Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Bóng, Ngôi Sao Và Nhà Tiên Tri

Phiên bản Dịch · 1790 chữ

Chương 35: Cái Bóng, Ngôi Sao Và Nhà Tiên Tri

Ở trên là bầu trời xám xịt, ở dưới là lớp bùn đen, giữa chúng là một biển san hô đỏ vô tận. Trong khung cảnh như mơ này, hai cô gái xinh đẹp bước đi trong mê cung.

Một người tinh tế, yếu đuối, mái tóc vàng, và cặp mắt xanh dương không tiêu cự. Cô mặc một bộ áo thắt ngang người (tunic) đơn giản, với một đôi dép da dưới chân và một bộ áo khoác qua vai màu xanh lam.

Người còn lại thì cao và mềm mỏng. Với mái tóc bạc như tơ tằm và cặp mắt xám, trong suốt. Bộ quần áo thiếu vải làm từ rong biển đen, để lộ làn da trắng và thể hình khỏe khoắn. Cô gái đi chân trần, cảnh giác, trong trạng thái sẵn sàng.

Một sợi dây màu vàng liên kết hai người họ.

'Wao. Quả là một cảnh tượng...' Sunny tự nói thầm.

Bỗng dưng cậu cảm thấy tiếc nuối vì bản thân không phải một họa sĩ. Cảnh tượng này như đang năn nỉ có ai vẽ lấy nó.

'Đợi đã... tại sao mình lại suy nghĩ linh tinh như vậy? Có người! Mình tìm thấy người!'

Tim cậu ngưng một nhịp. Nếu Nephis và Cassia ở đây, thì ngọn ánh sáng màu cam trước đó khả năng cao là liên quan đến họ. Có nghĩa là họ biết cách đến ngọn đồi cao đó.

Có nghĩa là Sunny sẽ không bị thủy triều dâng lên giết chết!

'Ờ... vậy giờ phải làm gì đây?'

Lại gần người khác là việc mà cậu kém nhất. Nói thẳng ra là hoàn toàn trái ngược, người ta thường tự động tránh xa cậu ra, như thể bản năng kêu gọi ấy. Và đó là trong những tình huống bình thường. Lần này, cậu lại còn bỏ ra bốn tuần khiến mọi người trong Học Viện ghét cay ghét đắng bản thân.

'Làm tốt lắm Sunny!'

Nhưng mà, ít nhất thì cậu sẽ hữu dụng. Trong tình huống này, có thêm một người là một giúp đỡ không thể xem thường khi phải đối mặt đám quái vật đói khát. Và cậu còn không phải dạng thường: chỉ khả năng do thám thôi cũng khiến cậu đáng giá. Chắc chắn họ cũng sẽ nghĩ vậy...phải không?

Thở dài nặng nề, Sunny bước vào bóng tối và vội vàng tiến về khoảng trống. Cậu đến đó sau khoảng một phút, ẩn núp quan sát hai cô gái trước khi ra quyết định cuối cùng.

Dùng một cây trượng gỗ để giúp bản thân đi lại, Cassia chậm chạp tiến về phía giữa và vươn tay, tìm kiếm Nephis và chạm vai cô ta.

"Sao cậu dừng lại?"

Nephis nâng đỡ cô gái mù và liếc về phía bầu trời.

"Bắt đầu muộn rồi."

Một sự yên lặng ngại ngùng giữa hai người. Sau một lúc, Cassia hỏi:

"Vậy cậu nghĩ chúng ta nên quay lại?"

Nephis chớp mắt và hắng giọng.

"Đúng vậy."

Sunny cảm thấy cuộc đối thoại của họ hơi thú vị.

'Cô ta là gì vậy, dạng mạnh mẽ mà im lặng hay sao?'

Rồi cậu nhớ lại hoàn cảnh của mình và nhăn mặt.

'Làm sao để đối mặt họ đây? Chết tiệt, sao khó vậy chứ! Có phải hẹn họ đi chơi hay gì đâu. Mà, một người trong số họ...hay là cả hai? Nghĩ cái quái gì vậy?! Cứ lại đó nói "xin chào!" là được!'

