Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kình Thiên Tông Sắp Xui Xẻo!!!

Phiên bản Dịch · 1339 chữ

Lục Diệp nâng tay điểm lên ấn ký chiến trường của mình, đưa tin cho Y Y.

Y Y tuân theo chỉ thị của hắn, thu lân giáp kia vào trong túi trữ vật của mình.

Chỉ là Ứng Giao đang không ngừng oanh kích mặt đất kia, lập tức chuyển thành trạng thái phát điên, thanh thế càng thêm dọa người.

Nó lăn lộn một hồi, lại không cảm giác được khí tức của lân giáp kia, tới lúc đó, Ứng Giao mới phẫn nộ mà xoay chuyển thân hình, bơi trở về hồ nước bên kia, miệng rắn không ngừng phun ra nuốt vào xà tâm, yêu khí không ngừng quay cuồng quanh thân, lộ ra nội tâm không bình tĩnh của nó.

Mắt thấy Ứng Giao muốn một lần nữa tiến vào trong hồ nước, bỗng nhiên Lục Diệp nhận ra, nếu dẫn yêu vật này tới trụ sở Kình Thiên tông bên kia. . . Sẽ thế nào?

Phỏng chừng đây là một con yêu thú đồng cấp bậc với Tiểu Hôi, nếu có thể dẫn nó qua bên kia, chắc chắn là nhóm tu sĩ Kình Thiên tông sẽ cảm động đến khóc rống lên mất.

Nhắc lại mục đích Lục Diệp vào vòng trong, một là ma luyện bản thân, hai là báo thù cho trận chiến Kim Quang đỉnh. Hắn vốn có dự định, dưới điều kiện tiên quyết là cam đoan bản thân an toàn, sẽ cố gắng hết mức giết nhiều tu sĩ Kình Thiên tông một chút.

Nhưng hiện tại xem ra, hình như dã tâm của hắn có thể lớn hơn chút nữa?

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể dẫn Ứng Giao đi qua.

"Y Y, lấy thứ đó ra rồi chạy!" Lục Diệp đưa tin cho Y Y.

"Được." Y Y cũng không hỏi nhiều, lại lấy lân giáp vừa thu vào túi trữ vật ra.

Bên hồ, Ứng Giao vừa chuẩn bị xuống nước lập tức có phát hiện, thân mình dựng thẳng lên, nhanh chóng lao theo một phương hướng, thân mình dài gần hai mươi trượng, tốc độ cực nhanh. Phỏng đoán bảo thủ một chút, tốc độ của nó còn nhanh hơn Hổ Phách toàn lực chạy vội.

Và phương vị mà Ứng Giao truy kích, đúng là phương hướng Y Y trốn chạy. Xem ra, đúng là nó có thể cảm ứng được phương hướng của huyết khí trong lân giáp kia.

Quả nhiên cảm giác của loại yêu thú mạnh mẽ đến không nói lý này, thực nhạy bén.

Hơn nữa tốc độ của nó quá nhanh, Y Y căn bản không cắt đuôi được nó.

Sau nửa canh giờ, Ứng Giao ngừng lại, rồi một lần nữa tiếp tục oanh kích mặt đất. Còn Y Y nghe theo chỉ thị của Lục Diệp, không ngừng xâm nhập vào sâu trong lòng đất.

Sở dĩ hắn làm như vậy, là vì tốc độ của Y Y không bằng Ứng Giao. Mặt khác, Lục Diệp cũng muốn mượn thí nghiệm này để xem phạm vi cảm ứng của Ứng Giao với lân giáp kia, lớn chừng nào.

Khả năng độn địa của Y Y có cực hạn, càng đi sâu xuống, sự quấy nhiễu của lập trường dưới mặt đất càng thêm nghiêm trọng, loại trường trọng lực có mặt khắp nơi trong lòng đất này là loại hình tương tự với nguyên từ lực tràn ngập bên trong Nguyên Từ Quáng, đều có tác dụng giam cầm linh lực, cho nên Y Y càng đi xuống, thực lực càng khó phát huy, một khi tất cả linh lực đều bị giam cầm, nàng sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở chỗ sâu trong lòng đất.

Độ sâu trăm trượng là cực hạn của Y Y, dưới loại khoảng cách này, gần như linh lực lưu động toàn thân Y Y sẽ bị áp chế hơn phân nửa, nếu xuống thêm chút nữa sẽ rất nguy hiểm , nhất là với linh thể như nàng.

