Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15 Họp (3)

Tiểu thuyết gốc · 1517 chữ

Chương 15 Họp (3)

"Cảnh nhi, ta là hiểu ý ngươi, ta luôn cho ngươi nhị đệ cơ hội ngươi cứ yên tâm. Ngược lại ngươi lần này ngươi xông ra 1 phen đại nghiệp đại, gia tộc phải vì ngươi chúc mừng cùng động viên mới đúng chứ, mới đấy mất bao lâu ngươi mới thành lập được tiêu cục, ròng rã 10 năm." Trần Túc không cấm khen thưởng mà nói, lời nói cho thấy hắn khá là hài lòng vì Trần Cảnh. Đối phương cách trở Trần Lăng chục tuổi độ, nhưng có thể thành gia lập nghiệp chính là vinh hạnh vạn hạnh.

"Cảm ơn cha." Trần Cảnh chắp tay, hơi nhẹ gật đầu đáp lợi. Thuận tiếp, hắn lại nói: "Lần này ta đã đặt lấy ổn định sự nghiệp, tiếp tới quyết định trở về gia nghỉ ngơi, cha ngài là biết ta dự định, ta mặc dù ở ngoài, tâm luôn hướng về chúng ta này gia người, ta nguồn gốc luôn là Trần Gia người."

Hắn nói xong lời này, cầm cây quạt của mình phe phẩy vài cái, chuyển tiếp.

"Lần này ta trở về, chính là muốn tranh thủ cơ hội tăng cường trong gia nhân mạch mời tới hộ vệ, có thêm ta đoàn binh bộ tiêu cục, vận đến nhân mạch tới một con sang quý độc giác thú, giá trị tự thân có ngàn lượng vàng, chống đỡ được đoàn vận chuyển càng là đảm bảo, cung xe chở dược vật tất kiếm lớn, món này trong gia mọi người đều được hưởng lợi. Rất nhiều."

Trần cảnh nói về câu sau cùng không khỏi nhấn mạnh chữ rất nhiều tự, hướng về phía chư vị trưởng lão cung kính có thừa. Mơ hồ để chúng trưởng lão nghĩ tới vấn đề, có thể vận tới ngàn lượng vàng thuê 1 con độc giác thú vận chuyển, chuyến này món hàng bên trong vận chuyển có thể đưa tới bao nhiêu tiền, nói đâu xa cũng phải trên 1000 lượng vàng, con số không hề nhỏ, đủ thấy Trần Cảnh thiếu gia nhân mạch lực lượng.

Xung quanh chúng trưởng lão đối với Trần Cảnh thái độ hài lòng, đối trong một vị trưởng lão hướng Trần Cảnh dò hỏi, này một vị là Bắc Viện một vị đại trưởng lão, Tên là Trần Lục, hắn dưới cằm chòm dâu dê lả tả phất phơ. Chính là chắp tay hỏi:

"Không biết thiếu chủ độc giác thú ở nơi nào." Hắn chính là tò mò hỏi ra này vấn đề, hiển nhiên quá hắn chưa nhìn thấy Trần Cảnh vận tới một con độc giác thú chỗ.

"Ta để nó ở dưới chân núi, Lục Trưởng Lão nãy tới sớm, mà con này độc giác thú ta sai người mang đến khá muộn." Trần Cảnh quạt nhẹ cây quạt, không nhanh không chậm trả lời.

"Ha hả, lão đã rõ, chỉ tò mò hỏi thiếu chủ vậy thôi, từ lúc đến tới giờ trong trần phủ ta chưa thấy quá."

"Không có gì."

Trần Lục gật gù, hắn chỉ hơi tò mò chút hỏi mà thôi, đối với một con độc giác thú mà nói hắn không phải chưa từng nhìn thấy. Thân gia hắn vài trăm ngàn lượng vàng mua tới không khó, nhưng nó là động vật quý hiếm đều không dễ mua, sẽ hao tổn nhân mạch, quan phủ mà không nể mặt hắn thì hắn sẽ không mua được. Theo quan phủ chỗ chỉ có thuê chứ không có chuyện thật sự có được quyền sở hữu. Độc giác thú không chỉ quý mà về lực lượng áp đảo võ giả chỗ, giá cả sẽ đắt, hắn trăm ngàn chi ra một ngàn chỉ là số nhỏ, kiếm 1000 đó hơi lâu mà thôi. Mà vượt quá thời gian quy định mượn là phải bồi thêm. Đây là nói Trần Cảnh tiền so với hắn muốn nhiều, thuê tới hắn 1 chuyến tiêu chi phí phải vượt qua 1000 sau đó còn có tiêu tổn nhân mạch. Cho thấy Trần Cảnh thân gia phải trăm ngàn vạn phía trên.

Chúng trưởng lão giơ lên khen ngợi. Vị này thiếu gia ra ngoài mười mấy năm, trở về có thể ra một phen đại nghiệp đại, đủ thấy hắn cố gắng cùng kiên cường, kể cả trong đó tất có huyền cơ.

