Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi đói!

Phiên bản Dịch · 2193 chữ

Chương 22: Tôi đói!

Tô Y Tình há miệng, chưa kịp nói gì, thì đã bị giọng nói lạnh lùng của Trần Dục Sâm chen ngang: “Chậc… Chậc… Đúng là thâm tình.” Câu nói này đậm mùi mỉa mai.

Tô Y Tình hơi hốt hoảng một chút, ngay sau đó đã bình tĩnh lại, cô chậm rãi đáp: “Con mắt nào của ngài Hoắc đây nhìn thấy chúng tôi có gian tình vậy?” Sau đó còn bình tĩnh gạt tay Hoắc Ngạn Vũ ra ngoài, nâng mắt lên, đối diện với Trần Dục Sâm.

Trần Dục Sâm bị cô chọc tức tới bật cười, người phụ nữ này đúng là cái gì cũng biết, chỉ có biết điều là không biết. Uổng công hắn quay lại tìm.

Trần Dục Sâm muốn quay đầu rời đi, nhưng bước chân lại không chịu khống chế tiến về phía Tô Y Tình. Nhìn thấy Tô Y Tình và Hoắc Ngạn Vũ vẫn quần áo nghiêm chỉnh, không hề có chút mờ ám nào, tảng đá đè nặng trên lòng Trần Dục Sâm lúc này mới rơi xuống.

Hắn cau mày, “Đứng dậy!”

Giọng nói vì gấp gáp nên có vẻ gắt gỏng.

Tô Y Tình cười lạnh một tiếng trong lòng, nếu như đã lo lắng cho vị hôn thê như vậy, sao lại còn quay lại tìm cô.

Thấy Tô Y Tình không có phản ứng gì, Trần Dục Sâm lặp lại lời vừa nãy thêm một lần: “Đứng dậy.” Câu nói này không nghe ra tâm trạng của Trần Dục Sâm, nhưng linh cảm mách bảo cho Tô Y Tình rằng tốt nhất mình nên nghe theo.

Thế nhưng cô vẫn giằng co, nhỏ giọng rầu rĩ: “Chân tê rồi, không đứng lên được.”

Trần Dục Sâm nhìn chằm chằm vào gương mặt của cô, cuối cùng vẫn phải chịu thua, bất đắc dĩ cúi người xuống, muốn đỡ Tô Y Tình dậy.

Tới gần Tô Y Tình, Trần Dục Sâm mới ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt, hắn vội hỏi: “Cô bị thương rồi?” Trong mắt xoẹt qua một chút lo lắng, rất nhanh đã biến mất.

Nhanh tới mức Tô Y Tình còn tưởng rằng mình nhìn lầm, cô giơ tay lên, uể oải nói: “Không phải máu của tôi, mà là của chú anh đấy.” Vừa nói, Tô Y Tình vừa chỉ chỉ tay về phía Hoắc Ngạn Vũ ở bên cạnh đã đứng dậy từ lâu.

Lúc này Trần Dục Sâm mới để ý, bả vai của Hoắc Ngạn Vũ đang còn dính máu. Khi nãy hắn vừa quay người, Trần Dục Sâm liếc qua đã có thể phát hiện hắn bị trúng đạn. Hắn đỡ đạn cho Tô Y Tình?

Suy đoán này làm sự nghi ngờ trong lòng Trần Dục Sâm vơi đi rất nhiều.

Lúc này đám người Ngũ Lương cũng vừa kịp đuổi tới, Vưu Tư Kỳ nhìn thấy hình ảnh Tô Y Tình nằm trong lòng Trần Dục Sâm, trong lòng không khỏi bực bội. Quả nhiên là không sai, đây chính là tình địch lớn nhất của cô ta. Tô Y Tình!

Ngũ Lương nhìn thấy Trần Dục Sâm cùng Tô Y Tình, vội tiến lên phía trước: “Ngài Trần, chúng ta…”

Trần Dục Sâm liếc Hoắc Ngạn Vũ đang đứng trầm mặc ở một bên, rồi lại liếc Tô Y Tình ở trong lòng mình, gật đầu: “Quay về biệt thự.” Nếu còn ở đây thêm, hắn sợ Tô Y Tình sẽ bị liên lụy.

Sau đó còn nói thêm: “Đưa… Chú Hoắc đi trị thương đi.”

Ngũ Lương lập tức liếc nhìn Đầu Trọc, Đầu Trọc nhận mệnh, đi tới đỡ Hoắc Ngạn Vũ rời đi trước.

Đèn biệt thự lúc này lại sáng lên, giọng nói của Vưu Nghiên vang vọng khắp cả biệt thự: “Xin lỗi mọi người, khi nãy đường dây điện gặp chút sự cố. Tiếng nổ ban nãy là do cầu dao điện ở phía dưới hầm phát nổ… Thành thật xin lỗi! Hôm nay Vưu Nghiên tôi mời, mọi người cứ việc mặc sức ăn uống thoải mái…”

Đám khách khứa bị dọa một trận, nào có tâm tư ngồi ăn uống nữa, ai nấy đều lục đục lấy cớ ra về. Trần Dục Sâm lại càng không có lý do gì để ở lại. Hắn nhìn Tô Y Tình, quả quyết ôm ngang cô lên. Không để ý tới vị hôn thê Vưu Tư Kỳ đang ở bên cạnh, nhấc chân đi về phía cổng.

