Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh Đèn Hiệu Tử Thần

Phiên bản Dịch · 1970 chữ

Chương 68: Ánh Đèn Hiệu Tử Thần

Sunny, Nephis và Cassie ngồi trên nhánh của cây đại thụ, chờ đợi mặt trời lặn đi. Cái nhánh đủ rộng để chứa gấp đôi nhóm bọn họ, nên không phải lo lắng về việc bị phát hiện từ bên dưới. Nhưng, họ vẫn giữ yên lặng và không di chuyển, lo lắng con quái vật cứ đôi lúc lại xuất hiện ngay dưới nơi họ ấn nấp.

Tiếng bước chân của nó khiến cơ thể căng thẳng của ba người họ rùng mình.

Chưa bao giờ kể từ lúc đến Vùng Đất Lãng Quên mà Sunny lại hi vọng ban đêm đến sớm hơn. Nhưng mà mọi thứ đều có lần đầu.

Họ chỉ có thể thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch sau khi màn đêm buông xuống, nên bây giờ không thể làm gì khác ngoài chờ đợi. Ngồi tựa lưng với Nephis và Cassie, Sunny nhìn chăm chú về phía xa, cố không nghĩ về gì cả.

Quá chấp nhất về sai lầm trong quá khứ hay là những nguy cơ trong tương lai sẽ chỉ khiến cậu nhụt chí hơn. Mà cậu vốn đã không quá quyết tâm rồi.

Gặp phải một trở ngại sớm như vậy trong kế hoạch thật sự khiến Sunny chật vật. Cậu vẫn chưa thể hồi phục từ cái chết đột ngột của Tiếng Vang quý giá. Đương nhiên, là cậu biết sẵn sẽ có nhiều thứ không thể đúng theo kế hoạch... thật ra thì, cậu thậm chí còn cảnh báo hai cô gái về những yếu tố bất ngờ, và chúng cũng là lý do họ sẽ không thể dự đoán chính xác khả năng thành công.

Nhưng kể cả vậy, cậu vẫn không nghĩ sẽ mất thành viên mạnh nhất nhóm vào ngay ban đầu. Bước đầu của kế hoạch là an toàn nhất. Mọi thứ sẽ chỉ nguy hiểm hơn kể từ đây.

Sunny nhìn về phía bầu trời tối dần, chỉ hơi nhìn thấy được thông qua cành nhánh, tán lá dày đậm của cái vương miện đại thụ, và lắng nghe tiếng nước biển dâng lên. Trong ánh sáng chạng vạng, Cassie cựa quậy và khẽ nắm lấy tay cậu.

Bàn tay ấm áp của cô khiến Sunny căng thẳng, nhưng rồi, cậu nhận ra cô gái mù đang chỉ đang cố an ủi cậu, nên Sunny cho phép bản thân thư giãn.

'Ngu thật. Mình là con nít chắc? Nắm tay thì giải quyết được gì.'

Nhưng bất chấp những ý nghĩ lầu bầu, Sunny cũng phải công nhận cậu cảm thấy an tâm hơn một chút, không có chút lôgic nào.

Có lẽ họ sẽ có thể thành công.

Nếu như họ muốn...ai dám cản họ?

Màn đêm sớm buông xuống, nhấn chìm cả thế giới trong sự hắc ám vô tận.

Gò Mộ Tro trở thành một hòn đảo giữa một biển đen yên ắng. Những nhánh cây khổng lồ nhẹ nhàng đung đưa trong bóng tối, những chiếc lá đỏ rực bây giờ đã không còn phân biệt được với mặt gỗ đen. Những tán lá thầm thì xào xạc, tạo ra một âm điệu khiến người ta bình tĩnh, hoàn toàn ngược lại với tiếng sóng vỗ không ngừng luôn gợi họ nhớ về sự nguy hiểm.

Sunny thở dài, biết rằng khoảnh khắc sự thật sắp đến. Cậu khá chắc về kế hoạch của bản thân... thì chắc đến mức có thể chắc về bất cứ việc gì ở mảnh đất nguyền rủa này. Nhưng cậu cũng biết tất cả những nguy cơ và tất cả những việc có thể đi sai lầm trong kế hoạch đó.

Đến cuối cùng, thì xác suất vẫn chỉ như tung đồng xu, chỉ còn biết hi vọng kết quả không phải chống lại họ.

