Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (43)

Phiên bản Dịch · 2317 chữ

Chương 280: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (43)

Lưu Mạn Ny mời một biên kịch kim bài viết xong kịch bản, bàn luận cùng đạo diễn mấy ngày, lúc này mới bắt đầu quay trực tiếp. Chủ đề của họ là tài múa ba lê của Bạch Trúc và thiên phú thiết kế thời trang của Lưu Mạn Ny. Hai người chuẩn bị dựng lên hình tượng xinh đẹp ưu nhã giàu có lại tài hoa trong lòng khán giả.

Trong lúc trực tiếp, Lưu Mạn Ny rất quan tâm tới tình huống bên Lâm Đạm, để trợ lý chú ý nhìn chằm chằm tình hình trực tiếp của Bạch Chỉ Lan cho mình.

Trợ lý gửi tin nhắn cho bà ta: 【 Phu nhân, bên Lâm Đạm xảy ra chuyện lớn, cô ta muốn cứu một sản phụ bị rong huyết, rất có thể kéo theo hai mạng người. 】

Lưu Mạn Ny thừa dịp máy quay quay chỗ khác liền liếc di động trên bàn một cái, khóe miệng không nhịn được cong cong. Nhà thiết kế thời trang nổi tiếng hợp tác với bà ta - Helena - không nhịn được hỏi: "Manny, cậu hình như rất vui vẻ? Xảy ra chuyện tốt gì sao?"

Lưu Mạn Ny buông tách cà phê xuống: "Baby, hợp tác với cậu chính là chuyện tốt lớn nhất."

"Oh, Manny, you're so sweet."

Hai người toàn bộ hành trình đều dùng tiếng Anh trò chuyện, Bạch Trúc thi thoảng cũng xen vào mấy câu, nội dung chuyện trò toàn những tin tức gay cấn tuyến đầu, áp sát tí là đủ rồi, chỉ tiếc vừa vặn bên Lâm Đạm xảy ra chuyện, tỉ lệ xem thực sự chẳng coi vào đâu. Trợ lý cách một đoạn thời gian sẽ báo tỉ lệ xem cho Lưu Mạn Ny, nếu thắng Lâm Đạm, bà ta liền cao hứng toét miệng, nếu thua, bà ta sẽ tránh máy quay làm mặt âm trầm. Dĩ nhiên, cơ hồ bà ta thắng được Lâm Đạm gần như không có, cho nên tâm tình bà ta luôn bị đè nén.

Bà ta không hiểu, tại sao mình cướp đi tất cả của Lâm Đạm, đối phương vẫn còn lấy được tư thái huy hoàng như thế thay đổi kết cục. Chẳng qua không sao, kẻ ngu vĩnh viễn là kẻ ngu, bà ta còn chưa kịp đi đối phó hai mẹ con này, Lâm Đạm đã tự mình bước lên đường cùng, chỉ cần sản phụ kia chết, hết thảy sẽ kết thúc.

Bị rong huyết, hơn nữa thôn Tiểu Điền là nơi bế tắc, người sao có thể cứu sống được? Lâm Đạm hiểu chút y thuật, song không phải Đại La Kim Tiên. Nếu không phải dựng lên hình tượng thần y thu hút sự chú ý, cô ả cũng không đến nỗi tại thế cưỡi hổ khó xuống phải đi cứu sản phụ nọ. Làm người phải biết khiêm tốn, ả không hiểu đạo lý này hay sao?

Suy nghĩ một chút, Lưu Mạn Ny không nhịn được cười lên.

Đúng vào lúc này, Bạch Bằng Phi gọi điện tới, Lưu Mạn Ny giao việc xã giao với Helena cho con gái, còn mình thì cầm di động tới bên cửa sổ, thoải mái tắt mic.

