Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Say Mê

Phiên bản Dịch · 1600 chữ

Chương 77: Say Mê

Sunny bắt gặp và nhìn hai người đồng đội trong sự kinh ngạc.

Nephis và Cassie mỗi người đều cầm một quả trái cây to tròn, lấp lánh. Da của quả trơn bóng và đen như mã não, còn thịt mọng nước bên trong thì đỏ như ru-bi. Tay, cằm và môi của họ dính đầy nước trái cây màu đỏ, khiến họ giống như đang nhuốm máu vậy.

Một mùi hương ngọt ngào và cám dỗ tràn đầy không khí.

Sunny thụt lùi...

Nhưng bụng cậu không tự chủ kêu lên, gợi nhớ cậu đói đến mức nào.

Nephis nhìn cậu và mỉm cười nhẹ nhàng.

"Này."

Cậu nhìn về phía cô chăm chú, không biết phải nói gì. Cuối cùng, sau vài giây, Sunny lấy lại bình tĩnh và hét lên:

"Cái gì mà "này"? Hai người đang làm cái quái gì vậy?!"

Giọng nói cậu rất lớn, đầy sự bất ngờ và giận dữ.

Cả Neph và Cassie quay sang nhìn cậu. Bối rối thấy rõ.

"Sao cậu lại hét?"

Sunny há hốc nhìn họ, cảm giác bản thân đã điên rồi. Tại sao họ lại bình tĩnh về việc này như vậy? Chuyện gì đang xảy ra?!

Cố phân tích tình huống hiện tại, cậu cẩn thận tiến đến và nhìn Nephis. Cô ta...đợi đã...cậu đang nghĩ về gì ấy nhỉ?

Đói thật. Khó để tập trung vào thứ gì khác ngoài thức ăn...

Cố rũ bỏ sự đãng trí bất chợt, Sunny nhớ lại mình định nói gì và gặng hỏi:

"Sao cô tự dưng lại đổi ý?"

Ngôi Sao Thay Đổi cau mày.

"Đổi ý? Về việc gì?"

Sunny nghiến răng, cho rằng cô ta đang cố lừa cậu.

"Về trái cây! Tôi tưởng chúng ta đã đồng ý là sẽ không ăn chúng!"

Nephis chớp mắt, một biểu hiện mơ hồ xuất hiện trên mặt cô.

"Có sao? ...Tại sao?"

Sunny mở miệng đề trả lời, nhưng rồi đứng yên đó.

Suy nghĩ lại, tại sao họ lại thỏa thuận như vậy?

'Ơ...Không nhớ lắm.'

Cậu khá chắc là có lý do, nhưng trí nhớ của cậu lại trống rỗng. Chắc chắn là họ đã đồng ý như vậy...đúng không?

Cậu khá chắc là đúng, ít nhất là đến vài giây trước. Nhưng bây giờ thì...hử...cậu tưởng tượng ra sao? Không thật sự có lý do gì không nên ăn đống trái cây hấp dẫn đó. Nhất là khi cả ba đều đói như vậy...

'Không, đợi đã...không đúng!'

"Cậu ổn chứ, Sunny?"

Giật mình, cậu liếc về phía Nephis, cô đang lo lắng nhìn cậu. Đột nhiên, Sunny cảm thấy lạc lối và mơ hồ. Họ đang nói gì? Cái gì đó...cái gì đó về một thỏa thuận?

Thỏa thuận về cái gì?

Không biết cách trả lời, cậu chỉ đứng đó với gương mặt nhăn nhó.

'Gừ, xấu hổ thật. Mình vừa không chú ý khi cô ấy nói chuyện với mình sao?'

May mắn là, Cassie nhanh chóng giải cứu cậu. Cô ấy luôn biết cách khiến tình huống đỡ ngượng nghịu.

"Cậu tức giận vì bọn mình ăn mà không đợi cậu hả?"

Cậu nhìn về phía cô, và nhìn thấy trái cây ngon lành trong tay cô. Bụng cậu réo lên.

'Đói thật...'

"Ờ...chắc vậy?"

Cassie mỉm cười và chỉ về phía mặt đát, nơi mà một quả trái cây khác đang nằm trên một đống lá. Răng cô nhuộm màu đỏ từ nước trái cây.

"Đừng lo! Neph mang về ba trái, mỗi người một trái."

'Chu đáo thật...'

Sunny nhặt lấy quả trái cây, nhìn nó, và cắn mà không thèm suy nghĩ.

Ngay lập tức, một sự ngọt ngào, mát lạnh tỏa ra trong miệng cậu. Quả trái cây mọng nước có lẽ là thứ ngon nhất mà cậu từng nếm được. Vừa dinh dưỡng vừa giải khát, thịt mềm mà ngon lành, hương vị lưu lại thật lâu. Thịt quả màu đỏ ru-bi như tan ra trên lưỡi, khiến cả người cậu lâng lâng. Đúng là một sự sung sướng dạng trái cây.

'Wow!'

Mặc dù đang vui sướng, Sunny lại cảm thấy khó chịu vì lí do gì đó. Có gì đó rất sai trong tình huống này...nhưng mà cái gì?

Cắn thêm nhát nữa, cậu cau mày, cố hiểu ra nguồn gốc của cảm giác đó. Thật khó để nghĩ đến việc gì khác ngoài hương vị tuyệt vời của quả của Cây Hồn, nhưng cậu bắt bản thân phải tập trung.

'Hử...Cây Hồn? Từ lúc nào...đợi đã, đừng bị phân tâm...'

