Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các Ngươi Không Sợ Thiên Lôi Đánh Sao???

Phiên bản Dịch · 1306 chữ

Trùng tộc không thể giết tới trụ sở nhanh như vậy. Trong tình huống bình thường, trùng triều lấy Trùng cốc làm trung tâm, sẽ tỏa ra xung quanh, đối với Trùng tộc không có trí thông minh, hành động của chúng không có mục đích rõ ràng, sẽ gặm nuốt tất cả sinh cơ và năng lượng chúng gặp phải trên đường đi.

Nhưng nếu ai đó cố tình dụ bọn nó đến đây thì sao?

“Tặc tử Bích Huyết Tông!” Một cục lửa giận nghẹn ở ngực Trình Bác, nhưng không có chỗ phát tiết, khỏi cần nói cũng biết cảm giác kia khó chịu đến mức nào.

Dù là người Bích Huyết Tông thật sự tới công kích trụ sở của bọn họ, Trình Bác cũng sẽ không tức giận như vậy.

Thân ở trận doanh khác biệt, ngươi đấu với ta, ta đấu với ngươi là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Nhưng những tặc tử Bích Huyết Tông kia đã làm gì?

Đầu tiên là bọn họ phục kích ở cửa Trùng động, dẫn đến trấn thủ sứ Hà Mãnh cầm đầu mấy trăm đệ tử bị giết sạch, sau đó lại quay đầu dẫn trùng triều tới trụ sở.

Đây là việc mà con người có thể làm ra ư?

Từ khi Trình Bác tu luyện đến nay, gã chưa bao giờ gặp phải một người có tâm địa độc ác như vậy, chỉ sợ lục phủ ngũ tạng của loại người đó đều là màu đen.

"Sư huynh, làm sao bây giờ?"

Các tu sĩ của Thiên Sát điện hoảng sợ, người vừa tấn công đại trận đã rời đi, nhưng Trùng tộc vẫn chưa rời đi. Vào lúc này chúng đang nhào tới bên ngoài đại trận, gặm nhấm linh lực lưu động bên trong đại trận.

Đối với Trùng tộc, đại trận phòng hộ có linh lực tỏa ra, là thứ cực kỳ hấp dẫn chúng nó.

Trước mắt tạm thời không cần lo lắng, bởi vì Trùng tộc tiến đến không nhiều, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua hàng dài không thấy điểm cuối kia, liền biết theo thời gian trôi qua, sẽ có càng nhiều Trùng tộc tiến đến.

Trình Bác lập tức mệnh lệnh “Người hộ trận toàn lực huy động uy lực của đại trận phòng hộ, những người khác theo ta đi giết địch!”.

Đại trận phòng hộ sẽ luôn mở ra, bởi vì linh lực trong Linh Khê chiến trường rất nồng nặc, cho nên các đại trận thường được bố trí trong trụ sở để có thể hấp thu thiên địa linh khí duy trì sự vận hành của bản thân, không cần tiêu hao thêm thứ gì khác, thậm chí đại trận phòng hộ tốt hơn chút, còn có thể lưu trữ linh lực dư thừa để sau này sử dụng.

Trong điều kiện bình thường, đại trận phòng hộ chỉ duy trì ở mức tiêu hao tối thiểu, chỉ có ở thời điểm bị tập kích, tu sĩ bên trong mới toàn diện thúc giục, lúc này sẽ tiêu hao một ít linh thạch.

Rất nhiều trụ sở tông môn đều có nhiều hơn một bộ đại trận phòng ngự, thậm chí những tông môn giàu có sẽ bố trí tới mấy bộ, liên kết thành một vòng. Làm như vậy, nếu một bộ đại trận nào đó bị phá vỡ, thì một bộ đại trận tiếp theo sẽ phát huy tác dụng.

Nhưng lúc bình thường, tông môn ở vòng ngoài chỉ có một bộ đại trận, bởi vì đại trận có thể bao trùm cả một trụ sở rất quý giá, tông môn vòng ngoài không có nhiều tài lực như vậy.