Cậu cảm thấy Neph di chuyển vị trí. Cô quay đầu và nhìn về phía cậu, một gương mặt bình tĩnh. Hôm nay, cái khả năng không thể giải thích nổi của cô về việc giữ bình tĩnh trong mọi tình huống, lại đặc biệt khiến cậu bực mình.

Mặc dù Ngôi Sao Thay Đổi không thể nhìn thấy gì trong bóng tối của Mảnh Hắc Ám Không Sao, nhưng cô biết cậu sẽ có thể nhận ra câu hỏi trên mặt cô.

Sunny nhắm mắt, rồi mở chúng ra và chậm rãi thở một hơi.

"Bắt đầu thôi."

Cả ba người họ di chuyển, hành động như tập dợt từ trước. Cassie cẩn thận nhích sang một bên, cho Sunny và Nephis có đủ không gian để làm việc cần thực hiện. Sunny nhẹ nhàng đặt túi rong biển giữa cậu và Neph, rồi mở nó ra.

Mỗi hành động của cậu đều từ tốn và cẩn thận.

Bên trong cái túi, hai cái hũ đựng làm từ đất sét được quấn nhiều lớp rong biển mềm mại. Những cái hũ này do chính Sunny tạo ra, và vì thế nên chúng cũng không vững chắc lắm. Dù sao thì, cậu không phải một nghệ nhân - tất cả những kiến thức về đồ gốm của cậu đều đến từ một ngày duy nhất, nghe thầy Julius nói không ngừng về tầm quan trọng của đất sét trong sự phát triển của văn minh nhân loại.

Dù vậy, cậu vẫn nhớ được căn bản.

Bên trong cái hũ là tất cả số dầu mà họ đã thu thập từ đám quái vật rết, mỗi khi số dầu tung tóe trong bình lại khiến tim Sunny khựng lại. Một con quái vật rết có hai cái túi bên trong người nó, mỗi túi chứa một loại dầu khác nhau. Khi trộn lại, hai hóa chất sẽ tạo ra một loại dầu với sức ăn mòn phi thường và chết chóc, có thể ăn xuyên cái mai đám cua ăn xác chỉ trong vài giây.

Nó cũng vô cùng bắt lửa.

Hai cái hũ đựng hai thành phần của dầu rết. Nếu chúng vỡ trong lúc họ chạy lại cây đại thụ, và hai thứ dầu bị trộn lại với nhau...thì, có lý do tại sao cái túi xách được giao cho Nephis bảo quản, còn Sunny thì cõng Cassie mặc dù thể chất cậu là yếu hơn giữa cả hai.

Đống dầu rết này là điểm nhấn của kế hoạch của cậu.

Đặt hai cái hũ đất sét lên nhánh cây, Sunny lấy ra thứ cuối cùng từ túi xách. Một cây đuốc do cậu chế từ xương và... ừ lại là rong biển. Thông thường, những cây đuốc được làm từ gỗ, nhưng mà ở Vùng Đất Lãng Quên, xương sọ dễ tìm hơn nhiều so với gỗ.

Trong bóng tối, cậu tìm thấy bàn tay mát lạnh của Nephis, cậu cầm lấy nó rồi đặt cây đuốc vào lòng bàn tay của cô.

Vào lúc này, Sunny không thể kiềm được mà nhớ lại những lần khác mà bàn tay Ngôi Sao Thay Đổi đã chạm vào cậu. Lần đầu tiên là khi cậu đang hấp hối, lồng ngực bị cái lưỡi hái xương của con cua bách trưởng đập nát. Lần còn lại là lúc cậu đưa cô bộ Giáp Quân Đoàn Ánh Sao và biết đến Khiếm Khuyết tàn nhẫn của cô.

Cả hai ngày đều rất đáng nhớ, mặc dù mỗi ngày có lý do riêng.

Cậu có cảm giác rằng ngày hôm nay cũng sẽ mãi in sâu vào tâm trí cậu...nếu họ sống đến ngày mai.

Sunny hít một hơi thật sâu.

"Sẵn sàng rồi."

Nephis gật đầu và đứng dậy. Đứng cao, cô nắm lấy ngọn đuốc và nhắm mắt lại, giống như đang cầu nguyện. Mặc bộ giáp trắng, với làn tóc bạc tung bay trong gió, trông cô xinh đẹp và trang nhã như một thiên thần.

