Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệp Vô Nhai tỉnh

Tiểu thuyết gốc · 1729 chữ

(Cảm ơn "HelloOo" đã lì xì cho tác nha hehehe.)

Trong lúc Thường Nguyệt và Trần Lâm vui vẻ làm những trò nhảm nhí với nhau.

Ở một căn phòng đơn sơ nào đó, một thiếu niên với sắc mặt gầy gò đang nằm trên giường với hai mắt nhắm chặt.

Rồi bỗng nhiên lông mi của thiếu niên vốn bất động đã lâu chợt động đậy.

Diệp Vô Nhai khó khăn mở ra hai mắt, hắn đờ đẫn nhìn lấy trần nhà một hồi, sau đó mới gượng người ngồi dậy.

"Đã qua bao lâu rồi?"

Diệp Vô Nhai không cách nào nhớ được, kể từ sau khi cưỡng ép đột phá hạn chế để ngưng tụ thần thức, hắn liền lâm vào hôn mê sâu không cách nào nhận thức được thế giới bên ngoài nữa.

Nhưng nhìn cánh tay gầy gò với làn da tái nhợt của mình, Diệp Vô Nhai suy đoán thời gian hôn mê của mình hẵn là sẽ không ngắn, thi đấu gì đó sợ là đừng nghĩ nữa.

"Cách."

Ngay lúc này, âm thanh cửa gỗ mở ra vang lên, một cái đầu liền nhô vào sau đó cùng Diệp Vô Nhai đối mắt nhìn nhau.

"Ây dza, Diệp huynh, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi hắc hắc, sao nào, ngủ lâu thế rồi có mơ thấy cô nương nào không?"

"Sao người đầu tiên ta gặp lại là ngươi, mà chúng ta đang ở đâu thế này?"

Đối với nghi vấn của Diệp Vô Nhai, Bạch Du không vội trả lời mà chợt đóng cửa lại tựa như muốn đi đâu đó sau đấy liền rất nhanh quay lại với một rổ trái cây trên tay.

"Hắc hắc, chúng ta đang ở trong phòng hồi sức thuộc "Dược Điền" nha, Diệp huynh nếu còn không thấy khỏe thì cứ từ từ mà nghỉ ngơi đi nha dù sao chi phí tông môn đã nói sẽ bao trọn."

Thấy đối phương vô cùng phóng khoáng và tùy tiện kéo ghế lại bên giường rồi ngồi xuống, tay lột trái cây để ăn, Diệp Vô Nhai liền chợt xụ mặt hỏi:

"Vậy ngươi đang làm gì ở đây?"

"Ài Diệp huynh thấy mà không còn không rõ ràng sao, tất nhiên là đến thăm bệnh ngươi rồi, phải biết quần áo Diệp huynh được thay mới mỗi ngày đều nhờ ta đấy nha."

Nghe thấy đối phương vừa nhai trái cây vừa vô tư nói như thế, Diệp Vô Nhai liền hừ lạnh một tiếng:

"Nói thật đi, tiểu tử ngươi rốt cuộc là đang làm gì ở đây, ta mới không tin ngươi sẵn lòng bỏ thời gian để tới thăm ta thay vì đi chơi gái đấy."

"Xì, thật nặng lời nha, làm sao có thể nói là "Chơi gái" được, đấy gọi là đàm luận nhân sinh, là đàm luận nhân sinh đấy, Diệp huynh ngươi hiểu chứ."

Đối với từ thô bỉ như "chơi gái", Bạch Du nhất quyết không nhận mà bắt đầu phản biện lại.

Đã quá quen với con người trước mặt, Diệp Vô Nhai trợn trắng mắt một cái liền nói:

"Mặc xát ngươi đàm luận nhân sinh hay đàm luận cách "sinh nhân", ngươi ở đây làm gì?"

"Xì, Diệp huynh thật lạnh lùng nha."

