Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị Khách

Phiên bản Dịch · 2050 chữ

Chương 69: Vị Khách

Con ác ma khổng lồ bị ngọn lửa nuốt chửng, tỏa sáng như một ngọn đèn báo hiệu trong màn đêm đói khát. Bộ giáp sáng bóng của nó phản chiếu ánh sáng, khiến những tia sáng phản xạ đi khắp mọi hướng. Những giọt dầu bắt lửa nhiễu xuống mặt đất, cháy lên mỗi khi chúng chạm lớp cát tro.

Trong một giây, có vẻ như thời gian dừng lại. Sunny nhìn chằm chằm vào ngọn lửa sáng rực, mắt cậu mở rộng, suýt không thể tin nổi họ đã thật sự thực hiện được việc điên cuồng này. Nephis đứng hình bên cạnh cậu, tay cô vẫn vươn ra trong tư thế ném.

Nhưng họ thật sự đã làm được, đã thực hiện được bước tiếp theo trong kế hoạch. Sunny chưa bao giờ nghiêm túc cân nhắc về việc chiến đấu đàng hoàng với con Cua Ác Ma... nếu như một trận chiến giữa một cỗ máy giết chóc khổng lồ và ba nhân loại bất lực có thể xem là đàng hoàng. Nhưng mà, kém về mặt sức mạnh không đồng nghĩa với việc họ không thể giết con sinh vật độc ác kia.

Họ chỉ cần phải khôn ngoan hơn nó. Ví dụ, họ có thể tìm thứ gì đó mạnh hơn để làm công việc bẩn thỉu thay cho bản thân...

Đó là tại sao cậu lên kế hoạch lẻn đến Gò Mộ Tro, đợi màn đêm buông xuống, thiêu cháy tên khổng lồ và đợi xem hắn bị những con quái vật khủng khiếp của nước biển xé xác.

Và giờ thì họ đã biến một nửa kế hoạch thành hiện thực.

Đương nhiên, phần nguy hiểm nhất vẫn chưa đến - họ vẫn phải sống sót sự tấn công từ những sinh vật của biển đen. Và trước đó...

Cua Ác Ma rống lên giận dữ, khiến Sunny cảm thấy tai cậu muốn đổ máu. Tiếng rầm nghe như một đống âm thanh kim loại bị xé nát, điếc cả tai. Đôi mắt đỏ của nó cháy lên như xuyên qua cả ngọn lửa thật sự, đâm xuyên vào tên nhân loại trẻ tuổi với một sát ý căm ghét đậm đặc.

...Trước đó, họ phải sống đến khi đám thủy quái xuất hiện.

Con ác ma điên tiết muốn tắm máu họ, và không ai biết được sẽ mất bao lâu để đám thủy quái xuất hiện trên Gò Mộ Tro. Sunny đã lo lắng con Cua Ác Ma sẽ có thể thực hiện những đòn tấn công tầm xa. Nếu không thì có lẽ nó sẽ leo lên cây để bắt họ, hoặc là nó có thể giết họ bằng cách mà cậu còn chưa cân nhắc đến. Trong trường hợp tồi tệ nhất, họ sẽ phải chịu đựng cơn thịnh nộ của nó trong một lúc không ngắn.

Nhìn về ánh mắt căm ghét của tên khổng lồ, cậu cảm nhận được sinh vật kia đang suy nghĩ tương tự. Khi con ác ma liếc về phía thân cây đen tuyền, tim của Sunny khựng lại vài nhịp.

Nhưng mà, cuối cùng thì lý trí đã chiến thắng cơn thịnh nộ bên trong đầu con Cua Ác Ma. Thay vì lãng phí thời gian cố bắt ba nhân loại nhỏ bé, hắn bỗng nhiên lăn trên mặt đất, hi vọng có thể dùng cát để dập tắt ngọn lửa bùng cháy trên mai nó.

Cả hòn đảo rung chuyển, suýt chút nữa khiến Sunny ngã khỏi nhánh cây.

'Chết tiệt.'

Tại sao thằng khốn này lại thông minh vậy chứ?

Trong một lúc, Sunny đã nghĩ có thể con ác ma sẽ thật sự dập tắt ngọn lửa trước khi những cư dân biển sâu phát hiện ra hắn.

Nhưng cậu không cần phải lo lắng.

Đột nhiên, Nephis quay đầu về phía mặt biển tăm tối. Gương mặt cô hơi tái đi. Sunny phản ứng chậm một giây, nhưng cũng gần như tức thì, cậu cảm giác một sự thay đổi kì lạ ở thế giới xung quanh họ.

