Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Tiểu thuyết gốc · 2701 chữ

Hai đứa trẻ ôm mình lặng yên trên chiếc giường quá đỗi mờ nhạt, khung cảnh quá sức yên tĩnh với thời tiết se se lạnh của buổi sáng khiến cho căn phòng chìm trong bóng quá lạnh lẽo.

Reng, reng.

Tiếng chuông báo thức vang lên chưa được năm giây liền bị cánh tay nhanh nhẹn chợp tắt. Sarada ngồi yên trong chiếc mền quá đỗi ấm áp, sự lạnh lẽo của cơn gió len lỏi trong khung của sổ khiến em tìm thêm sự tỉnh táo. Mơ hồ nhìn lên chiếc đồng hồ trên chiếc bàn bên cạnh.

Oá, mới có bốn giờ.

Định đắp mền vào ôm người bên cạnh ngủ tiếp thì em mới nhớ được lí do tại sao lại đặt đồng hồ sáng sớm như vậy. Choàng tỉnh dậy, việc đầu tiên đó là lay dậy người bên cạnh đang ôm eo mình .

" Chị hai, chị hai, CHỊ UME !!! "

Thét lên tiếng vô cùng không nhỏ khiến Ume đang chìm trong giấc ngủ của mình giật mình dậy, giọng vô cùng lười biếng than trách lại đứa em quý hóa của mình :

" Sarada, mới sáng sớm lạnh lẽo thế này em gọi chị dậy làm gì vậy ? "

" Dậy tập luyện với mẹ chứ làm gì nữa ? "

" Hôm nay chủ nhật mà ? "

" Ôi, chị ngủ quá nên mất trí nhớ à. Hôm nay thứ hai. "

" Ớ !! "

Vội bật tỉnh dậy khỏi chiếc mền ấm áp của mình. Sự lạnh lẽo đọng lại của sương sớm khiến em run lên bần bật, thoát khỏi cơn nữa tỉnh nữa mê.

Con mẹ nó, em cứ tưởng hôm nay là chủ nhật.

Vội vàng vớ lấy chiếc lược chải lại máy tóc hồng phấn đã dài tới ngang lưng, thăn thoắt cột đuôi ngựa cao, lấy chiếc kẹp màu đỏ có hình hoa anh đào đính lên kẹp lên mái tóc chĩa chói phía trước che đi con mắt trái của mình, còn tóc mai dài bên phải thì em dùng ruy băng trắng để cố định để không bị chướng hay che hay dính vào mắt mình khi tập.

Do gen di truyền ba em chứ còn đâu. Máy tóc hồng dịu dàng của em đều gai gai nhọn nhọn khiến ngoại - hình - dịu - dàng - của - em bị tan vỡ.

Bản thân vội vàng thay bộ áo ngủ của mình thành chiếc áo đen cổ cao gia huy chiếc quạt nữa đỏ nữa trắng kiêu ngạo lấp loáng đằng sau do ba em để lại. Dù mình có mang họ của Haruno đi nữa, thì em có dùng cái này cũng chẳng có vấn đề khiến mẹ em phải bận tâm cho lắm. Vội vàng nhìn qua đứa em kia cũng đã chuẩn bị xong, em cất giọng dịu dàng :

" Sarada, em xong chưa ? "

" Chị nhìn thấy rồi đấy. "

Nhìn đưa trẻ màu tóc đen mang bộ trang phục như bình thường. Em bĩu môi, Sarada càng lớn càng chẳng dễ chọc như ngày nhỏ nữa. Đứa trẻ tính cách càng lớn càng vô cùng già dặn so với từng hình ảnh trong TV nữa. Nhưng tình trạng gấp rút chẳng để em phải than thở lâu nữa, em gấp rút :

" Vậy đi thôi, ra trễ lại chẳng đoán được mẹ sẽ làm gì đâu ! "

Hai đứa trẻ thoăn thoắt chạy ra khỏi căn nhà trống trơn của mình.

A, mẹ đã đi trước.

Hai thân thể vỗi vã chạy ra bãi đất trống sau nhà của mình. Bởi vì cả em lẫn Sarada đều biết, nếu đi trễ so với thời gian hẹn, mẹ em đều sẽ cho thêm bài tập đau khổ.

Đó là nguyên tắc, là luật lệ Sakura đặt ra để chống mấy đứa ham ngủ như em.

