Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Nguyên Vệ Từ Đâu Tới???

Phiên bản Dịch · 1345 chữ

Lại nói, sau khi Lục Diệp nhận ra mình đang bị người khác theo dõi, bởi vì bên trong Tiên Nguyên Thành này không thể độn thổ, cho nên nếu để Y Y ra ngoài hành động đơn độc sẽ rất nguy hiểm. Cuối cùng, hắn trực tiếp thả Hổ Phách ra ngoài, muốn tìm ra tung tích của kẻ theo dõi kia.

Và tin tức do Y Y truyền về khiến hắn có chút giật mình. Đúng là ở một nơi bí mật gần đó có một quỷ tu đang theo dõi hắn, mà bốn phía lại có không ít tu sĩ đang lặng yên tới gần...

Lục Diệp lập tức biết những người kia muốn mai phục mình rồi, thế thì còn gì mà nói nữa? Hắn dứt khoát truyền tin cho Y Y để nàng tương kế tựu kế, làm một lần phản mai phục.

Những Trành Linh bình thường đều ẩn trong thân thể Hổ Phách, không lộ diện, chờ đến thời điểm cần dùng thì phóng bọn họ ra là được rồi. Bọn họ rất thích hợp để làm chuyện này.

Và trước đó, hắn nói nhảm vài câu cùng Sơ Tinh, đơn giản là muốn kéo dài thời gian, chờ Y Y bên kia bố trí thỏa đáng đã, nếu không một khi người của Phong Hoa Viện đồng loạt ra tay, dù hắn có Ngự Thủ linh văn cũng không ngăn được.

Cứ như vậy, tình huống trước mắt đã tốt hơn rất nhiều.

Tu sĩ Phong Hoa Viện mai phục bốn phía đều bị Tiên Nguyên vệ quấn lấy, căn bản không có thời gian ra tay với hắn, hắn chỉ cần đối phó với ba người Sơ Tinh bên kia là được.

Ba nữ nhân này đều là cửu tầng cảnh, nhưng vậy thì đã sao?

Tiếng vang “Đinh đương” truyền ra, hai đạo Ngự khí lưu quang bị thanh trường đao của nữ tử kia đánh bay ra ngoài, đối phương cầm đao bằng hai tay, đao thuật hào phóng, tùy hứng, lưỡi đao phủ kín phạm vi ba trượng quanh người, nếu không phá được đao của nàng, đừng nghĩ tới chuyện tiếp cận. Đã có đao thuật cao minh như thế nhưng hết lần này tới lần khác, bản thân nàng lại cực kì mạnh mẽ.

Dù Sơ Tinh và nữ tử trắng mập kia giật mình trước biến hoá của thế cục, nhưng gặp kinh cũng không loạn, một đạo Ngự khí lưu quang bay ra từ trong tay Sơ Tinh, bay một một đường đánh thẳng tới huyệt Thái Dương của Lục Diệp.

Trong lúc công kích, Lục Diệp chém ra một đao, nhưng kiện linh khí kia lại vô cùng linh hoạt tránh thoát, rồi lướt sát theo lưỡi đao của hắn. Đúng vào thời khắc mấu chốt, Bàn Sơn đao vung lên, lúc này hắn mới thành công đánh bay kiện ngự khí kia.

Nhưng cũng vào thời điểm ấy, Lục Diệp đã chạy đến gần đám người Sơ Tinh, khoảng cách đôi bên chỉ còn ba trượng, hắn cũng không quan tâm tới hai đạo Linh khí đã bị đối phương đánh bay, dù sao hắn xuất ra đòn công kích ấy cũng chỉ muốn phân tán sự chú ý của ba nữ tử này thôi.

Và mất tập trung vào thời khắc sinh tử, chỉ khiến bản thân chết càng nhanh hơn thôi.

Trước kia, khi Lục Diệp còn chưa tới thất tầng cảnh, hắn cực kỳ hâm mộ thủ đoạn Ngự khí của người ta, nhưng về sau này khi tự mình thể nghiệm Ngự khí, hắn mới phát hiện, thủ đoạn này nhìn như cao minh, kỳ thật có rất nhiều nhược điểm, nó chỉ thích hợp để giao phong với kẻ địch từ xa, một khi đánh cận chiến, lại chẳng mang đến quá nhiều tác dụng.

Đương nhiên, nếu phe ta có người dây dưa được với địch nhân, yểm trợ cho đồng đội phía sau Ngự khí sẽ mang tới hiệu quả rất tốt.

