Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (42)

Phiên bản Dịch · 2704 chữ

Chương 279: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (42)

An Trọng Anh hai mươi tuổi debut, hai mươi bốn tuổi nổi tiếng khắp chốn, ba mươi ba tuổi kết hôn, ba mươi bốn tuổi rút lui khỏi giới giải trí tới Pháp định cư, sau đó một mực giúp chồng xử lý công việc làm ăn ở xưởng rượu vang, hai vợ chồng tình cảm như chim liền cánh như hoa liền cành, vô cùng ân ái, là đôi vợ chồng được người ta hâm mộ nhất.

Từ sau khi kết hôn, fan An Trọng Anh cứ mỗi năm tết đến là lại giục hỏi idol bao giờ sinh bảo bảo, giục từ hơn ba mươi tới hơn bốn mươi, An Trọng Anh vẫn không trả lời, chồng dì thì đứng ra nói mình tôn trọng hôn nhân không con, không muốn sinh, hắn thích hưởng thụ cuộc sống hôn nhân hai người hơn.

Câu này hoàn toàn chọc tức fan An Trọng Anh, họ thay nhau công kích weibo chồng dì, nói hắn không cho idol sinh con là phá hủy quyền làm mẹ của idol, vì tư lợi. Chờ idol già rồi, sinh không được nữa thì sao? Đàn ông già có thể tìm một phụ nữ trẻ tuổi giúp sinh con, phụ nữ già thì hoàn toàn không có biện pháp nào, bởi tuổi tác thích hợp sinh đẻ của họ đã qua.

Đoạn thời gian ấy chồng An Trọng Anh chịu đủ chỉ trích, thậm chí tắt chức năng bình luận của weibo một lần, nhưng cảm tình giữa hai vợ chồng không bị ảnh hưởng chút nào. Bọn họ sống rất hạnh phúc, thường thường đăng ảnh phong cảnh đẹp cùng với gương mặt vui vẻ rực rỡ của cả hai trên weibo. Họ sắp năm mươi tuổi, vẫn sống mà không có chút tiếc nuối nào.

Mà bây giờ, An Trọng Anh chính miệng đâm thủng lời nói dối chính dì chú tâm bịa ra này. Dì nhìn Lâm Đạm, từng câu từng chữ nói: "Chị muốn một đứa trẻ, một đứa trẻ có huyết mạch của chị và Andrew. Lâm Đạm, chị còn cơ hội không?"

Không đợi Lâm Đạm trả lời, dì tiếp tục nói: "Thật ra Andrew rất thích trẻ con, nhưng chị không thể sinh con, vì bảo vệ chị, ảnh mới nói mình không thích trẻ con. Nhiều năm như thế, anh ấy vì chị gánh vác rất nhiều cũng hy sinh rất nhiều, là chị có lỗi với ảnh, có lỗi với các fan hâm mộ một mực lo lắng cho chị."

Dì từ từ dựa vào ghế, mắt đỏ bừng cười nhẹ mấy tiếng, biểu tình khổ sở cực kỳ.

An Lãng trầm giọng nói: "Sao bấy lâu nay chị không nói gì với em?"

"Lúc mới cưới kiểm tra ra được, song hồi đó anh cả mới xảy ra chuyện không bao lâu, chú vừa phải chăm sóc Tử Thạch, vừa phải quản lý công ty, chị sao đành lòng để chú thêm phiền não? Lúc ấy chị nghĩ, vô sinh thì vô sinh, chỉ cần Andrew không quan tâm thì không phải chuyện gì lớn, huống chi bây giờ y học phát triển như thế, nhất định có thể chữa. Nhưng chị vạn vạn không ngờ tới, bệnh này thật sự trị không hết, khi bọn chị tuổi tác tăng cao, người bên cạnh dần dần mất đi, mới bắt đầu biết, nếu có thể có một đứa trẻ huyết mạch tương liên, nhìn nó khỏe mạnh lớn lên, thật tốt biết bao? Andrew nhận nuôi rất nhiều đứa trẻ, lập một quỹ từ thiện cho trẻ mồ côi, nhưng anh ấy chưa từng mang theo những đứa trẻ ấy theo người. Chị biết, đó là bởi anh ấy muốn để dành vị trí này cho con bọn chị, anh ấy muốn tình cha thuần túy nhất, anh ấy đang mong chờ kỳ tích."

An Trọng Anh nức nở nói: "Lâm Đạm, bọn chị còn có thể mong chờ kỳ tích sao?"