Bạch Bằng Phi há mồm liền nói: "Lâm Đạm chọc phải phiền toái, anh thấy cô ta lần này không khéo sẽ phải ngồi tù. Anh chuẩn bị ra một khoản giúp cô ta mời luật sư, em mớm lời một chút, ám chỉ con nhãi ranh Bạch Chỉ Lan dời hoa lan của Lâm Đạm tới nhà chúng ta, anh có việc dùng."

"Chính cô ta đi tìm chỗ chết, anh quản làm gì?"

"Em không hiểu, anh phải nói chuyện làm ăn với Niếp Vinh, không có số hoa lan này, anh ngay cả thềm cửa nhà họ Niếp cũng với không tới. Anh sẽ nghĩ cách để Lâm Đạm ngồi tù mấy năm, em kích thích con nhãi Bạch Chỉ Lan một chút, để nó ngoan ngoãn nghe lời. Anh biết em luôn có cách."

"Được rồi." Lưu Mạn Ny sảng khoái đồng ý, tới nhà vệ sinh trang điểm lại, lúc này mới không nhanh không chậm vào phòng khách. Bà ta mở một chai rượu vang, mời Helena cùng thưởng thức, hai người bàn luận về phòng làm việc tương lai, hứng thú dạt dào. Đúng vào lúc này, trợ lý lại nhắn tới một tin: 【 Sản phụ được cứu sống, Lâm Đạm nổi tiếng! 】

Lưu Mạn Ny tay hơi nghiêng một cái, rượu vang bị đổ lên váy, tạo thành vệt đỏ xấu xí. Bà ta trợn mắt nhìn hàng chữ trên màn hình, biểu tình dữ tợn dọa người xem giật mình. Nghe Bạch Trúc lo lắng hỏi, bà ta mới khó khăn lắm tỉnh hồn, miễn cưỡng duy trì tư thái ưu nhã rời đi.

Vào phòng thay đồ, bà ta ra lệnh: "Đưa di động cho tôi, tôi xem trực tiếp bên kia." Số di động của bà ta đã được website mặc định, chỉ cần bà ta xem trực tiếp của Bạch Chỉ Lan, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

Trợ lý vội vàng đưa di động của mình cho bà ta, vì vậy bà ta tận mắt nhìn thấy quá trình cứu người của Lâm Đạm, cũng thấy rõ cộng đồng mạng sùng bái Lâm Đạm ra sao. Họ thờ phụng y thuật của cô, yêu mến nhân phẩm của cô, đặc biệt thành lập fan club cho cô. Bởi không tìm được cô dùng mạng xã hội nào, cộng đồng mạng liền follow weibo Bạch Chỉ Lan, ngắn ngủi hai mươi mấy phút, follower của Bạch Chỉ Lan đã lên tới bốn mươi triệu, lưu lượng có thể so với các tiểu thịt tươi ăn khách nhất, mà follower weibo Bạch Trúc chẳng những không tăng nhiều, ngược lại mỗi phút giảm tầm mấy trăm nghìn.

Bởi tất cả mọi người đều biết, Bạch Chỉ Lan và Bạch Trúc đã sớm trở mặt, Bạch Chỉ Lan thậm chí còn công khai tuyên bố —— tại giới giải trí này, có Bạch Trúc thì không có cô, có cô thì không có Bạch Trúc, hai người họ vĩnh viễn không đội trời chung.

Cộng đồng mạng nhiệt tình nâng Lâm Đạm, tự nhiên sẽ ủng hộ con gái cô là Bạch Chỉ Lan, giảm bớt chú ý tới Bạch Trúc là tất nhiên. Lâm Đạm nổi rồi, hơn nữa nổi nhanh như bắn tên lửa, đây tuyệt không phải tin tốt với Lưu Mạn Ny, và cả Bạch Bằng Phi.

Lưu Mạn Ny giận tới phát run, cười lạnh nói: "Tôi vốn định qua một trận nữa mới thả tin của ả ra, hiện tại xem ra không thể đợi nữa. Cô đi liên lạc bên tiếp thị và thủy quân, chuẩn bị tấn công."

Trợ lý vội vàng đồng ý, rồi vội vã tới phòng làm việc.

