Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ Hội Trời Ban!

Phiên bản Dịch · 1318 chữ

Lại nói, nếu Ứng Giao không công phá được đại trận trụ sở nhà người ta, cũng chẳng sao, chỉ cần song phương bốc lên xung đột, người của Kình Thiên tông sẽ thương vong thảm trọng.

Dù sao Lục Diệp cũng đi tới đứng ngoài xem náo nhiệt, chẳng có tổn thất gì.

Hách Nhân ngơ ngác nhìn theo phương hướng Lục Diệp rời đi, trong đầu có chút ngơ ngác, một hồi thế cục này biến hóa quá nhanh, gã có chút không theo kịp tiết tấu.

"Ca, vì sao tâm trạng Ứng Giao không tốt, nó lại chạy về phía trụ sở Kình Thiên tông bên kia?" Hách Thiến không thể hiểu được.

"Có lẽ là trước kia người của Kình Thiên tông nhân từng trêu chọc nó?"

"Thì ra là thế!" Hách Thiến hiểu rõ gật đầu.

"Muội muội ngốc của ta ơi. . ." Hách Nhân đau đầu nhức óc: "Rõ ràng là Ứng Giao kia bị Nhất Diệp huynh dẫn đi qua, có liên quan gì tới tâm trạng của nó không tốt đâu?"

Hách Thiến kinh ngạc tột cùng: "Dẫn đi qua như thế nào?"

Trong lòng Hách Nhân thầm nói, ta cũng có biết đâu? Nhưng khẳng định là thủ đoạn của Lục Nhất Diệp, chẳng đạo lý gì mà một tổn tại trước kia vẫn không lộ diện như Ứng Giao hôm nay lại có hành động dị thường như vậy.

Gã vội vàng truyền tin tức đi: "Ứng Giao đã rời đi, nghi ngờ bị Lục Nhất Diệp dụ dỗ, phương hướng của nó là trụ sở Kình Thiên tông."

Lúc này, trên linh khí thuyền lớn đã dung nạp mấy trăm tu sĩ Ngân Quang đảo, La Phục đang cân nhắc xem bọn họ nên tiếp tục tiến về phía trước hay theo đường cũ quay về, gã vốn tưởng rằng mạch khoáng của Kình Thiên tông bị tập kích, khẳng định là bên kia sẽ có một chút động tác, ai ngờ Kình Thiên tông lại thực sự án binh bất động.

Tình huống này làm gã rất khó chịu.

Gã mang theo mấy trăm mọi người rời đi, vốn tưởng rằng có thể nhân cơ hội làm một vụ lớn, kết quả Kình Thiên tông bên kia hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội này.

Chờ sau lúc hừng đông, khẳng định Kình Thiên tông sẽ đi kiểm tra tình huống mạch khoáng bên kia, nhưng khi hừng đông, bọn họ có nhiều người như vậy cũng không thể che giấu được. Và nếu bị phát hiện, đám người Kình Thiên tông sẽ trốn vào trụ sở, tương đương với đi một chuyến tay không.

Ngay tại thời điểm vẻ mặt La Phục đang vô cùng rối rắm, bỗng nhiên gã nhận được tin tức do Hách Nhân truyền đến.

Gã kiểm tra một phen, vẻ mặt dần dần chuyển thành ngạc nhiên. Chữ nào trên tin nhắn đó gã cũng biết hết, nhưng kết hợp chúng vào cùng một chỗ, lại không sao hiểu được nó có nghĩa là gì.

Cái gì gọi là Ứng Giao đã rời đi? Con hàng kia không phải yêu vật trong truyền thuyết sao? Vì sao nó lại bị Lục Nhất Diệp dụ dỗ đến trụ sở Kình Thiên tông? Lục Nhất Diệp kia thực sự có bản lĩnh như vậy?

Đây không phải muốn lừa lão tử chứ?

La Phục nghĩ ngợi một hồi, dứt khoát đưa tin qua: "Hách sư đệ, nói thực đi, có phải ngươi đã bị Kình Thiên tông bắt cóc hay không?"

"La sư huynh, ta nói chính là sự thật mà! Bản thân ta cũng không thể tin được, nhưng mà ta tận mắt nhìn thấy đó, không tin cũng không được! Ta nói với ngươi, con Ứng Giao kia dài hai mươi trượng, thân mình thô to như chum nước, hai con mắt y hệt cái đèn lồng, trên đầu còn mọc ra một cặp sừng thịt, cực kỳ hung tợn."