Bạch Du bĩu môi một tiếng, sau đó cũng không cợt nhã nữa mà bắt đầu trả lời thật:

"Ài, sư đệ cũng là bất đắc dĩ mới phải ở đây, sau khi bại trong tứ kết nhưng nhờ có Chu trưởng lão giữ lại được nửa cái mạng, sư đệ liền được người ta khiêng tới đây để điều trị, không triệt để khỏi thì không cách nào rời đi, cũng thật là ài..."

"Hừ, ta biết ngay tên nhãi như ngươi đầy miệng ba hoa mà."

"Uy uy, nói thế thì oan cho ta lắm nha đại ca, mặc dù đệ không ở đây vì thăm huynh thật nhưng quần áo của đại ca vẫn là đệ đệ đây thay mỗi ngày đấy, ài, dù sao nơi này cũng toàn nữ Dược sư, đồng thời ai ai cũng chướng mắt ngươi, vì vậy chỉ có thể khổ thân ta rồi."

Nghe vậy, Diệp Vô Nhai tưởng tượng tràng diện đối phương thay quần áo cho bản thân, hắn liền chợt cảm thấy rợn cả người.

Mẹ nó kiếm ta đâu, hôm nay một trong hai người phải vĩnh viễn lưu lại đây.

Mặc dù trong lòng lúc này rất là muốn chửi má nó, Diệp Vô Nhai vẫn cố trấn tĩnh lại mà nói lái sang chủ đề khác.

"Sau khi ta hôn mê thì diễn biến trận đấu ra sao rồi, ai thắng được chức quán quân?"

"Diễn biến trận đấu đấy à..."

Gặm hột xoài trên tay, Bạch Du nghĩ ngợi một chút liền tóm tắt thuật lại cho Diệp Vô Nhai diễn biến sau đấy.

Nghe tới đoạn đối phương bị Trầm Linh Nhi đâm kém chút thấy ông bà già hiển linh để mang hắn đi, Diệp Vô Nhai cũng không có quá nhiều ngoài ý muốn.

Dù sao tính cách thằng này hắn hiểu rất rõ, cợt nhả thiếu nghiêm túc, lại còn vô cùng háo sắc, một thân thực lực khi đánh với Trầm Linh Nhi sợ là không phát huy nổi bảy thành, có thể thắng được mới là chuyện lạ.

Nhưng những diễn biến phía sau lại thật sự làm cho Diệp Vô Nhai cảm thấy bất ngờ, nhất là khi nghe đến đoạn Trần Lâm dám tự bạo một tay một chân, thậm chí kém chút nữa liền tự bạo toàn thân thể để đồng quy vu tận với đối thủ là Vu Thiên Sơn, Diệp Vô Nhai cũng nhịn không được mà chợt thốt lên.

"Vô lý, con mẹ nó quá vô lý, bè lũ xu nịnh như tên Trần Lâm đấy sao dám làm ra hành động như tự bạo để đồng quy vu tận với đối thủ được? Ngươi không phải là chơi gái nhiều quá đem đầu mình chơi hỏng rồi đấy chứ?"

"Hừ, tình báo này là nữ Dược sư xinh đẹp ôn nhu ngoài kia kể lại đấy chứ sư đệ không tận mắt thấy đâu, mà chúng ta có thể đừng nói "Chơi gái" được không, thô bỉ biết bao nhiêu, phải nói là "đám luận nhân sinh" mới có phong cách nha."

"Được được là đàm luận nhân sinh hay cái mẹ gì đấy cũng được, diễn biến sau đó thì sao?"

"Diễn biến sau đó à, tên Trần Lâm kia tự bạo thất bại, có trưởng lão Kim Đan ra mặt dừng trận đấu đồng thời phán hắn thua."

Nghe vậy, Diệp Vô Nhai không khỏi hít một hơi thật sâu để trấn định lại sự ngạc nhiên mãnh liệt trong lòng.

