Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năm

Phiên bản Dịch · 1835 chữ

Chương 83: Năm

Những cái bóng nhìn chằm chằm vào Sunny, và cậu cũng nhìn lại chúng.

Sau một lúc, tình hình có vẻ ngượng nghịu.

Sunny rục rịch, rồi chần chừ hỏi:

"Ờ...mấy người sẽ không làm gì cả?"

Những cái bóng không phản ứng, vẫn đứng bất động và yên lặng như từ ban đầu.

Mà nói thật thì cậu cũng không hề thấy chúng di chuyển hay là có biểu hiện sự sống tí nào. Về mặt đó, chúng còn không có sự sống bằng Tiếng Vang mà trước đây đã ở trong Hồn Hải của cậu. Sunny gãi đầu.

Sự sợ hãi ban đầu dần biết mất. Cậu vốn sợ ngớ người, nhưng nhiều hơn là vì giật mình chứ không phải do bị đe dọa. Dù sao thì đây cũng là Hồn Hải của cậu. Rất ít thứ có thể gây tổn thương cậu ở nơi này.

Sunny khá chắc là những cái bóng không có khả năng làm gì hết, chứ đừng nói đến tấn công cậu. Chúng chỉ có vẻ là những hiện thân của một khía cạnh kì lạ đến từ Phân Loại của cậu chứ không phải những sinh vật thực thụ. Vì vậy nên chúng không hề nguy hiểm.

Câu hỏi là...tại sao đám bóng lại đột nhiên xuất hiện?

Sau khi suy nghĩ thoáng qua, Sunny đi đến kết luận là chúng không phải tự nhiên xuất hiện. Nói đúng hơn là chúng vốn luôn ở đây, chỉ là cậu chưa từng thấy được chúng.

Nhưng bây giờ, với ánh mắt được trải qua sự thay đổi kì lạ vừa rồi, cậu mới có thể, giống như cách mà cậu có thể nhìn thấy những sợi dây kim cương bên trong Áo Choàng Múa Rối.

Nhắc đến Áo Choàng Múa Rối...

Liếc về phía đám bóng yên lặng lần nữa, để đảm bảo chúng sẽ không lao về phía cậu, Sunny nghi ngờ cau mày và quay đi. Ngay tức thì khiến lưng cậu nhột nhột.

'Cứ xem chúng là đồ nội thất trang trí. Ai ra luật Hồn Hải không cần thiết kế nội thất?'

Hơi an ủi bản thân, cậu đi về phía những quả cầu ánh sáng đại diện cho những Ký Ức và triệu hồi cái Áo Choàng. Một quả cầu trôi xuống và dần giảm ánh sáng nó tỏa ra, hiển lộ một bộ giáp ở bên trong.

Cũng như trước, Sunny có thể thấy được năm đỉnh kết nối và vô số những sợi dây lan tỏa ra khắp bộ vải xám. Trông chúng tương tự những ngôi sao thu nhỏ tập hợp thành một chòm sao.

'Cái Áo Choàng đến từ một con bạo chúa, một Sinh Vật Ác Mộng với năm hồn tâm. Năm hồn tâm, Ký Ức loại năm, năm điểm liên kết...hợp lý.'

Vì lý do gì đó, con số năm giống như chạm phải thứ gì đó trong đầu cậu. Sunny cau mày, không hiểu được cảm giác khó chịu đột nhiên xuất hiện và cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu.

Cố tập trung vào việc trước mắt, cậu triệu hồi kí tự miêu tả Áo Choàng Múa Rối. Cái mô tả quen thuộc xuất hiện trên không trung quanh cái áo giáp:

Ký Ức: [Áo Choàng Múa Rối]

Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh

Đẳng cấp Ký Ức: V

Loại Ký Ức: Giáp

Mô tả Ký Ức: [Một con sâu nghi ngờ...]

Cái đẳng cấp là mới. Có vẻ như Ma Pháp đã quyết định trở nên hữu dụng và tích hợp sự hiểu biết mới của Sunny về cách hoạt động của Ký Ức vào...ờ...giao diện?

