Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đổi Ý

Tiểu thuyết gốc · 2565 chữ

Đa ta đạo hữu Hoangklht đã ném thẳng mặt bần tăng hơn 4000TLT nhé... Tuy mặt hơi sưng... Nhưng bần tăng chắc chắn thí chủ là người tốt a... =))

...

Sau khi Hoàng hậu từ trong cơn mê man tỉnh lại, đã thấy Ngụy Thiên Minh mặc quần áo chỉnh tề đang ngồi ở chỗ đó mỉm cười mà nhìn mình, nàng giận dữ: "TÊN NÔ TÀI ĐÁNG CHẾT.. NGƯƠI!.. mà thôi, ngươi có kế sách gì có thể đối phó với Cẩn tổng quản, thì nhanh nói."

Nói đến chính sự, Ngụy Thiên Minh cũng thu lại nụ cười, khẽ nói: "Phương pháp thì ta có thể nói, nhưng thực hiện thì cũng có chút nguy hiểm. Không biết Hoàng hậu nương nương, ngài có bằng lòng mạo hiểm như vậy hay không?"

Hoàng hậu nghe Ngụy Thiên Minh nói như vậy cũng biết việc này không dễ làm, nhưng vì mạng nhỏ mình, Hoàng hậu vẫn hơi nhướng mày, nói: "Ngươi trước tiên nói cho bổn cung nghe xem phương pháp đó đến cùng là thế nào!"

Ngụy Thiên Minh gật đầu một cái, nói: "Thực ra phương pháp kia nói đơn giản thì rất đơn giản, mà nói khó cũng rất khó. Cẩn tổng quản hắn không phải còn phụ trách Ngự Thiện Phòng sao? Nương nương người có thể đột phá từ điểm này, khi hoàng thượng dùng bữa thì người làm như vô tình phát hiện ra thức ăn có độc. Vu hãm cho Cẩn tổng quản, khi hoàng thượng cho người điều tra liền kêu tai mắt của người ở chỗ Cẩn công công đứng ra tố cáo. Nói hắn biết Hoàng hậu đi tố cáo hắn với hoàng thượng, mà Đế Vương lại đăng cơ chưa lâu nên Cẩn công công muốn thí quân rồi diệt sát luôn cả Hoàng hậu, đưa Hoa phi lên cai quản hậu cung."

Hoàng hậu thần sắc hơi có chút biến hóa, nàng kinh nghi bất định nói ra: "Làm như vậy có hữu dụng không? Với lại Cẩn công công cũng không dễ dàng bị ám hại như thế!"

Rốt cuộc thì hai người ở hậu cung đã tranh đấu với nhau mấy năm, nên Hoàng hậu đối với Cẩn tổng quản, vẫn là có kiêng kị từ trong nội tâm. Nếu như không thể triệt để đem Cẩn công công vặn ngã, Hoàng hậu nhất định sẽ không thử mạo hiểm.

Ngụy Thiên Minh liền cười lạnh nói: "Hoàng hậu nương nương, tục ngữ có câu Cầu phú quý trong hung hiểm Cẩn tổng quản đã chuẩn bị giết chết ngươi, nếu như ngươi không dám buông tay đánh cược một lần, chỉ sợ đến sau cùng muốn hối hận cũng không kịp!"

Một câu nói này liền, đã động đến nội tâm Hoàng hậu.

Ánh mắt của nàng lấp lóe, liền làm ra quyết định cắn răng nói ra: "Được! Ngụy Thiên Minh, ta sẽ dựa theo lời ngươi nói làm. Bổn cung sẽ để người ở trong thức ăn của hoàng thượng hạ độc, rồi trước khi hoàng thượng dùng bữa, ta sẽ vạch trần Cẩn tổng quản, vu hãm để xem hắn sẽ xử lý thế nào cho thoả!"

Ngụy Thiên Minh giơ ngón tay cái lên, tán thưởng Hoàng hậu nói: "Đã là Hoàng Hậu thì phải có cái lòng tin này, vậy thì con lo gì tên Cẩn tổng quản kia không ngã."

Nói xong Ngụy Thiên Minh liền đứng dậy, nói: "Hiện tại cũng không còn sớm, ta phải trở về. Không nên ở chỗ này quá lâu miễn cho Cẩn tổng quản nổi lên nghi ngờ. Những việc còn lại thì ta không cần nói nhiều, chỉ là nhắc nhở một câu. Bí mật của ta mà bị lộ ra thì chắc người cũng hiểu hậu quả rồi chứ."

