Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm Quen Lẫn Nhau

Phiên bản Dịch · 2074 chữ

Chương 37: Làm Quen Lẫn Nhau

Sunny dần cảm thấy thích việc trò chuyện trong bóng tối. Không có gánh nặng của ánh sáng, người ta có vẻ thư giãn và chân thành hơn. Nó khiến cậu nhớ lại những đợt cúp điện thường xuyên xảy ra khi cậu còn bé. Gia đình cậu không thể làm gì khác ngoài ngồi lại với nhau và bỏ ra vài tiếng đồng hồ không làm gì khác ngoài nói chuyện.

Bây giờ, những canh giờ trong bóng tối đó đã trở thành những kí niệm quý giá của cậu.

Cậu ngồi im một lúc rồi nói:

"Vì chúng ta sẽ phải dựa dẫm vào lẫn nhau, hay là mọi người chia sẻ kĩ năng và Ký Ức của mỗi người đi?"

Đây là một ý tưởng hợp lý. Nếu như họ phải sát cánh bên nhau thì biết điểm mạnh của đồng đội là rất quan trọng. Nhưng mà, cậu vẫn nhận ra Nephis đã liếc về phía cậu với gương mặt cảnh giác.

"Tôi bắt đầu vậy," Sunny nói, vừa để cho thấy sự chân thành vừa để có thể tiết lộ thông tin về bản thân trong kiểm soát của mình.

Nếu chủ động nói ra, thì cậu vẫn phải nói sự thật, nhưng mà sự thật nào nói và không nói là do cậu quyết định. Nếu như họ hỏi và cậu phải trả lời, thì vấn đề sẽ trở nên khó đoán hơn.

"Thuộc tính của tôi khiến tôi thân thuộc với những cái bóng. Tôi cũng có chút sự thân thuộc với thần thánh. Cuối cùng, tôi thường sẽ gặp những hoàn cảnh hiếm gặp."

Cassie cẩn thận lắng nghe, rồi cúi đầu, có vẻ xấu hổ.

"Ừm...cậu ấy nói thật. Không phải bọn mình nghi ngờ cậu!"

'Tại sao lại không? Nói cho mà biết, tôi bỏ ra không ít thời gian để xây dựng danh tiếng một thằng nói dối không chớp mắt!'

Sunny hắng giọng và mỉm cười, cố giấu sự lo lắng:

"Vậy sao? Thật là tốt. Nhưng...sao cô lại chắc chắn tôi đang nói thật?"

Cô gái mù cựa quậy.

"Ồ! Đó là vì Kĩ Năng của mình. Mình có thể nhìn thấy Thuộc Tính của người khác. Đôi khi, mình còn nhận được những, ừm, "hình ảnh". Chúng có thể là về tương lai hoặc là từ quá khứ. Ít nhất là mình nghĩ vậy... mình mới chỉ thấy được vài lần thôi."

Sunny nuốt một ngụm rồi thả lỏng.

'Vậy ra cô ta là một dạng tiên tri. May mắn là cô ấy bị giới hạn với Thuộc Tính... nếu không thì mình gặp rắc rối rồi. Nhưng mà vẫn phải cẩn thận quanh cô ta.'

Cuối cùng cậu cũng biết được tại sao cô gái lại biết ngày sinh nhật của cậu. Bây giờ câu hỏi là cô ta đã nhìn thấy nó trong quá khứ hay là tương lai. Vì nếu là cái sau, thì cậu có thể đặt giả thiết bản thân sẽ an toàn cho ít nhất một năm nữa để có thể ăn thêm một cái sinh nhật?

Hoặc là biết về tương lai sẽ ảnh hưởng và thay đổi nó? Ví dụ, sau khi biết được mình sẽ sống sót, Sunny sẽ theo bản năng thả lỏng và hạ cảnh giác. Rồi điểm đó dẫn đến cái chết của cậu. Có vẻ hợp lý nhỉ? Đây là với giả thuyết tương lai có thể thay đổi được. Nhưng có lẽ giả thuyết đó không đúng ngay từ đầu? Vậy thì...

Cảm thấy đau đầu, Sunny quyết định tạm thời ngừng dòng suy nghĩ này. Thay vào đó, cậu che đậy hết những ý nghĩ lộn xộn đó và nói bằng giọng nói thân thiện nhất của mình:

"Một Kĩ Năng rất tốt. Nhắc đến Kĩ Năng thì, mọi người cũng đã thấy của tôi rồi. Cái bóng của tôi có thể tự do di chuyển và dò xét. Nó không thể ảnh hưởng đến thế giới vật chất, nhưng bọn tôi có thể chia sẻ thị giác và thính giác. Bằng cách đó, tôi có thể dò những mối nguy hiểm trước khi phải đụng độ chúng. Cái bóng rất nhanh và kín đáo: nó có thể đi bất cứ đâu và gần như không thể bị phát hiện. À, với lại tôi có thể nhìn trong bóng tối."

