Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 1 Chương 3: Cuộc Chiến ở Làng Carne ( Part 6)

Phiên bản Dịch · 1856 chữ

Momonga ngồi trên một chiếc ghế, trước mặt anh là một chiếc gương. Gương cao khoảng 1 mét và mặt gương không phản chiếu hình ảnh của anh mà là hình ảnh của một cánh đồng. Chiếc gương giống như một cái TV đang phát một chương trình về thảo nguyên xanh.

Nhìn vào trong gương có thể thấy hình ảnh cỏ đang đung đưa theo làn gió, chứng minh rằng nó không phải là một cảnh tượng tĩnh lặng.

Khi thời gian trôi qua, mặt trời dần mọc lên, xua đi bóng tối đang bao phủ thảo nguyên này. Nét duyên dáng của nó đẹp như tranh vẽ của vùng nông thôn mộc mạc là một sự khác biệt rất lớn so với sự tuyệt vọng ảm đạm của Hel Heim, nơi Nazarick đã nằm trước đó.

Momonga chỉ vào gương và nhẹ nhàng vẫy tay về phía bên phải. Các hình ảnh trong gương thay đổi một cách nhanh chóng.

Mirror of remote-viewing.

Vật phẩm này có thể hiển thị vị trí của người chơi nên đối với những kẻ chuyên giết người chơi khác (PK) hay người chuyên giết những PK (PKK) rất hữu dụng. Tuy nhiên, người chơi chỉ cần sử dụng một số ma thuật cấp thấp chống lại thuật tìm kiếm, họ có thể dễ dàng thoát khỏi tầm nhìn. Không chỉ vậy, bạn có thể bị tấn công trong khi sử dụng nó, vì vậy chiếc gương thực sự là một vật phẩm rất cân bằng.

Nhưng với điều này, người ta có thể dễ dàng nhìn thấy khung cảnh bên ngoài và với tình hình hiện nay thì đây là một công cụ rất hữu ích.

Chiêm ngưỡng những cánh đồng cỏ như xem một bộ phim, những cảnh quan trong gương đã được thay đổi liên tục.

“Ta có thể thay đổi hình ảnh bằng cách vẫy tay, như vậy chắc có thể xem cảnh vật ở những góc độ khác nhau”

Momonga vẽ một vòng tròn trong không khí, quang cảnh liên tục thay đổi. Mặc dù anh liên tục thay đổi góc nhìn trong gương bằng cử chỉ tay, hy vọng tìm được người nào đó, nhưng anh đã không thể tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào của sinh vật có trí tuệ cả–ví dụ như con người.

Anh tiếp tục làm công việc đơn điệu này, nhưng điều duy nhất hiện trên gương sau mỗi lần thay đổi chỉ là thảo nguyên bát ngát. Sau khi xem rất lâu, anh cảm thấy buồn chán, và do đó chỉ xem xét những người khác trong phòng.

“Có chuyện gì sao, Momonga-sama? Nếu ngài có yêu cầu bất cứ điều gì xin hãy giao cho thần. ”

“Không, không có gì đâu, Sebastian.”

Trong phòng có rất nhiều người người, Sebastian nở một nụ cười, nhưng những lời trước đó của ông lại mang một hàm ý khác. Mặc dù Sebastian tuyệt đối trung thành, thực tế là Momonga đã không mang theo đoàn hộ vệ nên Sebastian cảm thấy một chút không hài lòng về việc này.

Sau khi trở về từ mặt đất, Sebastian liền giảng dạy anh

“Chà, ông ấy rất giống với …”

Momonga nói ra ý nghĩ trong lòng

Khi ở cùng Sebastian, anh nhớ về thành viên guild trước đây của mình, Touch Me-san. Anh ấy chính là người đã thiết kế Sebastian.

Nhưng anh ấy có cần phải thiết kế Sebastian giống như mình vậy không, thậm chí lúc giận dữ trông cũng rất đáng sợ

Sau khi âm thầm phàn nàn, Momonga một lần nữa nhìn vào gương.