‘Ục ục ục…” Lúc này, bụng của Tô Y Tình lại không có tiền đồ kêu lên một tiếng. Tô Y Tình đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ cực kỳ, vùi đầu vào lồng ngực Trần Dục Sâm.

Nhưng mà cũng không thể trách cô, bởi vì cả buổi tối cô vẫn chưa ăn gì. Khi nãy lại còn chạy lâu như vậy, bụng đã dính sát vào lưng.

Trần Dục Sâm nhìn chằm chằm vài cái bụng xẹp lép của cô, lông mày sắc lạnh khẽ nhíu lại.

Vưu Tư Kỳ biết ý, tiến lên: “Hay là để em dẫn cô ấy đi ăn trước, sau đó thay bộ đồ này cái đã, rồi mới về.”

Trần Dục Sâm nhìn Vưu Tư Kỳ, suy đoán xem lời này có bao nhiêu phần thật lòng.

Tô Y Tình đương nhiên không ngốc tới nỗi làm kiêu kéo thêm thù hận cho chính mình, vị hôn thê người ta đã rộng lượng như vậy, thì cô còn ra vẻ cái gì. Dù sao cô cũng thật sự đói. Cô níu vạt áo Trần Dục Sâm, nhỏ giọng:

“Tôi đói.”

Lúc này Trần Dục Sâm mới thả Tô Y Tình xuống, gật đầu, hừ nhẹ một tiếng: “Tôi chờ cô ở trên xe, ăn xong lập tức quay lại đây!”

“Ừm.” Cô gật đầu, người đàn ông này, thi thoảng lại cảm thấy hắn rất có tình người, hắn lúc nào cũng trưng ra gương mặt lạnh như băng. Giống như cô thiếu nợ hắn vài trăm vạn vậy.

Ai da rốt cuộc có phải đời trước cô thiếu tiền hắn đúng không? Cho nên kiếp này hắn mới tới để đòi?

-

Một đường đi vào rất thuận lợi, Tô Y Tình còn tưởng rằng Vưu Tư Kỳ sẽ nói với mình vài lời, ai ngờ cô ấy thật sự đưa mình đi ăn. Tất nhiên mọi chuyện sẽ càng tuyệt vời hơn nếu như chuyện tiếp theo không xuất hiện…

“Ồ, thật đúng là một cô gái xinh đẹp, cô là tình nhân mới của tổng giám đốc Hoắc đúng không?” Lúc này, một người phụ nữ mặc bộ lễ phục dạ hội màu đỏ kiều diễm bưng ly rượu vang đỏ trong tay, đi về phía cô.

“Xin chào.” Tô Y Tình lịch sự gật đầu.

“Mỹ nữ này đúng là lễ phép, anh Sâm cũng thật tinh mắt! Đúng là một mỹ nữ xinh đẹp, không biết cô bò lên giường anh Sâm như thế nào vậy?” Trong giọng nói của người phụ nữ đó mang theo một chút oán khí.

Tô Y Tình lập tức ý thức được người tới không có ý tốt, nhưng vẫn mỉm cười lễ phép như cũ: “Tiểu thư, tôi còn có việc, không tiện hàn huyên.” Dứt lời, cô đi theo Vưu Tư Kỳ ở phía trước đã cách mình một đoạn tương đối xa.

Ai ngờ vừa mới bước ra phía trước, đã bị một bàn tay đầy móng nhọn bắt lấy: “Trương Mẫn tôi nói chuyện phiếm với người khác, chưa từng có kẻ nào không cảm kích!”

Tô Y Tình dừng bước chân lại: “Trương tiểu thư, có gì muốn chỉ bảo tôi sao?”

Trương Mẫn, xem như là một tiểu thư danh môn vọng tộc, đã từng có ý đồ quyến rũ Trần Dục Sâm nhưng thất bại. Chuyện này để lại trong lòng cô ta một cổ oán hận không nhỏ, người phụ nữ trước mặt này ngoại trừ lớn lên xinh đẹp, thì còn cái gì?! Loại người này cũng xứng đứng ở bên cạnh Trần Dục Sâm? Thật là khiến người khác bực bội!

“Không muốn chỉ giáo gì cả, chỉ là muốn tâm sự với cô chút mà thôi, không biết tiểu thư đây dùng thủ đoạn gì dỗ cho anh Sâm vui? Là kỹ thuật trên giường tốt sao?” Trương Mẫn một bộ dạng chế nSâm nhìn Tô Y Tình.

Tô Y Tình hơi hơi nhíu mày: “Trương tiểu thư, mong cô tôn trọng tôi một chút.”

“Ai u, làm sao, kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết sao? Loại nữ nhân giống như cô, cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn âm mưu mới có thể trèo lên người Trần Dục Sâm… Làm tình nhân đi!!” Trương Mẫn mở miệng, giọng nói tràn đầy khinh thường.