Cậu mỉm cười, thầm đoán hai cô gái sẽ hiểu được và trân trọng lợi thế mà Do Thám Bóng mang lại. Nhưng mà, phản ứng của họ lại hơi kì lạ: Nephis chậm rãi quay đầu về phía cậu, còn Cassie thì trở nên tái nhợt hơn một chút và giơ tay lên che ngực.

"Ừm... Sao chứ?"

Nephis cau mày và nói với giọng điệu thẳng băng:

"Cậu đã từng dùng Kĩ Năng đó ở Học Viện?"

Sunny chớp mắt.

'Hỏi gì kì cục vậy!'

"Ở Học Viện? Có chứ, đương nhiên rồi. Tại sao?"

Ôi đúng rồi... họ nghĩ mình là thằng biến thái...

Bỏ mẹ!

Trước khi hai cô gái kịp nói gì, cậu vội vã giơ tay và bắn liên thanh:

"Nhưng mà tôi chưa từng dùng nó để làm gì bậy bạ cả! Hai người phải tin tôi!"

May mắn là, đây là sự thật. Nhưng mà, cả Nephis lẫn Cassie đều có vẻ nghi ngờ. Sunny nghiến răng.

"Tôi có nhiều thứ quan trọng hơn là...là cái thứ mà hai người đang nghĩ! Tôi bỏ ra mọi tiếng đồng hồ ngoài giấc ngủ để học cách sinh tồn!"

Nephis giương mày.

"Tôi chưa từng thấy cậu trong lớp... dù chỉ một lần."

Sunny bật cười.

"Đương nhiên là không rồi. Trong lúc cậu bận rộn đá đít những người Ngủ khác, tôi đã học Sinh Tồn Hoang Dã."

Đến lượt Ngôi Sao Thay Đổi chớp mắt.

"Sinh tồn... gì cơ? Có lớp như vậy hả?"

Cassie cũng thắc mắc y hệt.

"Đúng vậy. Có lẽ lớp học đó không khiến mọi người để ý, nhưng mà một đứa trẻ ngoại ô như tôi, người chưa từng đến trường hay có ai dạy kèm, thì việc học cách sinh tồn trong hoang dã là khác biệt giữa sống và chết. Nếu không có nó, thì tôi đã chết chìm ngay từ lúc chúng ta bị đưa đến thế giới Mộng Ảo."

Một trường hợp hiếm thấy, Nephis có vẻ bối rối. Cô ta vặn vặn cổ tay và nhìn về đăm chiêu về phía cậu.

"Ra là vậy. Tôi không biết."

Sunny nhăn mặt và cố không cho độc tố thấm vào giọng nói. Khi lên tiếng, giọng của cậu vẫn nhẹ nhàng và thân thiện.

"Không sao. Người với địa vị như cậu không biết là rất bình thường..."

Khi cậu nhắc đến địa vị, một nụ cười kì lạ hiện lên mặt Ngôi Sao Thay Đổi. Nhưng cô cũng không trả lời.

Sunny tiếp tục:

"Dù sao thì đó là Kĩ Năng của tôi. Còn Ký Ức, tôi có ba cái. Một là bộ giáp, hai là kiếm, và cuối cùng là một cái chuông ồn ào."

Giờ đến lượt họ chia sẻ. Sau khi im lặng một lúc, Nephis lên tiếng:

"Thuộc Tính của tôi thiên về ánh sáng và lửa, và cũng có liên kết mạnh với thần thánh. Tôi có hai Ký Ức: sợi dây..."

Trong lúc cô ấy nói, Sunny quan sát Cassie, cố đọc biểu hiện của cô ta. Từ những gì cậu thấy, có vẻ như Nephis đang nói thật - nhưng mà cũng không phải toàn bộ sự thật. Và theo cách mà cô gái mù cố gắng che giấu cảm xúc thật, thì bí mật mà Ngôi Sao Thay Đổi che giấu về Thuộc Tính của mình là không hề nhỏ nhặt.

'Thú vị.'

"... và một thanh kiếm. Sợi dây rất bền bỉ và có thể thay độ dài. Thanh kiếm sắc bén và có thể bảo vệ người dùng khỏi những đòn tấn công linh hồn, ở mức độ nhất định. Kĩ Năng của tôi... có thể dùng để chữa trị."

