Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Gian Ngọc Long !

Phiên bản Dịch · 1119 chữ

Editor: Kingofbattle

Thời gian sẽ bị diệt sao?

Sở Huyền không cho rằng chuyện này sẽ xảy ra, cho dù đại đạo sụp đổ, quay về thời kì hỗn độn, thì cũng chưa chắc huỷ diệt được thời gian.

Nếu như trên thời gian đại đạo có sinh linh, có nghĩa là trên đại đạo, cũng tồn tại sinh linh.

Chẳng qua là cực kì thưa thớt, hoặc là rất khó gặp được mà thôi.

"Ngươi có chút kỳ lạ. "

Long quân mở miệng.

Hắn nghiêng đầu, tò mò nhìn Sở Huyền, nhất là thời gian chi chu.

Theo lý thuyết, trên thời gian đại đạo, hắn chính là tồn tại Vô Địch.

Nhưng chẳng biết tại sao, hắn có cảm giác, chiếc thuyền thần bí này, dường như có thể nhốt hắn.

"Ta tên là Sở Huyền, không biết tôn tính đại danh của đạo hữu? "

Tuy là đã biết đối phương rõ ràng, nhưng Sở Huyền vẫn phải giả vờ giả vịt, lôi kéo làm quen với Long Quân

Đây chính là siêu cấp đại lão....

Còn mạnh hơn so với Hồng Nguyên Sơ, Ma Đồ.

Sinh linh thuộc về đại đạo!

Thời gian bất diệt, Ngọc Long bất tử!

"Ta là Long Quân. "

Long Quân trườn thân thể lên, bộ dáng lười nhác nằm trên thời gian đại đạo, vẫn tò mò quan sát Sở Huyền.

Hắn có loại cảm giác, người này rất lợi hại.

"Long đạo hữu là sinh linh trong đại đạo sao ?, đây là lần đầu ta gặp được. "

Gương mặt Sở Huyền lộ vẻ tò mò.

"Sinh linh đại đạo có gì hay, cũng không có chỗ nào để du ngoạn, rất là buồn chán. "

Long quân thở dài nói.

Sở Huyền lập tức nhận ra được một ít tin tức.

Thứ nhất, rất có khả năng Long Quân chưa từng rời khỏi đại đạo, có lẽ là bị hạn chế.

Cũng có một nguyên nhân khác, kỳ thật hắn cũng không biết cách rời khỏi đại đạo?

Thứ hai, Long Quân có tâm tính đơn thuần, không có tinh ranh như mấy lão già xảo quyệt.

Cơ hội đến, phải tranh thủ lừa bịp!

"Long đạo hữu cứ nói đùa, sinh linh đại đạo có thể tồn tại bất diệt, có thể nói là nếu đại đạo không bị diệt thì sẽ vĩnh hằng bất tử, tu giả bình thường há có thể sánh bằng ? "

Sở Huyền mỉm cười, lên tiếng.

Nhìn hắn nói, rất có phong cách của một nhà ngoại giao chuyên nghiệp.

"Thật sự, rất nhàm chán. "

Long Quân khẽ duỗi chân, vuốt chòm râu, nói: "Phần lớn thời gian của ta, đều dùng để ngủ. "

"Không thể nào, chẳng lẽ Long đạo hữu, chưa từng gặp qua những người khác? "

Sở Huyền giả bộ như rất ngạc nhiên.

"Ta cũng chưa gặp được ai trên thời gian đại đạo. "

Long Quân khẽ huơ long trảo, nói: "Tính toán ra, ngươi là người đầu tiên ta gặp trên thời gian đại đạo, nhưng tổng cộng ta gặp được tới năm người. "

Trong nháy mắt, Sở Huyền đã hiểu ra, Long Quân chưa từng gặp được Khai Đạo giả nào trên thời gian đại đạo, có khả năng rất lớn, trên thời gian đại đạo không có Khai Đạo giả.

Khi hắn rời khỏi thời gian đại đạo, mới gặp được Khai Đạo giả ở khu vực khác.

Trong đầu Sở Huyền liền nảy ra một câu hỏi, thời gian đại đạo có sinh linh, vậy những đại đạo khác có sinh linh hay không?

Đại đạo là vô tận, chẳng qua thời gian đại đạo chỉ là một phần nhỏ trong đó mà thôi.

"Ít như vậy ? "

Sở Huyền tò mò nói: "Long đạo hữu, trên đại đạo, cũng không phải chỉ có một sinh linh như ngươi, tại sao ngươi không luận đạo cùng bọn họ? "

Long Quân vuốt chòm râu, giận dữ nói: "Rất khó gặp được, hơn nữa tất cả bọn họ rất nhàm chán, có gì tốt mà luận với chả đạo ? "

Đã hiểu!

Quả nhiên sinh linh trên đại đạo không chỉ có mình hắn.

Hơn nữa, bọn chúng cũng ít gặp gỡ, cho dù nhìn thấy nhau cũng không thèm nói chuyện.

Đồng thời, cũng rất khó gặp.

Điều này cũng chứng tỏ, sinh linh đại đạo rất thưa thớt.

"Long Quân đạo hữu, ngươi có thể thoát khỏi đây để dạo chơi..., hà tất cứ một mực ở đây đến chán chường? "

Sở Huyền hỏi một vấn đề mấu chốt.

Tại sao sinh linh đại đạo không thể rời khỏi đây?

Long Quân dùng trảo vuốt chặt râu, tỏ vẻ có chút bực bội và bất đắc dĩ.

"Dùng cách gì rời khỏi...? Vừa rồi không có đường ra ngoài, lỡ như bị lạc thì làm sao bây giờ? "

"Với lại, ta có cảm giác nếu rời khỏi đại đạo sẽ không thoải mái! "

"Nói chung là rất phiền phức! "

Sở Huyền từ trong lời nói của Long Quân, đã biết được một ít, vì sao hắn cứ một mực ở trong này.

Thứ nhất, là hắn không biết cách rời khỏi đại đạo, tìm không ra phương pháp nào rời khỏi, lại sợ bị lạc đường.

Thứ hai, sau khi hắn rời khỏi đây, sẽ cảm thấy khó chịu.

Tại sao lại nói rời khỏi đại đạo sẽ khó chịu?

Sở Huyền đột nhiên tưởng tượng, tình cảnh cá rời khỏi nước.

"Vì sao rời khỏi đại đạo sẽ có cảm giác không thoải mái? "

Sở Huyền trực tiếp dò hỏi.

Dù sao Long Quân khá đơn thuần, không thông minh lắm, giống như một đứa trẻ.

Trực tiếp hỏi hắn cũng không có vấn đề gì.

"Chỉ là có chút khó chịu, cũng không có gì to tát. "

Long Quân nghĩ một lát, lại nói: "Ta có loại cảm giác, nếu như rời khỏi quá lâu, sẽ bị triệu hồi về. "

Đã hiểu!

Sau khi rời khỏi đại đạo, mặc dù không khỏe, những cũng không ảnh hưởng gì.

Hơn nữa, sau khi rời khỏi trong khoảng thời gian nhất định, sẽ bị đại đạo trực tiếp triệu hồi.

Nhưng điểm mấu chốt, là hắn không biết phương pháp rời khỏi đây.

Đương nhiên Sở Huyền sẽ không giúp đỡ Thời Gian Ngọc Long thoát ra ngoài.

Vạn nhất hắn đi tới Cửu vực, dùng thực lực của hắn, còn ai có thể kháng cự?

Cửu vực có một tồn tại kinh khủng như vậy, Sở Huyền cũng không trạch được an toàn.

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 537

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.