Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Tiểu thuyết gốc · 533 chữ

Tôi may mắn qua hết các môn và không cần phải thi lại. Nhưng tôi vẫn khá thất vọng khi môn tiếng Anh của tôi suýt nữa kéo tuột tôi lại.

" Ôi a~!!! Em cần học tiếng Anh nhiều hơn."

Quân mặt mày sáng láng, hớn hở vỗ vai tôi một cái rồi gọi điện cho mẹ mình.

" Mẹ thân yêu, con giật được học bổng rồi này... A ha ha, học bổng toàn phần nha ha ha!!..... Bla bla bla bla.............."

Tôi ủ ê nhìn Nạc, nó đang ưỡn cái bụng tròn tròn trắng trắng của nó lên đợi tôi vuốt ve xoa nắn cho nó. Tôi buồn bực chốc lát, nhưng sau khi trêu vờn nó xong thì thấy dễ chịu hẳn. Quân nấu một bữa ăn thịnh soạn, mời Vinh Anh và Chiến sang ăn mừng.

Vinh Anh mua không ít bia Ken, còn mang cả mực nướng sang. Chiến hớn ha hớn hở vác một can rượu vào nhà. Tôi nhìn Chiến và hỏi.

" Em nói thật, sao mỗi lần sang đây anh đều mang can rượu đi vậy?" Rất giống mấy ông bác dưới quê em đấy có biết không??!

Chiến hí hửng nói:" Chú hiểu gì? Này là lối sống xa xỉ ngày xưa của các cụ đấy! Chú cứ đợi dăm ba năm nữa đi, lúc đấy anh không mang can nữa, anh mang thùng cho. Ha hả hả...."

" Đúng là bợm rượu. Cứ đợi đi, có ngày ngã xuống cống."

Chiến là bạn của Quân, học ở bên khoa Quản trị nhân sự, anh ấy thích uống rượu lắm, nghe bảo nhà làm nghề ủ rượu có tiếng ở đâu đâu ấy. Anh là người vui tính, hay trêu người nột chút nhưng tốt lắm!!

Sau khi ăn uống no say xong, Vinh Anh và Quân bắt đầu dọn dẹp bãi chiến trường. Chiến uống hăng nhất, hiển nhiên là đã ngủ từ lâu. Tôi thì tửu lượng kém nhất, cũng đã dậy không nổi nữa rồi. Nhưng tôi vẫn giữ được ý thức của mình thanh tỉnh đôi chút.

" Hừ hừ.... Đau đầu quá!!~" Sau bao phen cố gắng tôi mới lết xác dậy nổi, chân bước loạng choạng hướng về phía nhà tắm. Vinh Anh nhanh chóng dìu tôi vào để tôi nôn. Nhưng tôi mãi chỉ nôn khan mà chẳng ra gì cả. Đầu tôi càng khó chịu hơn nữa! (=`=~*).

Quân đi vào, bảo Vinh Anh đi ra dọn nốt, cậu ta vỗ vai tôi một cái rồi đi ra dọn dẹp.

Anh đi ra sau lưng tôi, nâng cằm tôi lên," Anh giúp em." rồi luồn tay vào miệng tôi, cho ngón trỏ và ngón giữa vào sâu trong họng tôi và cong ngón tay một chút.

" Oẹ ọe..... Khụ khụ khụ............" Thế là tôi đã dễ chịu hơn.

Anh giật bồn cầu, kéo tôi dậy và bảo tôi tắm. Tôi gật gù và khi anh vừa đi ra, tôi ngả mình xuống sàn, co chân lên bồn cầu rồi ngủ ngon lành. Dù sao thì hôm sau khi tỉnh dậy thì tôi cũng sẽ nằm ngon lành trên giường trong bộ đồ mới.

Bạn đang đọc Nhật ký- Thường Nam sáng tác bởi Ủliễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ủliễu
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.