ngạn cũng không tị hiềm, từng món nhìn qua.

Có linh thảo mầm non, hạt giống, khoáng thạch, điển tịch...nhưng toàn là thứ cấp thấp, ngoại trừ hai cây Huyết Dục Chi ba mươi năm ra thì không có gì vào mắt hắn được.

" Hai cây Huyết Dục Chi này có thể chống đỡ một bình Hoàng Huyền Đan ". Lục Ngạn đẩy lại đống đồ, đồng thời đưa cho Hạm Vân Chi một bình ngọc nói.

" Còn có của ta nữa ". Khôi ngô thanh niên cũng học theo đem đồ của mình đổ ra

Lần này quả thật có thứ khiến Lục Ngạn hứng thú, hơn nữa còn là hai cái.

Một cái hộp chứa bút vẽ phù, thân làm từ hỗn hợp kim tinh cùng thiết ô, lông bút là của yêu thú Kim Tình Viên cấp hai, thủ pháp luyện chế tinh xảo.

Dùng bút này luyện chế cấp một phù lục hẳn có thể tăng lên một thành xác suất thành công.

Món thứ hai là một cái da thú kỳ lạ, bên trên vẽ một cái đồ án một sinh vật như chim không phải chim, như thú lại không phải thú, hắn cũng nói không ra thật sự là thứ gì.

Sở dĩ hứng thú là vì Giám Định Thuật nhìn thấy từ tấm da phát ra hào quang rất sáng, chỉ kém hơn trứng Hãn Hải Lôi Tinh Giao một xíu vậy.

Bốn năm nghiên cứu, Lục Ngạn đã sớm học được cách điều khiển Giám Định Thuật, có thể chỉ quan sát độ sáng để xác định bảo vật, khi nào muốn thì mới nhìn luôn cả phần thông tin.

< Phụ Linh Thăng Tiên Đồ : bí bảo Linh Ma Giới, có thể đem 108 người luyện hoá làm linh nô. Linh nô có dù không có linh căn thì vẫn thể tu luyện, tốc độ tu luyện dựa theo đẳng cấp của dị bảo này

Đẳng cấp hiện tại : vô cấp

Số linh nô có thể khế ước: 0

Nâng cấp cần tài liệu :...

Phương pháp tế luyện :....>

Một hàng dài thông tin làm hô hấp Lục Ngạn cứng lại một nhịp, nhưng rất nhanh sau đó liền trở lại như thường, không mặn không nhạt nói:

" Kim Trúc Bút này có giá trị cao, nhưng đổi bốn bình đan dược lại có hơi thiếu chút, nếu bù thêm vài món lặt vặt nữa thì ta sẽ miễn cưỡng đổi cho hai người "

Nói xong, hắn nhặt thêm một túi hạt giống, hai ba cục khoáng nữa.

Hạm Vân Chi gật đầu liên tục, trong mắt cô những thứ này toàn là tạp vật, có thể đổi đan dược đã là có giá trị không ngờ rồi, chỉ có hơi tiếc Kim Trúc Bút gia truyền.

Có điều nếu đại ca đột phá bình cảnh, lại thắng lôi đài thăng tiên đại hội nữa thì mọi thứ đều đáng giá.

Chỉ có Hạm Vân Sơn là nhìn tấm da thú có phần tiếc rẻ, thứ này dù sao cũng là hắn mạo hiểm thăm dò cổ động phủ mới có được, nhưng nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của muội muội thì lại không nói thêm gì.

Dù sao tìm hiểu nhiều năm vẫn không mò ra công dụng, để đó cũng là uổng phí.

Cứ vậy, giao dịch hoàn thành, ai nấy đều hài lòng!

Bạn đang đọc Phàm Nhân: Từ Giám Định Vạn Vật Bắt Đầu Tu Tiên sáng tác bởi TiếuThếNhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiếuThếNhân
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.