Sunny cuối cùng cũng tìm được chính xác nguồn gốc của sự kì lạ. Là cái bóng của cậu. Khi cậu đi đến để nhặt quả trái cây, cái bóng không bắt chước động tác của cậu, như thể nó không muốn chạm vào vật đó.

Ngay cả bây giờ, nó vẫn bất động, không chịu bắt chước cảnh cậu ăn trái cây.

'Kì lạ. Tên này bị gì vậy?'

Sunny cắn thêm cái nữa rồi nhìn về cái bóng, đăm chiêu.

Cái bóng luôn rất kì quặc, nhưng mà nó rất ít khi làm việc gì đó mà không có nguyên nhân. Nếu như nó không thích trái cây, thì chắc chắn phải có gì đó sai...về...quả...

Sunny cau mày, đột ngột cảm giác một sự sợ hãi nắm lấy tim cậu.

Có gì đó...gì đó sai về...

'Chết tiệt, sao khó suy nghĩ về mấy việc này vậy?!'

Có gì đó sai về quả trái cây? Tại sao lại...

'Khoan đã, đây là tại sao mình hét Nephis? Cô ta đã phá thỏa thuận...thỏa thuận đó là gì?'

Sunny đang trên ngưỡng cửa để có thể nhớ lại thứ gì đó rất quan trọng. Cậu cảm giác giống như chỉ cần kéo sợi chỉ, và cả sự thật sẽ hé lộ...

Việc gì đó rất tồi tệ sẽ xảy ra nếu cậu thất bại...

Nhưng rồi, Sunny bị phân tâm.

Có gì đó bất ngờ xảy ra, một thứ bắt lấy toàn bộ sự chú ý của cậu.

Ngay tức thì, cậu quên mất về vấn đề của trái của Cây Hồn.

Vì vào lúc đó, Ma Pháp đang nói vào tai cậu:

[Bóng của bạn trở nên mạnh hơn.]

'G-gì?'

Cậu chớp mắt, rồi nhìn về quả trái cây ngon lành trong tay. Ma Pháp thông báo tăng sức mạnh ngay sau khi Sunny nuốt ngụm thứ ba.

Giật mình, cậu ngẩng đầu và nhìn Nephis.

Ngôi Sao Thay Đổi cũng đang nhìn chăm chú vào quả trái cây với biểu hiện kì lạ. Nhận thấy ánh mắt của cậu, cô nhìn lên.

Sunny liếm môi.

"Cô có..."

Cùng lúc, Nephis nói:

"Tôi vừa hấp thụ một mảnh hồn."

Không nói gì, họ quay sang Cassie.

Cô gái mù đang hăng hái ăn quả trái cây của mình. Nước đỏ chảy xuống cằm cô và nhiễu trên mặt đất.

Ngưng một lúc, cô mỉm cười.

"Thật ra thì mình nhận được từ vài miếng trước rồi."

Sunny mở to mắt. Háo hức, cậu triệu hồi kí tự và nhìn đến nơi cần.

Mảnh Bóng: [97/1000]

Cậu quả thật nhận được một mảnh!

Nhận được một mảnh bóng mà không phải mạo hiểm chiến đấu với đám quái vật nguy hiểm!

Cuối cùng, Sunny đã có thể hiểu ra tại sao Cua Ác Ma lại quan tâm đến Cây Hồn và trái cây của nó.

Đống trái cây này là một phép mầu!

Quên hết cảm giác khó chịu, cậu giơ tay lên và tham lam cắn vào quả trái cây ngon lành, mọng nước và giàu dinh dưỡng...

Đêm đó, khi mặt trời đã biến mất khỏi chân trời, và biển đen đã quay trở lại, biến Gò Mộ Tro thành một hòn đảo cô độc, ba người họ đang chuẩn bị ngủ.

Họ đã di chuyển nơi cắm trại đến giữa bộ rễ của cây đại thụ. Với năng lượng mới thu được từ quả trái cây nhiệm mầu, tất cả những lo lắng của họ như biến mất.

Không có cách di chuyển về phía tây, Nephis, Sunny và Cassie đã quyết định nghỉ lại vài ngày trước khi đưa ra quyết định.

Họ xứng đáng có một kì nghỉ ngắn.

Gò Mộ Tro là nơi hoàn hảo để hồi sức. Không có quái vật ở sa mạc xung quanh, nó đủ to để bảo vệ họ khỏi những thứ kinh dị dưới biển, và họ cũng có nhiều thức ăn nhờ vào Cây Hồn.

Hơn nữa, thức ăn đó còn giúp họ tăng sức mạnh...

Nơi nào khác có thể cho họ tăng sức mạnh mà không phải mạo hiểm?

Nếu xung quanh là địa ngục, thì nơi này quả là thiên đường.

Sunny nằm trên tấm nệm làm từ lá rơi, cảm giác thư giãn và lạc quan, lần đầu tiên trong rất lâu rồi.

Mọi thứ có vẻ đang trở nên tốt hơn.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, cậu liếc qua tán lá rộng lớn của cây đại thụ và suy nghĩ với chút tiếc nuối:

'Cua Ác Ma đã chết, nên sẽ không còn ai bảo vệ cái cây hùng vĩ này nữa. Khi chúng ta tiếp tục hành trình, nó sẽ hoàn toàn bất lực. Thật đáng tiếc...'

Tri thức của cậu đã nửa mê. Nhưng mà một ý nghĩ cuối cùng hiện ra trong đầu Sunny trước khi cậu hoàn toàn chìm vào bóng tối:

'Thật đáng tiếc khi sẽ không có ai ở đây để giúp nó...cho nó ăn...và giúp nó gieo hạt..."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.