---

Lâm Đạm lúc về đến nhà đã là hai ba giờ sáng, trực tiếp đã sớm tắt, An Tử Thạch còn đang ngồi trong phòng khách chờ đợi.

"Chỉ Lan đâu?" Lâm Đạm ân cần hỏi.

An Tử Thạch chỉ cánh cửa phòng ngủ đóng kín, nhỏ giọng nói: "Em ấy trở lại không nói câu nào liền nhốt mình trong phòng, cháu gọi em ấy không trả lời, bây giờ không biết đã ngủ chưa."

Lâm Đạm chằm chằm cánh cửa khóa chặt, thở dài, "Mọi người đi ngủ trước đi, hôm nay mệt mỏi cả ngày rồi, có chuyện gì mai nói sau."

An Lãng không yên tâm hỏi: "Con bé không sao chứ?"

"Tôi sẽ không để nó xảy ra chuyện." Lâm Đạm đỡ trán nói.

An Lãng thấy cô không muốn nói chuyện, chỉ có thể mang An Trọng Anh và An Tử Thạch rời đi, để cô an tĩnh một mình.

Lâm Đạm biết, hành động của Mai Tử nhất định đã đụng chạm tới thần kinh yếu ớt của Bạch Chỉ Lan, khiến cô bé lần nữa rơi vào cơn trầm cảm. Bản thân cô bé là đứa trẻ bị cha mẹ vứt bỏ, cho nên dễ dàng cảm thấy chán ghét thế giới này. Tâm lý Lâm Đạm quá mạnh mẽ, cô căn bản không lãnh hội được cảm giác tự mình chán ghét vứt bỏ mình là cảm giác gì, nhưng bởi cứu Bạch Chỉ Lan, cô dùng hai tháng tra tài liệu, đọc sách, định tìm ra phương pháp giải quyết vấn đề.

Rất hiển nhiên, né tránh, kiềm chế, ngụy trang, đều không phải cách chữa trầm cảm chính xác, đối mặt mới có tác dụng. Đối mặt với khó khăn trong cuộc sống, đối mặt với những điều tốt đẹp, sau đó lặp đi lặp lại nói với mình, sẽ có hi vọng... Hi vọng mới là thứ người mắc bệnh trầm cảm thiếu sót nhất.

Nghĩ tới đây, Lâm Đạm ôm mặt thở dài. Cô cảm thấy bây giờ là thời điểm khẩn cấp cần mặt đối mặt trò chuyện với Bạch Chỉ Lan, nói hết những lời nguyên chủ chôn sâu tận đáy lòng ra có lẽ là biện pháp duy nhất giúp Bạch Chỉ Lan cởi bỏ khúc mắc.

Hôm sau, Lâm Đạm theo lẽ thường tỉnh dậy lúc năm giờ rưỡi, An Lãng cũng tỉnh, yên lặng giúp cô kéo mì, gói sủi cảo, đun nước. Hai người không nói một lời làm việc đến sáu giờ, vốn tưởng Bạch Chỉ Lan sẽ không xuất hiện, không ngờ cô vẫn đúng giờ ngồi tại bàn ăn.

An Tử Thạch lo âu không dứt nhìn cô: "Em tối qua ngủ ngon không?"

"Tôi ngủ rất ngon." Bạch Chỉ Lan cố ra vẻ bình thường cười cười.

An Tử Thạch chỉ về phía vành mắt đen sì của cô nói: "Em nói dối."

Bạch Chỉ Lan cầm đũa thúc giục: "Ăn sủi cảo đi, tôi đói bụng lắm rồi." Cô cười khanh khách cứ như chưa có chuyện gì xảy ra.

An Lãng không hề động đũa, chỉ quay sang nhìn Lâm Đạm, Lâm Đạm tháo tạp dề ra nói: "Mọi người ăn trước đi, tôi đi lấy ít đồ." Cô lấy từ phòng để đồ ra một cái thang, dựng thẳng tới cửa ngầm trên trần phòng khách, từ từ leo lên. Thẳng tới lúc này mọi người mới phát hiện, nhà gỗ nhỏ còn cất giấu một căn gác xép.

