Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chào mọi người, ta là Long Quân !

Phiên bản Dịch · 1058 chữ

Editor: Kingofbattle

"Hẳn là trên thời gian đại đạo, chỉ có một người là Long Quân đạo hữu? "

"Đúng vậy, chỉ có một mình ta! "

Long Quân gật đầu.

Nói đến đây, hắn ngước đầu lên, đắc ý nói: "Long Quân ta, chính là độc nhất vô nhị! "

Sở Huyền ra sức nịnh nọt hắn vài câu, Long Quân rất hưng phấn.

Một khi hưng phấn, sẽ tặng bảo bối.

Hắn đưa vuốt móc một khối lân phiến cho Sở Huyền. (lân phiến : vảy)

Lân phiến màu trắng ngọc óng ánh, ẩn chứa hoa văn huyền ảo của thời gian.

Tuyệt đối là chí bảo ...!

Sở Huyền giả vờ đưa đẩy, nói mình có bảo bối, Long đạo hữu không cần phải khách sáo như thế.

Long Quân vừa nghe hắn nói như vậy, lại giơ móng vuốt lên, trực tiếp gẩy ra hơn mười khối lân phiến, cùng với những bảo vật khác.

Không nói lời gì, im lặng đưa cho Sở Huyền.

Chứng tỏ hắn có rất nhiều bảo bối, những thứ này chỉ là chút quà mọn!

Long Quân đúng là người tốt...!

Sở Huyền hí hửng nhận lấy.

Long Quân ra tay hào phóng như vậy, bằng hữu này phải nắm chặt.

Đương nhiên, Sở Huyền cũng không thể bủn xỉn.

Không phải Long Quân đang buồn chán sao, mời hắn gia nhập vào Đại Đạo Hội, tạo thêm không khí sôi nổi.

Về phần giúp đỡ Long Quân rời khỏi đại đạo, đi ra thế giới bên ngoài du ngoạn, tạm thời Sở Huyền vẫn chưa làm được.

Cho dù hắn có biết, cũng sẽ không giúp Long Quân rời khỏi đây.

"Long đạo hữu, chúng ta gặp nhau chính là hữu duyên, từ rày về sau, ta và ngươi chính là bạn tốt của nhau. "

Sở Huyền rất thành khẩn nói: "Ngày khác, nếu ta tìm được phương pháp giúp Long đạo hữu rời khỏi đại đạo, tất nhiên sẽ tận tình giúp đỡ. "

"Đa tạ Sở đạo hữu. "

Long Quân rất vui mừng, sau khi lộn mấy vòng trên thời gian đại đạo, bèn nói: "Sở đạo hữu, sau này ngươi chính là bạn sinh tử chi giao của Long Quân ta, có gì khó khăn, cứ việc tìm ta! "

"Khách khí, khách khí. "

Sở Huyền rất hài lòng đối với thái độ của Long Quân.

Lại nói tiếp: "Tuy là tạm thời ta không có cách nào giúp Long đạo hữu rời khỏi đây, bất quá ta có một kiện chí bảo, có thể giúp Long đạo hữu nói chuyện cùng những người khác, thông qua chí bảo này. "

"Nếu vậy, thì Long đạo hữu cũng có thể mượn cách này để tiêu khiển bớt nhàm chán. "

"Ồ, thật sao, thế thì nhanh lên, nhanh giúp ta trò chuyện cùng những người khác. "

Long Quân rất hào hứng, tràn đầy mong đợi.

Một khi hưng phấn, thì hắn rất thích tặng bảo bối.

Kết quả, lại đút cho Sở Huyền một ít đồ vật.

Quá mẹ nó hào phóng...!

Sở Huyền chỉ biết cảm thán, Long Quân là sinh linh đại đạo, quả nhiên có rất nhiều bảo bối.

Hơn nữa, những món này đều có cấp bậc đại đạo.

Đừng nói Đạo cảnh, cho dù là Khai Đạo cảnh cũng phải đỏ mắt.

Long Quân có sở thích hào phóng như vậy, Sở Huyền nghĩ một chút, nên nhắc nhở hắn, không thể bị người khác lừa gạt.

Mình gạt hắn thì còn được.

Nếu như Long Quân bị người khác lừa gạt, lại tặng đi bảo vật, Sở Huyền cảm thấy giống như bảo vậy của mình bị trộm mất, trong lòng rất đau đớn.

"Long đạo hữu, những người bên ngoài rất phức tạp, ngươi không thể nói những bí mật của mình, càng không thể tuỳ tiện tặng bảo vật. "

"Những bảo vật như này, đều rất trân quý, mỗi một món đều khiến vô số người chém giết để tranh cướp, không thể tùy tiện tặng người! "

Sở Huyền dặn dò Long Quân, dạy hắn cách không thể bị kẻ khác nịnh nọt lừa dối, không nên tùy tiện tặng đồ.

Long Quân liên tục gật gù, cảm thấy Sở đạo hữu nói rất đúng.

Nếu đổi lại những người khác, làm sao có lòng tốt nhắc nhở mình?

"Sở đạo hữu cứ yên tâm, chắc chắn ta sẽ không bị ai lừa gạt, cũng sẽ không tùy tiện biếu tặng cho người khác, nếu có cao hứng cũng chỉ cho một ít đồ chơi thôi. "

Tiếp đến, Long Quân liếc nhìn thời gian chi chu của Sở Huyền, lại nói: "Sở đạo hữu rất đặc biệt, bảo bối này của ngươi quá kỳ diệu, bởi vì cảm thấy Sở đạo hữu không thiếu bảo bối, nên ta mới tặng những vật này cho đạo hữu, để biểu đạt một ít tâm tình vui sướng. "

Sở Huyền bó tay rồi, thì ra không phải Long Quân tùy tiện tặng bảo vật.

Cũng lựa chọn đối tượng để tặng đồ.

Thời gian chi chu của mình có đẳng cấp rất cao, cho nên hắn khổng thể tặng những vật cấp thấp.

Bởi thế, vừa ra tay chính là bảo vật cấp đại đạo.

Nếu như vậy, Sở Huyền cũng yên tâm hơn.

Hắn lấy ra một tia đạo vận từ bên trong Nguyên Sơ Đạo Tinh.

Sau đó đưa cho Long Quân, nói: "Long đạo hữu, sau này ngươi gặp được người nào, hoặc là sinh linh giống ngươi, có thể dùng vật này, thu lấy khí tức của bọn họ, là có thể liên kết với chí bảo, gia nhập hội chém gió. "

Lại bảo Long Quân truyền vào một tia khí tức của hắn.

Sở Huyền lướt qua những tin tức hỏi thăm trong hội, cười nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Mấy vị đạo hữu, ta giới thiệu sơ qua cho các ngươi, Long đạo hữu, chính là sinh linh đại đạo. "

Đám người Hồng Nguyên Sơ vừa nghe thấy đã chấn kinh.

Sinh linh đại đạo!

Những võ giả Đạo cảnh còn lại, cũng rung động, ánh mắt điên cuồng dõi vào Đại Đạo Hội.

"Chào mọi người, ta là Long Quân! "

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 545

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.