Dừng chân tại bãi đất trống trên núi, bóng người cao cao tại thượng đã đứng đó khiến hai đứa trẻ đều sợ hãi.

Má ơi, mẹ đã đến trước rồi.

" Ồ, hôm nay hai đứa đến trễ đấy."

Sakura nhẹ nhàng nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay của mình, cất lời :

" A, trễ mười phút, hình như mấy đứa thèm phạt. "

Nhìn thấy hai khuôn mặt co rút lại, Sakura kiên định :

" Nguyên tắc là nguyên tắc. Bây giờ, bắt đầu khởi động nóng, 50 squat đi "

" Ể "

Hai đứa trẻ than thở, nhưng nhìn vào ánh mắt giận dữ của người phụ nữ quyền lực chống nạnh trước mặt, cứ thế căm nín làm theo

Bởi vì, em biết, Sarada biết, nếu cứ chống cự, thì kết quả tăng thêm càng dễ dàng.

Mà càng lì đòn, thì sẽ ăn đập.

Hai đứa trẻ với một người phụ nữ cứ thế trôi qua trong một buổi luyện tập.

Ume bây giờ đã là một đứa trẻ bốn tuổi. Sau khi em sinh ra tại căn cứ Orochimaru mấy tuần, em được đưa về làng Lá làm giấy khai sinh.

Em chẳng nỡ xa Karin đi, nhưng vì được cổ dỗ quá mức, em mới nín khóc và tạm biệt nơi em sinh ra lẫn cả người em yêu quý.

Ume lấy họ là Haruno, nhưng ba em lại ghi cả hai họ.

Khuôn mặt ba mẹ em quá mức kiên định, lẫn cả sức mạnh chẳng bình thường, có mối quan hệ quá mức đồ sộ đi. Bệnh viện mới cho em lẫn cả hai họ, một trường hợp vô cùng đặc biệt.

Cái này có cậy gia thế quá mức không nhệ .

Đối với ba em, sau khi về nhà thăm làng khi em 1 tháng tuổi, sau đó hứa sẽ về nhà thăm.

Cuối cùng lại mất dáng từ đẩu từ đâu đến nay cũng không thấy.

Em ở thế giới này cũng đã được 4 năm. Đối với em, nơi này quá mức là yên tĩnh đi. Bởi hằng ngày bên kia, em cứ mãi ra trận chém giết đấm đá khiến em quen thuộc quá mức, nên khi sống nơi này, em cũng khó mà thích nghi sớm.

Qúa đỗi hòa bình, khiến em gần như quên đi sự khốc liệt, sự tanh hôi của máu đỏ tươi chảy ra như suối từ những xác chết có thể bên đường, có thể bên sâu khu rừng. Gần như em quên mất cả bản thân mình từng là một đứa trẻ ác độc như thế để giành lại mạng sống của bản thân.

Trải qua 4 năm đối với em cũng chẳng rảnh rỗi, an nhàn gì cho cam. Khi em lên 3 tuổi, em bí mật tập luyện tại khu đất trống này. Em cứ thế tinh luyện chakra, tập đi trên cây như trong nguyên tác, ngoài ra em còn tập thể thuật, nếu nói thật ra là võ - thứ mà đã giúp em sống sót sau những lần trong mặt trận chiến tranh trong kiếp trước.

Nhưng, nó chẳng dễ dàng như so với em tưởng. Có lẽ là vì em quá nhỏ, sức vốn quá yếu, cả chakra còn chưa nhiều như một người trưởng thành.

Thế là trong một ngày, em được đến tộc Haruno chơi, nếu nói thẳng ra là em - người thừa kế chức tộc trưởng của Sakura - đến để giới thiệu. Khi đó, em mới được biết em là mang họ của Haruno một cách " trực tiếp ". Em cậy vào mình là người sẽ kế thừa chức tộc trưởng, vòi vĩnh Sakura phải tập luyện cho mình.

Sakura lúc đó không chịu, bởi em còn quá nhỏ, thể chất con yếu lẫn chakra con ít ỏi, nhưng em buông ra vài câu quá mức thuyết phục như " Tập bây giờ thì sức khỏe mới dẻo dai " hay " Đào tạo bây giờ thì mới có thiên phú , dễ dàng quản lí được " hay nhiều cái đại loại là như thế khiến mẹ dễ xiêu lòng. Lẫn cả khuôn mặt quá giống với Sasuke đang trực tràng nước mắt khiến Sakura đồng ý.

A, đúng là ngoại hình chính là thứ quyết định mà.