An Lãng lập tức tới giữ thang cho cô, chờ cô ôm một hộp giấy xuống thì nói: "Tôi đi lên, em ở dưới đỡ. Em muốn lấy gì?"

Lâm Đạm cũng không từ chối sự giúp đỡ của hắn, nói thẳng: "Lấy hết hộp giấy trên đó xuống đi."

"Được." An Lãng rất nhanh liền ôm hộp giấy xuống, An Tử Thạch đứng dưới tiếp lấy. Hai người chân dài tay dài, làm việc lanh lẹ, chỉ chốc lát đã bê hết hai mươi mấy hộp giấy xuống, đặt chỉnh tề trong phòng khách.

An Trọng Anh và Bạch Chỉ Lan đứng quanh, nghi ngờ nhìn Lâm Đạm.

Chuyên viên quay phim nhắm ngay mấy hộp giấy, zoom lên, chỉ tiếc chúng được buộc dây rất chặt, không nhìn ra là thứ gì. Một màn này khơi dậy lòng hiếu kỳ của người xem.

Cùng lúc đó, hai bài weibo bắt đầu lên men trên internet. Chủ weibo đăng lên mấy tấm ảnh người phụ nữ nông thôn xấu xí, để mọi người đoán đây là ai, khi tất cả mọi người đều đoán sai, anh ta công bố người đàn bà gầy còm nhom, tóc thưa thớt này chính là Lâm Đạm xinh đẹp hào phóng trên màn hình, hai tháng sau như lột xác, không phải phẫu thuật thẩm mỹ thì là gì?

【 Đừng có khen Bạch Chỉ Lan và mẹ cô ta mỹ nhân trời sinh nữa! Nhìn các thánh chém gió là tui muốn nôn rồi! Đây là ảnh chụp lúc mẹ Bạch Chỉ Lan và tổ làm chương trình ký hợp đồng, các thánh nhìn kỹ chữ trên bìa hợp đồng đi, là thật hay là giả nhất định có cao thủ nhìn ra được. Tui cmn ghê tởm lũ phẫu thuật thẩm mỹ này chết mất! 】

Một weibo khác do bạn học THPT của Bạch Chỉ Lan phát. Cô ta là bạn cùng bàn Bạch Chỉ Lan, có ảnh chụp chung làm bằng chứng, cô ta tuyên bố thời điểm THPT Bạch Chỉ Lan học không giỏi, cuộc sống riêng lại rất phóng túng, từng bỏ nhà ra đi một đoạn thời gian, vì duy trì cuộc sống, chỉ đành đi làm gái gọi, còn nói cô thiếu chút nữa đánh chết người, còn lưu lại bản án trong cục công an, là loại đàn bà mục ruỗng từ trong xương.

【 Lúc ấy cô ta không chỗ để đi, cho nên tôi mới chứa chấp cô ta. Cô ta ngày nào cũng đi mười hai giờ đêm mới về, mỗi lần trở về trong túi đều có hai trăm tệ, không phải bán thân thì làm gì? Mọi người có tin tôi không thì tùy. 】 Bạn học THPT này gửi rất nhiều ảnh, trong ảnh Bạch Chỉ Lan trang điểm quái dị, ăn mặc hở hang, nhìn là biết không đứng đắn. Còn có một bức là cô đứng tại phòng giam, tay giơ bảng tên, ánh mắt kiệt ngạo nhìn chằm chằm ống kính, khóe miệng còn có vệt máu đỏ tươi.

Tai tiếng trên cùng độ nổi trước đó của Lâm Đạm va vào nhau, sinh ra phản ứng hóa học khó có thể hình dung. Trên mạng nổ tung rồi, mà mấy người đang quay trực tiếp hoàn toàn không biết gì cả.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 637

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.