Đẳng cấp không phải thứ mà nhân loại đã học được từ Ma Pháp. Thay vì vậy, đó là một cách tự biên để phân biệt những Ký Ức có sức mạnh chênh lệch trong cùng một cấp bậc. Nó thường không đáng tin cậy và đôi lúc sai hoàn toàn, nhưng mà tốt hơn không có gì hết.

Nhưng trong trường hợp của Sunny, thông tin lại là chính xác một trăm phần trăm. Cậu có thể tự mình xác nhận bằng cách quan sát bằng chính hai mắt, chỉ việc đếm số trọng tâm bên trong một Ký Ức. Cậu thậm chí còn có thể hiểu được mục đích của chúng.

'Có thể sẽ vô cùng hữu dụng!'

Nhưng mà, sự chú ý của cậu lại bị thứ khác hấp dẫn. Ở cuối cùng của mô tả, một cụm kí tự mới đã xuất hiện.

Pháp Thuật Ký Ức: [Độ Bền Tăng Cường],[Không Nghi Ngờ]

Sunny mỉm cười. Đây là thứ mà cậu đã hi vọng nhìn thấy được. Trước đây, cậu chỉ có thể cảm nhận những tính chất đặc biệt của Ký Ức theo trực giác, mà không có cách nào để biết được bản chất thực sự và giới hạn của chúng ngoài cách thử nghiệm thực tiễn. Và dùng biện pháp đó trong một trận chiến không phải là cách để sinh tồn.

Bây giờ thì...

Cậu tập trung vào một trong những pháp thuật.

Pháp Thuật: [Không Nghi Ngờ]

Mô tả Pháp Thuật: [Ban cho người dùng một sự bảo vệ nhỏ chống lại những đòn tấn công về tâm trí]

'Tốt đó.'

Lượng "nhỏ" à vì nó chỉ là một Ký Ức Thức Tỉnh. Còn "độ bền tăng cường" thì khá dễ hiểu nên Sunny bỏ qua Áo Choàng Múa Rối và triệu hồi Chuông Bạc.

Cái chuông nhỏ chỉ có một điểm sáng duy nhất, mà nó còn không sáng bằng những cái bên trong Áo Choàng Múa Rối. Đọc những kí tự không có gì thú vị. Một Ký Ức ngủ say đẳng cấp một với một pháp thuật duy nhất làm tăng lên phạm vi mà tiếng chuông có thể nghe được thành vài cây số.

Cuối cùng, đến lúc nhìn xem Mảnh Vỡ Đêm Khuya. Thanh kiếm thanh lịch xuất hiện trước mắt Sunny, xinh đẹp và cao quý.

Ký Ức: [Mảnh Vỡ Đêm Khuya]

Cấp bậc Ký Ức: Thức Tỉnh

Đẳng cấp Ký Ức: III

Mô tả Ký Ức: [Được đúc từ mảnh vỡ của một ngôi sao ngã xuống, lưỡi kiếm kiên cường này vững chãi và bất khuất. Nó ưa thích những người có ý chí chiến đấu đến giọt máu cuối cùng và không biết đầu hàng là gì.]

Pháp thuật Ký Ức: [Không Thể Phá Vỡ]

Mô tả Pháp thuật: [Thanh kiếm này không chấp nhận bẻ gãy, và vì vậy nên độ bền của nó vượt ngoài lý lẽ. Nó sẽ tăng cường mạnh mẽ cho sức mạnh của người dùng khi họ ở gần cái chết, nhưng mà chỉ khi người cầm kiếm không chấp nhận đầu hàng.]

Sunny thở dài, vừa thỏa mãn vừa thất vọng. Bây giờ cậu đã biết cách để tận dụng nguồn sức mạnh sâu bên trong tim cậu khi cầm Mảnh Vỡ Đêm Khuya. Nhưng mà nó lại chỉ có thể được dùng khi cậu trên bờ vực tử vong, bị thương nặng và cách cái chết chỉ vài phút. Nó sẽ có thể cứu cậu khỏi hiểm cảnh hoặc là tạo ra một cơ hội cho một sự chống cự hào hùng cuối cùng.

Sunny không quan tâm đến việc làm anh hùng, nên lựa chọn thứ hai chẳng hấp dẫn tí nào. Cái đầu tiên hữu dụng hơn nhiều, nhưng chỉ trong trường hợp cậu mắc sai lầm nghiêm trọng và bị thương có thể dẫn đến cái chết.

