Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Muốn Bàn Một Vụ Làm Ăn!!!

Phiên bản Dịch · 1311 chữ

Sau nửa canh giờ công chiếm Thiên Sát điện, theo đại trận phòng hộ Thiên Sát điện sụp đổ, ánh huỳnh quang đầy trời phiêu tán, mấy trăm tu sĩ Bích Huyết tông trực tiếp tiến quân thần tốc, giết thẳng vào bên trong trụ sở Thiên Sát điện.

Đại đa số tu sĩ đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngác. Trước đó, chưa bao giờ bọn họ nghĩ tới, công chiếm một trụ sở tông môn lại nhẹ nhàng, đơn giản như vậy.

Phải biết rằng, đây chính là tông môn vòng ngoài, đã nhiều năm đều không xuất hiện tình huống trụ sở bị công chiếm. Nhưng từ khi bọn họ đến nơi này, trước sau chỉ hơn nửa canh giờ, trụ sở Thiên Sát điện đã bị công phá xong xuôi.

Bên trong trụ sở, trên trăm vị tu sĩ còn sót lại của Thiên Sát điện đã sớm được Trình Bác dẫn dắt rút về Cửu Châu rồi. Kể cả khi gã biết một khi rút lui là tiền đồ bản thân vô vọng, cũng không dám ở lại nơi này chờ chết.

Cái gì mà tánh mạng có thể mất, trụ sở không thể mất? Toàn là lời vớ vẩn. Bình thường hò hét vài câu còn được, tới khi thật sự đến thời khắc sinh tử tồn vong rồi, tự nhiên là phải bảo toàn bản thân, chỉ còn sống mới có hi vọng, người đã chết là chẳng còn gì cả.

Giờ phút này, trụ sở Thiên Sát điện đã sạch trơn, không một bóng người, hiện giờ chỉ có tu sĩ Bích Huyết tông và trùng triều đang dũng mãnh xông vào nơi đây thôi.

Dựa theo kế hoạch Lục Diệp đã thiết kế sẵn từ trước đó, tu sĩ có tu vi tam tầng cảnh trở lên sẽ lướt qua quảng trường Thiên Cơ điện, được đám người Trần Dục dẫn dắt nghênh chiến trùng triều.

Tu sĩ dưới tam tầng cảnh lại phân tán ra, đi đến các nơi, cướp đoạt mọi thứ trong trụ sở Thiên Sát điện.

Mà Lục Diệp lại cùng Hoa Từ trực tiếp vọt vào trong Thiên Cơ điện, Hoa Từ nâng tay đặt lên Thiên Cơ trụ bên trong Thiên Sát điện, mượn dùng quyền hạn trấn thủ phó sứ của bản thân, đoạt lấy đủ loại gia trì trên Thiên Cơ trụ này.

Lục Diệp đi cùng, phụ trách bảo vệ nàng. Lúc trước hắn từng cố ý hỏi Lý Bá Tiên về chuyện này, cũng biết khi đoạt lấy gia trì cần hao phí một chút thời gian, lo lắng một mình Hoa Từ đi tới không ổn nên mới đi theo.

Hoa Từ nhắm mắt lại, Lục Diệp đi đến phía trước một chiếc ghế dựa rộng rãi rồi ngồi xuống, ném vào trong miệng một viên linh đan, cắn giòn tan.

Ngay sau đó, hắn nâng tay điểm lên ấn ký chiến trường của mình, tìm kiếm một đợt.

Hiện giờ, bên trong ấn ký chiến trường của hắn có rất nhiều lạc ấn, đều là lạc ấn của trấn thủ sứ hoặc phó sứ của các thế lực lớn đã gặp gỡ tại Kỳ hải, vài thế lực trong đó có trụ sở không quá xa Bích Huyết tông.

Đặc biệt là Vô Cực hiên, trụ sở của bọn họ chỉ cách Bích Huyết tông một cái Phùng thị

Phùng thị nằm ở phía Đông Bích Huyết tông, mà Vô Cực hiên lại nằm ở phía Đông của Phùng thị. Có thể nói, trụ sở hai nhà tông môn bọn họ kẹp Phùng thị vào giữa.

Ở trong Kỳ hải, vị trấn thủ sứ hào hoa phong nhã tên là Đinh Ngọc Thụ của Vô Cực hiên kia, đã từng tìm tới hắn, thương nghị về chuyện này. Nội dung cũng đơn giản, về sau nếu có rảnh, hai bên sẽ liên thủ đánh Phùng thị một trận, nhưng ở thời điểm đó, Bích Huyết tông chẳng có mất người, Lục Diệp không thể cho đối phương một câu trả lời rõ ràng thuyết phục được.