Hoàng hậu nhớ lại cái tình cảnh vừa rồi, hai má không khỏi ửng hồng, gật đầu nói: "Ngươi yên tâm đi, việc này ta.. ta tự hiểu."

Ngụy Thiên Minh đi ra đến cửa, tiện tay vỗ nhẹ cái mông căng tròn của nàng một nhát, rồi mới hài lòng rời đi.

Thời điểm ra khỏi Khôn Ninh Cung thì bầu trời cũng đã là xế chiều. Những đám mây phảng phất cuối chân trời như báo hiệu một một trận mưa lớn sắp tới.

Gặp cảnh này, Ngụy Thiên Minh chỉ biết lắc đầu, tự nói một tiếng: "Cái hậu cung này, sắp thay đổi rồi...!"

Nói xong, Ngụy Thiên Minh trở về Tuệ Hương Cung. Hắn biết, chỉ có nơi này mới là nơi an toàn thuộc về hắn.

Tuy Ngụy Thiên Minh giao dịch thân thể với Hoàng hậu nhưng dù sao cũng tính là có quen thuộc. Hắn liền bảo Tiểu Hùng mang ít bằng chứng bất lợi của Cẩn công công đến Khôn Ninh Cung.

….

Ngày hôm sau, trong hậu cung truyền ra một tin tức cực kỳ kinh người.

Tất cả cung nữ và thái giám đều đang đồn với nhau rằng Cẩn tổng quản ở trong thức ăn của hoàng thượng bỏ độc, cũng may được Hoàng hậu nương nương phát hiện ra. Làm cho hoàng thượng đang mệt mỏi vì chuyện triều chính, cũng phải nổi giận lôi đình. Sai cấm vệ bắt Cẩn công công lại dùng cực hình, bảy ngày sau trảm đầu.

Mà Hoàng hậu nương nương cũng được hoàng thượng không tiếc lời tán dương.

Có lúc, ở trong hậu cung này phấn đấu nhiều năm như vậy mới có thể vất vả leo đến một vị trí tốt. Nhưng cũng bởi vì một câu của phía trên, tất cả mọi thứ liền trở thành công giã tràng. Cẩn công công rơi đài, hoàng hậu được trọng thưởng và nhân cơ hội đó thu phục hết thủ hạ của Cẩn tổng quản về dưới trướng, trong hậu cung một mình độc chưởng càn khôn!

Tin tức này, cũng truyền đến trong tai của Ngụy Thiên Minh, khi nghe được tin tức này, tự nhiên cũng có chút vui vẻ. Bất kể thế nào thì từ nay về sau, cái kẻ lòng dạ thâm sâu này đều không thể uy hiếp được đến Ngụy Thiên Minh nữa.

Để chúc mừng chuyện này, Ngụy Thiên Minh còn cố ý để Tuệ phi dắt theo Tiểu Hồng chuẩn bị một bàn đồ ăn cực kỳ phong phú.

Ở trên bàn cơm, Tuệ phi tự mình rót rượu cho Ngụy Thiên Minh, đồng thời cười tủm tỉm nói ra: "Thiên Minh, lần này chàng giúp Hoàng hậu nương nương một việc lớn như vậy. Thử nói xem, cái vị trí hậu cung tổng quản, kia có thể rơi lên trên thân của chàng hay không?"

Khi Ngụy Thiên Minh giúp Hoàng hậu nương nương nghĩ kế, nàng ta cũng đã hứa hẹn qua. Khi nào Cẩn tổng quản ngã xuống thì sẽ để hắn lên thay. Hậu cung tổng quản là vị trí chưởng quản tất cả thái giám và cung nữ ở trong hậu cung. Cái quyền lực này cũng không phải là to bình thường.

Mà lại, sai khi thành tổng quản hậu cung, còn có thể thường xuyên nhìn thấy hoàng thượng, đây chính là đường tắt để dẫn đến vô số chỗ tốt.

Liền coi như những phi tần như Tuệ phi này, cũng phải nhìn sắc mặt của hậu cung tổng quản để hành sự.

Cho nên, Tuệ phi ở thời điểm này cũng bắt đầu có chút ít lấy lòng với Ngụy Thiên Minh. Nhưng hắn cũng không cần nàng phải làm như vậy, chỉ cần hắn nhận định là nữ nhân của mình, thì hắn sẽ hết sức chu toàn cho người đó..

