Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tồn Tại Không Thể Đo Lường!

Phiên bản Dịch · 1332 chữ

Sau khi Sơ Tinh chém chết một Tiên Nguyên vệ, nàng lập tức lui lại, hét lên: "Xảo Vân!"

Nữ tử trắng mập đang bị Phược Linh Toả trói lại, trực tiếp nổi giận gầm lên một tiếng. Vốn dĩ nàng bị bốn đạo Phược Linh Tỏa trói buộc, nhưng Sơ Tinh vừa giết chết một Tiên Nguyên vệ, khiến cho Phược Linh Tỏa trên người Xảo Vân chỉ còn lại ba đạo. Nàng vừa gầm thét, thân thể vốn to béo lại lớn thêm một vòng, khí huyết tràn ngập, mấy đạo Phược Linh Tỏa còn lại trực tiếp bị phá tan.

"Ta đến đây!" Thật rõ ràng, nữ tử trắng mập tên là Xảo Vân này rất tức giận, vừa thoát khỏi trói buộc đã chạy tới chỗ Sơ Tinh.

Mắt thấy thân thể như núi thịt nọ sắp đụng vào Sơ Tinh, nhưng sau lưng Sơ Tinh tựa như có mắt, nàng đã nhảy lên thật cao, đặt chân lên hai vai Xảo Vân, nhẹ nhàng lơ lửng, nhưng bốn Tiên Nguyên vệ đang đuổi theo nàng lại không may mắn như vậy. Bọn họ bị Xảo Vân kia đụng phải, lập tức người ngã ngựa đổ, linh quang trên thân chớp loạn một trận.

"Đề ta cản bọn họ lại!" Tuy Xảo Vân đang lấy một địch bốn, nhưng trận thế vẫn vững vàng.

Nàng vốn là Thể tu, có lẽ thủ đoạn công kích không đa dạng bằng, nhưng thủ đoạn bảo mệnh lại vượt xa những phái hệ khác, dù lấy một địch bốn, tạm thời vẫn không gặp phải tình huống nguy hiểm đến tính mạng.

Trong khi Xảo Vân nói chuyện, bàn tay đầy thịt đã tát mạnh vào người một Tiên Nguyên vệ đang xông tới. Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, Tiên Nguyên vệ kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, linh quang trên người ảm đạm đi rất nhiều.

"Cẩn thận!" Sơ Tinh dặn dò một tiếng, sau đó xoay người đánh tới chỗ Lục Diệp bên kia.

Bọn họ có nhiều người đến đây như vậy, cũng không phải muốn phát sinh xung đột với Tiên Nguyên vệ. Lại nói, người đang ở bên trong Tiên Nguyên Thành, có giết cũng không giết hết Tiên Nguyên vệ, mà giết chết Tiên nguyên vệ lại chẳng mang đến lợi ích gì.

Cho nên mục đích của bọn họ chỉ có một, chính là giết Lục Diệp, báo thù rửa hạn cho Sơ Tuyết.

Nói cách khác, bọn họ vốn không cần dây dưa với Tiên Nguyên vệ, chỉ cần giết Lục Diệp là có thể rút lui.

Hai chân Sơ Tinh giẫm mạnh xuống đất, cả người nhanh chóng lao về phía trước, nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến con ngươi nàng co rụt lại. Bởi vì nữ tử mang trường đao đang giao thủ với Lục Diệp, lại bỗng nhiên bay ngược lại, còn phun ra một ngụm máu ngay giữa không trung.

Sơ Tinh nhanh chóng thu song đao, nhào tới ôm lấy nữ tử cầm trường đao, hai người ngã nhào xuống đất, rồi vội vàng đứng dậy.

"Oa. . ." Nữ tử cầm trường đao cầm đao bằng hai tay, lại phun ra một ngụm máu tươi.

"Nhược Yên!" Sơ Tinh thì thầm.

"Không chết được!" Nhược Yên ho nhẹ, tiếp tục nâng trường đao lên, cảnh giác nhìn về phía trước.

Chỉ thấy ở phía đối diện, Lục Diệp đang cầm trường đao trong tay, kéo lê trên mặt đất, phần thân đao có máu tươi nhỏ xuống, từ từ đi từng bước một tới đây.

Hai mắt hắn hơi cụp, vài lọn tóc rơi xuống, che kín trán, khiến người ta không thấy rõ được sắc mặt, nhưng tu vi chỉ mới bát tầng cảnh, lại mang đến cho hai tu sĩ cửu tầng cảnh, một loại cảm giác cực kì áp bách.

