Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Overlord Tập 1 Chương 3: Cuộc Chiến ở Làng Carne ( Part 4)

Phiên bản Dịch · 1782 chữ

Demiurge nở một nụ cười. Đó là một nụ cười dịu dàng, hoàn toàn khác với biểu hiện của một con quỷ. “Nhận được sự hỏi thăm trực tiếp từ Momonga-sama sẽ đã là một phần thưởng tuyệt vời … Ah … Thần xin lỗi, nhưng thần đột nhiên nghĩ đến một việc thần cần phải đi làm ngay lập tức. Còn Mare nơi đó… ” “Không có vấn đề. Đi đi, Demiurge.” “Rất cám ơn, Momonga-sama.”

Khi Demiurge bay đi, Momonga cũng bắt đầu hạ xuống mặt đất, và một lần nữa đội mũ của mình lên. Khi anh gần đáp xuống mặt đất, Mare chợt nhận ra và nhìn lên bầu trời, khi trông thấy Momonga, cậu nhóc lập tức có vẻ giật mình, sau đó vội vã chạy qua. Váy phất phới trong gió.

“Momo-, Momonga-sama, đó là một vinh dự cho thần khi ngài đích thân đến đây.” “Eh …. Mare không cần phải sợ hãi như vậy, từ từ là tốt rồi. Nếu ngươi không quen với việc đó, không cần phải tự ép mình đâu…” “Th-, việc này thần không thể làm được, làm sao mà không sử dụng kính ngữ với ngài được chứ… Thậm chí chị gái của thần sẽ không bao giờ làm như vậy. Đó sẽ là bất kính với ngài. ”

Mặc dù anh không muốn mấy đứa con nít đối với mình cung kính như vậy.

“Uhm, Mare. Nếu ngươi kiên trì như vậy thì ta cũng không phản đối nữa. Tuy nhiên, ta muốn các ngươi biết rằng ta không bao giờ ép các ngươi phải làm như vậy.” “Vâ..Vâng! …. Momonga-sama tại sao ngài lại đến đây? Ha-, chẳng lẽ thần đã làm sai điều gì?…”

“Không phải chuyện này Mare. Ta đến đây trao phần thưởng cho ngươi.” Khuôn mặt của Mare từ lo lắng và sợ hãi trở thành ngạc nhiên.

“Công việc mà ngươi đang làm là vô cùng quan trọng, bởi vì những người của thế giới này có thể có lv100 hoặc còn cao hơn. Vậy nên cho dù có các mạng lưới cảnh báo, việc ẩn dấu lăng mộ Nazarick là một việc vô cùng cần thiết.” Mare liên tục gật đầu đồng ý.

“Vì vậy, Mare, ta muốn ngươi biết rằng cách làm và công việc của ngươi rất hoàn hảo và ta vô cùng hài lòng. Giao công việc này cho ngươi, làm cho ta cảm thấy rất yên tâm.” Đấy chính là kinh nghiệm của Momonga học được từ việc giao tiếp trong xã hội, cấp trên phải khen ngợi sự cố gắng của cấp dưới.

Tất cả các thủ vệ đều đánh giá cao Momonga, vì vậy để duy trì lòng trung thành của họ, Momonga cũng phải đánh giá rất cao về công việc của họ.

Nếu thủ vệ và các NPC do guild tạo ra, cảm thấy bị phản bội và thất vọng sau khi cố gắng để duy trì một hiệu suất hoàn hảo, đó sẽ là thất bại của Momonga dưới vai trò một nhà lãnh đạo. Đấy là lý do tại sao anh luôn phải chú ý, và duy trì thái độ của một người thống trị ở trước mặt họ.

“… Ngươi có thể hiểu được suy nghĩ của ta, đúng không Mare?”

