Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sợ Hãi Điều Không Biết

Phiên bản Dịch · 1534 chữ

Chương 82: Sợ Hãi Điều Không Biết

Sunny gào thét, ngã xuống lớp mạng nhện mềm mại, cả người cậu đau quằn quại. Cơn đau không chịu nổi như ăn vào từng dây thần kinh của Sunny, tâm trí cậu chịu đựng sự tra tấn đau khổ, bất tận.

Giống như từng cơ bắp, thớ thịt, tế bào trên người cậu bị xé rách rồi may lại, chỉ để có thể bị xé rách thêm lần nữa. Đặc biệt là cặp mắt của cậu, cảm giác giống như bị hai thanh sắt nóng trắng đâm vào, khiến những sự đau đớn khác có vẻ không là gì khi phải so sánh. Hoặc có lẽ chính đôi mắt của cậu đã biến thành một đống kim loại nấu chảy...

Cậu cào lấy gương mặt, để lại những vết trầy rướm máu. Nhưng mà, vài giây sau chúng lại biến mất, bị một lực lượng không rõ xóa sạch. Giọng của cậu nhanh chóng cũng biến mất, khiến Sunny không còn biện pháp để giải tỏa sự tra tấn hãi hùng này.

Quá trình này hoàn toàn ngược lại với sự tái sinh dịu dàng mà cậu đã trải nghiệm sau Ác Mộng Đầu Tiên. Nó bạo lực, tàn nhẫn và không tự nhiên, ép buộc xây dựng lại cơ thể Sunny thành thứ gì đó mà nó vốn không nên.

Thứ gì đó mà không gì khác vốn nên cả.

Bất lực để ngăn cản, Sunny không có lựa chọn nào khác ngoài chịu đựng sự đau đớn đó. Tất cả những gì cậu có thể làm là cố gắng không để bản thân hóa điên. Nước mắt chảy xuống mặt cậu, để lại một vệt máu dài. Một đợt tra tấn không bao giờ chấm dứt.

...Rồi, sau khoảng thời gian cảm giác như vô tận, đã kết thúc. Cơn đau chìm xuống, giảm đi và cuối cùng là biến mất. Sunny nằm trên tấm thảm mạng nhện dày cộm, hoàn toàn kiệt sực và bất lực.

Trong sự yên lặng mà chỉ bị tiếng hô hấp nặng nề của cậu phá vỡ, giọng nói của Ma Pháp thì thầm:

[Bạn đã nhận được một Thuộc Tính mới.]

[Một trong những Thuộc Tính của bạn chuẩn bị tiến hóa.]

Sunny nằm bất động một lúc lâu, chậm chạp lấy lại ý thức. Kí ức về sự việc hãi hùng vừa rồi vẫn vang vọng trong đầu cậu, khiến cậu rùng mình không thôi. Cậu sợ hãi không dám mở mắt để nhìn cơ thể bản thân, sợ sẽ thấy mình đã bị biến đổi thành thứ kinh khủng, buồn nôn gì đó.

'Mình biến thành một con quái vật rồi sao?'

Cảm thấy lo sợ, Sunny nhắm mặt chặt hơn nữa.

Nhưng mà, cậu không có cảm giác của một con quái vật. Thật ra thì cậu không thấy gì khác cả. Từ những gì cậu cảm giác được, cậu vẫn có hai tay, hai chân, và làn da con người mềm mại. Không có sự thay đổi về sức mạnh và độ bền bỉ.

Giống như không có gì xảy ra vậy.

'Thôi nào. Cứ làm đi...'

Lo lắng thở dài, Sunny mở mắt và quan sát bản thân. Mọi thứ vẫn như cũ. Cậu thay đổi góc nhìn và quan sát bản thân từ ánh mắt của cái bóng.

Cậu vẫn là con người.

Ừ thì...có gì đó đã thay đổi, nhưng cậu không thể diễn tả được. Giống như thị giác của cậu đã hơi khác trước đây. Thế giới có vẻ... sâu hơn, khó hiểu. Sunny chỉ có thể nhận ra sự khác biệt này vì cậu có hai góc nhìn thế giới, của bản thân và của cái bóng.

Trước đó, chúng không khác nhau gì lắm.

'Một giọt ichor...đến từ mắt Weaver...'

Cẩn thận, cậu giơ tay lên và chạm vào mắt mình. Không có cảm giác gì khác.

Nhưng lại khác. Cậu chỉ không thể hiểu được khác như nào.

Hạ tay xuống, Sunny nhìn thấy có một giọt mất trên ngón tay. Đến từ một vết trầy nhỏ trên má cậu, vết trầy này không lành lại như những cái khác.

Sâu bên trong giọt máu, Sunny nhận thấy một vết ánh hoàng kim vô cùng mờ nhạt. Giống như giọt chất lỏng hoàng kim lấp lánh cậu hấp thụ vẫn còn đó, bây giờ là một phần của cậu, bị làm loãng đi nhiều trong máu chảy trong toàn thân. Ánh sáng đó mờ nhạt đến mức cậu suýt chút nữa còn không để ý thấy.

