Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ Tinh!

Phiên bản Dịch · 1314 chữ

"Trông cũng không tồi, cứ giết như thế lại có chút đáng tiếc." Nữ tử trắng mập đứng bên kia cũng đang đánh giá Lục Diệp, hai mắt nheo lại, vẻ mặt mang theo ý cười:"Có thể lưu lại cho hắn một mạng hay không?"

Nữ tử cao gầy cất giọng lạnh lùng nói: "Đương nhiên là không để hắn chết dễ dàng như vậy được."

Nữ tử trắng mập đưa tay che miệng, phát ra tiếng cười: "Đa tạ Tinh sư tỷ." Dứt lời, lại nhìn sang Lục Diệp, trong mắt loé lên một tia sáng, mang theo ý vị sâu xa.

"Lục Nhất Diệp! Ngươi có biết ta là ai không?" Nữ tử cao gầy nghiến răng quát.

Lục Diệp ném vào trong miệng một viên Linh đan, chậm rãi nhai nuốt, thản nhiên hỏi: "Ngươi là ai?"

Trong mắt nữ tử cao gầy hiện lên vẻ lạnh lùng: "Vậy ngươi còn nhớ Sơ Tuyết ở Kim Quang đỉnh không?"

"Chính là nữ pháp tu phong thái tùy tiện đã bị ta chém chết kia sao?"

Dù sao đối phương cũng là người thứ hai đi lên khiêu chiến với hắn, ấn tượng vẫn còn rất sâu. Ttrước đó Lục Diệp còn dự định tới Phong Hoa Viện gây sự, sao có thể không nhớ rõ?

"Ta tên là Sơ Tinh!"

Sơ Tuyết, Sơ Tinh, vừa nghe hai cái tên này đã biết là người một nhà.

Trên thực tế, lúc trước Sơ Tuyết được Sơ Tinh mang theo đến Kim Quang Đỉnh, sau đó, nàng mới xuất trận khiêu chiến với Lục Diệp. Có thể nói là Sơ Tuyết chết ngay trước mắt Sơ Tinh, chẳng qua lúc đó hai đại trận doanh có nhiều cường giả, lại định ra Thiên Cơ Khế, dù Sơ Tinh chỉ hận không thể chém Lục Diệp thành ngàn mảnh, nhưng cuối cùng lại không dám tùy tiện xuất thủ.

Sau trận chiến tại Kim Quang Đỉnh, dưới sự yểm hộ của Phong Nguyệt Thiền và Vị Ương, Lục Diệp đã rút lui xuống núi, không còn thấy bóng dáng.

Sơ Tinh vốn cho rằng sau này, nàng không còn cơ hội báo thù nữa, nhưng không ngờ, ở ngay dưới sơn cốc kia, nàng lại nhìn thấy Lục Diệp. Lúc ấy để tránh đánh rắn động cỏ, Sơ Tinh chỉ nhìn Lục Diệp vài lần chứ không tiếp tục chú ý tới hắn, chỉ chờ lúc sau khi vào Vô Hạn ảo cảnh lại tính sổ với hắn sau.

Bởi vậy, từ khi tiến vào đây, Sơ Tinh đã nhanh chóng tập hợp nhân thủ ở phụ cận, đồng thời bắt đầu dò xét hành tung của Lục Diệp.

Vận khí không tệ, không cần tốn nhiều công sức, bọn họ đã tìm được Lục Diệp rồi. Lúc này, nàng liền dẫn một đám người đến đây bố trí mai phục, chặn Lục Diệp tại đây.

"Nói một chút xem, ngươi muốn chết như thế nào?" Sơ Tinh đã nắm chắc thắng lợi trong tay. Nàng hơn hai mươi người, bao vây chỗ này chặt chẽ không kẽ hở, không cần biết làm như thế nào, hôm nay Lục Nhất Diệp này dù có mọc cánh cũng khó mà thoát được.

Lục Diệp nuốt viên linh đan trong miệng xuống, cụp mắt, rồi chầm chậm đưa tay đè xuống chuôi đao.

"Các ngươi cũng nghĩ xem... mình sẽ chết như thế nào đi!" Hắn vừa dứt lời, Phong Hành linh văn lóe sáng trên hai chân rồi biến mất, ngay tiếp theo, tựa như cả người hắn đã hóa thành một đạo tàn ảnh, lao thẳng về phía Sơ Tinh.

Đi được nửa đường, hai đạo Ngự khí bay ra, hóa thành hai luồng lưu quang, đánh úp về phía hai nữ tử bên cạnh Sơ Tinh.

