Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 1 Chương 3: Cuộc Chiến ở Làng Carne ( Part 5)

Phiên bản Dịch · 2045 chữ

Albedo mỉm cười cúi chào thật sâu, trong khi Demiurge cho thấy một biểu hiện phức tạp.

Mặc dù anh ta cũng đồng ý với cô nhưng không có cách nào để trợ giúp Momonga cả.

“Thì ra nó là như thế …” Mare bừng tỉnh sau khi nghe lời giải thích.

Albedo nhìn về phía Mare, mắt cô đột nhiên mở to như thể nó sắp rơi ra, khi nhìn vào ngón tay của Mare.

Ngay lúc Momonga nhìn về phía cô, khuôn mặt Albedo trở lại vẻ đẹp ban đầu của mình, như vẻ mặt vừa rồi chỉ là ảo giác.

“…Làm sao vậy?” “À, không, không có gì… Vậy thì, Mare, xin lỗi đã làm phiền ngươi. Ngươi nên đi nghỉ ngơi một chút đi.”

“Vâ-, Vâng! Sau đó, Momonga-sama, thần xin phép đi trước.” Momonga gật đầu, sau đó Mare cọ vào chiếc nhẫn vào ngón tay của mình.

“Tại sao ngươi lại ở đây, Albedo?”

“Vâng, bởi vì thần nghe tin từ Demiurge rằng Momonga-sama đang ở đây, nên thần quyết định đến chào ngài. Thần xin lỗi khi mà người phải nhìn thấy hình dáng bẩn thỉu của thần. ”

Nghe thấy từ bẩn đấy, Momonga nhìn sang Albedo, nhưng chẳng thấy bẩn ở đâu cả . Mặc dù có một chút bụi bẩn trên quần áo nhưng nó hoàn toàn không làm giảm đi vẻ đẹp của cô.

“Không có gì Albedo, vẻ đẹp của ngươi sẽ không bị mất sự tỏa sáng của nó bởi những viết bẩn như thế này. Tất nhiên, có một người phụ nữ xinh đẹp chạy xung quanh như thế này, ta cũng cảm thấy không tốt lắm. Nhưng hiện nay, tình hình là khá nghiêm trọng, nên hãy tha thứ cho ta. Ta hy vọng rằng ngươi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ vì Nazarick. ”

” Chỉ cần là lệnh Momonga-sama, vất vả thế nào cũng không thành vấn đề!”

“Cảm ơn vì sự cống hiến của ngươi. Ổn rồi … Albedo, ta muốn đưa vật này cho ngươi. ”

“… Cái gì … Có phải là?” Khiêm tốn cúi đầu, Albedo hỏi bằng một giọng gấp gáp. Momonga lấy ra một chiếc nhẫn và tất nhiên đó là một chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown.

“Là tổng quản các thủ vệ, ngươi chắc chắn sẽ cần đến vật này.”

“… Thần cảm ơn ngài.” Phản ứng của cô khác Mare rất nhiều, vì vậy Momonga cảm thấy hơi thất vọng. Nhưng sau đó anh ngay lập tức nhận ra sai lầm của mình.

Khóe miệng Albedo của bắt đầu giật, vẻ mặt của cô thay đổi liên tục. Đôi cánh của mình cũng liên tục run rẩy và đó là bởi vì cô đang cố gắng không vung đôi cánh của mình. Nhận được chiếc nhẫn – cô đã ôm chặt nó và bắt đầu run rẩy. Cho dù là một người ngốc cũng có thể nhận ra sự phấn khích của cô.

“Tiếp tục với lòng trung thành của ngươi. Đối với Demiurge … Chúng ta sẽ nói chuyện này vào lần sau.”

“Thần đã hiểu, Momonga-sama. Thần sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ để có thể nhận chiếc nhẫn vĩ đại này.”

“Vậy được rồi.Ta còn có chuyện cần làm nên chuyện này sẽ kết thúc tại đây. Các ngươi mau quay lại tầng của mình và tiếp tục làm việc nếu không muốn bị trách măng trước các thủ vệ khác . ”

Thấy Albedo và Demiurge cúi đầu đáp lại, Momonga kích hoạt chiếc nhẫn của Ainz Ooal Gown và bắt đầu dịch chuyển.

Ngay khi cảnh tượng xung quanh bắt đầu thay đổi, có một âm thanh giống như tiếng hét của một cô gái vang lên bên tai: “Kyaa, Thật tuyệt vời!”. Albedo sẽ không bao giờ biểu hiện ra như vậy, Momonga nghĩ chắc anh đã nghe nhầm.

