Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5

Tiểu thuyết gốc · 2239 chữ

Sharingan, là một huyết kế giới hạn chỉ được sở hữu bởi một tộc nhân của Uchiha. Đó là một thứ sức mạnh, một thứ bảo bối mà mọi Shinobi ai ai cũng thèm khát, ai cũng đảo điên, ai cũng muốn sỡ hữu, ai cũng muốn chiếm đoạt lấy nó.

Nhưng, thứ bửu bối nghịch thiên ấy lại gần như bị tuyệt chủng trong một cuộc thảm sát đầy huyết tinh , bởi vì do làng, bởi vì do sự an bình của thế giới, cũng có lẽ là vì muốn thử sức mạnh của bản thân chăng. ?

Và người cuối cùng sở hữu sức mạnh kinh bá ấy chỉ còn lại mỗi chàng trai mạnh mẹ thuộc ngôi tộc kiêu ngạo ấy – Uchiha Sasuke, cũng chính là chồng của Sakura, cũng là một người bố, cũng là một người Shinobi mạnh mẽ.

Sakura đanh mặt lại, sự tức giận dồn ép nơi lồng ngực của mình khiến cô vô cùng khó thở. Bàn tay nắm chặt lại quá mức khiến cho lớp da của mu bàn tay có thể xé toạt ra.

Sakura bây giờ đang rất và rất tức giận.

Vốn đang làm việc vô cùng cực lực tại bệnh viện trung tâm làng, thì bị một cuộc gọi của bố mẹ hối hả gọi về. Sự sợ hãi vang lên trong từng câu chữ ngập ngừng khiến cô không khỏi phải bồn chồn, lo lắng thoi thóp theo quán tính của một người bình thường. Đôi chân gia tốc vận chakra theo sự lo âu không hồi, mạch đập vì thế cứ mãi hoạt động loạn xạ lên chẳng ra dáng rằng đây là một Y nhẫn ưu tú.

Khi về đến nhà, thấy được sự sợ hãi trong đôi mắt nhăn nheo của ba mẹ mình, cô mới hay tin rằng, hai đứa con bé bỏng của cô bị bắt cóc.

Cửa nhà bị đạp mở toang hoang như muốn đứa lìa khỏi bức tường. Căn nhà trống trãi, chẳng còn bóng dáng quen thuộc của hai đứa trẻ hay hơi ấm dư tàn lại. Nơi đây chỉ để lại một khoảng lạnh lẽo và cô độc, bóng tối tưởng chừng như có thế nuốt chửng cả một căn nhà. Đồ đạc chẳng còn theo vị trí của chủ nhân nó sắp xếp, rối tung xà beng lẫn lên. Thứ mà còn sót lại nguyên vẹn, chính là hai thanh Kunai nằm ngổn ngang lên mặt thềm lạnh lẽo.

Cô biết, đây chính là của Ume và Sarada.

Trên mặt bàn, một bức thư với từng nét chữ nghuệch ngoạc. Khỏi cần đọc, cô cũng biết, đây chính là bức thư của kẻ bắt cóc. Tức giận đến mức cô hận không thể nào xé toạc đi bức thư chẳng có chút mẹ nhân tính nào.

Hai đứa trẻ thì có cái gì đáng để phải chú ý, nội tạng, máu tươi, hay đó là dòng máu của tộc Uchiha.

Và giờ đây, cô cũng chỉ có thể ngồi bất lực trong phòng Hokage với muôn vàn cảm xúc khác nhau. Bên cạnh là những người bạn của cô, khuôn mặt cũng biểu tình sự lo lắng chập chờn, sự tức giận. Nhưng chỉ có thể đứng ngồi yên ngóng trông một tin tức nào đó, hay là hình dáng của Sasuke.

Sakura, cô biết, sớm muộn gì những câu chuyện này sẽ xảy ra. Thân phận của hai đứa trẻ quá mức đặc thù, là con của một trong hai Nhẫn Giả mạnh nhất thế giới, là con của một tộc nhân Uchiha, là có cả dòng máu của Uchiha chảy trong người.

Nhưng chính vì chủ quan của cô, vì sự xem thường của cô, vì sự quá mức nhạt nhẽo với vấn đề cũ rích đó, vì sự ỷ y, vì sự sai lầm của bản thân cô.

Cô vẫn như vậy, chẳng đáng làm một bà mẹ có trách nhiệm gì cả.

Không khí trong căn phòng Hokage vô cùng ngột ngạt, mặc dù có rất nhiều người, nhưng chả ai biết nói gì với ai, chả ai dám mở lời, chỉ toàn là những ánh mắt xen lẫn sự tức giận lẫn lo lắng, căn phòng cứ thế lâm vào sự xấu hổ. Ánh nắng gay gắt của buổi trưa chói vào không khí nhưng chẳng khiến cho nó trở nên bớt u ám hơn.

