Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lửa Trại

Phiên bản Dịch · 1874 chữ

Chương 36: Lửa Trại

Quãng đường còn lại đến ngọn đồi cao không mất họ quá nhiều thời gian. Nephis đi trước dẫn đường, rẽ đúng nơi đúng lúc, nên họ không phải dò xét mê cung và lui lại mỗi khi gặp ngõ cụt. Thêm vào đó, họ không chạm trán con cua nào cả.

Thực tế, họ còn có thể đi nhanh hơn nữa nếu không có Cassia, chậm rãi bước đi kể cả với sự giúp đỡ của cậy gậy. Được dẫn bởi sợi dây vàng, cô cẩn thận dò xét mặt đất trước khi bước từng bước. Con đường trong rừng san hô này gồ ghề, không hề thích hợp cho việc đi lại của một người mù.

Sunny không nói gì nhiều, đôi lúc nhìn về cặp đôi kì lạ này với ánh mắt khó tin. Dù nhìn từ bất cứ góc độ nào, thì Cassia cũng là một gánh nặng. Có lẽ rất tuyệt tình, nhưng ở thế giới Mộng Ảo tàn nhẫn này, lòng tốt bụng đặt sai nơi thường sẽ dẫn đến cái chết.

Trước khi gặp và quan sát hai cô gái, cậu đã nuôi một hi vọng rằng cái Khiếm Khuyết tồi tệ của Cassia đang che đậy một Phân Loại mạnh mẽ bất ngờ. Nhưng từ những gì cậu thấy được, tình huống không phải vậy. Nếu cô ấy còn không thể đi lại bình thường, thì thứ sức mạnh được che giấu là gì chứ? Không gì có thể vượt qua sự thật phũ phàng là cô gái mù không thể tự bảo vệ bản thân, và vì thế cô sẽ chỉ kéo lưng đồng đội.

Và đồng đội kia hoặc là ngu ngốc hoặc là chán sống mới để việc đó xảy ra. Nên... Nephis rơi vào trường hợp nào? Vì một lý do chính cậu cũng không biết, Sunny cho rằng cô không thuộc vào cả hai.

Hoàng hôn đã tiếp cận khi họ đến ngọn đồi. Sau khi leo lên đồi và đến trụ san hô khổng lồ, Nephis hủy và triệu hồi lại sợi dây. Bằng cách này, sợi dây tự cởi khỏi tay họ và hiện trên tay cô thành một cuộn dây gọn gàng.

'A. Vậy ra là Ký Ức.'

Sunny tự hỏi về những tính chất của sợi dây ma thuật đó. Trí tò mò của cậu nhanh chóng được thỏa mãn: ngay trước mắt cậu, độ dài của sợi dây tăng lên. Không lâu sau, nó đã dài gấp ba lần ban đầu.

Nephis thong thả cột hai đầu sợi dây thành hai vòng, rồi ném một cái lên không trung, chính xác quấn lấy phía trên đỉnh trụ san hô. Rồi kéo vài cái để thử độ chắc của cái neo, rồi nhanh nhẹn leo lên, rồi vẫy tay từ phía trên, ra hiệu Sunny theo sau.

Chần chừ vài giây, Sunny lại gần sợi dây rồi nắm lấy nó.

Cậu không thể không nghĩ đây là thời cơ hoàn hảo để cắt đầu cậu. Trong lúc cậu dùng cả hai tay hai chân để leo còn Nephis thì đứng trên đỉnh chờ đợi...ừm. Một hình ảnh hiện lên rõ ràng trong đầu cậu.

'Đừng có đa nghi quá!' Sunny cố khiến bản thân bình tĩnh lại.

Không phải là cậu tin tưởng đạo đức của Ngôi Sao Thay Đổi. Cậu chỉ chắc chắn một điều: Nếu Nephis thật sự muốn giết mình, thì cô ấy chẳng cần phải đợi đến cơ hội này. Bất cứ lúc nào cô ta muốn, mình đều có thể biến thành đống thịt ngay lập tức.

Ý nghĩ đó vừa khiến cậu an tâm vừa khiến cậu sợ hãi. Sunny nhanh chóng leo lên và đứng trên đỉnh san hô cùng Nephis. Rồi cậu tò mò quay lại, thắc mắc không biết Cassia sẽ leo lên bằng cách nào.