Gần với vùng ngoại ô của làng.

Trong khi chạy, Enri nghe những âm thanh liên tục của kim loại chạm vào nhau

Với lời cầu nguyện, cô nhìn lại và nhìn thấy tình huống xấu nhất. Một tên kị sĩ đang ở ngay sau chị em cô.

Chỉ cần thêm một chút thôi, hắn ta sẽ đuổi kịp họ.

Enri đè nén cảm xúc lúc này của cô xuống, cô không còn chút sức lực nào để lãng phí.

Hơi thở của cô ngày càng dồn dập, tim cô đập mạnh như thể nó như sắp nổ tung ra vậy và chân cô run rẩy không ngừng. Có lẽ không lâu nữa, cô sẽ kiệt sức, không thể chạy tiếp được nữa.

Nếu chỉ một mình, cô có thể từ bỏ hy vọng sống sót và đứng lại chấp nhận số phận

Nhưng khi nắm tay em gái, nó đã cho Enri một động lực để tiếp tục chạy trốn đến tận lúc này.

Đúng vậy, tất cả vì muốn cứu em gái của mình, Enri vẫn tiếp tục chạy.

Trong khi chạy, cô liên tục nhìn lại phía sau.

Khoảng cách giữa họ vẫn không thay đổi. Mặc dù tên kị sĩ đó mặc áo giáp, nhưng tốc độ của đối phương rất nhanh. Đó chính là sự khác biệt giữa một người lính được đào tạo bài bản và một cô thôn nữ bình thường.

Enri cảm thấy tuyệt vọng. Nếu điều này tiếp tục…Cô sẽ không thể mang theo em gái chạy thoát được

–Buông tay đi.

Những giọng nói vang lên trong đầu Enri.

–Nếu ngươi chỉ có một mình thì đã có thể trốn thoát.

–Chẳng lẽ ngươi muốn chết ở đây?

–Tách ra chạy trốn không chừng sẽ an toàn hơn.

” CÂM MỒM, CÂM MỒM, CÂM MỒM LẠI!!!”

Hét lên thật to, Enri giận dữ trách cứ mình.

Cô là người chị kém cỏi.

Em gái của cô trông giống như sắp khóc, nhưng tại sao nó lại không khóc?

Bởi vì nó tin vào cô, dù có nguy hiểm thế nào đi nữa nó cũng tin rằng cô cũng sẽ cứu nó.

Nắm tay bàn tay em gái – bàn tay đó cho cô niềm tin sống sót và dũng khí để chiến đấu, Enri củng cố niềm tin của mình.

Cô không bao giờ có thể từ bỏ em gái của mình.

“Ah!”

Không chỉ mình Enri mệt mỏi, em gái của cô cũng đang kiệt sức do chạy trốn. Do vậy, bước chạy của nó lảo đảo, nó thét lên một tiếng và gần như bị té ngã.

Về lý do tại sao cả hai không ngã là vì họ đã nắm tay nhau. Nhưng Enri thiếu chút bị mất thăng bằng.

“Nhanh lên!”

“Huff…”

Mặc dù họ muốn tiếp tục chạy, nhưng chân của đứa em gái chuột rút và không thể chạy được nữa. Enri vội vàng ôm em gái lên, nhưng âm thanh kim loại dừng lại ngay bên cạnh cô, khiến Enri sợ hãi.

Đứng bên cạnh cô là một tên kị sĩ với một thanh kiếm đẫm máu. Không chỉ vậy, áo giáp và mũ giáp cũng có dấu vết của máu tươi.

Enri đứng trước mặt em gái của cô và nhìn trừng trừng một cách dữ dội vào kị sĩ.

“Chống cự vô ích thôi.”

Những lời này nói ra không chút do dự, đầy sự chế giễu. Nó như nói rằng, cho dù họ tiếp tục chạy đi nữa cũng không thoát khỏi cái chết đâu.

Cảm xúc trong Enri bùng nổ trong nháy mắt, thầm nghĩ hắn ta đang nói cái gì vậy.

Người kị sĩ thấy Enri đang bất động, từ từ nâng lên thanh kiếm. Giơ cao thanh kiếm và chém về phía Enri trong nháy mắt…

“Đừng quá coi thường người khác!”

“Guuu!”

