Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơ Tinh

Phiên bản Dịch · 1345 chữ

Trước mắt Y Y không lộ diện, hẳn là đang ẩn thân bên trong thân thể Hổ Phách, Lục Diệp cũng không biết rốt cuộc đây là tình huống gì, nhưng có thể suy đoán một chút. Hổ Phách thông linh, có thể phân biệt lòng người thiện ác, hiện giờ nó thân cận với thể tu này như vậy, cũng có nghĩa rằng trên người đối phương có nơi nào hấp dẫn nó, hoặc là chỉ những người có tâm tư đơn thuần mới có thể nhìn thấu tâm linh?

Thời gian trôi qua, không ngừng có tu sĩ nhận được tin tức chạy đến, nhưng về cơ bản, những người chạy tới đều là tán tu.

Sương mù trong sơn cốc càng thêm mãnh liệt.

Trong trận doanh Phong Hoa viện phía đối diện, người cầm đầu là một nữ tu vóc dáng cao gầy, mặc áo đuôi ngắn, lộ ra bờ eo thon đang lắng nghe một nam tử bên người báo cáo.

Nữ tu này chính là Sơ Tinh, phó sứ trấn thủ Phong Hoa viện. Bọn họ tiến vào một nơi kiểu như Vô Lượng Thận cảnh này, tự nhiên phải có một nhân vật có uy tín, địa vị đi lên dẫn đội, và một trong hai người trấn thủ sứ hoặc là phó sứ trụ sở, phải có một người tới.

"Chiếu Nhật sơn bên kia sẽ đến rất nhanh, hẳn là kịp thời gian." Nam nhân thừa dịp nói chuyện, cẩn thận từng li từng tí tới sát gần Sơ Tinh, nhẹ nhàng ngửi ngửi mùi thơm trên người đối phương, tâm thần mê say.

Sơ Tinh khẽ vuốt cằm: "Vậy là tốt rồi, có tin tức của Lăng Vân điện bên kia không?"

"Tạm thời không có."

"Đi thăm dò." Sơ Tinh phân phó một tiếng.

"Vâng!" Nam nhân nọ đáp lại một tiếng rồi cung kính lui ra.

Phong Hoa viện là thế lực rất đặc biệt, địa vị nữ tử của bên trong Phong Hoa viện cao hơn nam tử một chút, hưởng thụ đãi ngộ cũng tốt hơn.

Có tình huống như vậy, bởi vì vị đại tu Thần Hải cảnh khai tông lập phái kia vốn chỉ định nhận nữ đệ tử, dường như người nọ từng bị nam nhân lừa gạt đùa bỡn, cho nên trời sinh đã có một loại bài xích và mâu thuẫn với nam nhân, chỉ cảm thấy nam nhân trong thiên hạ đều đáng chết.

Nhưng bên trong quá trình phát triển tông môn, chỉ nhận nữ đệ tử sẽ có cực hạn rất lớn, không nói những chuyện khác, chỉ tính riêng phái hệ thể tu thôi, đã có rất ít nữ tu phù hợp rồi. Dù sao nữ tử nào cũng thích cái đẹp, ai nguyện ý để bản thân khí huyết tràn trề, cao lớn vạm vỡ?

Cho nên sau khi vị tổ sư khai phái kia mất đi, Phong Hoa viện đã thay đổi phương châm phát triển, bắt đầu nhận nam đệ tử.

Tổng thể lại, số lượng nữ tu bên trong Phong Hoa viện vẫn nhiều hơn nam tu một chút, chừng bảy tám phần, nam tu chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ trong đó, mà phần lớn đều là thể tu. Về cơ bản khi có chuyện gì nguy hiểm, đều do bọn họ chống đỡ.

Nhưng ở Vạn Ma Lĩnh bên kia, Phong Hoa viện có nhân khí rất cao. Nói gì thì nói, ai chẳng thích mỹ nhân nũng nịu?

Mà Phong Hoa viện lại có cực kỳ nhiều những nữ tu da trắng mỹ mạo dạng này.

Sơ Tinh nhìn về phía Thần Ẩn cung cách mình một khoảng sơn cốc, ánh mắt va chạm với Trấn thủ sứ Cổ Tham Dương của Thần Ẩn cung, cả hai đều nhìn thấy hàn ý trong mắt nhau.