Hắn thật sự rất kho tin kẻ lá mặt lá trái như tên Trần Lâm kia lại có thể làm ra hành động vĩ đại như thế, vì chiến thắng đối thủ, dù chết không từ.

"Này cũng thật là... quá đặc sắc đi."

"Hắc hắc, Diệp huynh không biết đâu, chuyện đặc sắc còn ở phía sau đấy, ngươi còn nhớ tên Trần Lâm này từng có quan hệ ấy ấy với nữ nhân điên kia chứ?"

Nghe thấy từ "nữ nhân điên", Diệp Vô Nhai ngớ người trong giây lát hắn liền hiểu ý Bạch Du đề cập là ai.

Cũng đứng hàng ngũ Ngũ Đại Thiên Kiêu như hắn và Bạch Du, Tô Thường Nguyệt.

"Ừm, bọn hắn ngày trước hình như là quan hệ yêu đương nhưng sau đó lại tan vỡ vì bên thứ ba là Trầm Linh Nhi."

"Hắc hắc, tình báo này cũ rồi, tình báo mới đây, bọn hắn chưa từng tan vỡ, Diệp huynh không biết đâu, khi ấy lúc chứng kiến Trần Lâm muốn tự bạo, nữ nhân kia điên cuồng tới mức nào, thậm chí ngay cả trưởng lão Kim Đan đứng trước mắt đầu trấn không được đối phương không nói còn bị đối phương đâm cho một thương."

"Nữ nhân điên ấy thật dám ra tay á?"

"Ừm, không chỉ dám ra tay đâu, mà còn là ra tay mạnh nữa ấy chứ, từ đấy có thể thấy quan hệ giữa hai người đó khăn khít cỡ nào, làm gì có chuyện tan vỡ ở đây?"

"Vậy còn Trầm Linh Nhi thì đóng vai gì trong câu chuyện này?"

"Còn đóng vai gì nữa, tất nhiên là một thiếu nữ xinh đẹp đáng thương bị cuốn vào rồi, ài thật khổ thân cho đối phương, phải sống dưới áp lực dư luận bấy lâu nay như thế hẵn là áp lực lắm."

Nghe thấy Bạch Du cảm thán, Diệp Vô Nhai chợt cảm thấy không đúng ở đâu đó, chỉ là hắn hiện tại chỉ muốn biết diễn biến tiếp theo nên không để ý nữa mà vội hỏi:

"Thế sau đó thì sao?"

"Còn sao nữa, Tô Thường Nguyệt và Vu Thiên Sơn tiến vào chung kết, cả hai đánh cho thiên hôn ám địa, cuối cùng Tô Thường Nguyệt kỹ hơn một bậc, thành công áp đảo Vu Thiên Sơn sau đó đánh đối phương đến mức cha mẹ nhìn không ra để báo thù cho người tình."

"Chậc chậc, không ngờ ta lại bỏ lỡ nhiều thứ đặc sắc như vậy nha, tính ra Vu Thiên Sơn cũng thật khổ, hắn từ đầu có làm gì đâu mà phải nhận lấy nhiều kiếp nạn như thế, hết bị người khác muốn đồng quy vu tận liền bị nữ nhân người ta hành hung để trả thù, ài, cũng thật là đáng thương."

"Ách, có đáng thương đến vậy à, đệ lại thấy bị vậy cũng đáng đấy chứ, dù sao dám đánh cho tình lữ của người ta thiếu mất mấy chi như thế bị đánh nhừ tử cũng là vừa, nếu đổi lại Trầm tiểu thư bị như thế, đệ cũng sẽ đem tên khốn nào dám làm ra chuyện đó đánh cho nhừ tử đánh tới má hắn nhận không ra cũng không hả giận được."

"..."

"Bạch Du, ta chợt cảm thấy ngươi có gì đó không đúng lắm đâu."

"Ách, có à? Không phải là Diệp huynh hôn mê lâu qua sinh hoang tưởng đấy chứ?"

Bạn đang đọc Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng sáng tác bởi Dfray
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.