Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong nóng ngoài lạnh

Phiên bản Dịch · 1704 chữ

Chương 10: Trong nóng ngoài lạnh

Sáng sớm, Tô Y Tình ngồi ngẩn người trên giường của Trần Dục Sâm, nhớ lại một đêm điên cuồng tối qua.

Sự va chạm của Trần Dục Sâm, sự điên cuồng của hắn. Vốn dĩ những thứ đó cô nên cảm thấy chán ghét, thế nhưng vào khoảng khắc đó, trong đầu cô lại chỉ toàn hình bóng của Trần Dục Sâm, chỉ muốn đắm chìm vào hắn, để thân thể hai người được hòa làm một.

Hiện tại nghĩ lại, Tô Y Tình chỉ hận không thể tát cho mình một cái. Cô xoa xoa cổ tay đã thâm tím vì bị trói cả đêm, vén chăn lên định bước xuống giường.

Trần Dục Sâm đúng là Trần Dục Sâm, chưa từng lưu tâm vì người phụ nữ nào. Ngay cả lúc nhìn thấy Tô Y Tình mê đắm nằm dưới thân mình rên rỉ, trong lòng hắn cũng chỉ là một mảnh lạnh lùng, chỉ là lưới đã giăng ra, không cho thêm mồi thì làm sao cá có thể cắn câu, khi đó hắn cúi thấp người xuống, nhấc giọng khàn khàn mở miệng: “Có thích không? Có thoải mái không? Thoải mái thì kêu lớn tiếng lên một chút!”

Sau mỗi lời nói, là một cú thúc mạnh. Khiến Tô Y Tình không chịu được mà đắm chìm trong đó.

Cả một đêm điên cuồng, thế nhưng sáng hôm sau Trần Dục Sâm vẫn bình thản mặc kệ Tô Y Tình đang còn mê man ở trên giường, một mình tới công ty.

Hiện tại cả người Tô Y Tình bủn rủn, không còn sức lực. Hai chân không ngừng run rẩy, không thể khép lại được. Cô cố chịu cảm giác đau đớn phía dưới… Đây là lần đầu của cô, thật sự rất đau!

Lần đầu tiên trong hai mươi năm sống trên cuộc đời, Tô Y Tình được nếm thử cảm giác tập đi giống như hồi nhỏ.

Bàn chân run rẩy vô lực, nếu không phải tay cô siết chặt lấy bờ tường, có khi cô đã ngã xuống từ lâu.

Cứ mỗi lần bước đi cảm giác đau đớn phía dưới lại truyền tới một lần, có xu hướng càng ngày càng đau. Vất vả lắm Tô Y Tình mới vào được phòng tắm.

Nhìn thân hình toàn vết dấu hôn xanh tím trong gương, cô cười tự giễu: “Trần Dục Sâm nói đúng lắm, nhìn thân thể này, sao mày còn có thể tự tin mà nói rằng, mày chỉ làm tình nhân cho anh ta ba năm.”

……

Trần Dục Sâm lại đi công tác. Đây là tin mà Tô Y Tình nhận được sau một đêm không ngủ để chờ hắn!

Lúc nhận được tin này, Tô Y Tình ngơ ngác, nhìn cặp sách mình đã chuẩn bị sẵn sàng ở một bên, một cảm giác ấm ức bỗng dưng trỗi dậy, nước mắt cũng không nhịn được cứ thế chảy ra.

Trần Dục Sâm lừa mình!

Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Tô Y Tình!

Cô cầm điện thoại, vội vàng muốn gọi cho Trần Dục Sâm, nhưng lại sực nhớ ra, cô làm gì có số điện thoại cá nhân của hắn.

Mặc dù không có số của Trần Dục Sâm, nhưng số của Ngũ Lương ngược lại lại có.

Điện thoại reo chuông một hồi lâu mới được kết nối:

“Ngũ Lương, Trần Dục Sâm có ở bên cạnh cậu không? Cậu có thể chuyển máy cho hắn ta được không?” Tô Y Tình gấp gáp mở miệng.