Thần Ẩn cung là hàng xóm với Phong Hoa viện, cho nên thù hận giữa hai bên không nhỏ, lại thêm lần này cả hai đều muốn vào Vô Lượng Thận cảnh, mặc kệ trước đó như thế nào, một khi vào bên trong, nếu tìm được cơ hội thích hợp, khẳng định sẽ xung đột.

Trước mắt Vô Lượng Thận cảnh chưa mở ra, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cũng không cần khiêu khích vô vị.

Đôi mắt đẹp của Sơ Tinh lưu chuyển, đảo qua trái phải, muốn nhìn xem có tu sĩ nào đáng giá để ý một chút hay không.

Rất nhanh nàng đã thấy được một tráng hán đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, thân hình to lớn, mặc một bộ áo sợi đay rách nát, mở nửa lồng ngực, đôi mắt đẹp không nhịn được co rụt lại. Nếu nàng không nhận lầm người, hẳn đối phương chính là tán tu tên Cự Giáp kia.

Người này rất nổi danh trong giới tán tu, đến cả mấy đại tông môn xung quanh cũng từng nhắc tới gã, cả Thần Ẩn cung lẫn Lăng Vân điện, đều từng lôi kéo người này, muốn thu nhận gã làm môn hạ.

Dưới tình huống bình thường, hầu hết các đại tông môn sẽ không tuyển tán tu cửu tầng, nhưng Cự Giáp này lại là nhân vật mà mấy đại tông môn xung quanh đều muốn tranh đoạt.

Không chỉ đơn giản vì tâm tính của gã đơn thuần, nguyên nhân chủ yếu là vì thể tu này không giống tất cả những thể tu mà mọi người đã và đang nhận biết.

Nghe nói từ khi tu hành đến nay, Cự Giáp chưa hề giết một người nào.

Phải biết rằng, tu sĩ lăn lộn trong Linh Khê chiến trường, dưới tay ai không có mấy mạng người? Nhưng hết lần này tới lần khác Cự Giáp lại không có.

Không giết người lại có thể tồn tại đến nay, nguyên nhân thứ nhất, vì gã có một đồng bạn pháp tu, nghe nói hai người này đã bắt đầu kết bạn hành động từ lúc nhị tam tầng, chuyện giết địch đều do pháp tu kia làm.

Nguyên nhân thứ hai là sức phòng ngự của Cự Giáp cực kỳ ghê gớm. Về cơ bản, tu sĩ cùng cấp độ không ai có thể phá vỡ phòng hộ của gã, dù tu vi cao gã một hai tầng, cũng rất khó tổn thương gã.

Nhất thể nhất pháp, đã hợp tác từ khi còn là tiểu tu sĩ nhị tam tầng, một đường tu hành đến cửu tầng.

Đáng tiếc, chuyện Thần Ẩn cung và Lăng Vân điện muốn lôi kéo Cự Giáp lại không bệnh tật gì mà chết yểu, bởi vì pháp tu hợp tác với Cự Giáp kia không đồng ý, dường như đối phương muốn một mực biến Cự Giáp trở thành cây rụng tiền, không cho phép bất kỳ thế lực nào nhúng chàm.

Cho nên Sơ Tinh vừa nhìn thấy hình bóng Cự Giáp, đã mờ hồ có chút đau đầu. Hơi may mắn một chút chính là, Cự Giáp không gia nhập vào Thần Ẩn cung bên kia, xem ra vẫn hành động cùng đồng bạn pháp tu của gã, cho nên chỉ cần không chủ động trêu chọc đối phương, hẳn là không xảy ra chuyện gì.

Vì kiểm tra phỏng đoán của mình, Sơ Tinh bắt đầu tìm kiếm bóng dáng pháp tu kia. Dáng vẻ pháp tu kia rất dễ nhận ra, có hai hàng ria mép, dáng người ngũ đoản, vừa nhìn đã biết chẳng tốt lành gì.

Sau đó ánh mắt nàng đảo qua Lục Diệp đang đứng bên người Cự Giáp, con ngươi vừa xẹt qua đã vội vàng quay lại, thậm chí nàng còn điều động linh lực rót vào hai con ngươi, vận dụng hết thị lực nghiêm túc dò xét.

Xác định không nhìn lầm, con ngươi Sơ Tinh chậm rãi nheo lại.

Tại sao người này lại xuất hiện ở chỗ này? Hơn nữa nhìn linh quang. . . Lại tới bát tầng rồi?

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.