Lâm Đạm chưa trả lời, người xem đã nghị luận tưng bừng: 【 Hôm nay dưa vừa nhiều vừa mọng nước! Không nghĩ tới An Trọng Anh nhiều năm không có con là vì vô sinh! 】

【 Hot search ngày mai có rồi! 】

【 Không cần chờ đến ngày mai, hiện tại có thể lên hot search ngay lập tức! 】

【 Mẹ Bạch có thể trị bệnh này sao? Đau lòng cho An nữ thần quá à, mặc dù cổ che giấu fan nhiều năm như thế, nhưng chúng ta đều hiểu nỗi khổ của cổ. Thân là nhân vật công chúng, cổ có quyền bảo vệ riêng tư của mình, vô sinh đối với một người phụ nữ mà nói quá tàn nhẫn, trở thành đề tài trà dư tửu hậu cùng đối tượng để người khác đồng tình thì càng tàn nhẫn hơn. Là tôi tôi cũng không nói. Y thuật của mẹ Bạch rất cao minh, bệnh Tây y không chữa được chắc cũng chữa được đi? Người thường khó mà tưởng tượng được sự cao thâm của Trung y, rất nhiều người ngay cả lối đi cũng chưa thấy, mẹ Bạch đã đi được rất xa, chắc sẽ có biện pháp? 】

【 Đừng có thần thánh hóa mẹ Bạch Chỉ Lan thế. Kỹ thuật của nước ngoài cao siêu hơn trong nước nhiều, An Trọng Anh người ta đã trị mười mấy năm ở nước ngoài rồi mà vẫn không chữa khỏi, mẹ Bạch Chỉ Lan có thể có biện pháp gì? 】

【 Bác trên, mặt bác còn chưa bị mẹ Bạch đánh nát à? Cố chấp vch! Mỗi lần bôi đen mẹ Bạch đều có bác, mỗi lần bị vả mặt cũng có bác, chuyến này các bác muốn kiếm mấy đồng cũng không dễ dàng nha! 】

【 Dù sao tui cũng đầy lòng tin với mẹ Bạch! 】

【 Trung y không phải bệnh gì cũng có thể chữa, thay vì gửi gắm hi vọng vào mẹ Bạch, không bằng tìm một người đẻ thuê. 】

【 Vô sinh đúng là bệnh nan y, tui không có hi vọng lắm với y thuật của mẹ Bạch, chỉ đành cầu nguyện cho nữ thần An Trọng Anh vậy. 】

Màn hình sáng lên từng hàng nến, người không biết còn tưởng An Trọng Anh làm sao.

Lâm Đạm là một người vô cùng thận trọng, lúc này không nói câu nào, chỉ nắm lấy cổ tay An Trọng Anh. An Trọng Anh e sợ tâm tình mình khẩn trương thái quá sẽ ảnh hưởng mạch đập, vội vàng điều chỉnh hô hấp. Mấy người ngồi trong xe ô tô lao vun vút, ai cũng không nói chuyện, không khí một mảnh tĩnh mịch.

Qua ước chừng hai phút, Lâm Đạm trầm ngâm nói: "Buồng trứng đa nang (1)?"

An Trọng Anh lập tức gật đầu: "Đúng đúng đúng, chính là buồng trứng đa nang."

Người xem vừa an tĩnh lại bắt đầu rối loạn: 【 Ôi đệt, An nữ thần còn chưa nói gì đâu, mẹ Bạch sờ một cái đã moi ra rồi. 】

【 Mẹ Bạch nếu tí công lực này còn chả có thì Mai Tử sống lại làm sao được? 】

【 Xàm, bác sĩ Trung y đều bắt mạch ra được mà đúng không? Có bản lĩnh thì chữa khỏi cho An Trọng Anh đi. 】 Anti kiên nhẫn không bỏ phát biểu, chẳng qua không ai để ý hết, bởi mọi người đều biết, chẳng bao lâu nữa mẹ Bạch sẽ vả mặt họ thôi, căn bản không cần fan chửi giúp.

Quả nhiên, Lâm Đạm cẩn thận dò xét một phen, tiếp tục nói: "Ống dẫn trứng bế tắc?"

"Đúng đúng đúng, ống dẫn trứng bên trái bị tắc. Đã giải phẫu rất nhiều lần, đều không thể trị hết, tóm lại tất cả các biện pháp chị đều thử qua rồi, nhưng đều không được. Trứng của chị không sống được, chị thật sự không còn cách nào." Nói tới đây, An Trọng Anh lại lộ ra biểu tình tuyệt vọng. Ngày đã hết, trang điểm của dì sắp phai, không có ánh sáng và phấn son tô điểm, khuôn mặt mảnh dẻ của dì trong ống kính phá lệ góc cạnh, có thể thấy dì vì việc vô sinh mà chịu bao nhiêu hành hạ.