Khó mà diễn tả thành lời. Tiếng lá xào xạc bỗng dưng nghe yên lặng hơn, tiếng sóng vỗ lên bờ cát tro của hòn đảo nghe lớn hơn. Giống như có một thứ áp lực vô hình đã phủ xuống thế giới, khiến mọi thứ hơi khác đi một chút.

Rồi, không khí trở nên lạnh hơn, và một màn sương mù dày đặc hiện lên trên mặt biển đen tối.

Cua Ác Ma cũng đã nhân ra sự thay đổi đó. Hắn ngừng việc dập lửa và đứng dậy từ mặt cát, lớp dầu vẫn cháy không ngừng trên bộ mai. Không để ý đến việc đó nữa, con ác ma quay về phía biển, một sự từ bỏ u ám tỏa ra từ tư thế của nó.

Nhưng nó nhanh chóng bị thay thế bởi một sự quyết tâm đen tối và một cơn khát máu điên cuồng.

Lớp sương mù di chuyển chậm chạp, bò lên hòn đảo. Sunny cảm thấy sống lưng cậu run rẩy, nhận ra nó đang di chuyển ngược chiều gió. Tiếng sóng bây giờ đã bị át đi và thay đổi, ít đến mức gần như không thể phát hiện ra.

Và ở đó, bên trong sương mù, có thứ gì đó di chuyển. Cậu suýt chút nữa có thể nhìn ra hình dạng của nó.

Đó là...đó là...

Đột nhiên, bàn tay nhỏ bé của Cassie che lấy mắt cậu. Giọng nói cô run rẩy và căng thẳng, cô thì thầm:

"Đừng có nhìn. Cho dù có chuyện gì xảy ra, đừng có mở mắt."

Sunny đứng hình, ngoan ngoãn nhắm chặt mắt. Một cảm giác sợ hãi lạnh ngắt quấn lấy trái tim cậu. Cậu chưa từng nghe giọng nói cô gái mù như thế này, ngay cả khi cô nhớ lại những hình ảnh tiên tri kinh khủng kia.

Cassie từ từ rút tay lại. Nhắm mắt, cậu chỉ có thể dựa vào thính giác...

Ít nhất cậu cho rằng vậy đến khi làn sương lạnh chạm vào da cậu. Rồi trong sự yên lặng đè nén, cậu lại nghe thấy giọng nói của Cassie.

Chỉ là lần này, nó nghe biến dạng và đến từ sai hướng.

"Đừng có nhìn...đừng có nhìn...đừng có nhìn..."

Sunny nuốt một ngụm, cảm thấy tóc gáy dựng đứng lên. Âm thanh bị biến dạng của cô gái mù vang vọng trong sương mù, bao vây cậu từ mọi hướng. Thay vì trở dần trở nên khẽ hơn, nó lại ngày càng lớn tiếng, đan xen lẫn nhau.

"Đừng có nhìn, đừng có nhìn, đừng có nhìn, đừng có nhìn!"

Rồi, nó lại càng ồn hơn và biến thành một loạt tiếng hét, như một cơn sóng đánh vào Sunny, nghe không giống âm thanh mà nhân loại có thể phát ra:

"ĐỪNG CÓ NHÌN ĐỪNG CÓ NHÌN ĐỪNG CÓ NHÌN ĐỪNG!!"

Sunny tê liệt, bị những tiếng hét không thuộc về nhân loại làm choáng váng. Tất cả những gì cậu có thể làm là giữ đầu gối mình không quỵ xuống. Và rồi, khi mà sự kiên cường của cậu sắp bị phá vỡ...

Mọi thứ đột ngột dừng lại. Sự yên lặng đột xuất bao phủ thế giới, khiến cậu thở phào nhẹ nhõm. Đã kết thúc.

Vài giây sau, Cassie thì thầm vào tai cậu:

"Mở mắt đi."

Sau khi nghe âm thanh trong trẻo đó, Sunny định làm theo lời cô...

Rồi cậu dừng lại.

Giọng nói của cô không hề đáng sợ, không hề biến dạng. Nó vẫn như thường lệ, ngọt ngào và nhịp nhàng. Nó đến từ đúng hướng. Nhưng...nhưng có gì đó sai lệch.

'C-cái gì...'

Cậu ngưng ở đó, giữ mắt nhắm chặt.

Tại sao nó lại bình tĩnh đến vậy? Tại sao cậu không hề cảm thấy sự ấm áp của hơi thở cô khi cô nghiêng lại gần để thì thầm?

Và làm sao... làm sao cô có thể nghiêng đến... nếu như cậu cao hơn?