Hơn nữa, bố trí nhiều cũng vô dụng

Thực lực phổ biến của các tu sĩ ở vòng ngoài khá thấp, rất hiếm khi có chuyện một trụ sở tông môn nào đó bị công phá. Lần trước sở dĩ chuyện Huyền Môn công kích trụ sở của Cửu Tinh Tông, lại ồn ào, huyên náo, lan truyền ngàn dặm như vậy, là bởi vì chuyện như vậy không phổ biến.

Lúc này, trụ sở của Thiên Sát điện đang phải đối mặt với một nguy cơ trước nay chưa từng có, bởi vì tồn tại tiến đến công kích trụ sở của bọn họ, không phải là các tu sĩ mà là một trùng triều, điều này chưa từng xảy ra trước đó.

Tình thế lúc này, dù trong tông môn chỉ còn lại khoảng một trăm tu sĩ, Trình Bác cũng không thể vứt bỏ trụ sở. Đây là trách nhiệm của gã. Với tư cách là phó sứ trấn thủ, gã có thể mất mạng, nhưng trụ sở không được mất.

Mệnh lệnh rõ ràng chính xác được ban ra, sức mạnh của đại trận phòng hộ được kích hoạt, ngay khi Trình Bác chuẩn bị dẫn những đệ tử còn lại đi giết địch, đột nhiên có một luồng linh lực hỗn loạn truyền đến từ phía sau.

Trình Bác giật mình, vội vàng phân phó các đệ tử ở đây giết địch, trong khi tự mình dẫn một vài người đi tới kiểm tra.

Không lâu sau, các tu sĩ của Thiên Sát điện do Trình Bác cầm đầu sợ hãi nhìn về phía trước, bên ngoài đại trận phòng hộ lít nha lít nhít tất cả đều là bóng người.

Không biết bọn họ từ đâu chui ra, chỉ biết đám người này đang sử dụng thuật pháp, liều mạng dùng linh khí công kích đại trận phòng hộ, khiến quầng sáng bên trên đại trận liên tục gợn sóng.

Phía trước có trùng triều đột kích, phía sau có mấy trăm tu sĩ giáp công, Trình Bác cảm thấy trước mắt tối đen, thiếu chút nữa đã té xỉu trên mặt đất.

Thân hình gã lay động một cái, bị một sư đệ bên cạnh đỡ lấy, bỗng nhiên gã vung tay lên, giận dữ hét lên: "Lục Nhất Diệp, cút ra đây!"

Mặc dù gã không quen biết tu sĩ nào ở đây, nhưng vẫn có thể phán đoán ra những người này nhất định là tu sĩ Bích Huyết Tông!

Chân trước trùng triều vừa bị người kia dẫn tới, chân sau mấy trăm tu sĩ đã xông vào nơi này, bảo đây không phải dự mưu trước, ai mà tin nổi?

Mãi cho đến lúc này, gã mới phát hiện bản thân đã đánh giá thấp sự tàn nhẫn của Bích Huyết Tông.

Mấy trăm tu sĩ nhà mình bị chặn trong Trùng động, dẫn đến toàn quân bị diệt, cũng chưa khiến Bích Huyết Tông thỏa mãn, bọn họ còn muốn công chiếm được trụ sở, bởi vì đối với bất kỳ một tông môn nào, công chiếm được trụ sở chính là cám dỗ khó cưỡng.

Trình Bác cũng hiểu, chỉ sợ lần này bọn họ không giữ được trụ sở, nếu chỉ đối phó với công kích của trùng triều hoặc Bích Huyết Tông, có lẽ gã còn có thể nghĩ ra cách, nhưng bị hai bên tấn công như thế này thì không ai có thể chịu được.

Trước mắt một vùng tối tăm, tiền đồ một vùng tăm tối...

“Bích Huyết Tông, đám các ngươi bỏ đá xuống giếng như thế này, không sợ bị thiên lôi đánh sao?” Một vị tu sĩ Thiên Sát điện bi thương rống giận.

Ngay lập tức đã có một tu sĩ của Bích Huyết Tông đáp lại: “Lúc trước khi các ngươi bắt nạt chúng ta, tại sao không nói cái gì mà thiên lôi đánh xuống? Tiểu tử vừa nói chuyện kia ngoan ngoãn đứng thẳng ở nơi này, chờ sau khi đại trận bị phá, ta sẽ cho ngươi thống khoái!"

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.