Mà Ngụy Thiên Minh cùng với Tuệ phi nói thế nào, cũng đều đã sinh hoạt với nhau được một thời gian không ngắn. Mọi việc cấm kỵ trong hậu cung cũng đều thử qua, thì làm sao hắn có thể quên nàng đi cho được.

Ngụy Thiên Minh tâm tình không tệ, hắn để Tuệ phi và Tiểu Hồng ngồi lên hai bên đùi của mình rồi ở trên mặt các nàng hôn mỗi người một cái, cười tủm tỉm nói ra: "Sơ Ảnh, Tiểu Hồng dù thế nào đi nữa, thì hàng đêm các nàng đều sẽ ở trên giường mà hầu hạ ta cả thôi."

Nói xong, Ngụy Thiên Minh liền đưa tay vào bên trong cung trang của hai nàng mà khiêu khích vùng đất cấm địa đó, làm cho mỹ nhân bắt đầu thở gấp không thôi.

Ngụy Thiên Minh sớm ở nơi này của Tuệ phi tầm hoan đã quen, hắn cũng không để tâm đến mấy tỳ nữ ở xung quanh mặt đỏ như gấc. Hắn đẩy ngã Tuệ phi và Tiểu Hồng ra sàn rồi kéo cung trang của các nàng sang một bên.

Hơn một canh giờ qua đi.

Tuệ phi và Ngụy Thiên Minh đều tinh thần phấn chấn, tươi cười rạng rỡ mà nhìn nhau, còn Tiểu Hồng vì kiệt sức mà lịm đi.

Hắn mang trên mặt tiếu ý, ôm lấy thân thể vô lực của các nàng, rồi nới với Tuệ phi: "Sơ Ảnh, ngươi kêu các nàng dìu hai ngươi nghỉ ngơi trước, ta đi tìm Hoàng hậu để kêu nàng ta thực hiền lời hứa.

Nói xong, Ngụy Thiên Minh ra khỏi Tuệ Hương Cung. Tuệ phi nhìn bóng lưng của Ngụy Thiên Minh, trong lòng có rất nhiều cảm xúc hiện lên.

Nàng biết, một tên thái giám giả như Ngụy Thiên Minh, một khi leo lên vị trí tổng quản hậu cung. Thì sau này sẽ có thêm rất nhiều phi tử và cung nữ sẽ bị hắn chà đạp, mà nàng có thể sẽ bị hắn quên đi.

Nhưng cùng với tâm tình đó, Tuệ phi cũng muốn để Ngụy Thiên Minh ngồi ở vị trí kia. Bởi vì, Tuệ phi nàng đã trót trao trái tim cho nam nhân này.

Nữ nhân khi yêu có đôi vô tư, nguyện ý vì người đàn ông của mình mà hiến dâng ra tất cả. Đương nhiên, chủ yếu vẫn phải nhìn xem yêu có đủ đậm sâu hay không, có đủ hay triệt để hay không.

Lúc này, Ngụy Thiên Minh đang đi ở trong hậu cung, cước bộ trầm ổn có lực, ai nhìn vào cũng thấy hắn đang vui vẻ vô cùng. Sau khi đạp đổ Cẩn công công, Ngụy Thiên Minh liền cảm thấy viên đá đang đè trên ngực mình đã bị buông bỏ

Bước từng bước lớn đến trước Khôn Ninh Cung.

Ở một thời gian trước, Ngụy Thiên Minh đều đến nơi này không ít lần, rất nhiều cung nữ, thái giám đều nhớ rõ mặt mũi của hắn. Cho nên, khi bọn họ nhìn thấy Ngụy Thiên Minh, cũng không dám ngăn cản để cho hắn trực tiếp tiến vào. Hắn tiến vào bên trong đại điện, tìm đến Thu Cúc, để cho nàng đi thông báo chính mình đến tìm Hoàng hậu.

Chỉ chốc lát sau, Hoàng hậu đội Phượng Quan Hà Bí, mặc Tử Kim trường bào, từ sau tấm bình phong bước ra đại điện.

Lần gặp mặt này để Ngụy Thiên Minh có cảm giác, đây giống hệt như lần đầu tiên hắn nhìn Hoàng hậu vậy. Thậm chí so lần đầu nhìn thấy Hoàng hậu, còn tỏ ra rung động hơn một chút

Bởi vì, Hoàng hậu lúc này càng thêm có uy nghiêm hơn.

Hoàng hậu ngồi trên Phượng ỷ, đôi mắt nhẹ liếc Ngụy Thiên Minh một chút, liền nói: "Ngụy Thiên Minh, nhìn thấy bản cung sao không quỳ?"