Sunny hóa đá, sợ đến không dám thở ra. Giọng nói rõ ràng, quen thuộc của Cassie lại vang lên:

"Mở mắt đi...mở..."

Rồi, cách chỉ vài centimet, nó bùng nổ với sự uy nghiêm lạnh lùng, độc ác:

"MỞ MẮT RA!"

Mắt cậu nhắm chặt.

Một giây trôi qua, rồi lại một giây, rồi thêm giây nữa. Mỗi giây dài như vô tận. Sunny run rẩy, gần như có thể cảm thấy cơ thể già đi. Cuối cùng, giọng nói quay lai. Nhưng lần này, nó có vẻ xa hơn, đang rút đi.

"Cho dù...cho dù..."

Không lâu sau đó, cậu lại có thể nghe tiếng lá xào xạc và tiếng sóng vỗ. Cậu cũng có thể nghe thấy tiếng thở dốc của Cassie và Neph ở cạnh. Có vẻ như họ cũng bị cái thứ bắt chước khủng khiếp kia tấn công.

Và cả...

Ở đâu đó bên dưới họ, con Cua Ăn Xác rống lên và đánh hai cái lưỡi hái vào nhau. Tiếng vang ồn ào giữa thép và thép vang lên bên dưới cây đại thụ, một làn sóng âm thanh bay ra mọi hướng. Làn sóng này có vẻ đẩy lùi màn sương mù phi tự nhiên, tạo ra một phạm vi quả cầu không khí trong sạch.

Sunny vẫn nhắm chặt mắt.

Kế tiếp, cả hòn đảo run rẩy trong lúc con ác ma va chạm với sự kinh khủng không rõ ẩn núp trong làn sương mù. Một thứ gì đó vỡ nát phát ra một âm thanh điếc tai, và mặt đất lại rung chuyển, khiến những nhánh cây đại thụ đung đưa.

Tay cậu run rẩy, Sunny vươn chúng ra và nắm lấy hai người đồng đội, kéo họ lại gần hơn. Ôm lấy lẫn nhau, cả ba lắng nghe âm thanh của trận ác chiến và chờ đợi.

Một khoảng thời gian vô tận sau, trận chiến giữa Cua Ác Ma và vị khách từ đáy biển sâu đã chấm dứt. Sự yên lặng lại lần nữa quay lại Gò Mộ Tro.

Sunny đã quên mất thời gian từ lâu và đã không còn phản ứng với những sự rung chuyển từ thân cây mỗi khi đám quái vật chạm trán. Sự yên ắng bất chợt như khởi động lại cậu. Hơi rùng mình, cậu quay đầu và lắng nghe, cố phân biệt các âm thanh để đoán việc gì đang xảy ra.

Trong hậu quả yên ắng của trận ác chiến, Nephis chần chừ rồi nói bằng giọng khàn khàn:

"Chúng ta có thể mở mắt rồi."

Sunny do dự một lúc rồi mới làm theo lời khuyên của cô. Cậu mở mắt và chớp mắt vài lần, thị giác dần dần quay lại.

Ánh sáng ban mai yếu ớt hơi len lỏi từ phía đông, bao bọc lấy hòn đảo trong ánh sáng mờ nhạt. Dưới họ, bề mặt của hòn đảo là một mảng lộn xộn, gần như không thể nhận ra được. Giống như Gò Mộ Tro đã bị đạn đạo oanh tạc nhiều lần.

Và trên bề mặt đó...

'Chết tiệt!'

Con Cua Ác Ma chậm chạp lê lết quay lại từ phía mép đảo, để lại một dòng máu xanh dưới chân. Hắn bị thương nặng nề và trong tình trạng tồi tệ, mất vài cái chi và những vết nứt như mạng nhện bao phủ bộ giáp vốn hoàn mỹ của hắn.

Hai cái tay đã mất, chỉ còn lại một cái lưỡi hái và một cái càng. Đa phần những cái chân sau đã bị cắt đứt hoặc bị đánh gãy, khiến tên khổng lồ đi với tư thế kì lạ, bất ổn.

Nhưng mà, hắn vẫn còn sống. Hơn nữa, những bộ giáp che những nội tạng trọng yếu vẫn không bị thương nghiêm trọng, cái vỏ kim loại vẫn mạnh mẽ và bất khả xâm phạm.

Sunny nắm chặt tay và liếc về phía Neph, gương mặt cậu tối sầm.

"Chúng...chúng ta làm gì bây giờ?"

Ngôi Sao Thay Đổi nhìn xuống, có một ánh sáng lạnh lùng trong đôi mắt xám bình tĩnh.

Vươn tay về một bên, cô triệu hồi thanh kiếm và nói:

"Kết liễu nó."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.