Nói cách khác, nó chỉ có thể được dùng khi cậu thất bại. Trong những trận chiến bình thường, tính chất đặc biệt của Mảnh Vỡ Đêm Khuya hoàn toàn vô dụng.

'Đáng tiếc. Nhưng mà...có một lá át chủ bài trong túi cho những trường hợp tệ nhất cũng không tệ chút nào.'

Xong với những Ký Ức của mình, Sunny đã sẵn sàng xem Thuộc Tính mới mà cậu vừa nhận được. Cân nhắc đến sự đau khổ mà cậu phải chịu đựng để có được cái thứ chết tiệt đó, cậu có kì vọng khá cao.

Nhìn về đống kí tự thể hiện Thuộc Tính, Sunny tập trung và cẩn thận đọc lấy tên của chúng.

Có năm Thuộc Tính: [Định Mệnh],[Dấu Ấn Thần Thánh],[Con Của Bóng Tối] và cái mới nhất [Dệt Máu].

Sunny định triệu hồi mô tả của [Dệt Máu], nhưng ngừng lại.

Có gì đó không đúng.

Không hợp lý.

Cái cảm giác khó chịu trước đó lại quay lại, mạnh mẽ hơn nhiều.

Lần đầu tiên cậu có cảm giác này là lúc nào?

Vì lý do gì đó, những suy nghĩ của cậu trở nên chậm chạp và mù mờ. Có một sự thôi thúc mạnh mẽ muốn cậu quên đi tất cả những cảm giác kì lạ đó và tập trung vào thứ gì khác.

Nhưng lần này, cậu không làm như vậy.

'Đó là...là khi mình quan sát Áo Choàng Múa Rối. Và nó...liên quan...đến con số năm.'

Năm? Con số năm có ý nghĩa gì?

Với sự tập trung bắt đầu yếu đi, Sunny cắn môi, khiến những giọt máu lăn xuống. Cơn đau bất chợt khiến tâm trí cậu tỉnh táo trong một lúc.

Có năm Thuộc Tính...[Định Mệnh], [Dấu Ấn Thần Thánh], [Con Của Bóng Tối], và [Dệt Máu].

'Gì cơ?'

Có...năm...năm Thuộc Tính!

Nhưng cậu chỉ đếm có bốn.

Rối rắm, Sunny nhìn chăm chú vào các kí tự.

Cậu chắc chắn là có cái Thuộc Tính thứ năm. Nhưng cho dù cố gắng đến mức nào, thì cậu vẫn không thể đọc được tên và mô tả của nó. Mỗi lần ánh mắt cậu rơi vào những kí tự liên quan đến Thuộc Tính thứ năm, cậu lại thấy bản thân phân tâm, trí nhớ của cậu hoàn toàn xóa sạch những thứ nhắc đến nó.

Chỉ nhớ đến việc có năm Thuộc Tính cũng khó đến phi thường. Nghiến chặt răng, Sunny cố giữ sự tập trung, không cho phép mình bị phân tâm.

Cậu sẽ không quên!

"Năm! Là Năm! Có năm cái, chết tiệt!"

Ngay sau khi cậu nói những từ đó ra miệng, có thứ gì đó thay đổi. Giống như một tấm màn che vô hình đã được kéo khỏi mắt cậu. Hay nói đúng hơn là tâm trí cậu.

Sunny đứng hình, sự sửng sốt và sợ hãi tỏa ra trong tim cậu. Cậu đang nhớ lại.

'Chẳng phải...chẳng phải mình đã thấy nó trong mơ?'

Đúng rồi, đương nhiên...cậu đã thấy Cassie đứng trên người cậu với sự hoảng hốt trong đôi mắt. Nài nỉ cậu phải nhớ con số năm.

Không, đợi đã...

Đó là một giấc mơ? Vào lúc đó, cậu đã cho rằng vậy.

Nhưng rồi, cậu đã quên đi.

Giống như cách mà cậu đã quên việc gì thật sự xảy ra vào ngày hôm đó.

Ngày mà Cassie đánh thức cậu để nói cậu nghe việc gì đó quan trọng...

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.