"Phàm là bệnh nhất định có nguyên nhân, Tây y chữa bệnh chú trọng bệnh nơi nào chữa nơi đó, khác với Trung y, Trung y sẽ đi tìm ngọn nguồn nguyên nhân, không chỉ trị ngọn mà còn trị gốc. Em thấy chị thể chất hư hàn, căn cốt không vững, hẳn là khi còn bé bị thương gây ra." Lâm Đạm trầm ngâm nói.

"Không có mà, chị từ nhỏ đến lớn rất thuận lợi, không bị thương nặng lần nào."

Anti rốt cuộc nắm được chuôi, nhất thời đắc ý: 【 Ha ha ha ha ha ha, lần này bêu xấu chưa! Tôi còn tưởng thật sự lợi hại chứ! Toàn lừa gạt hết, tất cả do tổ làm chương trình dàn dựng! Trước điều dưỡng cho Bạch Chỉ Lan, chữa nhọt cho học sinh THCS, sau cầm máu cho Mai Tử, toàn là kịch bản tổ làm chương trình sắp xếp hết, mục đích là thêm tầng hào quang "thần y" cho mẹ Bạch Chỉ Lan. Tổ làm chương trình khẳng định không nghĩ tới thân thể An Trọng Anh cũng có vấn đề, hơn nữa nóng lòng muốn chữa, hỏi một hai câu là lộ tẩy! Ha ha ha, tôi xem dì ta chữa cháy thế nào! 】

【 Im miệng, nghiêm túc mà ngồi nhìn đi! 】 Người hâm mộ ngoài miệng tức giận, trong lòng lại thấy khẩn trương. Dẫu sao danh hiệu "diệu thủ hồi xuân" của Lâm Đạm mới được dựng lên, chính là thời điểm mọi người chú ý nhất sùng bái nhất, nếu cô không thể trị hết cho An Trọng Anh, nói không chừng đến mai là flop luôn.

Nhưng Lâm Đạm cho tới giờ chưa từng coi mình là nhân vật lớn gì cả, cho nên flop hay không flop thì cô cũng chẳng quan tâm. Cô vẫn bắt mạch cho An Trọng Anh, chắc chắn nói: "Chị cẩn thận suy nghĩ lại xem, không tìm ra nguyên nhân, em không thể kê thuốc. Căn cốt của chị không vững, chắc chắn từng trọng thương, điểm này không sai được."

An Trọng Anh nghiêm túc suy nghĩ rất lâu, vẫn lắc đầu: "Không có, trừ lúc còn bé chị hay bệnh vặt ra thì thật sự không bị thương gì."

An Lãng tựa hồ nghĩ đến cái gì, không xác định hỏi: "Bị thương trong bụng mẹ có tính không?"

"Đương nhiên tính." Lâm Đạm gật đầu.

An Trọng Anh rốt cuộc nhớ tới, liền vội vàng nói: "Đúng đúng đúng, lúc mẹ chị mang thai từng bị ngã, tí nữa thì xảy thai, nằm viện hai tháng, tiêm mấy trăm mũi an thai mới sinh chị ra được, cho nên chị từ nhỏ đề kháng kém, hay sinh bệnh."

Lâm Đạm từ từ nói: "Vậy thì đúng rồi, chị bị thương từ trong thai, cho nên sinh ra yếu ớt, trở ngại buồng trứng dậy thì, bệnh này không phải sau này bị, mà gốc bệnh sớm chôn trong xương. Tìm được căn nguyên, em phải kê thuốc theo triệu chứng, trước tu bổ bộ phận tiên thiên cho chị, sau mới trị tới buồng trứng. Chị có phải bị đau bụng kinh không?"

"Đúng đúng đúng." An Trọng Anh gật đầu liên tục, trong lòng dâng lên phấn chấn tràn trề.

"Chị xưa nay có phải hay bị đau eo, hơn nữa phần rốn hay phát lạnh với bị cứng?"

"Đúng thế!"

"Kinh nguyệt hàng tháng của chị hay nhiều quá mức bình thường, hơn nữa có cả khối đen?"