"Là Hách Thiến bị bắt cóc sao?"

". . ."

Ven hồ, Hách Nhân có chút phát điên, gã nghĩ một hồi lại đưa tin đi qua: "Đệ tử Hách Nhân và muội muội Hách Thiến của Ngân Quang đảo, không bị Kình Thiên tông hoặc bất cứ kẻ nào bắt cóc. Nếu những lời vừa nói cùng La Phục sư huynh có chút giả dối, sẽ bị thiên lôi đánh xuống, không được chết tử tế, cung thỉnh Thiên Cơ chứng kiến!"

Đợi một lát, La Phục bên kia mới đưa tin tới: "Còn sống không?"

"La sư huynh, ngươi tin ta đi mà!"

"Tin rồi!”

Đối phương còn dứt khoát phát ra Thiên Cơ thệ, La Phục có thể không tin sao?

Nói như vậy, Ứng Giao trong truyền thuyết thật sự tồn tại, nhưng lại bị Lục Nhất Diệp kia dẫn về phía trụ sở Kình Thiên tông!

Đây chính là cơ hội trời ban cho bọn họ.

Trên boong thuyền, La Phục tinh thần phấn chấn, hô lên một tiếng hiệu lệnh: "Dùng tốc độ cao nhất tiến về phía trước!"

Chiếc thuyền lớn vốn đang chậm rì rì đi lại như rùa, bỗng vù vù chấn động thật nhanh, linh quang dày đặc bao vây quanh thân, nhanh chóng lướt về phía trụ sở Kình Thiên tông.

Cùng lúc ấy, lấy trấn thủ sứ Trâu Kỳ, phó sứ Du Hồng Bảo cầm đầu, mấy trăm tu sĩ đang tụ tập trên quảng trường Thiên Cơ điện thuộc trụ sở Kình Thiên tông, đằng đằng sát khí.

Lúc này, đang có một tu sĩ với sắc mặt trắng bệch đứng ở trước mặt Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo, báo lại những gì bọn họ đã gặp phải.

Bọn họ đều là người từ mạch khoáng trốn về. Mặc dù Lục Diệp và Hách Nhân huynh muội đã giết thẳng vào bên trong mạch khoáng, nhưng mạch khoáng vốn là bốn phương thông suốt, phạm vi quá rộng, ba người bọn họ không thể giết được hết tu sĩ Kình Thiên tông, tự nhiên sẽ có cá lọt lưới.

Kỳ thật những người trốn được về này cũng không rõ lắm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết là mạch khoáng bị người tập kích, sau đó không ít người đã chết, về phần là ai tập kích và có bao nhiêu người tập kích, căn bản không rõ ràng lắm, chỉ biết số lượng người tập kích mạch khoáng không quá nhiều.

Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo hỏi một phen nhưng không nhận được bao nhiêu tin tức hữu dụng, chỉ có thể cho đám người còn sống sót quay trở lại hàng ngũ.

"Thấy thế nào?" Trâu Kỳ nhìn về phía Du Hồng Bảo.

"Mười mấy người trốn trở về này lại không bị phục kích, có hai trường hợp, hoặc là bên ngoài trụ sở không có mai phục, hoặc là khẩu vị của đám người mai phục chúng ta rất lớn."

Trâu Kỳ gật đầu, gã cũng nghĩ như vậy .

Dưới tình huống bình thường, nếu bên ngoài trụ sở có mai phục, không cần biết làm như thế nào, mười mấy người này đều không có khả năng trốn về. Mà hiện giờ mười mấy người bọn họ đều bình an trở về, chắc hẳn là đối phương đã thả dây dài câu cá lớn rồi.

Càng là như vậy thì lúc này càng cần phải ổn định, nếu tùy tiện phái ra thêm nhiều tu sĩ, khẳng định sẽ chết thảm trọng.

"Chờ hừng đông đi, đã là giờ Mão (từ 5 đến 7 giờ sáng), rất nhanh sẽ sáng thôi!" Khi Trâu Kỳ nói chuyện, gã lại quay đầu nhìn thoáng qua màn đêm đen kịt, giống như có thể nhìn thấy trong bóng tối kia đang chất chứa sát khí vô cùng tận.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 192

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.