“ A, Sakura – chan à, câu đừng căng thẳng quá, tớ đã gửi tin cho Sasuke rồi ! "

Giọng trẻ trung của cậu thanh niên tóc vàng chói vàng lên phá vỡ sự yên tĩnh, nhưng đáp lại cậu, chỉ là chất giọng quá mức nặng trịch của cô gái tóc Hoa Anh Đào :

“ Naruto, nếu là cậu, cậu cũng chẳng ngồi yên được đâu ! "

Naruto đã biết trước được câu nói , cậu làm lơ đi, sự ngột ngạt của căn phòng này khiến cậu chẳng thể nào chịu được lâu quá. Khuôn mặt ngốc nghếch của cậu trưng ra với dáng vẻ bối rối, chẳng ra dáng rằng mình chính là một Nhẫn Giả mạnh mẽ.

" Naruto, có chuyện gì vậy "

Giọng nói hối hả vang lên bên cửa sổ, bóng dáng quen thuộc khiến ai cũng thở phào như trút đi một phần sự lo lắng. Naruto thấy thế, liền giở trò trách móc :

" Sasuke, cậu về trễ quá "

Ngó lơ đi lời trách móc của thằng bạn chí cốt. anh vội vàng phóng qua bóng của người vợ, dịu dàng hỏi hang :

" Sakura, có chuyện gì vậy "

Sakura thấy anh, thân thể như run lên, bản thân như trở nên yếu đuối, tâm tình cũng bớt nặng đi. Cô nén lại cảm xúc đang chảy trong từng dây mạch của bản thân , trả lời :

" Ume và Sarada bị bắt cóc, thứ bọn nó muốn, chính là huyết mạch Uchiha – Sharingan "

Giọng nói vang đều đều không chút phập phỗng nào khiến anh mặt anh nhăn lại, tức giận khiến hai bàn tay nắm chặt lại.

Con mẹ nó, con của anh, mà cũng dám động vào.

" Đây là của bọn chúng "

Anh vội vàng vớ lấy chiếc giấy trong bàn tay của vợ, những dòng chữ nghuệch ngoạc trong đấy lẫn cả trọng tâm của bức thư cũng chẳng khiến anh bất ngờ.

Loại trò cũ rích, kinh tởm.

' Muốn hốt xác hai đứa trẻ này thì cần Sharingan của Uchiha Sasuke, lẫn không được có sự có mặt của nhiều người lẫn Uzumaki Naruto. Nếu bọn tao thấy bọn bây vi phạm một điều trong đó thôi, đến xác của hai món quà này cũng chẳng còn để mà hốt đâu .

Căn cứ ngoài làng Đá. '

Từng loại chữ không có lấy sự tôn trọng nào khiến anh phát chán ghét. Con mắt đỏ chuyển thành loại hoa văn quỷ dị đốt cháy mảnh giấy đỏ bằn ngọn lửa đen, chỉ còn lại những tro tàn…..

………………..

Ume thức tỉnh dậy sau lần bị tạt nước thẳng vào người, quần áo đen cao cổ xộc xệch, dơ bẩn đến phát thương. Sự tanh hôi của mùi bùn, mùi đất xộc thẳng vào cánh mũi em khiến em thoát khỏi cơn mê và sự đau nhói ở gáy.

Vội vàng nhìn qua đứa em bên cạnh mình, đứa trẻ nhỏ mà em hết mực yêu thương bây giờ nhìn chẳng thảm hơn em là bao. Bộ váy cách tân bị nhuộm bởi sự đen bẩn của đất lẫn còn đang hôn mê, bất tỉnh nhân sự. Hai cánh tay lẫn hai đôi chân của hai đứa trẻ bị xích chặt đến đau đớn, vết tím bầm hằn sâu vào trong hai đôi tay trắng ngần lẫn cánh chân nhỏ nhắn.

Đúng là bọn vô nhân tính.

Tình cảnh này, thật quen thuộc.

Nở một nụ cười nhàn nhạt chẳng rõ có ý gì. Biết rằng bản thân hôm ấy tự nhiên cứng đờ ra, khi đối mặt với một nhẫn thuật có thể gọi là dễ dàng đối với em.

Trách ai bây giờ, trách rằng sự vô trách nhiệm của bọn canh giữ làng lá, trách mẹ em chẳng về sớm hơn, hay trách bản thân mình vô dụng.

Đúng, thật vô dụng. Chính bản thân mình còn chẳng thể nào giữ nỗi lấy mạng sống.

Mọi công sức luyện tập đối với em bây giờ nó thật vô nghĩa, chỉ biết học mà chẳng biết áp dụng vào thì đúng là phế vật. Đối mặt với nguy hiểm, em chẳng còn lấy sự nhạy bén , sự thèm khát mùi huyết tinh nữa.

Em có thể đổ lỗi rằng là nơi đây quá mức hòa bình, xã hội này tha hóa con người quá không ?