Sunny không bỏ qua cách miêu tả cuối cùng đó. "Có thể dùng để chữa trị"... có nghĩa là mục đích chính của nó là gì khác? Cậu khá chắc là Nephis sẽ không lộ ra tất cả quân bài của mình, cũng như cậu. Nhưng mà, khả năng chữa trị là cực kì hiếm thấy. Có một kĩ năng có thể chữa trị, mà lại còn không chỉ vậy - đơn giản là chưa từng nghe nói đến.

Nhưng mà dù gì thì cô ta cũng là Ngôi Sao Thay Đổi - một trong những người ít ỏi trong lịch sử nhận được Tên Thật ở Ác Mộng Đầu Tiên. Nếu Sunny tự đánh giá Kĩ Năng Phân Loại của mình, thì không gì là bất khả thi cả.

'Không biết cấp bậc Phân Loại cô ta là gì.'

Bên ngoài thì cậu giả vờ kích động.

"Cô là một Healer? Tuyệt thật! Có một Healer trong nhóm đúng là vận may khó gặp!"

Cassie gật đầu mỉm cười.

"Neph còn là một chiến binh tuyệt vời nữa! Cậu phải thấy cách mà cô ấy xử lý đám ăn xác. Ừm thì... mình không nhìn thấy. Nhưng mà nghe rất đáng sợ."

Sunny không cần ai nói cậu biết sự đáng sợ của chiến binh Nephis. Cậu đã tận mắt chứng kiến. Giống vậy. Ừ thì đó là mắt của bóng cậu. Ừm... nó có tính là mắt không nhỉ?

Cùng lúc, Cassie thở dài.

"Lượt mình? Ừm... Thuộc Tính của mình không có gì đặc biệt. Mình đoán là khả năng của mình liên quan đến tiên tri và số mệnh. Kĩ Năng của mình thì ban nãy đã nói rồi. Không hữu ích lắm. Về Ký Ức, mình có ba cái: cái bình, cái trượng gỗ và bộ áo này. Mọi người đã biết về cái bình. Cây trượng có thể tạo gió. Cái áo giáp (T/N: gọi là giáp nhưng bề ngoài chỉ là áo bình thường, giống cái áo choàng của Sunny, cũng được tính là áo giáp nhưng nhìn giống vải) thì thật ra là cấp bậc Thức Tỉnh... ừm, Neph đã đưa nó cho mình khi bọn mình gặp. Có ma pháp bảo vệ rất mạnh mẽ."

'Vậy là... không chỉ gánh lấy Cassie, cô ta còn cho cô ấy bộ quần áo duy nhất của mình? Một bộ giáp cấp bậc Thức Tỉnh nữa chứ? Cái...cái quái gì trong đầu cô ta vậy chứ?'

Cô gái mù quay đi, im lặng một lúc rồi nói tiếp:

"Trước đây... mình đã từng dùng kiếm khá tốt. Bây giờ mình không thật sự chiến đấu được nữa."

Hai câu cuối rõ ràng là vì Khiếm Khuyết của cô ta. Sunny và Nephis thì đều chọn giữ bí mật. Mặc dù biết Khiếm Khuyết của đồng đội cũng rất quan trọng trong việc hợp tác và hỗ trợ lẫn nhau, nhưng chia sẻ thông tin như thế đòi hỏi sự tin tưởng rất cao.

Ngay lúc này, giữa họ không có sự tin tưởng đó. Và kể cả nếu như có đi nữa, thì Sunny không hề có ý định chia sẻ Khiếm Khuyết của mình với bất cứ ai. Nephis cũng có vẻ có rất nhiều bí mật.

Sau một lúc, cậu nói:

"Tốt. Vậy là tốt. Tôi nghĩ là chúng ta có đủ khả năng sinh tồn, với điều kiện dùng chúng hợp lý. Chắc là đến lúc phải ngủ rồi?"

Trong bóng tối, Nephis nghiêng đầu, nghe lời cậu nói với ánh mắt xa xăm.

"Được. Tôi...sẽ canh giấc đầu."

Sunny quyết định chứng minh sự hữu dụng của bản thân và đáp lời:

"Thật ra thì, cái bóng của tôi không cần ngủ. Nó có thể đánh thức chúng ta nếu có gì xảy ra."

Ngôi Sao Thay Đổi chậm rãi nở nụ cười."

"Tôi sẽ canh giấc đầu."

Cảm nhận được sự lạnh lùng trong giọng nói đó, Sunny thở dài nhún vai.

'Tùy cô. Cô canh cái gì chứ? Có thấy gì không hả! Sao cũng được. Đừng có đổ lỗi cho tôi nếu cả đám bị thứ gì đó khổng lồ làm thịt giữa đêm...'

Rồi bỗng dưng cậu rùng mình.

'Khoan đã... vừa rồi không phải là dấu hiệu tử vong phải không? Đương nhiên không rồi. Không thể nào...'

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.