"Thật can đảm!" Sơ Tinh giận dữ, thét lên, ra lệnh: "Bắt lấy hắn!"

Đúng như những lời nàng nói với nữ tử trắng mập vừa nãy, nàng không có ý định để Lục Diệp chết một cách dễ dàng như vậy. Trước tiên nàng muốn bắt Lục Nhất Diệp lại, sau đó hành hạ một phen, nếu không làm sao có thể xua tan mối hận trong lòng?

Những ngày qua, mỗi khi Sơ Tĩnh nghĩ tới bộ dáng chết thảm của Sơ Tuyết, nàng có cố gắng cỡ nào cũng không thể ngủ yên được.

Hiện giờ, phe mình có hơn hai mươi người, địch nhân lại chỉ có một, đương nhiên là bọn họ muốn làm gì thì làm. Ưu thế về nhân số khiến Sơ Tinh vô cùng tự tin, không nói tới những điều khác, chỉ tính tới chuyện, hơn hai mươi người này cùng nhau ngự khí, uy lực của một đòn ấy đã không phải Lục Diệp kia có thể ngăn cản được.

Bỗng nhiên từ bốn phương tám hướng truyền đến từng đợt kinh hô. Ở thời điểm những tu sĩ Phong Hoa Viện chuẩn bị xuất thủ, từng đạo linh quang của Phược Linh Tỏa lạp tức đánh úp lại từ phía sau lưng bọn họ. Có vài tu sĩ không kịp phòng ngự đã bị trói lại, cái đầu cắm xuống mặt đất.

Những người phản ứng nhanh không bị trói, nhưng đang phải giao thủ với địch nhân bất ngờ xuất hiện sau lưng.

"Tiên Nguyên vệ!" Có người kinh hô.

Loáng một cái, ở phía sau bọn họ đã xuất hiện hơn hai mươi Tiên Nguyên vệ. Những Tiên Nguyên vệ này lại mai phục đánh lén?

Trước đây bọn họ chưa từng gặp phải tình huống này.

Lại nói, lúc trước hơn hai mươi người bọn từng gặp qua mấy đội ngũ Tiên Nguyên vệ, nhưng một đội ngũ Tiên Nguyên Vệ chỉ có mấy người, lại thêm Tiên Nguyên vệ làm việc cứng nhắc, chỉ có tiểu đội trưởng mới sở hữu một chút linh trí, còn lại tất cả đám Tiên Nguyên vệ phổ thông khác đều là tồn tại không có linh trí, không có suy nghĩ của bản thân, đương nhiên đám người ấy không phải đối thủ của bọn họ, chỉ va chạm hai ba lần đã bị giải quyết rồi.

Nhưng lần này bọn họ bị đánh úp bất ngờ, ưu thế về nhân số ban đầu đã không còn sót lại chút nào nữa.

Nếu như chỉ đối đầu với Tiên Nguyên vệ, bọn họ cũng không đến mức chật vật như thế.

Phải biết rằng, Tiên Nguyên vệ trong thành này đều công kích theo kiểu truy nã là chính, về cơ bản sẽ không tổn thương tính mệnh của tu sĩ, trừ phi tu sĩ phản kháng quá mức gay gắt. Bằng không, dưới tình huống bình thường, nếu tu sĩ đã bị Phược Linh Tỏa khóa lại, Tiên Nguyên vệ sẽ không hạ sát thủ.

Mấu chốt là địch nhân ra tay với bọn họ không chỉ có hai mươi mấy Tiên Nguyên vệ này, giữa những Tiên Nguyên vệ còn xen lẫn một Linh Thể kỳ quái, Linh Thể kia là một gia hoả mập mạp, mặc bộ y phục viên ngoại, trên tay cầm một chiếc chén xúc xắc, không ngừng đánh ra ba hạt xúc xắc với linh quang lập lòe, chính gã là kẻ đã lấy đi tính mạng của những tu sĩ vừa bị Phược Linh Tỏa khóa lại kia.

Trong chớp mắt lại có ba người chết trên tay tên mập mạp nọ.

Vốn dĩ đám tu sĩ Phong Hoa Viện đang thuận lợi mai phục, lại bị một nhóm Tiên Nguyên vệ phản mai phục, loại chuyện này… có nói ra chắc chẳng một ai tin, ngay cả đám tu sĩ Phong Hoa viện cũng bị đến hoài nghi nhân sinh mà.

Đương nhiên đây là thủ đoạn của Hổ Phách đang ẩn mình trong bóng tối.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.