Cô gái mù hủy triệu hồi cây gậy gỗ và đi lại gần sợi dây. Rồi nắm lấy nó bằng một tay, đi theo sợi dây đến cái vòng ở đuôi và đặt một chân vào trong. Khi cô làm xong, Nephis liền nắm lấy sợi dây và bắt đầu kéo, nâng Cassia lên từng chút một đến khi cô đến trên đỉnh. Rồi Cassia chỉ việc nắm lấy tay Nephis và bước ra một bước để đến chỗ họ.

'Ha. Hiệu quả thật.'

Tảng san hô này rộng lớn hơn nhiều mỏm đá hình tròn, cái cổ của bức tượng hiệp sĩ. Nó gần giống như một hòn đảo nhỏ. Ở điểm cao nhất của cái đảo, ẩn giấu đằng sau vài ngọn san hô, hai cô gái đã dựng một cái trại nho nhỏ. Có rong biển đen được chất thành những cái giường, những miếng thịt cua đang phơi nắng cho khô, và một vòng lửa.

Sunny chỉ về phía vòng lửa.

"Hai đêm trước là hai người phải không? Tôi đã thấy ánh sáng màu cam từ phía xa."

Gương mặt Cassia tối lại.

"Đúng vậy, đó là lần đầu bọn mình đánh lửa. Nhưng đó lại là một sai lầm."

Nephis thở dài.

Sunny ngạc nhiên nhướng mày.

"Tại sao?"

Cô gái mù chạm tóc và quay đầu về phía Nephis.

"Vào ban đêm, bất cứ nguồn sáng nào đều sẽ thu hút đám quái vật. Bọn mình bị đám Cua Ăn Xác tấn công trước. Và rồi...rồi..."

Mặt cô gái tái nhợt, không dám nói tiếp. Nhưng cô cũng không cần phải nói: hình ảnh cái xúc tua khổng lồ vẫn còn mới toanh trong đầu Sunny.

Có vẻ như cậu đã may mắn khi gặp họ. Vì nếu không, cậu chắc chắn có ý định đốt lửa để nướng thịt cua.

"Ừm. Tôi hiểu rồi."

Nephis nhìn về phía bầu trời và hắng giọng.

"Bây giờ chắc không sao. Chúng ta vẫn còn chút thời gian trước khi mặt trời lặn."

Sau đó, cô bận rộn đánh lửa. Cassia chỉ đơn giản ngồi trên đống rong biển và chờ đợi. Không biết nên làm gì, Sunny hạ người xuống đất và để cơ thể mệt mỏi, bầm dập của mình nghỉ ngơi.

Sau một lúc, cậu nói:

"Tôi có thịt tươi trong túi. Hai người có nước không?"

Cassia mỉm cười.

"Có!"

Sau đó, cô vươn tay về phía cậu. Một giây sau, một cái bình thủy tinh màu xanh dương xinh đẹp hiện ra trong tay cô.

"Đây là một Ký Ức của mình. Nó luôn đầy nước."

Sunny nhận lấy bình thủy tinh và nhìn về nó hơi ghen tị.

'Nguồn nước bất tận? Ăn đứt cái chuông ầm ĩ của mình!'

"Cảm ơn."

Cậu đưa cái bình lên môi, và tham lam uống lấy uống để nguồn nước mát lạnh, ngon lành. Và đúng là cho dù cậu có uống bao nhiêu thì lượng nước trong bình vẫn không có dấu hiệu giảm xuống.

"Thật sự là vô tận sao?"

Cassia lại vuốt tóc.

"Ừm...không hẳn. Nếu cậu dốc nó xuống và để nước chảy ra, thì nó sẽ dừng sau khoảng nửa tiếng đồng hồ. Nhưng rồi nó lại đầy khá nhanh."

Lúc đó, Nephis đã đánh lửa xong. Không thèm nhìn lên, cô ta lấy cái túi xách của Sunny và mở nó ra. Ngay lập tức, mảnh hồn lăn ra. Cô gái dáng cao nhìn nó, rồi nhìn Sunny. Rồi cô ta đặt mảnh hồn vào lại bên trong rồi lấy thịt ra.