Nhưng mà, nếu cậu bỗng dưng xuất hiện từ bóng tối... không hề giống mấy thằng biến thái... xác suất họ giật mình và tấn công trước khi nhận ra cậu không phải quái vật là cao cỡ nào nhỉ?

Chờ đã, tại sao họ lại tấn... Aaa, thôi quên đi!

Quyết định lựa chọn an toàn nhất, Sunny cho cái bóng rời khỏi nơi ẩn núp và đi đến một điểm mà Nephis có thể dễ dàng nhìn thấy rõ nó. Cậu có thể cảm thấy cái bóng lật ngược tròng mắt trong khi thực thi mệnh lệnh này.

Ngay khi cái bóng bắt đầu di chuyển, Nephis bỗng dưng đưa tay ra ngang. Cùng lúc, một thanh kiếm dài xuất hiện trong tay cô, chém qua làn gió đến một tư thế sẵn sàng. Trước khi cái bóng đi được hai bước khỏi nơi ẩn núp, nó đã bị ánh mắt xám của Ngôi Sao Thay Đổi đâm xuyên.

Cái bóng đứng yên, hình như nó giật mình.

Cassia lui lại một bước.

"Neph? Có chuyện gì?"

Nephis không trả lời ngay, cẩn thận quan sát cái bóng. Rồi nói đơn giản:

"Có một cái bóng."

Gương mặt búp bê của Cassia tái nhợt đi.

"Bóng? Đám ăn xác?"

Cô gái cao hơi nghiêng đầu.

"Không. Bóng của con người."

Rõ ràng Cassia không ngờ đến câu trả lời đó. Cô ngạc nhiên hỏi tiếp:

"Bóng con người? Nó...nó đang làm gì?"

Nephis chần chừ. Sau một lúc, cô trả lời với giọng điệu thờ ơ:

"...Nó đang vẫy chúng ta."

Sau cả một phút yên lặng, Cassia tìm được ngôn từ để phản ứng.

"Gì cơ?"

"Mình nói là: nó đang vẫy tay..."

"Ừm, mình hiểu! Nhưng mà...tại sao nó làm vậy?"

Nephis mở miệng nhưng rồi khép lại.

"Không biết. Có lẽ nó đang đánh lạc hướng để dụ chúng ta vào bẫy."

Lúc này, Sunny quyết định đến lúc phải lên tiếng. Cậu hít một hơi thật sâu, rồi nói với giọng điệu thân thiện nhất:

"Thật ra thì, tôi chỉ cử nó ra trước để đảm bảo cô không dùng kiếm đâm tôi trước khi kịp nhận ra tôi là nhân loại chứ không phải quái vật."

Ngay tức thì, Nephis quay đầu, định vị chính xác nơi Sunny đang núp trong cái bóng. Kiếm cô ấy hơi di chuyển, nhắm về phía mối nguy hiểm mới.

"Nếu là nhân loại, sao cậu lại núp trong bóng tối như một gã kì quặc?"

'Chết tiệt! Tôi không phải thằng kì quặc mà!'

Sunny mắc nghẹn. Bởi vì Khiếm Khuyết của cậu rất tàn nhẫn: cậu phải trả lời, và phải nói thật nữa chứ.

"Thì, cô là Ngôi Sao Thay Đổi Nephis. Nên nói thật, tôi hơi sợ cô."

Nephis không trả lời. Vì gương mặt khó đọc, nên gần như không thể nào xác nhận được cô ta có tin tưởng cậu hay không. Nhưng mà cậu nói ra Tên Thật của cô là có mục đích: nếu cậu giả bộ làm nhân loại thì cậu sẽ không thể biết nó được.

May mắn là Cassia biểu lộ nhiều cảm xúc hơn.

"Cậu là người ngồi gần mình trong căng tin?"

Sunny mỉm cười. Trong lúc đó, Nephis liếc về phía cô gái mù.

"Cậu biết hắn ta?"

Cassia gật đầu.

"Mình nhận ra giọng nói của cậu ta. Tên cậu ta là Sunless. Cậu ta là người xếp hạng hai từ dưới lên, ngay trên mình."

Cô gái cao cau mày, cố nhớ lại. Rồi hỏi:

"Cái tên biến thái?"

Nụ cười trên mặt Sunny biến mất, bị thay bằng sự bực tức.

