Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3 Bi kịch

Tiểu thuyết gốc · 1103 chữ

Tiếng gió lạnh lẽo gào thét giữa cái đêm lạnh giá,hai ông cháu Khúc Tang chậm rãi bước ra ngoài

Nhìn ra khung cảnh bên ngoài khiến cho hai ông cháu sững sờ ,hoảng hốt đứng yên tại chỗ

Ông lão hai mắt co rút lại,đôi chân có chút run rẩy do sợ hãi,đôi môi khô khóc lẩm bẩm không ngừng

Khúc Tang khuôn mặt trắng bệch không một giọt máu,cả người hắn như chết lặng,hai tay siết chặt lại,trong lòng như kinh đào hải lãng, sóng to gió lớn,trong đôi con ngươi hai màu của hắn đứng dưới ánh trăng lộ rõ vẻ trong suốt như thuỷ

Một ngọn lửa lớn bao trùm khắp từng ngỏ ngách cả Thanh Thạch trấn, dưới ánh sao của bầu trời đêm này, Khúc Tang có thể thấy được người dân bách tính chạy tán loạn, tiếng kêu dài thét đến mức bi thảm, hắn thấy được phía trước đến hàng trăm hàng ngàn binh lính cầm thương kiếm không một lý do không một lời nói, đang lao lên giết người dân trong trấn, bọn chúng vẻ mặt hung tợn,ánh mắt không hề chớp một cái cũng không hề do dự một khắc chém vào người dân, máu tươi chảy ra,trong đôi mắt của bách tính chỉ còn lại tuyệt vọng và sợ hãi

Máu tươi từng giọt từng giọt mà rơi xuống,có những nơi máu bắn tung toé lên các vách tường rồi chảy xuống tạo ra một khung cảnh hình ảnh ghê rợn,hai tay binh lính không ngừng vung vẩy, kiếm thương không ngừng mà lên xuống,cánh tay cái chân của bách tính không ngừng đứt lìa loạn xạ rơi rụng nằm trên mặt đất cảnh tượng thê thảm bi thiết không dám nhìn

Những binh lính điên cuồng lao lên mà chém giết, bá tánh không ngừng quỳ xuống cầu xin tha mạng nhưng nhận lại được chỉ là một cái chết đau đớn và sợ hãi,các mẫu thân không ngừng ôm nhi tử của mình mà khóc lóc van xin nhưng chưa kịp nói hết lời liền thấy ánh kiếm lạnh lẽo đến thấu xương

Những nông dân và các chàng trai khoẻ mạnh trong trấn không ngừng chống trả, họ không ngừng cầm cày cầm cuốc lên bất chấp đổ máu mà phản kháng

Ánh mắt của mọi người đều trở nên huyết hồng,hai bên không ngừng lao vào nhau, bước chân không ngừng mà dẫm xuyên qua các thi thể lại để lại các thân thể khác từng người mà đổ xuống

Khung cảnh bên ngoài trời đêm chỉ còn một mãnh thê lương cùng ai oán, máu tươi chảy dài như một con sông, thây phơi khắp đầy đất

Lúc này một tên tráng hàng hung hãn, khuôn mặt có chút tàn bạo,tay phải cầm đao mà hướng đến Khúc Tang

Khúc Tang lúc này chưa lấy lại thần,ông lão thấy thế không một chút do dự mà lao lên lấy thân ôm Khúc Tang nằm trên mặt đất

Máu tươi thấm đẫm,trong một cái sát na,ánh đao xướt ngang, tay phải ông lão chỉ trong một khắc,máu nhộm khắp một thân y phục chảy xuống đại địa

Khúc Tang được lão nhân ôm trong lòng, lúc này lấy lại thần,thấy được gia gia đổ máu,trong hai con ngươi yêu dị của Khúc Tang phát ra sự tức giận

Tên tráng háng hung hãng thấy được đôi mắt Khúc Tang bất tri bất giác mà lùi lại, nhưng chỉ trong phút trốc tên tráng háng cảm thấy bản thân đang bị sĩ nhục, khuôn mặt càng thêm hung hãn lao lên,tay phải giơ thanh đoản đao lên cao

Đôi mắt Khúc Tang co rút,tránh khỏi cái ôm của gia gia lao lên ôm vào chân của tên tráng háng rồi cắn thật mạnh

Tên tráng háng rên lên một tiếng đau đớn, tức giận dùng chân còn lại không ngừng đạp lên đầu Khúc Tang

Khúc Tang dùng miệng cắn xé chân của tên tráng háng một cách điên cuồng,như một con chó điên bảo vệ gia đình mình

Huyết tươi tanh tưởi từng giọt mà chảy vào miệng Khúc Tang, Khúc Tang cảm nhận được cái mùi huyết tanh ghê tởm, buông chân của tên tráng háng ra bắt đầu không ngừng nôn

Hai mắt của tên tráng háng trở nên huyết hồng,hắn giơ cao thanh đoản đao không một chút do dự vung xuống

Trong một khắc ánh đao đâm xuống, Khúc Tang đôi mắt đờ đẫn tuyệt vọng,trong một phút quan trọng đó gia gia đã lao lên lấy tấm thân già nua gầy gò che phía trước hắn,thanh đao quán thể,máu tươi lần nữa đổ ra trải đầy hai mắt Khúc Tang

Đôi mắt Khúc Tang giận dữ,hắn muốn hét lên thì một bàn tay to lớn ấm áp nhiễm đầy huyết che miệng hắn lại không cho hắn phát ra tiếng động, Khúc Tang lúc này không cảm thấy ghê tởm chỉ cảm thấy đau đớn,sợ hãi

Đau đớn đau sâu trong nội tâm hắn,đau như cắt từng miếng thịt lột từng miếng da,như cắt xé tim gan hắn,hắn như muốn gào thét như muốn la lớn để phát tiết toàn bộ sự giận dữ, toàn bộ đau khổ trong lòng hắn, lúc này Khúc Tang như chết lặng, khóc không ra tiếng,nói không ra lời,chỉ có trong đôi con ngươi hai màu của hắn chảy ra hai dòng lệ nóng,hắn chỉ biết khóc,chỉ có thể bất lực vô vọng nhìn gia gia hắn từng phút từng giây mà rời xa nhân thế, rời xa hắn

Tên tráng háng như điên cuồng,tay không ngừng vung vẩy,đao không ngừng quán thể ,máu không ngừng mà đổ ra,vũ khắp đầy mắt Khúc Tang kết hợp với dòng lệ nóng như hai dòng huyết lệ chảy trên mặt đất

Đao không ngừng xỏ xuyên thân thể gia gia cũng chỉ xướt vài đường trên người Khúc Tang, lúc này người Khúc Tang cũng nhộm đầy huyết nhưng hắn cảm nhận rất rõ gia gia ôm hắn rất chặt

Không biết từ bao giờ,hai mắt của Khúc Tang đã không mở được nữa, nặng nề mà nhắm lại,trong tai chỉ tồn tại tiếng gào thét đến mức bi thương ,đau đớn đến mức vô vọng,tiếng thê lương, than oán, những tiếng chửi rủa, những tiếng oán trách của bách tính như một bài ca hát lên sự tuyệt vọng bất lực trước cái chết, càng như một lời nguyền rủa không ngừng vang vọng khắp Thanh Thạch trấn,vang vọng khắp bầu trời đêm nhộm đầy huyết này

Bạn đang đọc Nhân đạo thiên mệnh sáng tác bởi KhucTang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhucTang
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.