Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em có thai rồi sao?

Phiên bản Dịch · 1378 chữ

Chương 94: Em có thai rồi sao?

Mặc dù có nhìn thấy ánh mắt của trợ lý Sâm, nhưng Tô Y Tình không rảnh để bận tâm. Với mớ tiếng Anh rối mù, Tô Y Tình sao chép chỗ ảnh vào máy tính, dùng phần mềm phiên dịch. Mặc dù phần mềm dịch không hoàn toàn chính xác, nhưng cũng đúng được tám chín phần.

Nội dung của tài liệu rất rắc rối, trong đó có giấy đăng kí làm sàng lọc thai của một bệnh viện ở Anh, có hợp đồng thu mua một công ty du thuyền ở Anh. Xem ra, Trần Dục Sâm đang muốn mở rộng việc kinh doanh.

Nhưng điều khiến Tô Y Tình kinh ngạc chính là tờ giấy kia.

Trần Dục Sâm thật sự muốn cô mang thai con của hắn ta…

Gương mặt Tô Y Tình cứng đờ, kỳ kinh tháng này chưa thấy…Không lẽ là…

Tô Y Tình nghĩ ra còn có tên vệ sĩ đang ở một nơi bí mật gần đó thì lại đau đầu. Vì vậy, cô mở điện thoại, vừa lúc thấy Mộc Miên đang online nên hỏi cô nàng đang ở đâu.

Chỉ chốc lát, icon hình cái bán bao và nick “Cưỡi bánh bao giết cọp” nhấp nháy.

“Đang ở trường, nhưng mà chiều nay không có tiết, tự do rồi!”

“Phiền cậu một việc nhé, mua hộ tớ mấy que thử thai rồi mang đến cho tớ. Nhớ giữ bí mật!”

Tức khắc, hình bánh bao lại nhấp nháy: “Gì cơ? Trời ạ, cậu có thai rồi?”

“Không biết… Tại tháng này chưa thấy bị.”

Không đợi Mộc Miên hồi đáp, cánh cửa phòng chủ tịch đang đóng chặt đột nhiên bị đẩy ra, Trần Dục Sâm lao vào như gió, nhìn chằm chằm xuống bụng Tô Y Tình.

Tô Y Tình hoảng sợ, vội vàng tắt máy tính đang hiển thị màn hình chat.

“Không cần đóng, tôi có thể theo dõi máy tính của em từ xa.” Trần Dục Sâm nói một câu khiến Tô Y Tình bực bội, tầm kiểm soát của hắn ta đối với cô quả thực là ngày càng cao! Cũng phải trách cô nhất thời lơ là, không hề nghĩ đến chuyện này.

Hôm đó, Tô Y Tình theo Trần Dục Sâm vào thang máy riêng xuống hầm đỗ xe, rồi đến thẳng bệnh viện tư nhân mà Trần Dục Sâm thường khám.

Sau khi xét nghiệm nước tiểu, xét nghiệm máu, kết quả có ngay, Tô Y Tình có thai được một tháng rồi.

Tô Y Tình ngồi trên ghế ở phòng khách quý, trực giác cho cô thấy có một khối nặng gắn liền với rốn của cô, càng ngày càng đi xuống, khiến bụng dưới của cô mơ hồ đau. Dường như có một con quái vật bẹp dí đang sống kí sinh trong bụng cô, thậm chí, Tô Y Tình có thể nghe thấy tiếng “chẹp chẹp” khi nó hút máu trong người cô.

Còn con quái vật lớn đang đứng ngay trước mặt cô, nhe hàm răng trắng ra, ôm lấy vai cô khiến cô thấy trời đất như quay cuồng đảo điên…

Trái ngược với vẻ hoang mang của Tô Y Tình, Trần Dục Sâm lại rất vui.

Lại phải nói, tên này đúng là không có tí xấu hổ nào, mặt dày hỏi nữ bác sĩ rằng sinh hoạt vợ chồng có ảnh hưởng đến thai nhi không, nhất là lúc nãy, còn hỏi nếu thay đổi một vài tư thế đòi hỏi kĩ thuật khó, liệu có ảnh hưởng gì không.

Cuối cùng, Tô Y Tình nghe đến phát chán, liền mạnh miệng hỏi Trần Dục Sâm ngay trước mặt bác sĩ: “Hay là tôi với anh làm thử ngay ở đây đi? Cho anh đỡ phải lo tường thuật không chi tiết.”

Lời nói mạnh bạo khiến Trần Dục Sâm phải ngậm miệng lại ngay tức khắc.

Cùng ngày, hắn ta không quay về căn hộ nhỏ nữa mà đưa Tô Y Tình về biệt thự. Ngoài người đầu bếp mới tới từ tuần trước vẫn hay nấu cơm, hắn còn mời đến một chuyên gia dinh dưỡng và một y tá giàu kinh nghiệm chăm sóc phụ nữ có thai.

