Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liễm Tức Linh Văn!

Phiên bản Dịch · 1328 chữ

Lại nói, thực lực của võ giả đồng cấp bậc cũng có khác nhau.

Lúc trước Lục Diệp đã quan sát rồi, linh quang trên thân binh tu này không sáng ngời, kém hơn Nguyên Quảng đã bị hắn giết rất nhiều.

Nếu Nguyên Quảng đến đối phó Hách Nhân huynh muội, gã còn có cơ hội dùng một địch hai, nhưng thật hiển nhiên binh tu này không có bản lĩnh như vậy.

Gã đang ôm tâm tình phiền muộn, lại thấy Lục Diệp trống rỗng xuất hiện, lập tức lộ ra vẻ sợ hãi kinh hoàng.

Nếu trong lúc bình thường, chỉ là một thất tầng cảnh, gã còn không đặt vào trong mắt, nhưng lúc này, tình cảnh của gã không ổn, khó mà ứng phó với nhiều địch nhân hơn.

Trong lòng gã cũng rất nghi hoặc, rút cuộc là đồng bạn pháp tu của mình đi đâu rồi? Vì sao không giết chết tu sĩ thất tầng cảnh này?

Lưu quang màu lửa đỏ từ trong tay Lục Diệp bay ra, đánh tới binh tu kia, hắn thuận tay ném một viên linh đan vào trong miệng nhấm nuốt. . .

Cũng không biết từ khi nào, hắn đã dưỡng thành thói quen, sau khi chiến đấu, kiểu gì cũng phải ăn một chút linh đan, kể cả khi tiêu hao không lớn.

Ở thời điểm hiện tại, binh tu xuất thân từ Kình Thiên tông đang bị nhốt trong Cửu Giới đồ, ngoan cố chống cự nhưng khó tránh khỏi cái chết, dù không có hắn, Hách Nhân huynh muội vẫn có thể giải quyết gã.

Cho nên Lục Diệp không lựa chọn tiến lên, chỉ lấy ngự khí ra trợ giúp.

Mối quan hệ giữa hắn và Hách Nhân huynh muội gần như là hợp tác, đương nhiên bản thân không thể chiếm hết ưu đãi được, loại người ôm trong mình ý tưởng “Tất cả đều là của ta”, chỉ khiến mối quan hệ hợp tác trở nên yếu ớt không chịu nổi.

Tiếng vang “Đinh đinh đang đang” truyền ra, hai đạo lưu quang ngự khí không ngừng quanh quẩn bên người binh tu nọ, thi thoảng lại chọc cho gã một cái.

Tuy Hách Thiến là nữ tử, nhưng khi bước vào chiến đấu, lại là bậc nữ nhi không kém đàn ông. Động tác của nàng cực nhanh, linh khí trong tay gần như đã bay múa thành một mảnh tàn ảnh, mỗi khi binh tu kia phân tâm, đều có thể thừa dịp chen vào, đánh thẳng tới điểm yếu hại.

Hơn mười hơi thở sau, trên người binh tu kia đã có thêm vài miệng vết thương, máu tươi nhuộm đỏ y phục

Lại qua hai mươi hơi thở sau, theo ngự khí của Hách Nhân xỏ xuyên qua gáy binh tu kia, chiến đấu chấm dứt.

Một điểm hồng quang từ trong thi thể binh tu bay ra, rơi vào mu bàn tay Hách Nhân.

Hách Thiến nhanh chóng thu thập chiến lợi phẩm.

Bốn phía truyền đến cảm giác bài xích mãnh liệt, trong thời gian ngắn, ba người đã trở về vị trí ban đầu, trên mặt đất có thêm hai khối thi thể, Y Y cầm Cửu Giới đồ trong tay đứng ở cách đó không xa.

"Đã nghiền, ha ha ha!" Hách Nhân cười to.

Sau khi huynh muội bọn họ nhìn thấy thủ đoạn của Lục Diệp mới quyết định hợp tác cùng làm việc với hắn, nhưng rốt cuộc chuyện đó có thể thành hay không, trong lòng cũng không nắm chắc.

Tới hiện tại, Kình Thiên tông bên này đã chết hai tu sĩ cửu tầng cảnh, bên ta không một thương vong, điều này khiến khí thế trong lòng hai người tăng thêm thật nhiều.

"Đi thôi!"