“Vâng! Momonga-sama!” Mặc dù cậu nhóc đã được mặc quần áo con gái, nhưng nếu nhìn vào khuôn mặt căng thẳng của Mare bạn có thể nhìn thấy rõ ràng là cậu bé. “Rất tốt, đối với sự cố gắng của ngươi, ta có một phần thưởng dành cho ngươi.” “Ho-, làm sao có thể! Đây là nhiệm vụ của thần!” “… Theo hiệu suất công việc của ngươi, được thưởng là điều đương nhiên.” “Không, không! Lý do duy nhất của chúng thần để tồn tại là để phục vụ các Đấng tối cao, đây là điều thần phải làm!” Với việc đưa ra vấn đề và thảo luận, các ý kiến được đưa ra này sẽ không bao giờ giống nhau, vì vậy Momonga đã đưa ra một sự thỏa hiệp: “Thế này thì sao. Với phần thưởng này, ta hy vọng rằng ngươi sẽ tiếp tục trung thành với ta, như vậy việc này không có vấn đề nữa, phải không?”

“Thực, thực sự không có vấn đề sao?” Với một thái độ mạnh mẽ, Momonga đã đưa phần thưởng cho cậu nhóc.

—Đó là một chiếc nhẫn.

“Momo-, Momonga-sama … Ngài cầm nhầm phần thưởng…!” “Không—”

“—Rõ ràng là ngài cầm nhầm! Đây là chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown, chỉ có các Đấng tối cao có thể nắm giữ nó! Thần không thể nhận một phần thưởng như vậy.”

Mare sợ hãi vì phần thưởng bất ngờ, và Momonga cũng đã rất ngạc nhiên trước phản ứng của cậu bé.

Thật vậy, chiếc nhẫn chuyên dụng này chỉ dành cho thành viên của guild, chỉ có một trăm chiếc. Guild có 41 thành viên, nên còn lại 59 chiếc – Không, 58 chiếc nhẫn không có ai sở hữu. Đây thực sự là một món đồ giá trị, nhưng Momonga lấy nó làm một phần thưởng với hy vọng nó sẽ được sử dụng đúng cách.

Nhìn thấy Mare đang muốn chạy trốn, Momonga trịnh trọng nói với Mare: “Bình tĩnh nào, Mare.” “Không, không, không thể được! Thần không thể nhận chiếc nhẫn mà chỉ có những Đấng tối cao có thể có— ”

“Bình tĩnh nào Mare. Trong Nazarick, không có khả năng dịch chuyển tức thời sẽ mang lại rất nhiều bất tiện.” Nghe điều này, Mare bắt đầu bình tĩnh lại.

“Ta hy vọng rằng nếu trường hợp có một cuộc tấn công, mỗi thủ vệ có thể hành động như một người chỉ huy cho mỗi tầng. Nếu trong lúc đó các ngươi không thể tự do dịch chuyển hoặc chạy trốn, việc đó sẽ rất nguy hiểm, đó là lý do tại sao ta đưa chiếc nhẫn này cho ngươi.”

Momonga cầm chiếc nhẫn trong tay đưa lên cao. Dưới ánh trăng, chiếc nhẫn phát ra một tia sáng rực rỡ.

“Mare, ta cảm thấy rất hài lòng về sự trung thành của ngươi. Ta biết lý do tại sao, là một thuộc hạ, ngươi sẽ không muốn chấp nhận lấy chiếc nhẫn đại diện cho chúng ta. Tuy nhiên, nếu ngươi hiểu được cảm xúc của ta thì hãy chấp nhận mệnh lệnh của ta và nhận chiếc nhẫn này. ”

“Nh-Nhưng, tại sao lại là thần …. sẽ không phải là những thủ vệ khác sẽ nhận được một …? ”

“Mặc dù ta dự định sẽ đưa một cái cho tất cả họ, ngươi sẽ là người đầu tiên. Bởi vì ta rất hài lòng với công việc của ngươi, nếu ta đưa nó cho những người không làm gì thì nó sẽ làm giảm giá trị chiếc nhẫn này. Ngươi muốn giảm giá trị của chiếc nhẫn này? ”

“Không-, thần sẽ không bao giờ dám làm vậy!”