Sunny nghi ngờ rằng nếu có ánh sáng chiếu vào, thì chắc nó sẽ hoàn toàn không thấy được.

'Mình...mình vừa làm cái quái gì với bản thân thế này?'

Vào lúc đó cậu vô tình liếc qua Áo Choàng Múa Rồi, vẫn đang nghĩ về ánh sáng vàng kia. Như có một công tắc thay đổi trong đầu Sunny, và đột nhiên, cậu nhìn về phía cái Ký Ức khác đi.

Mắt cậu mở to.

Dưới bề mặt lớp vải xám, năm thứ tương tự như than hồng tỏa một ánh sáng thanh khiết. Mỗi cái thành một đỉnh và như một cái neo cho vô số những sợi dây kim cương từ đó lan tỏa ra khắp bộ giáp, thêu thành một hoạt tiết chi tiết, phức tạp, và khó đoán nổi.

Trông rất giống khoảng hư vô bên trong Ma Pháp, chỉ là ở kích cỡ nhỏ hơn vô số lần.

Nhưng mà...Sunny bất ngờ nhận ra cậu lại hơi hiểu được một mô hình chung. Một sự hiểu biết từ bên trong giúp cậu cảm giác được một lôgic đằng sau mẫu hình tưởng chừng hỗn loạn, một mục đích nhất định đằng sau mỗi cú ngoặc và rẽ. Chúng được thiết kế để đạt được những hiệu quả nhất định...độ bền, độ dai...và những loại bảo vệ khác, phức tạp hơn.

Sự thấu hiểu này đến một cách tự nhiên với cậu, giống như một tài năng vốn có.

'Cần phải...tìm hiểu kỹ hơn.'

Dè chừng và tò mò, cậu tiến vào Hồn Hải. Một không gian đen tối và mặt nước tĩnh lặng quen thuộc xuất hiện trước cậu. Có cái Bóng Tâm lơ lửng, và những vệ tinh Ký Ức xung quanh nó, và cái cảm giác kì lạ có thứ gì đó di chuyển ngoài tầm mắt của cậu.

Theo thói quen, Sunny quay đầu và cố bắt kịp thứ đó, mặc dù biết rõ là sẽ không thấy gì.

Nhưng mà, lần này cậu lại thấy.

Giật mình kêu lên, Sunny thụt lùi và mất thăng bằng.

'Cái quái gì! Cái quải quỷ gì vậy!'

Ở trong bóng tối, ở biên giới mà ánh sáng của Ký Ức vừa đủ chạm đến, những bóng dáng đứng bất động. Chúng là bóng...những cái bóng của những sinh vật mà cậu đã giết.

Có một cái bóng giống gã nô lệ với bờ vai rộng và cái lưng đẫm máu, kẻ mà Sunny còn chẳng buồn hỏi tên. Bóng người của hắn biến dạng và kinh khủng, giống như bị biến thành một con thú cuồng sát sau khi bị con Ấu Trùng của Vua Ngọn Núi điều khiển. Con Ấu Trùng mà Sunny đã thắt cổ.

Cái bóng của chính con Vua Ngọn Núi đứng cao sừng sững trên hắn, vẫn đáng sợ và hãi hùng như lúc con bạo chúa còn sống. Sunny rùng mình nhớ lại lúc cậu hiểm hóc thoát khỏi bộ vuốt của nó.

Cái bóng của tên lính tàn nhẫn dùng roi quất cậu cũng có mặt, đứng đằng sau tên bạo chúa. Đây là cái bóng đầu tiên, và hiện tại là duy nhất, thuộc về nhân loại mà Sunny đã giết bằng chính hai tay. Cậu còn lấy đi đôi giầy và bộ áo choàng từ cái xác của lão ta nữa.

Ở hai bên bọn chúng, có những cái bóng khác. Những con cua ăn xác to tướng đứng yên lặng, cặp càng thả xuống bên người. Cái bóng của con cua bách trưởng đáng sợ cũng có thể thấy được trong số chúng, bao quanh là đám rết khổng lồ, và một đám sâu giun ăn thịt quấn nhau thành một nút thắt, và vài đóa hoa ăn thịt kì lạ.

Mỗi sinh vật mà bị Sunny tận tay giết đều ở đây ở dạng bóng. Hoặc nói chính xác hơn là tất cả những mảnh bóng của chúng mà cậu đã hấp thụ.

Mặc dù những cái bóng không có mắt, cậu vẫn không kiềm được mà có cảm giác chúng đang nhìn chằm chằm vào cậu...

Yên lặng, bất động. Quan sát.

Cảm thấy cơn lạnh chạy xuống sống lưng, Sunny nuột một ngụm và đứng dậy, chân cậu vẫn hơi run rẩy. Phát hiện một quân đội nhỏ những cái bóng đã chết xuất hiện trong Hồn Hải của bản thân không phải là một bất ngờ dễ chịu. Chứ đừng nói đến chủ nhân của những cái bóng đó là những sinh vật mà chính tay cậu giết chết.

Nghiến răng.

'Cho phép lặp lại...cái quái gì vây?!'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.