Enri dùng hết sức đấm vào chiếc mũ giáp. Cú đánh mang théo toàn bộ sự tức giận của bản thân và mong muốn bảo vệ em gái, cô không sợ khi đánh vào mũ làm bằng kim loại bằng nắm đấm của mình. Đó là một cú đấm sử dụng hết tất cả sức lực còn lại của bản thân cô.

Nghe âm thanh của xương vỡ, cơn đau đột nhiên lan khắp cơ thể của Enri. Tên kị sĩ dính một cú đánh như vậy, thân thể lắc lư dữ dội.

“Chạy đi!”

“Eh!”

Enri chịu đựng nỗi đau và bắt đầu chạy – sau đó đột nhiên cô cảm thấy một cảm giác nóng rát trên lưng.

“–Wuuu!”

” Con đĩ chết tiệt này!”

Sau khi bị đánh vào đầu bởi một cô gái sống ở làng quê, tên kị sĩ bắt đầu một cơn thịnh nộ.

Hắn đã mất bình tĩnh của mình và cầm thanh kiếm của mình chém lung tung. Kết quả là hắn không thể chém trúng Enri, nhưng nếu tiếp tục như thế này thì sẽ chẳng có may mắn nào có thể xảy ra với cô nữa. Bởi vì Enri đã bị thương và tên kị sĩ đang mất đi lí trí, nhát chém tiếp theo chắc chắn cô sẽ chết.

Enri nhìn thanh kiếm đang lấp lánh giơ lên cao ở phía trước mặt của mình, và hiểu ra hai điều.

Đầu tiên, cô sẽ bị giết chết trong một vài giây nữa.

Thứ hai, là một cô thôn nữ bình thường, không có cách nào để chống lại điều này.

Mũi kiếm dính một chút máu của cô. Cảnh đó khiến cô cảm thấy nhịp đập của trái tim, nỗi đau từ lưng lan rộng khắp cơ thể và chỗ bị thương có cảm giác nóng rát.

Chưa từng trải qua nỗi đau kiểu này khiến cô cảm thấy sợ hãi và cảm thấy như sắp nôn mửa.

Có lẽ nôn ra sẽ làm giảm đi cảm giác sợ hãi.

Nhưng Enri đang cố nghĩ cách để sống sót, không có thời gian lãng phí cho việc đó.

Mặc dù trong trái tim cô chứa đầy sự tuyệt vọng, Enri có một lý do để không từ bỏ. Đó là cảm giác ấm áp trong ngực – em gái của cô.

Ít nhất là em gái cô phải sống sót.

Chính hy vọng này làm Enri không muốn từ bỏ.

Tuy nhiên, ngay trước mặt cô đứng một kị sĩ, đang cười nhạo quyết tâm của Enri.

Nâng cao thanh kiếm, chuẩn bị tư thế sẵn sàng để vung thanh kiếm xuống.

Không biết là do cô tập trung quá, hay là cái chết sắp xảy ra với mình, Enri cảm thấy thời gian trôi thật chậm khi cô nghĩ cách để cứu em gái.

Nhưng cô không thể nghĩ ra một giải pháp tốt nào cả. Cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ là sử dụng cơ thể của mình như một lá chắn, và trong khi kiếm đâm vào cơ thể của mình, em gái mình có thể sử dụng khoảng thời gian đó để chạy đi, đó sẽ là phương pháp cuối cùng.

Chừng nào cô còn thở, cô sẽ ôm chặt lấy đối phương không cho phép hắn ta rời đi đến khi ngọn lửa của sinh mệnh của cô tàn lụi.

Nếu điều đó xảy ra, cô sẽ chấp nhận số phận đó.

Enri cảm thấy mình giống như một người “tử vì đạo” và khẽ cười.

Đây có lẽ là điều duy nhất mà cô có thể làm cho em gái mình. Ý nghĩ này làm cho Enri bật cười.

Cô không chắc chắn cô em gái mình sẽ có thể thoát khỏi địa ngục này không?

Ngay cả khi một mình chạy trốn vào rừng, nó có thể gặp phải binh sĩ tuần tra. Nhưng miễn là có thể giữ lại tính mạng lúc này, thì sẽ có cơ hội chạy trốn. Chỉ cần có cơ hội cho em gái của mình để sống sót, Enri sẵn sàng đặt cược cuộc sống của cô – không, đặt cược tất cả những gì cô có.

Mặc dù vậy, đối với sự sợ hãi và cảm giác đau đớn chuẩn bị xảy ra, cô không thể không nhắm hai mắt lại. Trong thế giới của bóng tối, cô đã chuẩn bị tinh thần cho cái chết ─── sắp xảy ra của mình

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 328

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.