Ngũ Lương cầm máy, nhìn Trần Dục Sâm đang ngồi nhìn chằm chằm vào mình cách đó không xa, bỗng dưng có cảm giác không xong…

“Tô tiểu thư… Cô có chuyện gì sao? Ngài Trần… Ngài ấy đang bận họp, nếu có gì muốn nói tôi sẽ chuyển lời thay.” Ngũ Lương trợn mắt nói dối.

Đương nhiên Tô Y Tình đang ở rất xa cho nên không thể kiểm tra xem lời hắn nói là thật hay giả. Cô lại đang vội, cho nên gạt hết mấy suy nghĩ ngại ngùng đó qua một bên: “Hỏi hắn… Không phải bảo là chỉ cần tôi thỏa mãn hắn, hắn sẽ đồng ý cho tôi đi học lại rồi sao?”

“Ngài Trần, Tô tiểu thư muốn hỏi ngài, không phải ngài bảo với cô ấy là chỉ cần cô ấy thỏa mãn ngài, ngài sẽ đồng ý cho cô ấy đi học sao?”

“Tôi đã nói thỏa mãn chưa?” Trần Dục Sâm liếc mắt.

“Tô tiểu thư, tiên sinh nói rằng ngài ấy chưa hề mở miệng nói đã thỏa mãn.” Ngũ Lương làm tốt vai trò truyền tin của mình.

“Rõ ràng tối hôm qua hắn muốn nhiều như vậy…”

“Tô tiểu thư nói rằng rõ ràng tối hôm qua ngài muốn nhiều như vậy.”

“Làm năm lần cô ta ngất ba lần, vậy bảo tôi làm sao thỏa mãn?” Trần Dục Sâm nhíu mày.

“Đúng đúng, như vậy thì làm sao thỏa mãn.” Ngũ Lương gật đầu đồng ý, “Tiên sinh bảo rằng tối hôm qua làm năm lần, cô ngất ba lần, ngài ấy vẫn không thỏa mãn.”

“Đồ khốn!” Tô Y Tình tức giận mắng một câu.

“Đồ khốn.” Ngũ Lương truyền lại không sót chữ nào, không hề thêm bớt, chỉ đúng hai chữ.

Chưa đợi bên kia đáp lại, Tô Y Tình đã cảm thấy không đúng, hình như đề tài này không phải là thứ cô muốn hỏi!

Tô Y Tình bực bội ngắt cuộc gọi, vậy thì đợi tới lúc Trần Dục Sâm trở về đi!

Đầu bên kia, Ngũ Lương nhìn màn hình thông báo cuộc gọi đã kết thúc, rất thành thật giơ màn hình điện thoại lên cho Trần Dục Sâm nhìn thấy, tỏ vẻ là Tô Y Tình tự mình ngắt máy, không liên quan tới cậu ta!

Trần Dục Sâm chỉ là hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.

……

Lần này Trần Dục Sâm đi công tác không lâu, chỉ hai ngày đã trở về. Vừa trở về đã cãi nhau với Tô Y Tình một trận, khiến đám người hầu sợ tái mặt, thầm nghĩ từ khi Tô tiểu thư tới đây, biệt thự này chưa có ngày nào là yên bình.

Đại khái nội dung của cuộc cãi nhau là như thế này:

“Tại sao anh nói mà không giữ lời?!” Tô Y Tình mở miệng chất vấn.

“Tôi nói cái gì?” Trần Dục Sâm lạnh lùng mở miệng.

“Rõ ràng anh nói chỉ cần tôi thỏa mãn anh, anh sẽ để cho tôi tới trường!”

“Cửa ra ngoài kia, cô có chân, có thể tự đi!”

Tô Y Tình tức tới bật cười, quanh biệt thự đều là người của Trần Dục Sâm, hắn không mở miệng thì làm sao cô có thể rời đi nơi này!