Momonga nghĩ về việc dạy các kỹ thuật chế tạo gương cho Demiurge. Đây là những gì anh nói với Demiurge lúc trước, về một ý tưởng để cải thiện mạng lưới an ninh.

Mặc dù việc này sẽ nhẹ nhàng hơn khi giao trách nhiệm này cho thuộc hạ, Momonga vẫn cảm thấy anh nên làm điều này. Trên thực tế, anh có mục đích khác, đó là anh muốn đám thuộc hạ biết anh làm việc chăm chỉ và ngưỡng mộ anh. Vì vậy, anh chắc chắn không thể bỏ dở giữa chừng chỉ vì sự nhàm chán này.

Tại sao mình không điều chỉnh một góc độ cao hơn để nhìn nhỉ… nếu có một cuốn sách hướng dẫn thì tốt rồi – Với vẻ mặt khổ sở, Momonga tiếp tục công việc nhàm chán mà thử nghiệm với chiếc gương.

Thời gian không ngừng trôi qua.

Nó có thể là một khoảng thời gian ngắn, nhưng nếu không đem lại kết quả nào, người ta có thể cảm thấy rằng thời gian bị lãng phí.

Momonga vung tay một cách ngẫu nhiên, đột nhiên cảnh tượng trở nên lớn hơn.

“Oh!”

Bất ngờ, niềm vui, niềm tự hào, mang theo những cảm xúc này Momonga kêu lên. Sau một thời gian dài làm động tác tay ngẫu nhiên, cuối cùng hình ảnh cũng thay đổi theo ý muốn của anh. Giống như một nhóm lập trình đã vừa hoàn thành việc làm tăng ca, Momonga hoan hô

Như đáp lại phản ứng của Momonga, có tiếng vỗ tay vang lên. Âm thanh đó rõ ràng đến từ Sebastian.

“Xin chúc mừng ngài, Momonga-sama. Thần quả thật rất ngưỡng mộ người! ”

Sau khi trải qua nhiều lần thử nghiệm và kiểm tra các lỗi trong đó, cuối cùng đã nhận được một kết quả khả quan, nhưng cũng không nhất thiết phải khen ngợi như vậy. Momonga suy nghĩ, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Sebastian, anh liền chấp nhận lời khen ngợi.

“Cảm ơn ngươi, Sebastian, nhưng để ngươi ở cùng ta như thế này, ta thật lòng xin lỗi.”

“Ngài nói cái gì vậy, để được ở bên cạnh Momonga-sama, chấp hành mệnh lệnh của người, đó chính ý nghĩa sự tồn tại của một quản gia. Ngài không cần phải xin lỗi … Nhưng, ngài đã dành rất nhiều thời gian để làm điều này. Momonga-sama muốn nghỉ ngơi một chút không? ”

“Không, ta không sao. Đối với một Undead như ta mà nói, sẽ không có bất kỳ cảm giác mệt mỏi nào đâu. Tuy nhiên nếu ngươi thấy mệt mỏi, tốt hơn hết là ngươi nên đi nghỉ ngơi. ”

“Cảm ơn vì sự chu đáo của người, nhưng làm gì có việc đại nhân làm việc còn thuộc hạ đi nghỉ ngơi. Với sự giúp đỡ của vật phẩm, thần cũng không bao giờ cảm thấy cơ thể mệt mỏi, vậy nên hãy cho phép thần ở lại bên cạnh người cho đến khi công việc kết thúc. ”

Từ chuyện đó, Momonga nhận thấy một điều. Đó là tất cả mọi người sẽ tình cờ sử dụng các thuật ngữ chuyên dụng về game. Chẳng hạn như kỹ năng đặc biệt, class, vật phẩm (item), trạng thái, thiệt hại, hiệu ứng.v.v. Họ nói về các thuật ngữ game này với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Có lẽ sẽ dễ dàng hơn khi ra các mệnh lệnh.

Sau khi Momonga phê duyệt của yêu cầu Sebastian, anh tiếp tục thử nghiệm các phương pháp kiểm soát chiếc gương. Cuối cùng cũng tìm ra một cách để điều chỉnh chiều cao của khung hình.