“Gì thế này? Anh lại muốn nhốt tôi trong biệt thự hả?” Tô Y Tình ngồi trên ghế salon, hai tay ôm đầu gối, nhìn vào mắt Trần Dục Sâm và hỏi.

“Bác sĩ dặn ba tháng đầu phải cẩn thận, em ở nhà dưỡng thai trước đã, đợi con ổn định rồi thích đi làm lại cũng tùy em.”

Trần Dục Sâm nói xong liền ngồi xuống cạnh Tô Y Tình, xoa má cô: “Em cũng sắp làm mẹ rồi, phải chín chắn lên chứ!”

Nghe hắn ta nói với giọng điệu cải lương đó, Tô Y Tình ngẩng đầu: “Nếu không chín chắn thì sao?”

Trần Dục Sâm đứng dậy đi rót sữa cho cô, giọng nói truyền ra từ sau cánh cửa tủ lạnh: “Thủ tục rút đơn có hơi rắc rối, dạo này tôi không có nhiều thời gian, có khi sẽ chậm hơn một chút.”

Lời này khiến Tô Y Tình lập tức căng thẳng, đến khi Trần Dục Sâm bưng cốc sữa ấm tới, cô mới hít sâu môt hơi, ngẩng khuôn mặt tái nhợt lên, nói: “Tôi hiểu rồi, anh sẽ xử lý yên ổn chuyện của cha mẹ tôi chứ?”

Trần Dục Sâm cầm cốc cho cô uống hết một nửa mới nói: “Nghĩ nhiều chỉ tổ mệt óc, em không phải lo đâu.”

“Trần Dục Sâm?”

“Ừ?”

“Anh thật sự muốn tôi sinh đứa trẻ này ra?” Tô Y Tình ngập ngừng, chỉ sợ hắn hiểu chưa tường tận: “ Ý của tôi là, lỡ như đứa trẻ này bị dị tật do cận huyết thống thì làm sao?”

Nhìn vẻ luống cuống của cô, Trần Dục Sâm cúi đầu, nhìn thẳng vào mắt Tô Y Tình, gằn từng chữ một: “Y Tình, con của chúng ta sẽ ra đời an toàn, hoàn toàn không hề dị tật, tôi và em căn bản không phải cùng huyết thống!”

Tô Y Tình nghe vậy thì nhướn mày: “Vậy anh định để nó sinh ra dưới thân phận gì? Đứa con hoang do tình nhân sinh ra hay sao?”

“Em muốn nó sinh ra dưới thân phận gì thì nó sẽ là thân phận đó.”

“Được, tôi muốn anh cưới tôi, hôn lễ phải làm long trọng cho cha mẹ tôi nở mày nở mặt, cho bạn bè tôi biết rằng tôi đã trở thành bà chủ của nhà họ Hoắc!”

“Được, tôi cưới em.” Trần Dục Sâm gật đầu, cho cô một đáp án chắc chắn.

Tô Y Tình không nén nổi sự kinh ngạc của mình: “Anh không sợ đám người bên phía nhà anh dị nghị sao?”

“Không sợ.”

“Không sợ mọi người biết chuyện chúng ta chị em sao?”

“Y Tình, chúng ta không có quan hệ huyết thống.”

Tô Y Tình làm ngơ câu trả lời đó của Trần Dục Sâm, cô tiếp tục hỏi:

“Không sợ ông cụ Hoắc đánh chết anh hay sao? Không sợ nhà họ Vưu trả thù hay sao? Không sợ…”

Cánh tay Trần Dục Sâm khẽ nâng lên ôm cô vào lòng, chặn ngay mấy lời cô định nói lại, trên đỉnh đầu cô truyền tới tiếng cười trầm thấp của Trần Dục Sâm: “Y Tình, em hỏi nhiều như vậy là muốn tôi trả lời câu nào trước?”

“… Vậy thì trả lời lần lượt đi.”

“Được rồi, Y Tình, tôi không sợ chuyện gì cả. Chỉ sợ em đột nhiên thay đổi quyết định, không muốn gả cho tôi nữa thôi.”

Chỉ cần em đứng về phía tôi, mưa sa bão táp thì có hề gì? Chỉ cần em đứng về phía tôi, dù có chống lại cả thế giới này thì có sao? Chỉ cần em đứng về phía tôi, Y Tình yêu quý, chỉ cần em đứng về phía tôi… Thì tất cả mọi chuyện đều đã có tôi lo!

Em nói chúng ta không có tương lai? Không sao, tôi sẽ vì em mà vẽ nên tương lại của hai chúng ta!

Bạn đang đọc Ngày Nào Hoắc Tổng Cũng Muốn Lên Giường Với Tôi của Hoa Tiến Tửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhduc28
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.