Cái thanh âm như của bề trên truyền xuống này, khiến cho lỗ tai của Ngụy Thiên Minh vô cùng khó chịu. Hắn có thể cảm giác được, Hoàng hậu tựa hồ cùng trước kia không giống nhau lắm.

Có thể hiện tại, trong hậu cung này đã không có địch nhân nào, nên đã bắt đầu không kiêng nể gì cả, hoành hành bá đạo. Hoặc cũng có khả năng, vừa mới đem Cẩn tổng quản vặn gãy, nên kinh hỷ còn chưa hết đi.

Bất quá, ở hiện tại Ngụy Thiên Minh vẫn cảm thấy mình phải cho Hoàng hậu một ít mặt mũi. Hắn liền quỳ xuống hô: "Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế, thiên thiên tuế!"

Hoàng hậu ngồi ở cao vị khẽ gật đầu làm ra một bộ dáng hài lòng. Mắt khẽ nâng, ngay sau đó liền hỏi: "Ngụy Thiên Minh, hôm nay ngươi tìm đến bản cung, là có chuyện gì?"

Ngụy Thiên Minh vốn là muốn hỏi Hoàng hậu xem, đến bao giờ mới để hắn làm tổng quản hậu cung. Nhưng từ tình huống trước mắt mà xem xét, Hoàng hậu tựa hồ không muốn cùng hắn nói riêng.

Phát giác được điểm này, Ngụy Thiên Minh cũng liền không hỏi thêm điều gì.

Hắn ngẩng đầu nhìn liếc một chút Hoàng hậu, liền nói: " Hoàng hậu nương nương, nghe nói Cẩn tổng quản bị cho vào tử lao, không biết, có thể để cho ta đi gặp hắn một chút hay không?"

Vừa nghe thấy lời ấy, biểu lộ ở trên mặt Hoàng hậu lập tức thì biến hóa vài cái.

Nói thật, là Hoàng hậu đang tận lực tránh Ngụy Thiên Minh, bởi vì nàng đã thay đổi chủ ý không muốn để Ngụy Thiên Minh trở thành tổng quản hậu cung nữa, cho nên mới ở chỗ này gặp Ngụy Thiên Minh.

Mà bây giờ bị Ngụy Thiên Minh nói đến Cẩn công công khiến cho nội tâm Hoàng hậu có một chút không thoải mái.

Tuy nói Cẩn tổng quản đã bị giam ở tử lao, nhưng người còn chưa có chết. Đề cho Hoàng hậu cảm thấy một chút lo lắng

Nàng suy nghĩ một chút, liền nói: "Ngụy Thiên Minh, hiện tại Cẩn tổng quản đã là tử tù, ngươi đi gặp hắn không sợ gặp nguy hiểm gì sao?"

Ngụy Thiên Minh liền nói: "Hoàng hậu nương nương, chẳng lẽ ngài thì không sợ, Cẩn tổng quản sẽ ở trong đại lao nói ra một số lời gây bất lợi cho ngài sao, ta đi thăm hỏi thăm hỏi hắn, nói không chừng hắn sẽ không mở miệng được nữa."

Hoàng hậu nghe xong lời này, trong lòng cũng minh bạch. Nàng tưởng Ngụy Thiên Minh lần này đi là bí mật giết chết Cẩn công công. Chuyện này đối với nàng Hoàng hậu có thể là một chuyện rất tốt.

Sau đó, Hoàng hậu gật đầu nói: "Được, vậy ngươi liền cầm theo chỉ dụ của bản cung, đi gặp gặp Cản tổng quản một lần. nhớ kỹ, hắn phải im miệng vĩnh viễn biết không?"

"Đã rõ!" Ngụy Thiên Minh ra hiệu mình đã hiểu rồi cầm lấy chỉ dụ, tiến vào bên trong lử lao của hậu cung.

Trong hậu cung này, cũng tồn tại một đại lao, giam giữ rất nhiều cung nữ thái giám và phi tần khi mắc phải sai lầm. Nếu những người này mà phạm tội nghiêm trọng, thì chỉ có thể bị giam đến chết.

Cũng bởi vì bọn họ không phải đại thần của triều đình nên không được quyền vào thiên lao…

Bạn đang đọc Ngươi không phải là thái giám? sáng tác bởi tieudaovangioi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieudaovangioi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 28
Lượt đọc 932

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.