“Anh biết rõ là tôi không thể rời khỏi nơi này.”

“Chưa nói tới việc cô có thỏa mãn tôi hay không, nhưng một sủng vật như cô, lấy tư cách gì để ra điều kiện với tôi?” Trần Dục Sâm cười lạnh một tiếng.

“Anh…” Tô Y Tình nghẹn họng, nhưng vẫn cố chấp nói: “Tôi nhất định phải tới trường!”

Ngành cảnh sát không chỉ là ước mơ của cô, mà còn là khát vọng của em trai cô, cô đã hứa với nó, nhất định sẽ thay nó thực hiện giấc mơ này! Cho nên, cô tuyệt đối không thể bỏ cuộc!

“Ha…” Trần Dục Sâm nhếch môi, ha một tiếng. Căn bản khinh thường câu nói này của Tô Y Tình.

Lý tưởng, ước mơ của cô, hắn sẽ hủy hoại từng thứ một. Thù của Nhà họ Trần, hắn sẽ đòi lại từng chút một trên người của Tô Y Tình!

Sau đó tình trạng của hai người giống như đang chiến tranh lạnh, không ai chịu mở miệng nói với nhau câu nào, cứ như nếu ai mở miệng thỏa hiệp trước, thì đó là người thua…

Sáng hôm sau, Tô Y Tình mặc lại bộ đồng phục của trường, khoác balo lên vai, hôm nay là ngày cuối cùng, nếu như cô còn không tới trường thi có lẽ hồ sơ học sẽ thật sự bị hủy.

Hôm nay, bằng bất cứ giá nào, cô cũng nhất định phải tới trường.

Đi ra tới cổng, quả nhiên không ngoài dự liệu, vệ sĩ không cho cô ra ngoài. Tô Y Tình đành chờ Trần Dục Sâm bước ra.

Thế nhưng khi Trần Dục Sâm đi ra ngoài, lại không hề liếc mắt nhìn cô, cứ như cô không hề tồn tại!

Tô Y Tình không còn cách nào khác, đành phải chạy theo, kéo lấy áo Trần Dục Sâm, làm cho hắn chú ý tới mình.

Trần Dục Sâm vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, đi một mạch ra ngoài!

Tới khi nhìn thấy Trần Dục Sâm ngồi vào trong xe, Tô Y Tình mới ngơ ngẩn, cắn răng quỳ xuống, lớn giọng cầu xin: “Trần Dục Sâm, cầu xin anh, cho tôi tới trường đi!”

Chiếc xe chậm rãi lạnh lùng rời đi, Tô Y Tình vẫn không đứng dậy, không ngừng lớn tiếng kêu, kêu tới khi khản cả họng, nhưng vẫn không thấy Trần Dục Sâm quay lại.

Cô ngồi bệt xuống đất, nước mắt không ngừng chảy ra. Cuối cùng nhịn không được, lớn tiếng òa khóc.

Bao nhiêu uất ức tích tụ lại một lần khóc này, Tô Y Tình khóc mãi không ngừng, khóc tới mức khiến người ta đau lòng.

“Tô tiểu thư, cô khóc xong chưa, khóc xong rồi thì đứng dậy, tôi đưa cô tới trường.” Ngũ Lương cảm thấy cô đã khóc đủ rồi, rút một chiếc khăn ra, đưa cho cô.

Cậu ta cảm thấy Ngài Trần nhà mình càng ngày càng khó hiểu, rõ ràng khi nãy có thể đưa người ta tới trường, vậy mà còn phải giả bộ lạnh lùng không quan tâm, khiến cho người người ta khóc tới đáng thương như vậy!

Sau đó lại âm thầm bảo hắn quay trở về đón người!

Bạn đang đọc Ngày Nào Hoắc Tổng Cũng Muốn Lên Giường Với Tôi của Hoa Tiến Tửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhduc28
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.