Một lát sau, Y Y đưa tin tới: "Thế nào?"

"Có thể rồi."

Kể cả khi Y Y đã trốn vào vị trí sâu trăm trượng, Ứng Giao kia vẫn không buông tha cho, trên mặt đất ngay tại vị trí của Y Y, đã bị nó đào ra một cái hố đất sâu hơn mười trượng.

Căn cứ theo tốc độ như vậy, nếu Y Y ngừng lại không di động, chưa tới một canh giờ, Ứng Giao có thể đào nàng ra.

"Tiếp tục chạy đi, ta sẽ vạch rõ phương hướng cho ngươi." Lục Diệp lại đưa tin qua.

"Ừm."

Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Y Y đang ẩn thân trong lòng đất, Ứng Giao bắt đầu hành động, ven đường nó đi qua, từng gốc đại thụ ngã xuống, trên mặt đất để lại đường rãnh có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lục Diệp sửa lại phương hướng cho Y Y một chút, xác định phương hướng này là đúng, hắn lập tức hạ thân hình xuống, thu hồi Phi Dực, ném Hổ Phách đã tỉnh lại xuống mặt đất.

Hách Nhân huynh muội chạy vội đến, ai nấy đều mờ mịt, không sao hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

"Nhất Diệp huynh, tình huống hiện tại là gì đây? Y Y sư muội đâu?"

Lục Diệp xoay người leo lên lưng hổ, mở miệng nói: "Y Y rất an toàn. Còn về tình huống hiện tại. . . Khó mà nói được, ta chỉ có thể nói rằng, đại khái là Kình Thiên tông sắp xui xẻo rồi."

"Kình Thiên tông sắp xui xẻo?" Đầu óc Hách Nhân xoay xoay một vòng, nhưng khi gã nhìn nghiêng một cái, trông thấy phương hướng Ứng Giao rời đi, lập tức phản ứng lại: "Ứng Giao muốn tới trụ sở Kình Thiên tông?

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đúng!"

"Vì sao Ứng Giao lại muốn đến trụ sở Kình Thiên tông?"

"Đại khái là hôm nay tâm trạng nó không tốt, sát khí có chút nặng? Hách huynh, chúng ta tạm biệt tại đây."

Lục Diệp nói xong, Hổ Phách đã đuổi theo phương hướng Ứng Giao rời đi, bỏ lại Hách Nhân huynh muội càng thêm mờ mịt.

Khẳng định là Ứng Giao sẽ bị dẫn tới trụ sở Kình Thiên tông, hiện tại gia hoả này cực kỳ khát cầu huyết khí trong lân giáp kia, không dễ dàng bỏ qua nó được.

Mà hiện giờ, hẳn là bên trong trụ sở Kình Thiên tông đang có rất nhiều tu sĩ tụ tập, dù sao hắn cùng với Hách Nhân vừa mới đánh bất ngờ mạch khoáng nhà người ta, còn giết không ít người.

Lại bởi vì sắc trời lúc đó quá tối, khiến cho đám người Kình Thiên tông không dám chạy đến kiểm tra, chỉ có thể đợi cho đến bình minh.

Nhưng đại khái là bọn họ không thể ngờ nổi, chờ đến chờ đi, lại chờ được một con Ứng Giao!

Mấy trăm tu sĩ hội tụ, sát khí hừng hực, trận địa sẵn sàng đón quân địch, kết quả lại gặp được Ứng Giao đánh tới, đến đây chẳng còn lời hay gì để nói nữa, khẳng định là cục diện sẽ trở nên vô cùng náo nhiệt.

Lục Diệp không biết dựa vào bản lĩnh của Ứng Giao có thể công phá đại trận phòng hộ nhà người ta hay không, nhưng vũng nước đục này do tự tay hắn khuấy lên, tự nhiên muốn đi xem náo nhiệt.

Mặc dù tu vi của Hách Nhân huynh muội cao hơn hắn một tầng, nhưng ở trong loại cục diện hỗn loạn này, hai quỷ tu bát tầng cảnh không có lực lượng tự bảo vệ mình, cho nên Lục Diệp không dự định mời bọn họ đi theo.

Lúc này tách nhau ra là lựa chọn tốt nhất.

Suy cho cùng, mọi người cũng chỉ là bèo nước tương phùng.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 203

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.