Lục Diệp nắm Hổ Phách trên vai, ném xuống đất một cái, Hổ Phách lập tức khôi phục thân hình ban đầu. Hắn xoay người leo lên lưng hổ, đem Y Y cũng đi theo, Hổ Phách chạy thật nhanh, thẳng tắp lao tới khu vực khai thác mỏ của Kình Thiên tông.

Hách Nhân huynh muội lại dung nhập vào bóng tối bốn phía, không nhìn thấy bóng dáng, nhưng từ luồng khí tức như có như không tỏa ra, có thể hiểu hai người bọn họ luôn ở cách đó không xa.

Lại nói, loại chuyện dẫn xà xuất động này, chỉ làm một lần là đủ, không có khả năng sẽ thành công ở lần thứ hai.

Tu sĩ Kình Thiên tông cũng không phải kẻ ngốc, hai tu sĩ cửu tầng cảnh đuổi theo ra ngoài, nhưng địch nhân chẳng những không chết, ngược lại còn chạy trở về, chỉ cần tu sĩ lưu thủ bên kia kiểm tra thoáng một cái, sẽ biết được tình trạng sinh tử của hai cửu tầng cảnh nhà mình, đến lúc đó bọn họ sẽ truyền tin tức trở về trụ sở.

Lúc trước, Hách Nhân đã tìm hiểu rõ ràng tình huống bên kia, tổng cộng có ba tu sĩ cửu tầng cảnh canh giữ trong mạch khoáng của Kình Thiên tông, hai người đã bị dẫn đến đây giết chết, chỉ còn lại một người cuối cùng.

Cho nên bọn họ chỉ cần giải quyết cửu tầng cảnh còn lại này, thì khu vực khai thác mỏ phía trước sẽ không còn cửu tầng cảnh nữa, lấy thực lực trước mắt của Lục Diệp, tự nhiên là muốn làm gì thì làm, chỉ cần bỏ chạy trước khi trụ sở Kình Thiên tông bên kia phản ứng lại là được.

Cho nên điểm mấu chốt hiện tại chính là giết chết đối phương.

Một đường tiến thẳng về phía trước, ở thời điểm cả đám chỉ còn cách khu vực khai thác mỏ chừng ba dặm, Lục Diệp xoay người xuống khỏi lưng hổ, thân hình Hổ Phách lại hóa thành mèo con, nhảy lên bờ vai của hắn. Về phần Y Y, nàng lại tiến về phía trước dò đường, tìm kiếm vị trí cửu tầng cảnh kia.

Hách Nhân huynh muội ở phụ cận phối hợp tác chiến, chỉ đợi khi tìm cửu tầng cảnh cuối cùng nọ, sẽ liên thủ ép chết đối phương cùng Lục Diệp.

Lục Diệp vừa cất bước đi tới, đã nhẹ nhàng hít sâu một hơi, một đạo linh văn lặng yên không một tiếng động, trực tiếp bao trùm trên người mình. Trong phút chốc, tất cả khí tức đã tiêu tan toàn bộ, bao gồm cả Hổ Phách đang nằm trên vai hắn.

Liễm Tức.

Là linh văn hắn nhận được cùng một lượt với Hào Thứ.

Có một loại linh phù tên là Liễm Tức phù, Lục Diệp từng dùng loại linh phù này khi nghĩ cách cứu viện Hổ Phách. Trước kia hắn cũng thường chuẩn bị sẵn loại phù này trong người, bởi vì trong một vài hoàn cảnh đặc biệt, loại linh phù này rất hữu dụng.

Ví dụ như lúc này!

Nhưng từ sau khi hắn đạt được Liễm Tức linh văn từ trên Thiên Phú thụ, loại linh phù kia lập tức trở thàng vô dụng.

Kỳ thật Lục Diệp cũng muốn đạt được loại linh văn có thể ẩn nấp thân hình này từ lâu rồi, nếu có linh văn mang theo năng lực như vậy, hắn có thể hoàn toàn ẩn tàng thân hình, trở nên xuất quỷ nhập thần y hệt quỷ tu, không chỉ đơn giản là thu liễm khí tức như hiện giờ.

Đưa mắt nhìn lại, trong khu vực khai thác mỏ bên kia mơ hồ có chút hào quang truyền ra nhưng phân bố rất tán loạn. Đó là ánh sáng truyền tới từ cửa ra vào của một đám quặng mỏ.

Điều này khiến Lục Diệp không khỏi hồi tưởng khởi tới những tháng ngày hắn đi lấy quặng mỏ tại Tà Nguyệt cốc. . .

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.