Khi đó, em hốt cả Sarada ra tập luyện cùng với tư cách là người - kế - thừa - tộc - Uchiha khiến mẹ em chẳng thể từ chối.

Bây giờ em còn nhỏ, nên Sakura chưa dạy em mấy cái nhẫn thuật được, nên thể thuật là bài đầu tiên hai chị em học, sau đó là thuật dễ dàng như là phân thân, thế thân. Nhưng mẹ em luôn chuyên tâm về thể thuật.

Lẫn cả sống qua được 4 năm trong thế giới này, em mới biết, dường như sự xuất hiện của em đã thay đổi nguyên tác của nơi này.

Như là Neji không chết trong đại chiến, như là Neji kết hôn với Tenten, như là hai người có con với nhau, đứa đó là con trai, tên là Huyga Mokuren.

Em biết được sự thật này khi em còn 2 tuổi, khi đó Tenten bồng đứa nhỏ tới chơi với em. Em bàng hoàng như muốn ngất xỉu. Từ đó, em với Mokuren chơi thân với nhau, làm bạn chí cốt cũng được 2 năm.

Mokuren là một cậu bé, mái tóc nâu dài suôn mượt được di truyền từ bố là khuôn mặt liệt chả khác mẹ gì Neji ngày nhỏ. Dường như còn quá nhỏ hay là con của người đã góp công thay đổi tộc Huyga nên vẫn chưa có nguyền ấn Cá Chậu Chim Lồng, cái trán bóng lưỡng nên trông cậu vô cũng trẻ con.

Đó là ngoại hình.

Mặc dù Mokuren bằng tuổi của em, nhưng thực lực của nó cũng chẳng khiến em phải khinh thường.

Mới 4 tuổi thôi, nhưng Mokuren đã thành thạo được nhu quyền. Em biết được thực lưc thật sự của nó khi em đến nhà chơi một lần.

Những đòn đánh vô cùng thành thạo, nếu như em có là đối thủ, thì không trọng thương cũng khó nuôi. Điều đó khiến em kinh ngạc vô cùng.

Em cứ tưởng, em và Sarada là những đứa trẻ mạnh nhất trong đám bạn lúc bấy giờ.

Bởi vì thế, nên mỗi lẫn rảnh, em đều đến nhà Tenten hốt thằng đó đi tập luyện.

Nói tập luyện nghe cho sang mồm thôi, chứ thực chất là đánh nhau, tại bãi đất trống.

Lần nào đánh nhau cũng một là huề, hai là em thua.

Cái bộ mặt ngốc nghếch của nó khiến em phát ngán bỏ xừ ra.

Đứa em của em thì ngày nào cũng bị thằng bé Boruto hốt đi khiến em ghét đắng nó.

........

Ume chầm chạp nhai nuốt bữa ăn sáng của mình sau gần 2 tiếng bị đè đầu ra tập luyện.

Ôi, mẹ em thật không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Bản thân đã thay bộ đồ của mình từ lâu, tắm rửa sạch sẽ khi thân thể bám đầy cát. Nhẹ nhàng, vô tư ăn buổi ăn sáng của bản thân mình.

2 bánh sandwich, 1 trứng ốp la, và 1 ly sữa bò.

Bối cảnh hiện đại bây giờ có một bữa ăn sáng kiểu Tây nhủ thế cũng không khiến em phải quá thắc mắc. Nhàn nhạt nhai nuốt chiếc bánh sandwich đã được nướng. Bỗng, Sakura liền rời bàn ăn. Theo thói quen thường lệ, Sarada hỏi :

" Mama, hôm nay mẹ đi làm ạ "

" Ừm. Các con ở nhà ngoan, rảnh thì tập luyện lại mấy cái thuật mẹ đã dạy và cả ném Shuriken, ngày mai mẹ sẽ kiểm tra. Trưa thì sẽ có ông bà ngoại ra đón, các con ăn trưa rồi ở lại đó, chiều mẹ qua đón. "

Những lời dặn dò như thường lệ, em lẫn Sarada đều gật đầu, ậm ừ tiếng dạ rồi rời khỏi bàn ăn đi tiễn Sakura.

Khi em lên 3 tuổi thì Sakura đi làm lại như bình thường. Mỗi lần thế thì Tenten sẽ đến nhà em, dẫn cả Mokuren theo giữ hai đứa giúp cho Sakura, hoặc là Hinata sẽ dẫn theo Himawari lẫn Boruto đến nhà giữ giúp, có lúc thì lẫn cả hai người.