Tô Y Tình vừa định mở miệng, thì giọng nói của Vưu Tư Kỳ đã chen ngang vào: “Trương Mẫn, câm miệng!” Vưu Tư Kỳ đứng phía trên cầu thang, bộ dạng cao ngạo lạnh lùng. Ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào Trương Mẫn phía dưới.

Trương Mẫn rất sợ người chị họ này của mình, mặc dù không cam lòng nhưng cũng không thể không ngậm miệng, cô ta giậm chân, bực tức xoay người rời đi.

Lúc này Vưu Tư Kỳ mới thu tầm mắt lại, mỉm cười: “Để cho Tô tiểu thư đây chê cười rồi.”

Tô Y Tình cũng giả vờ giả vịt: “Không sao, ngược lại tôi còn phải cảm ơn Vưu tiểu thư đã giải vây giúp tôi nữa.”

Vưu Tư Kỳ im lặng, không đáp lại, xoay người đi lên lầu. Tô Y Tình vội vàng tăng tốc bước chân.

Tới khi Tô Y Tình ăn xong, cũng đã trôi qua được ba mươi phút. Tô Y Tình nhìn đồng hồ, thầm nghĩ có lẽ Trần Dục Sâm đã chờ cũng lâu, vội vàng chạy ra ngoài biệt thự.

Chiếc xe xa hoa đã chờ sẵn ở bên ngoài.

Cô mở cửa xe: “Để cho anh đợi lâu…”

Lời nói của Tô Y Tình lập tức cứng lại, hắn ngủ rồi?? Tô Y Tình cẩn thận lên xe, ngồi đối diện hắn, nhìn chằm chằm Trần Dục Sâm. Tóc ngắn hỗn loạn, lông mày rậm, mũi cao thẳng, môi mỏng giống như cánh hoa. Dáng người hoàn hảo. Đúng là rất đẹp! Ngay cả thời điểm đi ngủ cũng soái khí như vậy, nhưng mà… Thời điểm ngủ, cũng mang theo một cỗ áp bức lạnh lẽo, khiến cho người khác rất khó tới gần.

Đêm đã khuya, trời lạnh…

Hắn ngủ rồi có phải sẽ cảm thấy lạnh hơn không? Nghĩ nghĩ một lát, Tô Y Tình mở ngăn kéo trong xe ra, lấy ra một cái thảm lông mỏng, vừa mới đắp lên người hắn.

“Cô làm gì vậy?!” Một đôi mắt màu lam đột nhiên mở, mang theo khí thế áp bức, Trần Dục Sâm cảnh giác túm lấy cổ tay của cô.

Cổ tay bị siết chặt đau đớn, cô nhíu mày: “Tôi sợ anh lạnh…”

Lúc này Trần Dục Sâm mới rủ mắt nhìn thoáng qua cái thảm ở trên người, hắn nhíu mày: “Cô không cần làm chuyện dư thừa!”

Có lòng tốt nhưng người ta không nhận, được rồi, là cô xen vào việc của người khác. Tô Y Tình nhàn nhạt nói: “Được rồi, sau này tôi sẽ không làm chuyện dư thừa thế này nữa. Có thể buông tay tôi ra được chưa? Anh siết tay tôi rất đau.”

Trần Dục Sâm lạnh lùng thả tay Tô Y Tình ra.

Cánh tay được tự do, cô lắc lắc cổ tay vài cái, sau đó nghiêm chỉnh ngồi một bên, xoa xoa cánh tay của mình, đã đỏ lên, hắn xuống tay thật nặng.

“Ha… Xì!” Cô hắt xì một cái.

Trần Dục Sâm cầm thảm lông trên người lên, không nói gì ném lên trên người cô, thảm lông hơi mỏng an vị ở trên người Tô Y Tình.

Tô Y Tình xốc thảm lên: “Anh làm gì vậy?”

“Trước tiên phải chăm sóc tốt bản thân, rồi hẵng nghĩ tới việc chăm sóc người khác.” Hắn lãnh đạm nói, giọng điệu vẫn lạnh lẽo giống như băng sơn.

Cô cầm thảm mỏng, sửng sốt một chút. Tuy rằng giọng điệu vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng hình như… Thái độ của hắn đối với cô tốt hơn thì phải? Là ảo giác à?

Xe chạy trên dốc có chút gập ghềnh, Trần Dục Sâm nghiêng đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ, mắt không hề liếc nhìn cô.

Hai người đều trầm mặc.

Không bao lâu sau, Ngũ Lương phía trước đã nặng nề mở miệng: “Ngài Trần, có đám chuột nhắt bám theo chúng ta.”

Trần Dục Sâm cau mày, liếc nhìn gương chiếu hậu. Không khó để nhìn ra, phía sau xe của bọn họ, có một chiếc xe đang đuổi theo.

Trần Dục Sâm đưa tay sờ lên khẩu súng bên hông, lạnh lùng nói: “Tiếp tục đi, đừng dừng lại.”

Bạn đang đọc Ngày Nào Hoắc Tổng Cũng Muốn Lên Giường Với Tôi của Hoa Tiến Tửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhduc28
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.