Trong lúc nhất thời, Trần Cảnh có thể được xem là nhân vật trung tâm của đại sảnh, là Trần Gia công tử áo gấm về nhà, mọi người cung trưởng lão lâu lắm mới tụ một lần, hướng với hắn cung khen ngợi, điển hình của một người thiếu niên nghị lực. Hắn kiếm lấy số tài sản kém chi cũng là Trần Gia 2/10 thu nhập, nếu có thể duy trì đi xuống lâu dài là 2/10 gia tiềm lực, vượt quá một vị trưởng lão nên có tài sản hạn mức. Này không thể coi thường, hơn nữa ở lĩnh nam quận đưa tới nhân tố cũng viện lực bổ sung thêm chi nhánh bên ngoài cho Trần Gia, mở cho một tia cơ hội đặt nền móng ở Lĩnh Nam Quận. Phải biết, nhân mạch rất quan trọng, vòng ngoài ảnh hưởng gián tiếp vòng trong nội tiết.

"Ta thấy rất đúng, gia chủ, Trần Cảnh bây giờ đúng là ra 1 phen đại nghiệp đại, hắn 1 năm kiếm tiền tuy không nói là nhiều so tất cả chúng ta cộng lại, nhưng so với mỗi cá nhân đều vượt quá bất cứ ai một người trong chúng ta. Nói chuyện cũng đã bằng 2/10 gia tiền lực thu nhập. Đứng dậy là tài giỏi, hắn có thể nhớ về Trần Gia, chủ động trở về chúng ta lý nào sẽ không ủng hộ hắn, làm hậu phương cho hắn phía sau. Mong gia chủ suy xét." Nham trưởng lão đứng dậy chắp tay, mặc dù chưa được gọi là phiên lại đứng dậy, hắn vẫn là không nhịn được đứng dậy hướng gia chủ Trần Túc nói sự. Trong gia trưởng lão hắn cũng tính là người quan trọng, tuổi lớn tuy nhiều, nhưng tính cao tuổi nhất người phải nói bọn họ dòng chính 9 vị trưởng lão, nham trưởng lão xếp thứ 3 về tuổi, ngũ trưởng lão.

"Xác thực là như thế, thiếu chủ thật sự có tài. Có thể ở một mình thế đơn lực cô, đơn bạc cửa hàng chèo lái đến cả một tiêu cục , thế tất nhưng không đơn giản." Đúng dậy Lục trưởng lão gật gù gật đầu, xác thật là thế, còn lại các vị trưởng lão ở bàn luận không có biểu hiện gì thêm. Nhưng trong viện vị kia Nham trưởng lão nói ra kia 2/10 cũng phải để bọn họ kinh ngạc ở bàn tán, thực ra bọn họ không mấy quan tâm đến chuyện của 2 vị thiếu chủ, một phần nào đó thì cũng bởi vì bọn họ không có quyền can thiệp, quyết định của bọn họ muốn thông qua cũng phải qua tay gia chủ, vận động tiền tài cũng phải có sổ sách ghi lại. Sau này một hành động chi tiêu không được phép quá giới hạn, trừ phi bọn họ yểm quỹ, sổ đen quỹ vặt ra.

Quan trọng hơn hết, Trần Cảnh đã ra được 1 cái tiêu cục.

Tiêu cục xuất phát điểm, từ hình thức ban đầu chỉ là giao hàng cửa hàng, phụ tránh về trong thành chuyển hàng đến các nơi. Tất nhiên giao hàng cửa hàng không chỉ một nhà độc đại, cũng có nhiều cửa hàng, bọn họ luôn luôn ở cạnh tranh với nhau không ngừng nghỉ. Đến khi quy mô giao hàng đủ lớn, bọn họ phải vận dụng được đến quyền vận hàng cho nhà buôn, thương gia, ý là đủ uy tín đánh động đám thương gia, hình thành đội ngũ có thể đảm nhiệm thủ vệ, vận chuyển vật tư, hình thức này đều đã có thể ở thương gia các nơi đáp lên quan hệ, từ chỗ bọn họ thu tới thật lớn tiền tài. Thương gia là con buôn, người nắm giữ sản phẩm, đầu nguồn tài nguyên vận chuyển, tất nhiên ai cũng muốn nắm giữ một khối tài sản cá to này cả. Đến nỗi tiêu cục là gì đó. Nó là thay quan phủ chuyển phát, nó thuộc một đẳng cấp cao hơn, đến nỗi các thương gia phải đi chủ động đáp lên quan hệ chứ không phải là tiêu cục đi đáp lên quan hệ với họ, hướng phải đổi ngược lại một lần ba. Trần Cảnh bị Trần Lăng nghi ngờ là loại thứ ba này người, mặc dù Trần Cảnh không nói gì nhưng có thể ở chỗ quan phủ mượn lên độc giác thú lại làm Trần Lăng không cấm ở hoài nghi chỗ phát sinh. Hắn là luôn hướng mọi thứ ở hướng tiêu cực nhất phương hướng phát sinh.

Bạn đang đọc Ngày Cũ Hạ Thế Giới sáng tác bởi quoc2081976
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quoc2081976
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.