Trên thực tế, hết thảy những thủ đoạn giết địch đều được xây dựng dựa trên tinh thần vận dụng linh hoạt.

Ngay lúc này, Bàn Sơn đao trên tay Lục Diệp chém ra một đao, tửng chậm mà thực nhanh, thế nhưng hắn vừa xuất đao, đã thấy một mảnh đao phong chém thẳng tới chính diện, Lục Diệp bất đắc dĩ đành phải đổi công làm thủ, ngăn lại một kích hung hãn này.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, âm thanh chói tai vang lên, linh khí giao phong, tia lửa văng khắp nơi.

Sơ Tinh và nữ tử trắng mập kia đang muốn lại đây chi viện, đột nhiên từ phía sau lưng có dao động linh lực truyền đến.

Hai người quay đầu nhìn lại, ai nấy đều giật mình, bởi vì chẳng biết từ lúc nào, đã có một đội Tiên Nguyên vệ xuất hiện ở sau lưng bọn họ. Và trong nháy mắt khi các nàng xoay người, liền có từng đạo Phược Linh Tỏa chụp thẳng xuống.

Hiện giờ, Hổ Phách đã chuyển hóa được ba mươi mốt Trành Linh, đều dựa theo cách ban đầu để phân bổ bọn họ thành 6 tiểu đội. Năm đội trong đó mai phục những tu sĩ Phong Hoa Viện kia, còn một đội được Hổ Phách mang đến đây.

Dù Lục Diệp có thể vượt cấp giết địch, nhưng bảo hắn dùng tu vi bát tầng cảnh đi đối đầu với ba cửu tầng cảnh, đương nhiên hắn không phải đối thủ của bọn họ rồi.

Thế nhưng khi có thêm một Đội Tiên Nguyên vệ tới trợ giúp hắn, tình huống lại khác nha.

Hai người Sơ Tinh và nữ tử trắng mập bị đánh lén quá đột ngột, nhất thời không thể kịp phản ứng.

Vào thời khắc mấu chốt, nữ tử trắng mập nghiêng người một cái, dùng thân hình mập mạp mạnh mẽ chắn trước người Sơ Tinh. Trong nháy mắt, từng đạo Phược Linh Tỏa đã bao phủ lấy nàng.

Tiên Nguyên vệ khống chế Phược Linh Toả trói chặt lại, siết thân hình mập mạp tạo thành từng ngấn thịt. Nữ tử mập mạp cắn răng gào thét, toàn thân tràn đầy huyết khí, gần như đã ngưng tụ thành thực chất, cuồn cuộn tuôn ra bên ngoài.

Sơ Tinh lao ra từ phía sau nàng, mỗi tay nắm chặt một thanh đoản kiếm, tuy là nữ tử, lại ngang nhiên, không cố kỵ vọt tới trước mặt một Tiên Nguyên vệ.

Quang mang linh khí lóe lên, thân hình nàng vừa xoay tròn vừa nhanh chóng xê dịch, tấu lên vũ điệu chết chóc.

Đa số Tiên Nguyên vệ đều có tu vi không thấp, nhưng vì không có linh trí, khiến cho hành vi cứng nhắc, cũng khiến thực lực mà bọn họ có thể phát huy ra không tương xứng với tu vi.

Ưu thế của bọn họ thể hiện trên hình thức hoạt động theo tiểu đội, và Phược Linh Tỏa là thuật pháp mà hầu hết mỗi một Tiên Nguyên vệ đều tinh thông, chỉ cần địch nhân bị một đạo Phược Linh Tỏa trói lại, vài đạo khác sẽ cùng lên. Hiển nhiên đám tản mát, rời rạc kia mà gặp phải bọn họ, đều không có quả ngon để ăn.

Sơ Tinh vốn là Phó trấn thủ sứ của Phong Hoa Viện, thực lực mạnh mẽ không cần phải nói. Lúc này, nàng vọt đến trước mặt một đội Tiên Nguyên vệ, hai thanh đoản kiếm trong tay hóa thành một màn kiếm ảnh, chụp về phía một Tiên Nguyên vệ trong đó. Ngắn ngủi có ba hơi thở, Tiên Nguyên vệ kia đã bị giết chết, Linh Thể tiêu tán

Nhưng trên người nàng cũng nhiều thêm vài vết thương. Bởi vì trong lúc nàng giết Tiên Nguyên vệ này, những Tiên Nguyên vệ khác cũng không nhàn rỗi, Linh khí trong tay đều công kích về phía nàng.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 198

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.