Rồi, ánh sáng tỏa sáng bên dưới mí mắt cô. Giây kế tiếp, một ngọn lửa cháy bừng từ lòng bàn tay, thắp sáng ngọn đuốc. Ngôi Sao Thay Đổi mở mắt, dập tắt ánh sáng bên trong chúng, và giơ ngọn đuốc cao quá đầu.

Trong mảnh không gian không có ánh sáng này, một ngọn lửa lẻ loi nhìn giống như một ngôi sao trong vùng biển đen tối.

Cùng lúc, Sunny đi đến mép của nhánh cây, hít sâu... rồi la lên thật to.

"NÀY, THẰNG CHÓ! CÓ NGON LẠI ĐÂY CHƠI TAO!"

Rồi, địa ngục mở ra.

Bị ánh lửa bất ngờ và tiếng hét phỉ báng của Sunny thu hút, Cua Ác Ma xuất hiện từ bóng tối trong một cơn bão phẫn nộ. Những cái chân to như cột nhà của hắn xé qua lớp cát tro, khiến những đám mây bụi bay lên không trung. Đôi mắt đỏ ngay lập tức tập trung về phía tên nhân loại đang la hét, khiến chân Sunny bủn rủn.

"Đúng vậy, ở ngay đây, đồ chết tiệt! Ngon thì nhào vô, đồ tôm luộc quá cỡ! Đây là đảo của tao!" Cậu hết lên, cố giả vờ bản thân đang không sợ chết khiếp.

Con ác ma lao về phía cậu. Hắn khổng lồ to như một tòa nhà, nhưng lưỡi hái của hắn vẫn không đủ cao để chạm đến nhánh cây của đại thụ. Nên, trong lúc này, Sunny vẫn còn an toàn.

Cậu khá chắc là việc này sẽ không tiếp diễn quá lâu, nhưng mà sẽ câu đủ thời gian để kế hoạch chín muồi.

Nếu cậu không hụt...

Ngay lúc Cua Ác Ma sắp sửa xuất hiện ngay bên dưới nhánh cây mà Sunny đang đứng, cậu hít một hơi sâu, nhắm, và ném cả hai cái hũ xuống đất.

Sinh vật phản xạ với tốc độ tia chớp, cắt cả hai cái hũ bằng cặp lưỡi hái kinh khủng. Nhưng mà, không có ích gì: nước dầu bên trong đổ xuống như mưa lên người con cua, theo sau là những mảnh đất sét vỡ vụn.

Thậm chí việc cắt cái hũ chỉ làm bề mặt va chạm trở nên to hơn, cả người con ác ma đã bị một lớp chất lỏng phủ lấy.

Hai thành phần trộn lại với nhau, tạo ra một thứ dầu ăn mòn chết người, cố đốt vào bộ giáp bóng lưỡng của nó. Sunny nín thở.

...Nhưng mà, dầu của đám rết, thứ vốn có thể hủy diệt bộ giáp chitin cứng cáp của đám ăn xác và bách trưởng, lại hoàn toàn vô dụng trước thứ kim loại kì lạ bao phủ cơ thể Cua Ác Ma. Thậm chí còn không để lại một vết trầy trên đó.

Gương mặt Sunny tối lại.

'Đúng là...'

Nephis yên lặng xuất hiện cạnh cậu, giơ tay lên.

'...y hệt dự đoán.'

May mắn là Sunny vốn đã không đặt cược vào khả năng ăn mòn của loại dầu đó.

Cậu cần đặc tính còn lại của nó.

Bắt lửa.

Nghe theo âm thanh ầm ĩ từ con quái vật khổng lồ, Nephis di chuyển và ném ngọn đuốc với một cú vung tay thật mạnh. Xoay giữa không trung, ngọn đuốc bay qua không khí như một ngôi sao băng và đáp ngay giữa cái mai con ác ma.

...Giây kế tiếp, sinh vật khổng lồ bị ngọn lửa nuốt chửng.

Sunny không thật sự cho rằng ngọn lửa sẽ gây tổn thưởng cho con ác ma. Cậu chắc rằng con vật khổng lồ này sẽ có thể chống lại nhiệt độ kiểu đó.

Nhưng bây giờ, bị một lớp dầu cháy rừng rực phủ lấy, Cua Ác Ma tỏa sáng giữa đêm tăm tối của Vùng Đất Lãng Quên.

Nó đã trở thành một ngọn lửa báo hiệu, kêu gọi tất cả những con quái vật từ biển đen nguyền rủa này từ dưới đáy sâu.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.