"Đúng, không sai!" An Trọng Anh mặc kệ có riêng tư hay không, chỉ cần Lâm Đạm nói đúng, dì liền vội vàng gật đầu, rất sợ giấu giếm bệnh tình rất đến chẩn sai. Chính bởi tị hiềm quá lâu, dì mới kéo đến tuổi này rồi mà không thấy chút hi vọng. Nếu dì gặp được Lâm Đạm sớm hơn, nói không chừng con dì đã đi học lâu rồi.

"Lè lưỡi ra cho em nhìn xem." Lâm Đạm rốt cuộc buông cổ tay dì ra.

An Trọng Anh lập tức lè lưỡi, sợ Lâm Đạm không nhìn rõ, còn bật cả đèn pin.

Fan bị sự lanh trí của dì chọc cười, cũng xót xa cho tâm tình vội vàng làm mẹ ấy.

Lâm Đạm nhìn kỹ lưỡi của An Trọng Anh, bình tĩnh nói: "Thận khí tiên thiên của chị chưa đủ, khiến gan hư hàn, máu chết dịch hư ngưng kết bào cung tạo thành hà. Cái gì gọi là 'hà' chị biết không?"

An Trọng Anh mờ mịt lắc đầu: "Không biết."

Lâm Đạm giải thích: "Đau có chỗ cố định gọi là 'chứng'; đau không chỗ cố định, biến đổi bất thường gọi là 'hà', bệnh này của chị không có chỗ cố định, không tụ tập một nơi mà phân tán, nếu không tìm được căn nguyên, Tây y thủ đoạn cao minh đến đâu cũng trị không hết."

An Trọng Anh bừng tỉnh hiểu ra gật đầu: "Hóa ra là vậy! Khó trách chị mười mấy năm phẫu thuật nhiều lần, uống bao nhiêu thuốc thúc trứng phát triển mà không được! Chị còn tưởng chị không chữa được, thì ra là chữa không đúng chỗ!"

"Đúng vậy, cho nên em cho chị uống mấy thang thuốc cố bổn bồi nguyên trước, giúp chị bổ sung thận khí tiên thiên, trị gốc, rồi dùng tứ nghịch thang giúp chị hết hàn, đánh tan hà tích tụ. Hai đợt điều trị xong, thân thể chị sẽ không còn vấn đề gì lớn nữa. Những năm này chị bảo dưỡng rất tốt, những chức năng trên cơ thể còn rất trẻ, còn hi vọng làm mẹ."

"Có thật không? Quá tốt rồi! Cảm ơn em Lâm Đạm!" An Trọng Anh kích động đỏ hồng con mắt, sau đó ôm lấy Lâm Đạm thật chặt.

Người xem trực tiếp trầm mặc rất lâu mới rối rít spam: 【 Bội phục mẹ Bạch sát đất! Nhìn dì chữa bệnh cứ y như xem thần tiên coi bói cho người phàm ấy, nói câu nào chuẩn câu đấy! 】

【 Hai chữ thần y cũng có phải do chúng ta gọi loạn đâu! 】

【 Phục! 】

【 Nghe lời mẹ Bạch nói, tôi mới thật sự cảm thấy được hệ thống Trung y của chúng ta bác đại tinh thâm tới mức nào! Mấy thứ kỹ thuật mũi nhọn của y học nước ngoài có những lúc không so sánh được với liệu pháp Trung y truyền thống của chúng ta. Trung y có những bệnh chữa được mà họ ngay cả nguyên lý cũng đoán không ra! 】

【 Trước kia tui thấy Trung y thật low, giờ cảm thấy thật vĩ đại! 】

【 Thôi đi, chờ An Trọng Anh mang thai rồi hãy tới mà phóng thí nhá! 】

Bình luận của Anti vừa phát ra, lập tức nhận được lòng thương yêu của toàn thể người xem, mọi người ân cần thăm hỏi: 【 Ấy em giai ei, mặt em còn chưa bị đánh nát chứ? Đây là lần thứ mấy rồi? Há há há há... 】


(1) Buồng trứng đa nang: hay còn gọi là đa nang buồng trứng hoặc hội chứng Stein - Leventhal. Đây là một rối loạn nội tiết phổ biến ở nữ giới, được đặc trưng bởi buồng trứng lớn có nhiều nang nhỏ và chỉ có thể phát hiện qua hình ảnh siêu âm. Chứng bệnh này thường dẫn tới một số vấn đề như: rối loạn kinh nguyệt, giọng nói ồm ồm như đàn ông, nhiều lông ở các vị trí như mặt, tay, chân, hay rụng tóc, khó có con...

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 634

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.