“Như vậy, nhận lấy nó, Mare. Sau khi nhận chiếc nhẫn này, hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ cho cả Nazarick và ta. ”

Mare lo lắng mở rộng bàn tay của mình, và từ từ nhận chiếc nhẫn.

Thấy Mare làm điều này, Momonga cảm thấy có lỗi. Ngoài việc đưa chiếc nhẫn như là một món quà, anh có vài lí do ích kỉ.

Nếu những người khác đều có thể dịch chuyển, Momonga sẽ khó bị phát hiện hơn khi sử dụng dịch chuyển.

Khi Mare đeo chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown, nó ngay lập tức thay đổi kích thước để phù hợp với ngón tay thanh mảnh của cậu. Mare nhìn không chớp mắt vào chiếc nhẫn trên ngón tay của mình, thư giãn một chút và thở dài. Sau đó, cúi đầu sâu sắc nói với Momonga

“Momonga-sama, cảm-, cảm ơn ngài rất nhiều vì đã cho thần món quà này … Từ bây giờ, thần sẽ làm việc chăm chỉ hơn để không làm thất vọng sự mong đợi từ Momonga-sama!”

“Cuối cùng, xin lỗi vì đã làm phiền, Mare.”

“Vâng!” Mare kiên quyết trả lời, khuôn mặt trẻ con thể hiện một quyết tâm vững chắc.

Một trong những người thiết kế Mare, Teapot-san, tại sao anh ta lại làm cho cậu nhóc này mặc loại quần áo như vậy chứ?

Để tạo ra một sự tương phản với trang phục của Aura hoặc có lý do khác?

Cũng như Momonga đã suy nghĩ về điều này, Mare hỏi một câu hỏi. “X-Xin hỏi Momonga-sama … Tại sao ngài lại ăn mặc thành như thế này?” “… Eh, cái này sao…”

Bởi vì anh muốn trốn đi – Tất nhiên là không thể nói như vậy được.

Mare đang nhìn anh với đôi mắt long lanh. Làm thế nào anh sẽ có thể lừa dối cậu bé? Nếu không làm được, thì việc mình luôn cố gắng tạo sự uy nghiêm của người cai trị coi như đổ sông đổ bể. Không có thuộc hạ chấp nhận việc chủ nhân của mình muốn trốn đi cả. Momonga đã cố gắng kiếm một cái cớ, nhưng không thể nghĩ về bất cứ điều gì, nhưng đúng lúc này một giọng nói cất lên phía sau.

“Rất đơn giản, Mare” Quay đầu lại, Momonga bị hấp dẫn ngay lập tức.

Cô ấy đứng dưới ánh trăng như một sự hóa thân của sắc đẹp. Ánh trăng xanh lam chiếu rọi xuống làm cho cô ấy giống như một nữ thần hạ phàm. Đôi cánh màu đen của cô đã đập nhẹ, thổi một luồng gió ở phía trước của họ.

Đó là Albedo.

Mặc dù Demiurge cũng đã đến, nhưng dưới vẻ đẹp của Albedo, Momonga đã không nhận thấy sự hiện diện của Demiurge.

“Momonga-sama mặc áo giáp để che giấu thân phận của người, để tránh gián đoạn công việc của bất cứ ai. Nếu họ nhìn thấy Momonga-sama đến, tất cả mọi người sẽ dừng lại những gì họ đang làm và cúi chào. Tuy nhiên, Momonga-sama không muốn can thiệp vào công việc của tất cả mọi người và đó là lý do tại sao ngài ăn mặc như là kị sĩ hắc ám.” “Đúng vậy không, Momonga-sama?” Nghe câu hỏi của Albedo, Momonga ngay lập tức gật đầu: “Đúng như lời của Albedo, đó chính là ý định của ta.”

” Là tổng quản các thủ vệ, chuyện này là đương nhiên. Không, ngay cả khi không phải là người chỉ huy, thần tin rằng thần vẫn sẽ có thể hiểu được trái tim Momonga-sama. ”

Bạn đang đọc Overlord của Maruyama Kugane
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkmage
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 374

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.