Xung quanh lẫn bên cạnh em đều là những tên đô vật, cao to gấp mấy lần em. Mặc dù biết em đã tỉnh dậy, mặc dù biết rằng em đang bị thương, mặc dù biết em vô tội, nhưng đôi mắt bọn chúng chả lấy một tia thương hại. Trơ trọi đứng như thể một con rối vậy.

Thật vô cảm.

Thật không thú vị.

" Ơ, dậy rồi đấy à, nhóc con "

Giọng giễu cợt của một thằng đàn ông vang lên cũng không khiến em phải tò mò cho lắm. Bởi vì em biết, khi mà mình bị đánh ngất, giọng nói này chính là thứ bắt đầu … cho mọi tội lỗi. Nhìn vào người đối diện, thân thể nhỏ bé của em chẳng còn lấy một chút sức lực nào cả, cứ thản nhiên dựa vào bức tường bẩn thỉu đằng sau, em cất lời :

" Ông chú có ý định gì ? "

" Hơ, ý định. Ta đã nói rồi , là Sharingan của bố mày lẫn huyết mạch của mày. "

" Sharingan. Ha, ông chú ảo tưởng sức mạnh quá đấy. Dù ba tôi có chết, thì cũng chẳng phải để cái đấy cho loại người chẳng đáng tin cậy như chú đâu, ông chú tham vọng ! "

Giọng của đứa trẻ vang lên đều đều chẳng có chút phập phỗng nào như đang kể lại một câu chuyện nhạt nhẽo . Khuôn mặt quá mức trưởng thành nhìn lên người đối diện như nhìn vào một thứ cặn bã, nhạo báng hết sức. Không được tôn trọng khiến lão phát tức, lao tới đấm thẳng vào đứa trẻ nhỏ gầy trước mặt mà chẳng cần biết đây là nam hay nữ, nhỏ hay lớn, cứ thế dồn hết vào lực đạo của mình vào cú đấm vừa rồi.

Ume nhận trọn hết tất cả đau đớn, lực đạo quá mạnh khiến em vốn đã ngồi bệch như một con rối đập thẳng mặt vào mặt đất nhơ nhớp phía dưới khiến em muốn buồn nôn. Bên má của em tím hết cả lên, máu từ bên hàm chảy ra bên mép môi khiến em đau đớn như muốn ngất.

Thật bất lực, mà em chẳng thế chống cự được mẹ gì.

Lão đắc ý đứng dậy nhạo báng :

" Đừng có mà lên mặt, con nhóc hỗn láo. Mày nhìn tình cảnh bây giờ của mình xem, mà còn kiêu ngạo. "

Thấy con nhóc trước mặt mình nằm bệch xuống dưới đất. Khuôn mặt vẫn giữ đi sự điềm tĩnh, đôi mắt chẳng thay đổi gì chăm chăm đến lão khiến lão phát tức. Định dậm lên người của nó, nhớ đến công dụng của em, lão liền cười hờ, đứng trước mặt em, một mặt đầy có sự đắc thắng :

" Thật sự là muốn đấm mấy cho mấy nhát, nhưng tác dụng của mày quá lớn, cứ để hành hạ sau vậy. "

Công dụng ? Lão định lợi dụng em ?

" Ngươi biết không, thế giới này đã quá hòa bình, một sự hòa bình đến chán ghét. Chính những đứa con của ta liều mạng vì làng, không tiếc tấm thân để bảo vệ cho an nguy của làng. Vậy thì sao chứ, chả lấy nỗi một tấm khen, chả lấy nỗi một lời nhớ, cứ thế chết trong sự cô độc. Vậy thì Shinobi có tác dụng mẹ gì ngoài bị quên lãng ? "

" ... "

" Hòa bình bây giờ thật quá mức giả tạo. Vậy nên, ta sẽ khiến cho cả thế giới, đám làng Đá phải nhớ về con ta. Và, ngươi chính là một phần trong kế hoạch đã hoàn thành. Và có được thứ sức mạnh ấy chính là thứ hai. "

Em là một trong kế hoạch ? Đã hoàn thành ?

Con mẹ nó, trong lúc em hôn mê, lão già đã làm cái gì cơ chứ ?

Làng Đá ? Thì ra lão là phản nhẫn làng Đá.

" Ngươi biết không, điều kiện để thả ngươi và lẫn con nhỏ kia ra, là Sharingan của bố mày. Và tao nghĩ rằng, chắc vì an nguy của ngôi làng, bố mày cũng chẳng muốn nhặt lại hai đứa con gái vô dụng chẳng thể nối dõi được như mày đâu nhợ. Chậc chậc, quả thật tội nghiệp. "

" …. "

" Ông nói ai, sẽ không cứu hai đứa con gái của tôi cơ ? "

Bạn đang đọc Naruto / Bình sáng tác bởi KlenaXiền

Truyện Naruto / Bình tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KlenaXiền
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.