Nở một nụ cười hài lòng, Momonga đã bắt đầu tìm kiếm những nơi có người sinh sống.

Hình ảnh của một ngôi làng xuất hiện trên chiếc gương.

Ngôi làng cách Lăng mộ Nazarick khoảng 10 km, cạnh nó là một khu rừng, được bao quanh bởi những cánh đồng lúa mì. Nhìn kĩ lại thì ngôi làng cũng không phát triển cho lắm.

Momonga phóng to hình ảnh và nhìn khắp làng, và cảm thấy như một cái gì đó rất lạ đang xảy ra.

“…. Họ đang tổ chức một lễ hội?”

Vào sáng sớm, mọi người chạy ào ào ra khỏi ngôi nhà của mình, làm cho anh cảm thấy tất cả mọi thứ đang trong tình trạng rất hỗn loạn.

“Không, đây không phải là một lễ hội.”

Sebastian đứng bên cạnh anh, nhìn vào gương với đôi mắt sắc bén của mình, đưa ra một câu trả lời đanh thép.

Giọng của Sebastian mang theo cảm xúc khó chịu, sau khi phóng to các hình ảnh, Momonga cũng cau mày.

Những kỵ sĩ mặc đầy đủ áo giáp nâng cao thanh kiếm của họ lên, chém vào một người dân trong ngôi làng.

Đây là một vụ thảm sát.

Với mỗi nhát chém là một người dân làng nằm xuống. Những người dân dường như không có bất kỳ sự chống cự nào, họ chỉ có thể tuyệt vọng chạy trốn. Các kỵ sĩ tiếp tục giết dân làng đang bỏ chạy. Trong ruộng lúa, anh có thể nhìn thấy những con ngựa đang ăn lúa mì, chắc đó là ngựa của những kỵ sĩ.

“Tsk!”

Momonga phát ra âm thanh, và muốn ngay lập tức thay đổi hình ảnh. Ngôi làng này không có bất kì giá trị nào cả.

Anh đã cố gắng để tìm ra một vài lí do để cứu ngôi làng, nếu có thể tìm thông tin hữu ích ở đây có lẽ anh sẽ ra tay cứu họ, nhưng khi nhìn vào tình hình này thì anh lại thấy chẳng có lý do nào cả để cứu ngôi làng.

Không có lý do nào cho anh để cứu họ.

Sau khi đưa quyết định lạnh lùng như vậy, Momonga bắt đầu nghi ngờ những suy nghĩ của bản thân. Đang có một vụ thảm sát ngay trước mắt nhưng tất cả anh có thể nghĩ tới là những gì có ích nhất cho Nazarick. Trái tim anh dường như đã mất đi lòng thương xót, tức giận hay lo lắng, những thứ cảm xúc của một con người cần phải có.

Nó giống như xem một chương trình truyền hình về động vật và côn trùng, cá lớn nuốt cá bé.

Có thể là sau khi trở thành Undead, anh đã không còn tự coi mình như một con người?

Không, làm sao mà có thể được.

Momonga cố gắng tìm lý do để biện minh cho suy nghĩ của riêng mình.

Nhưng anh không phải là một sứ giả chính nghĩa

Mặc dù anh là lv 100, nhưng giống như những điều anh nói với Mare trước đó, những người bình thường ở thế giới này cũng có thể là lv 100. Vì vậy, người ta không thể dễ dàng đi vào một thế giới mà họ không biết tí thông tin gì về nó. Các kỵ sĩ có thể có lý do để biện minh cho hành động của họ. Nó có thể là thanh tẩy những người đang mang những căn bệnh truyền nhiễm, tội phạm hay chỉ là một hành động biểu dương lực lượng, nhiều lý do khác nhau hiện lên trong đầu của Momonga. Không chỉ vậy, khi đánh bại các kỵ sĩ thì quốc gia của họ sẽ coi mình là kẻ thù.

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 285

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.