Nhưng trước mắt lại là một cơ hội tốt!

Công chiếm trụ sở Thiên Sát điện thuận lợi vượt quá tưởng tượng. Thêm nữa, chuyện đã phát triển đến trình độ này, chỉ đơn giản là, không làm thì thôi, đã làm phải làm đến cùng, ngay cả Phùng thị cũng đi qua đánh luôn cho xong.

Lại nói, trước mắt tu vi của hắn tăng rất nhanh, chỉ sợ không qua bao lâu nữa, đã phải tiến vào vòng trong chiến trường rèn luyện. Và trước lúc hắn rời đi, nếu có thể đánh ngã luôn Phùng thị bên này, coi như tình cảnh Bích Huyết tông tuyệt đối sẽ tốt hơn rất nhiều, hắn cũng có thể yên tâm rời đi.

Nhưng cần phải xem ý tứ Vô Cực hiên bên kia trước. Tuy Phùng thị chỉ là cửu phẩm, nhưng chỉ cần nghĩ cũng biết, muốn đánh hạ tông môn này, sẽ không nhẹ nhàng như vậy.

Sở dĩ Thiên Sát điện không có lực lượng phản kháng, là bởi vì có rất nhiều người của bọn họ đã chết bên trong Trùng động.

Nhưng Phùng thị không gặp phải nguy cơ như vậy.

Cho nên muốn đánh Phùng thị, hắn cần Vô Cực hiên phải xuất lực lượng thật lớn! Nếu bọn họ không thể xuất lực, kế hoạch này chỉ có thể chết non.

Lục Diệp tìm được lạc ấn của Đinh Ngọc Thụ, dứt khoát gửi qua một tin.

"Đinh huynh, tình huống các ngươi bên kia thế nào?"

Rất nhanh đã nhận được tin nhắn trả lời.

"Ổn thỏa! Đã giết vào trùng sào, không bao lâu nữa có thể hoàn toàn giải quyết. Nhất Diệp huynh bên kia, cần tương trợ phải không? Ta có thể phái những người bên này đi qua đó."

"Không cần, ta chỉ muốn bàn với ngươi một vụ làm ăn thôi."

"Làm ăn?" Đinh Ngọc Thụ nghi hoặc khó hiểu, trước mắt đang là thời điểm đối phó trùng triều, vì sao bỗng nhiên hắn lại muốn nói chuyện làm ăn?

Một lát sau, Lục Diệp đã kết thúc trò chuyện với Đinh Ngọc Thụ, trong mắt lộ ra vẻ suy tư.

Lúc này ở biên giới trụ sở, lấy Trần Dục cầm đầu, đám đông tu sĩ đang bận rộn tạo thành một đường phòng tuyến, ngăn cản, đối kháng với trùng triều đang dũng mãnh tràn tới.

Trước mắt, quy mô của trùng triều không quá lớn, cho nên kể cả khi bên trong có không ít Trùng tộc cao lớn, Bích Huyết tông bên này vẫn có thể phản ứng được, nhưng chắc chắn không thể giữ được trong khoảng thời gian quá dài, trùng triều vẫn cuồn cuộn không ngừng lao tới, không thể tiêu diệt được trong thời gian ngắn.

"Được rồi” Âm thanh Hoa Từ truyền đến, nhìn vẻ mặt nàng là biết, hiển nhiên thu hoạch không tồi.

Dù sao Thiên Sát điện cũng là thế lực bát phẩm, đã lập tông vài chục năm, nhiều năm qua như vậy, hẳn là số lượng gia trì trên Thiên Cơ trụ không ít, chỉ từ độ nồng đậm của thiên địa linh khí bên này, cũng có thể nhìn ra, linh khí nơi này còn nồng đậm hơn Bích Huyết tông bên kia. Dù sao người ta cũng là một tông môn đã tích lũy vài chục năm, chỉ dựa vào thu hoạch do Lục Diệp và Hoa Từ tham gia một lần Linh Khê trấn thủ chiến mang về, tuyệt đối không thể sánh bằng được.

Trong quá trình đoạt lấy gia trì sẽ xuất hiện lượng lớn hao tổn, dù vậy, lần này Bích Huyết tông cũng có thu hoạch thật lớn.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 168

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.