Sunny căng thẳng, chuẩn bị những câu trả lời đánh lạc hướng trong đầu. Nhưng Nephis không hỏi. Nên cậu giả vờ không có gì vừa xảy ra và tiếp tục trò chuyện với Cassia.

"Nó vẫn là một Ký Ức tuyệt vời. Kiếm nước uống không phải một việc đơn giản!"

Cassia gật đầu và mỉm cười, rất vui vì lời nói của cậu.

Không lâu sau đó, mùi thịt nướng tỏa ra trong không khí. Cùng lúc đó, mặt trời bắt đầu xuống đến đường chân trời; một âm thanh rung động ầm ĩ vang lên từ bên dưới, và dòng nước đen bắt đầu xuất hiện giữa những bức tường đỏ của mê cung san hô.

Sunny nhìn về phía đông, bầu trời đã tối đi. Rồi cậu khó chịu cựa quậy.

"Đám ăn xác có leo lên đây không?"

Nephis lật miếng thịt và gật đầu.

"Có. Nhưng...chỉ ban đêm thôi. Ban ngày, đa số bọn chúng biến mất."

Sunny cười, cậu biết tại sao ban ngày đám quái vật không xuất hiện trong mê cung.

"Đó là vì bọn chúng đều tập trung ở gần nơi mà tôi ở vài ngày qua. Bạn chắc cũng đã thấy nó rồi - một vách đá cao ở phía tây. Ừ thì, thật ra nó là một bức tượng."

Cassia mở to mắt.

"Một...một bức tượng? Nhưng nếu cậu sống sót, thì nó phải..."

"Đúng vậy, một bức tượng khổng lồ của một hiệp sĩ, cao ít nhất hai trăm mét. Nó bị mất đầu nên tôi đã sống trên cổ nó. Quay lại chủ đề kia... ngày mà chúng ta bị đưa đến đây, hai sinh vật biển đã chiến đấu gần bức tượng đó. Khi nước rút đi, tôi đã thấy một cái xác khổng lồ nằm đó, với hàng trăm con quái vật từ từ rỉa xác nó."

Nephis gật đầu.

"Điều đó giải thích tại sao ban ngày ít thấy Sinh Vật Ác Mộng. Bao lâu?"

Sunny chớp mắt.

"Cái gì bao lâu?"

Ngôi Sao Thay Đổi nhìn chằm chằm phía cậu vài giây, khiến mọi người đều khó chịu.

"Bao lâu... đến khi chúng ăn xong cái xác?"

"Ồ. Một ngày nữa, nhiều nhất là hai."

Nephis quay đi, lấy miếng thịt khỏi lửa và nhanh chóng dập tắt nó.

'Đầu con nhỏ này chắc chắn có vấn đề!'

Ba người họ dùng bữa trong chạng vạng. Miếng thịt mọng nước, mềm mại và ngon khó tả. Ngon hơn tất cả những gì Sunny từng được nếm, tính luôn cả căng tin Học Viện. Đương nhiên là cơn đói cào ruột cũng giúp không ít.

Cách một lúc họ lại chuyền bình nước cho nhau.

Khi ăn xong, biển đen đã trở lại, và màn đêm đã buông xuống. Mọi thứ lại bị bóng tối nuốt chửng.

Đương nhiên, Sunny có thể dễ dàng nhìn thấy Nephis và Cassia. Dưới màn đêm, Ngôi Sao Thay Đổi trông vẫn như vậy. Cô gái mù thì lại để cảm xúc chân thật của mình lộ ra, vì nghĩ không ai biết được. Cô gái có vẻ thất lạc, cô đơn và sợ hãi hơn nhiều so với ban ngày.

Như muốn chống lại cảm giác đó, Cassia nói bằng giọng tươi tắn:

"Hay là chúng ta giới thiệu bản thân đàng hoàng? Mình là Cassie."

Nephis liếc về phía cô và nhún vai.

"Neph"

Tiếp theo là đến lượt Sunny. Cậu thở ra, mừng vì không có ai hỏi thẳng tên cậu. Khả năng cao là cậu sẽ chỉ phải nói tên bình thường của mình. Nhưng mà, có lẽ tùy vào câu hỏi và cách họ đặt nó.

Mừng thầm, cậu mỉm cười trả lời:

"Tôi là Sunless. Nhưng mọi người có thể gọi tôi là Sunny."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.