Nhưng đó là nếu hai người chồng của Tenten và Hinata đi làm nhiệm vụ.

Nếu Neji và Naruto về, thì người giữ hai đứa sẽ là ba mẹ của Sakura.

Nhưng bây giờ, thì em và Sarada đã được dạy dỗ bài bản, nên sẽ được ở nhà một mình. Nhưng hai đứa đều không biết nấu ăn lẫn còn quá nhỏ, nên buổi trưa thì sẽ được đón bởi ông bà ngoại.

Đối với chuyện đó em cũng chẳng từ chối. Thực lực bản thân như thế thì em cũng không thể từ chối.

Khi bản thân còn đang hăng say ném thi Shuriken với Sarada, bên ngoài vang vọng tiếng chuông , em và Sarada mới hạ Shuriken xuống, rồi chạy ra đối diện với cửa .

Em biết, đó là ông bà ngoại của mình.

" Ume ! Sarada ! Ông bà ngoại đây "

Giọng quen thuộc vang lên đều đều khiến em và Sarada mừng rỡ. Sarada vội vàng nắm lấy chiếc khóa cửa. Bỗng, sự nguy hiểm tràn trề vào khiến em nắm lấy tay của đứa em mình lại.

Mới có 10h, ăn trưa kiểu gì mà sớm. Bình thường tận 11h ông bà ngoại mới gọi em mà.

Sarada ngơ ngác trước hành động của em. Ume chỉ chỉ vào chiếc đồng hồ tường trước mặt mình. Em có thể cảm thấy được sự run lên bần bật trong từng tấc thịt của cánh tay nhỏ gầy.

" Oi, con làm gì lâu vậy ! "

Từng lời nói vang vọng vào khiến em cảm thấy được sự nguy hiểm của từng câu chữ.

Dường như có sự đồng tình, Sarada liền lấy chiếc ghế cao bên cạnh, bước lên cố gắng nhòm vào cái kính hình tròn xuyên từ trong ra ngoài.

Không ngoài dự đoán, là một nhóm, mặc áo đen chùm quanh người.

Nếu em đoán, chắc là bắt cóc.

Con mẹ nó, là thuật thay đổi giọng nói.

" Ngươi là ai ?"

" Là ai là là ai cơ ? Không lẽ con quên chính ông bà của mình ? "

Lời trách móc được vang lên. Đây không phải là phong thái của ông.

" Người đừng chối, ta thấy hết rồi "

" Hơ, không dễ lừa bọn nhóc ranh này nhỉ ? "

Tên đầu đàn bất ngờ mở cửa ra bằng chiếc kim.

Ôi, tận cả 10 người. Bắt cóc hai đứa trẻ thôi cũng cần tận 10 người, ở đây có thể nói rằng bọn chúng quá tôn trọng em không ?

Nhà đầu tiên của em sinh sống chính là trên ngọn đồi. Xung quanh chỉ có vài ba căn lẻ tẻ không sát bên. Cho nên, đây chính là lợi thế của chúng, không bị phát hiện ra.

" Ngươi đến đây để làm gì ? "

" Ha, làm gì. ? Nếu ta nói vì Sharingan của hai người lẫn bố của ngươi. Người tin không ? "

" Bắt cóc trẻ con, ý định của ngươi thật hèn hạ ! "

Ume chắn trước Sarada, kĩ năng chiến đấu đều được sẵn sàng. Lẫn cả Kunai cũng đã cầm trên tay, chuẩn bị cho một cuộc tử chiến.

" Ha, hèn hạ sao ! Vậy ý định hèn hạ này sẽ được thành công trong trưa nay thôi . "

" Bớt ảo tưởng sức mạnh đi, ông chú "

Phun ra câu nhàn hạ cuối cùng, chuản bị chạy ra đằng trước đạp cho mấy phát, bỗng đằng sau liền xuất hiện một bóng người khiến Ume lẫn Sarada đều hoảng hốt.

Là thuật thuấn thân.

Cứ thế hai em đều bị đánh ngất.

Căn nhà trống trơn chẳng thấy một bóng người hay cả một hơi ấm còn lại. Bóng tối bao phủ hết cả từng ngóc ngách

22/6/2021

-Klena Xiền

Bạn đang đọc Naruto / Bình sáng tác bởi KlenaXiền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KlenaXiền
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.