'Ôi thôi nào!'

Cassia chần chừ, không trả lời.

"Này! Tôi không phải biến thái! Chỉ là...tôi chỉ nói vài thứ thôi. Với vài cô gái. Chỉ là hiểu lầm mà thôi."

Nephis im lặng vài giây, rồi hạ kiếm xuống.

"Được rồi. Cậu có thể bước ra."

Sunny khập khiểng bước khỏi bóng tối, gọi cái bóng của mình trở về. Nó chạy đến chân cậu và tự dính lại, run lên bần bật. Thằng khốn đang cười cậu...

Dừng lại cách Nephis vài mét, cậu giơ tay lên, cho thấy bản thân vô hại. Ngôi Sao Thay Đổi quan sát cậu.

"Cậu bị gì vậy?"

Ý cô ta là vết thương ở chân, và cơ thể bầm dập nói chung. Sunny thở dài.

"Cua Ăn Xác"

Nephis giương mày:

"Cậu sống sót thoát được?"

'Đương nhiên rồi!'

Sunny không tự chủ đứng thẳng hơn.

"Không phải thoát. Tôi giết nó."

Để chứng minh lời mình nói, cậu chỉ về cái túi xách, đầy thịt ngon lành của con quái vật. Nephis nhìn cậu lần nữa, đánh giá lại ấn tượng ban đầu. Có sự chấp thuận trong mắt cô ấy.

Cua Ăn Xác tuy chỉ là quái thú, nhưng chúng vẫn là cấp độ thức tỉnh. Tính thêm thể chất và bộ áo giáp tự nhiên, đánh bại được nó là một thành tích không hề dễ dàng với bất cứ người Ngủ nào, những người chỉ có hồn tâm ngủ say. Chứ đừng nói đến người ở cuối bảng xếp hạng.

Nghĩ kĩ hơn thì, có vẻ quá xuất sắc.

Sunny nhìn xuống.

"Ờ thì... nó đã bị thương từ trước."

Nephis nhún vai.

"Giết là giết. Cậu đã làm rất tốt."

Sau đó, cô lại yên lặng, không có ý định nói gì tiếp. Sunny cũng không biết phải nói gì. May là Cassia đã cứu cậu.

"Cậu bị thương nghiêm trọng không?"

Sunny lắc đầu.

"Không chỉ bị bầm ở sườn và chân thôi - một hai ngày sẽ ổn. Áo giáp của tôi khác chắc chắn."

Cậu không lo lắng về việc họ giết cậu và cướp đi Áo Choàng Múa Rối. Bởi vì Ký Ức sẽ tự động bị hủy diệt nếu chủ nhân chết đi. Nên chúng chỉ có thể được trao đổi nếu chủ nhân tình nguyện.

Ừ thì, vẫn có cách là tra tấn và tống tiền. Nhưng cậu không tin hai cô gái xinh đẹp này sẽ hạ thấp bản thân để làm vậy.

Sunny hắng giọng.

"Trước khi gặp phải con Cua Ăn Xác, tôi vốn đang định đi đến ngọn đồi cao với một trụ san hô ở trên đỉnh. Nhưng sau trận chiến, tốc độ của tôi bị giảm lại. Nên tôi hơi lo lắng không đến đó kịp. Liệu hai bạn có biết cách đến đó không?"

Cassia mỉm cười.

"Thật ra thì, chúng tôi đã ở đó vài ngày nay. Và còn mới vừa định quay lại đó nữa."

Nephis không nói gì, mà chỉ nhìn về phía bầu trời.

Sunny liếm môi.

"Vậy...tôi có thể đi cùng hai người không?"

'Họ sẽ không từ chối... đúng không?'

Cô gái mù quay đầu về phía người đồng đội, một câu hỏi viết rõ ràng trên mặt.

"Neph?"

Nephis nhìn xuống, lườm về phía Sunny:

"Không..."

'Gì chứ?'

"...vấn đề."

Không vấn đề.

'Công chúa, cô có bệnh không vậy?! Nói nhanh hơn một chút không được sao?'

Tim đập loạn xà ngầu trong ngục, Sunny mỉm cười.

"Vậy thì được rồi..."

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.