"Sư tỷ cẩn thận, gia hỏa này có chút không đúng." Nhược Yên mở miệng nhắc nhở, cùng lúc ấy, trong đầu nàng đang hồi tưởng lại khoảnh khắc giao phong cùng Lục Diệp, thực sự không hiểu tại sao mình lại bại nhanh như vậy.

Nàng vốn cho rằng, một người có tu vi cửu tầng cảnh của mình, khi đối đầu với tu sĩ bát tầng cảnh, không dám nói có thể tùy tiện nhào nặn, nhưng ít nhất muốn đè ép đối phương vẫn không thành vấn đề. Nhưng khi đôi bên thật sự giao thủ, nàng mới kinh hãi phát hiện, thủ đoạn của người này cực kì quỷ quyệt, làm người ta khó mà phòng bị được.

Dường như hắn sở hữu một loại năng lực, có thể đặt gánh nặng ngàn quân lên vài nàng chỉ trong nháy mắt. Đúng vậy, chỉ chớp mắt một cái, loại áp lực tựa như từ trên trời giáng xuống ấy đã khiến nàng không kịp phản ứng. Nếu không phải Nhược Yên dựa vào trực giác nhạy bén, thì giờ phút này, nàng cũng không chỉ bị thương đơn giản thế này đâu, thậm chí đã bị đối phương chém chết từ lâu rồi.

Sắc mặt Sơ Tinh trở nên ngưng trọng, nàng nhìn qua thiếu niên đang từng bước đi tới.

Trong đầu bỗng nhớ lại khung cảnh trên Kim Quang Đỉnh ngày đó. Giữa chiến trường ngập ngụa máu tươi, thiếu niên trước mắt này đã dùng tu vi ngũ tầng cảnh, liên tục chiến bốn mươi ba trận, ngoại trừ người đầu tiên ra sân là ngũ tầng cảnh, còn lại tất cả đều là lục tầng cảnh, nhưng không một ai ngoại lệ, tất cả đều bại dưới tay hắn. Và có không ít hơn hai, ba mươi người đã bị hắn giết chết.

Một lần kia đã khiến Sơ Tinh hiểu được, trên đời này thật sự có những tồn tại không thể đo lường như thế.

Với bọn họ, vượt cấp giết địch chỉ là chuyện thường ngày.

Cho nên, ngay khi nàng nhìn thấy Lục Diệp đã là bát tầng cảnh ở trong sơn cốc, Sơ Tinh cũng không có một chút khinh thường nào.

Lúc gia hỏa này còn là ngũ tầng cảnh, lại có thể giết nhiều tu sĩ lục tầng cảnh như vậy, thì hiện giờ khi hắn đã tới bát tầng cảnh, chỉ sợ tu sĩ cửu tầng cảnh cũng không phải đối thủ của hắn.

Cho nên nàng mới triệu tập hơn hai mươi môn hạ, cùng đồng loạt ra tay, vốn cho rằng mọi chuyện sẽ thuận lợi, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, ở thời khắc mấu chốt này, đám Tiên Nguyên vệ lại chạy đến quấy rối, khiến kế hoạch ban đầu của nàng không còn đất dụng võ.

Giờ phút này, ngay cả Xảo Vân, cũng bị mấy Tiên Nguyên vệ dây dưa không thể thoát thân.

Nhưng chuyện đã đến nước này, bọn họ chỉ có thể tiếp tục ra tay.

Dù Nhược Yên thụ thương, nhưng thương thế không quá nghiêm trọng, nếu hai người bọn họ hợp lực, tuyệt đối không thể thua một tên bát tầng cảnh được.

"Lên!" Sơ Tinh quát khẽ, dẫn đầu xông ra, nữ tử mang trường đao tên Nhược Yên kia cũng theo sát phía sau, thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, hoàn mỹ ẩn sau lưng Sơ Tinh. Hai người bọn họ cùng nhau tu hành, cũng đã sớm phối hợp ăn ý trong quá trình giết địch, nhiều khi không cần dùng từ ngữ câu thông.

Cùng lúc đó, Lục Diệp cũng bước tới, hắn đang cấp tốc rút ngắn khoảng cách giữa hai bên.

Bàn Sơn đao phát ra đao quang màu lửa đỏ, hóa thành một đường cong, hung hăng chém xuống.

Sơ Tinh vung một thanh đoản kiếm trong tay lên nghênh tiếp. Nàng vốn định dùng đoản kiếm này chống đỡ linh khí của đối phương, để một đoản kiếm khác có thể thừa cơ tập kích.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.